Đọc truyện Cậu Thích Tôi Sao – Chương 23: Vẫn Là Hắn
Thời gian cuối cấp là thời gian khó khăn và vất vả nhất của học sinh. Không chỉ lo ôn thi cuối cấp, rồi canh cánh sợ xa bạn bè, thầy cô, trường lớp. Có thể, do quá nhiều áp lực, nên tính cách có phần nào đó thay đổi, thay đổi theo chiều hướng xấu đi. Có thể sẽ khó tính, hiếu thắng hơn…
” Cả lớp nghiêm” tôi hô lớn, thầy Trần Nghiêm bước vào lớp hết sức nghiêm nghị, quần áo chỉnh chu, cà-vạt thắt gọn gàng. ” Sắp tới sẽ đến cuộc thi học sinh giỏi cấp thị xã, các em ở các đội tuyển tích cực học thêm bồi dưỡng để thi cho tốt nhé” .
Đúng vậy, là học sinh lớp 9 nên thi học sinh giỏi ngay từ đầu năm học. Đây chính là áp lực lớn nhất của những học sinh lớp 9 năm nay. Thi xong học sinh giỏi cấp thị nếu đạt giải cao sẽ lên đến cấp tỉnh và quốc gia. Đó là điều ai ai cũng mong muốn
-“Chiều đi học, tôi đến kêu bà nhé”- là Chi, còn bé đẹp trai nhất lớp tôi, tính tình đàn ông, ương bướng, hơi chua ngoa nhưng được cái vui tính nên ai cũng mến. Nó với tôi học chung đội tuyển Tiếng Anh với nhau cũng được 6 năm rồi. Nó là cái đứa bạn thân là con trai nhiều hơn con gái. Hayyyya! Thật sự tôi đang rất lo về giới tính của nó đây
Xong tiết Toán của Trần Nghiêm thì đã đến tiết hoá của mẹ Lan. Ôi phải nói! Mẹ là người dạy học trò như dạy con, từng lời nói của mẹ chứa cả tấn đường. Buồn nỗi là cả một hè tôi không chuyên tâm học hoá nên ôi không! Vào năm học hoá tôi ngu hơn con bò.
-” Uyên, lên viết phương trình phản ứng bài 1 SGK”
Âu đêt! Nhớ cái gì đâu mà viết! Ôi bao nhiêu phương trình bao nhiêu công thức theo gió theo mây trôi đi hết rồi còn đâu. Trong đầu trống rỗng không nhớ một tí gì hết, lên cầm cục phấn và tạo dáng thì ” Thôi! Xuống đi. Anh Sơn lên làm ”
Hmmm! Lại là lão Sơn, nhắc đến lão lại càng thấy bực mình. Hồi sáng thấy đi mua bánh mì ngoài cổng trường. Cái lúc mà Thiên chở tôi đến đây. Thây lão Sơn mua hai cái! Gì mà ăn như lợn vậy! Ai dè mua cho con bé Vy lớp bên, cũng là hoa khối đấy. Mới sáng ra đã tỏ vẻ ga lăng đào hoa với gái lớp lên rồi. Trong khi đó, tôi đây- bạn từ hồi mẫu giáo mà hắn chưa bao giờ cho tôi cái gì ăn được! Thoáng với ai thì không biết chứ với tôi thì hai chữ ki bo hiện lên trên trán lão rồi.
Hôm nay có thể, các soái ki ki của lớp tôi lại được một phen thể hiện tài năng đánh bóng chuyền của mình cho mấy em gái lớp 7. Chúng nó cứ ầm ầm ồ ồ lúc lũ con trai đánh. Thấy ghét! Chúng lớp 7 là tôi thấy kh ưa rồi, trẻ con gì đâu mà to son trét phấn loè loẹt, ăn mặc như hề chợ lớn ._. Thật không thể chấp nhận nổi. Nhớ cái lúc học lớp 6 lớp 7, tôi còn mặc áo trắng cài kín cúc, quần ống loe. Mà bây giờ chúng nó…. Aya!!!!
Tuỵt!!!!
Trọng tài Hải bún lèo ( béo lùn ) thổi một tiếng lớn để bắt đầu trận đấu giữa hai team Béo Cao và Lùn Gầy. Do sở hữu thân hình vừa béo vừa lùn nên Hải bún lèo chỉ có thể giữ chức trọng tài hoặc nhặt bóng.
Sơn và Thiên là đội trưởng. Quả dâud tiên do Đội Sơn phát bóng. Sơn phát một quả giáng trời! Quá mạnh, ăn luôn sau quả đầu tiên. Ngầu thật! Phải nói là quá ngầu. Mấy nhỏ ranh lớp 7 vỗ tay ầm ầm. Quả tiếp theo cũng là đội Sơn phát bóng. Hắn nhảy lên để phát mạnh hơn
Ôi không! Bỗng dưng hắn ngã khuỵ xuống. Cả lớp xúm lại, hắn bị trật chân rồi. Ham hố cho lắm vào! Ừ thì dân chơi trội thích thể hiện. Phìii!!!
Đang nghĩ rằng như thế cho đáng đời
Thầy thể dục quát lớn làm tôi giật mình ” lớp trưởng đưa bạn lên phòng y tế cùng thầy”
Lớp trưởng! Lớp trưởng! Lớp trưởng. Cái gì cũng lớp trưởng. Tức xì khói ra mà. Sao kh cho hắn ta đau thêm tí nữa đi cho chừa tội thể hiện
Xin lỗi các bạn, do thời gian qua mình bận ôn thi nên kh thể viết tiếp. Mong các bạn thân cảm và tiếp tục đồng hành với cậu thích tôi sao nhé !!!!