Bạn đang đọc Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full – Chương 40
Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng Sợ!
Chương 38 : Nguy Kịch
“Giữ chặt!”
Hắn nghiêm giọng,một tay lái xe,tay còn lại bắn súng về phía sau.
“Từ Triết,Cẩn Trạch Ngôn,Số 3 đường V thành phố X.Viện trợ”
Hắn nói vào bộ đàm,sau đó vẻ mặt âm lãnh,đạp ga xe lên tối đa,hai chiếc xe đằng sau như con sói thấy mồi,điên cuồng chạy theo xe hắn.
Số lượng cũng không nhỏ . Hắn lướt mắt qua hai chiếc xe đằng sau,vẻ mặt đau thương.
Thật sự muốn dồn hắn vào chỗ chết sao? Thật sự vì cái vị trị trưởng tộc Lãnh gia tàn sát nhau sao?
“Lạc nhi,xe sắp hết xăng.Lát nữa ta bẻ lái để em xuống.Sau đó em dùng hết sức chạy đi,được không?”
Cô biết mình hiện giờ chỉ có thể gảm bớt gánh nặng cho hắn.Vì có cô ở đây,chắc chắn cha nuôi sẽ rất vướng víu.Ngược lại phản tác dụng,không chừng còn hại cha nuôi nữa.
Cô mím môi gật đầu.
Hắn xoa đầu cô,sau đó nheo mắt,bẻ lái thành một đường cong hoàn mỹ,trong khoảng thời gian gấp rút đó,hắn mở cửa đẩy mạnh cô ra ngoài.
Cô thuận thế chạy ra ngoài,đôi mắt ngập nước quay lại nhìn hắn,sau đó chạy thật nhanh về phía trước.
Hắn vứt bỏ vẻ ôn nhu vừa nãy.Tay cầm hai cây súng,bắn về phía trước.
2 chiếc xe kia dường như không đoán được hắn sẽ bo cua như vậy,đang rối loạn thì hắn bỗng bắn súng.
Nếu đã không nương tình,ta sẽ không vì mẹ mà không tàn sát Lãnh gia.Các người,cứ chờ Lãnh Hoan Dục này đi.
Một hồi giao chiến,hắn đã thấm mệt,bên kia giằng co với hắn,số lượng đã mất 2/3 rồi,thật sự nếu cứ tiếp tục.Sợ rằng hai bên sẽ vì mệt mà chết.
Giữa lúc thế đang giằng co,thì cô cầm một hộp thuốc,đi với cô là Từ Triết,Cẩn Trạch Ngôn.Còn một người con gái nữa.Là Dương Vũ Ngạn.
Cô lạnh mặt khi thấy cha nuôi mặt mày trắng bệch.Mồ hôi cứ như tắm mà buông ra kia.Chắc chắn cha nuôi đã rất mệt.
Cô nhìn hắn cười,hắn tựa thần giao cách cảm với cô,cố gắng nhếch môi cười nhẹ với cô.
Bọn người kia thấy hắn cười với cô thì nghi ngờ.Một tên nhanh trí bắn một viên đạn về phía cô.
“Pằng!”
“Lạc nhi”
“Dục”
Hắn chạy nhanh về phía cô,vì hắn chắn trước cô.Viên đạn thuận thế nằm gọn trông đầu hắn.
Hết chương 38