Cầu vồng của ai

Chương 5 Bò sữa là diễn viên chính


Bạn đang đọc Cầu vồng của ai – Chương 5 Bò sữa là diễn viên chính

Chương 4: Bò sữa là diễn viên chính

Bẩy giờ tối, Trưởng phòng nhân sự Chu được gọi tới phòng Dương Tổng. Qua cặp kính dầy cộp ông đang thấy Dương Tổng cầm hồ sơ lý lịch của nhân viên.

Dương Vũ đẩy tập hồ sơ ra trước mặt Trưởng Phòng Chu cất tiếng hỏi: “Cô gái này là con dâu tương lai của chú à?” Sau vài giây định thần, rất nhanh Trưởng Phòng Chu với bề dầy kinh nghiệm đã đáp lời: “Không hề có chuyện đó, Dương Tổng đọc hồ sơ có thể thấy trường hợp cô Trần Nhã Linh này sau khi tốt nghiệp Đại học chuyên ngành Thiết kế thời trang, đi làm được hai năm, mỗi năm nhảy việc một công ty.

Không rõ nội tình sao cô ấy nghỉ việc nhưng biểu hiện thời gian qua của cô ấy rất tốt. Mặt khác, việc tuyển chọn nhân sự như Dương Tổng đã biết, qua hai vòng thi và một vòng phỏng vấn của Công ty thì ứng viên mới được chọn”.

Dương Tổng nhếch một bên lông mày, tỏ vẻ để Trưởng phòng Chu tiếp tục. Ông tiếp lời: “Kỳ tuyển chọn vị trí nhân viên Content Marketer cho phòng Marketinh hôm đó có 60 ứng viên tham gia, Cô Trần Nhã Linh là một trong ba người được chọn”. Dương Vũ nghi hoặc: “Là trả lời phỏng vấn tốt sao?”


– Thưa, đúng là như vậy.

Hôm đó Hội đồng phỏng vấn có ra câu hỏi cho ứng viên: “Nếu Công ty nhận được hợp đồng quảng cáo sản phẩm từ sữa bò cho trẻ em thì làm thế nào để đưa con bò sữa cái vào trường quay?” Đây là câu hỏi mẹo đánh lừa ứng viên.

Nhiều người khi đó đã nói rất hùng hồn: nào là có kinh nghiệm chăn trâu, cắt cỏ có thể dễ dàng đưa con bò sữa vào trường quay, nào là đưa bò con, bò đực đến dụ, nào ba bốn năm người lớn cùng hợp sức kéo rồi để sẵn cỏ voi cho bò vào là được.

Dương Vũ tỏ ra hứng thú, chờ mong mấu chốt câu chuyện của Trưởng phòng Chu.

Ông tiếp lời: “Khi đó cô ấy đã trả lời: Sao phải mất việc như thế, Dương Tổng của quý Công ty không phải tinh anh trong ngành thiết kế đồ họa hay sao.


Thay vì kéo con bò sữa vào trường quay tạo dáng, mà nó có thể “bĩnh” ra sàn bất cứ lúc nào thì nên đầu tư trí óc thiết kế một chú bò với tạo hình vui nhộn, thu hút trẻ em thì sẽ hiệu quả hơn”.

Dù câu trả lời có phần “bốc mùi” của cô ấy, nhưng mục đích của câu hỏi cũng chỉ đơn giản vậy nên cô ấy là người được chọn thưa Dương Tổng.”

Dương Vũ nghe câu chuyện không khỏi cảm thấy thú vị bất giác mỉm cười, bảo Trưởng Phòng Chu có thể ra ngoài. Anh cầm tập hồ sơ, nhìn cô gái có đôi mắt to tròn, trong veo trong ảnh, chiếc áo công sở cô mặc chụp hình khi đó có lẽ không hợp, cô hợp với những đồ trẻ trung hơn.

Cất hồ sơ vào ngăn bàn, anh cầm đồ cát lên ngắm nghía một lúc rồi thay đồ ra khỏi phòng làm việc. Hôm nay anh đã có hẹn với hội Tuấn Trần và Tùng Bách, hai người cùng là du học sinh với anh, là anh em chí cốt đã trải qua cùng anh năm tháng sinh viên bên vùng đất xa lạ đó.

Giờ họ cũng đã về nước tiếp tục phát triển sự nghiệp của gia đình. Chỉ có anh, không về Công ty của ba, mà tự mình rẽ hướng kinh doanh riêng. Năm tháng qua, anh đã chứng thực được năng lực của bản thân.

Cha và ông nội rất tự hào về anh. Nhà họ Dương ba đời độc đinh, người lớn trong nhà giờ chỉ mong anh sớm yên bề gia thất, sinh mấy đứa cháu cho gia đình có tiếng con trẻ.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.