Cha dượng

Chương 40


Bạn đang đọc Cha dượng – Chương 40:

An Dịch tìm rất lâu cũng không thấy bóng dáng cô giáo, một lúc nữa sẽ trao giải, không tìm thấy cô giáo cũng không có tâm tình nhận giải thưởng.
 
 
Cuộc thi này đối với An Dịch mà nói thì cũng là một cuộc chiến khó nhằn, có thể đến tham dự đã là rất vinh hạnh, thứ hạng chỉ là cái thứ yếu.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bảng xếp hạng được công bố, An Dịch mơ màng đoạt giải nhất, chính cô cũng không thể tin được, chưa kể còn có rất nhiều đối thủ mạnh hơn cô.
 
 
Lên sân khấu nhận giải, An Dịch vẫn không thể tiếp nhận được sự thật việc mình sắp bái Quách Tuyên làm thầy, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, tâm trí cô hoàn toàn hoang mang, xung quanh là những lời chúc mừng, reo hò, xen lẫn tiếng khóc, cô ngơ ngác nhìn thấy cô giáo Liễu xuất hiện trong đám đông, trên tay cầm chiếc cúp, mà quên cả nở nụ cười.
 
 
Liễu Hoạ giơ ngón tay cái với cô gái nhỏ, cho dù bản thân cô ấy rất rõ ràng, cái vinh dự này là dùng thân thể để đổi lấy.
 
 
Trên đường trở về, An Dịch vẫn còn đắm chìm trong dư âm của giải thưởng, vô số câu hỏi cứ lởn vởn sâu trong lòng. Trình độ của cô tốt đến thế sao?  Có thể đến làm đồ đệ Quách Tuyên?
 
 
Liễu Họa nhìn ra được suy nghĩ của An Dịch, cô cố gắng thuyết phục cũng không có tác dụng gì, dù sao học khiêu vũ với Quách Tuyên cũng là chuyện lớn, phải mất một thời gian dài mới có thể tiêu hóa được.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Về đến nhà, An Dịch cũng không nói cho An Cầm Lệ biết tin mình đoạt giải. Bởi vì cô không biết liệu An Cầm Lệ có sẵn sàng trả học phí đắt đỏ cho mình hay không, dù sao cũng là học với Quách Tuyên, học phí sẽ không phải là một số tiền nhỏ.

 
 
Còn người đàn ông kia thì sao? Với cái tính chủ nghĩa đàn ông của anh cô lại càng không dám nói, nếu biết cô phải xa nhà vài năm để học múa, còn không phải sẽ lột da của cô sao.
 
 
An Dịch có chút mâu thuẫn, cô nghĩ suốt mấy ngày, cuối cùng mới nói cho An Cầm Lệ biết việc này, quả nhiên, người đàn ông cũng biết được với tốc độ nhanh nhất.
 
 
Đêm đó điện thoại gọi đến, An Dịch nghe máy, cô đang thu dọn hành lý.
 
 
“Nghe nói em đạt được giải thưởng.” Giọng người đàn ông vẫn bình tĩnh, nhưng An Dịh biết, Chu Hậu Đông ở đầu bên kia đang hận không thể nuốt cô vào bụng.
 
 
“Ừm.” An Dịch nhẹ nhàng đáp.
 
Chu Hậu Đông không biết mình tức giận cái gì, cứ như thể con vịt ở trong tay bay mất vậy,  rõ ràng là cô gái được anh nắm trong lòng bàn tay, giờ lại bỏ nhà ra đi, rời khỏi anh, sao có thể cho phép chứ?
 
 
“Tại sao chú không nói chuyện?” Người đàn ông im lặng rất lâu khiến An Dịch sợ hãi.
 
 
“Tôi không đồng ý, em nghĩ cũng đừng nghĩ.” Chu Hậu Đông trực tiếp chọn ra.
 

 
An Dịch đã sớm đoán được, cô muốn tiền trảm hậu tấu, nhưng xem ra bây giờ có vẻ như không được rồi.
 
 
“Hành lý đã sắp xếp xong hết rồi, ngày mai xuất phát, chú không đồng ý cũng không được.”
 
 
Sống cùng cô gái đã lâu, Chu Hậu Đông cũng đã quên mất cô có lòng dạ cứng rắn, anh còn muốn nói gì đó, nhưng đầu bên kia điện thoại đã dập máy.
 
 
Gọi lại bị ngắt máy, lại gọi tiếp, vẫn bị ngắt, sau cùng thì trực tiếp tắt máy luôn.
 
 
Chu Hậu Đông tức giận, nhóc con chết tiệt này, mấy ngày không động đến liền muốn tạo phản sao? Mẹ kiếp, trở về còn không xử lý được cô?
 
 
Người đàn ông bên này đã không giữ được bình tĩnh, muốn nhanh chóng về nhà để chỉnh cô gái, An Dịch bên kia thì đã sắp xếp xong hành lý chuẩn bị chạy lấy người.
 
 
Khiêu vũ luôn là mục tiêu theo đuổi của cô, cả đời này cũng không thể bỏ cuộc, không phải người đàn ông cứ nói một hai lời thì có thể ngăn cản, tối hôm qua cô đã nghĩ kỹ rồi, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ từ bỏ cơ hội học khiêu vũ với Quách Tuyên.
 
 

An Dịch đã hạ quyết tâm, Cốc Liên cũng hạ quyết tâm, sau lần trước cô ta bị người đàn ông cự tuyệt, thì hận bản thân mình tại sao không quen biết người đàn ông sớm hơn, trở thành vợ của anh sớm hơn.
 
 
Người đàn ông đã trở thành tâm bệnh của Cốc Liên, cô ta muốn tìm cách để phá vỡ phòng tuyến, nhưng đáng tiếc vẫn luôn thất bại, khi dục vọng kiểm soát bản năng của con người, thì đó thực sự là điều điên rồ.
 
 
Chu Hậu Đông xin nghỉ phép một ngày, cho dù anh dùng bất cứ lí do gì, lãnh đạo cũng không phê chuẩn, anh tức giận đùng đùng đập phá nơi ở của vị lãnh đạo, phát tiết xong, vị kia cũng ngơ luôn.
 
 
Anh quay lại nơi ở của mình, dơ chân dùng sức đá mạnh cánh cửa, khiến khung cửa chắc chắn cũng lung lay.
 
 
“Mẹ nó!” Chu Hậu Đông không biết mình đang sợ hãi điều gì, nhưng có một giọng nói trong lòng nói cho anh biết: “Không được để cho cô gái nhỏ rời đi, nếu không sau này chắc chắn sẽ không tìm lại được nữa.”
 
Ngồi xuống đầu giường, cầm ly nước lên uống “ực ực”, cơn giận cũng tan bớt, anh quyết định ngủ một giấc thật ngon, sáng mai sẽ đi sớm.
 
 
“Anh Đông.” Người phụ nữ yên lặng trốn ở một góc giường cuối cùng cũng dám lên tiếng.
 
 
Chu Hậu đông cảnh giác nhảy xuống giường, anh quay lại nhìn người phụ nữ toàn thân trần truồng, hai đầu mày nhíu chặt, cơn tức giận không dễ dàng mới kiềm chế được lại bùng lên, anh nghiến răng nói: “Cút ngay cho tôi!”
 
 
Vừa rồi tức giận đến mức hỏng đầu, trong phòng còn có một người nữa mà anh cũng không phát hiện.
 
 
“Anh Đông, anh đừng từ chối tôi được không? Tôi thực sự yêu anh.” Cốc Liên nhấc cái chăn lên, cô ta bò qua, bộ dạng van xin, muốn bao nhiêu hèn hạ liền có bấy nhiêu.
 

 
“Cô đúng là một kỹ nữ mà.” Chu Hậu Đông đen mặt quát.
 
“Anh Đông, cầu xin anh, làm tôi một lần được không?” Giọng điệu hèn mọn của Cốc Liên khiến người khác buồn nôn.
 
 
Chu Hậu Đông kéo Cốc Liên xuống giường, vứt quần áo xuống đất nói: “Mau mặc vào rồi cút đi cho tôi!”
 
 
Cốc Liên cúi đầu lẳng lặng nhặt quần áo, khi cô ta đứng lên, trên mặt nở một nụ cười thuần khiết.
 
 
Chu Hậu Đông cảm thấy không thể hiểu được, cô ta không bị khùng đấy chứ, anh vừa di chuyển, ngay lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn, đột nhiên đầu óc choáng váng, toàn thân không vô lực, anh lui đến bên giường, ý thức dần mất đi, cho đến khi khuôn mặt méo mó của người phụ nữ xuất hiện, anh hôn mê bất tỉnh.
 
Cốc Liên không thể giấu được nụ cười của mình. Cô ta bước đến giường, cởi bỏ đôi ủng quân đội của người đàn ông, trèo lên người anh và ngồi xuống phần thân dưới, lắc lư mông để cảm nhận cự vật to lớn của người đàn ông, tiểu huyệt nhạy cảm phun ra chất lỏng nóng hổi.
 
 
“Anh Đông, tôi đã không thể chờ để có được anh.” Cốc Liên chạm vào khuôn mặt của người đàn ông, đầu ngón tay run rẩy.
 
 
Cởi bỏ bộ quân trang của người đàn ông, cơ thể cường tráng và dũng mãnh ngay lập tức lộ ra, nhất là cự vật to lớn vẫn chưa cương cứng dưới thân, Cốc Liên nắm lấy và vuốt ve, cô ta cố gắng làm rất lâu nhưng không có hiệu quả. Cuối cùng cô ta cũng đã hoàn toàn từ bỏ, cô ta lấy điện thoại chụp rất nhiều ảnh khỏa thân của người đàn ông, và ảnh chụp chung hai người đang quấn lấy nhau.
 
 
Xong xuôi tất cả, Cốc Liên vẫn không thu tay lại, nếu đã vậy rồi, sao không làm giống thật hơn một chút, cô ta toàn thân trần trụi nằm bên cạnh người đàn ông, dùng tay nắm lấy cự vật thô to, nhắm mắt ngủ.
 

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.