Cầu Lui Nhân Gian Giới

Chương 158


Đọc truyện Cầu Lui Nhân Gian Giới – Chương 158

“UFO xuất hiện trên bầu trời thành phố!”

Nếu như tin tức sân bay có Godzilla lúc trước còn khiến một đám cư dân mạng phẫn nộ vì cho là tin đồn thất thiệt dối trá, thậm chí còn tỏ ra nghi ngờ mục đích của người tung tin đồn, thì giờ đây sau khi bị bài viết có đính kèm cả hình ảnh chân thực thế này đập vào mặt, bọn họ tức thì đờ ra, còn theo bản năng mà hoài nghi phải chăng đây là hình ảnh được cắt ra từ một bộ phim nào đó.

Dưới tình huống ấy, nếu như là hình ảnh được chụp vội từ điện thoại di động, tuyệt đối sẽ chẳng có được hiệu quả rung động thị giác như vậy, thậm chí ngay cả màu sắc cũng không thể rõ nét được đến thế, thế nhưng bức hình quả cầu vàng chói mắt kia hiển nhiên lại khác hẳn, chẳng những sáng sủa rõ ràng, mà dường như còn có thể thấy được những hoa văn huyền ảo phức tạp bên trên.

Thời buổi bây giờ, ngay cả mấy cái crop circle* còn bị nói là đồ giả, một số người còn xem những thiết kế hình học được sắp xếp một cách ngay ngắn có quy luật đó chính là sơ hở lớn nhất nữa kìa.

*crop circle: là một khu vực trồng ngũ cốc hay cây trồng nói chung bị san phẳng một cách có hệ thống thành nhiều mẫu hình học khác nhau.

“Bớt ngu dùm đi, cho dù thật sự có người ngoài hành tinh, làm sao có thể để cho mấy người thấy được?”

Vì thế phần lớn mọi người sau khi thuận tay chuyển phát cái bài đăng weibo này, còn ra sức châm biếm người post, nào là rất hợp với công việc làm hiệu ứng phim đó nha, nào là tặng một điểm cộng cho tài PS của chủ weibo nha, thậm chí còn có người hỏi hình này là lấy từ trong bộ phim nào, vài bình luận tử tế nhất thì chẳng qua chỉ là khuyên chủ weibo nhanh chóng xóa bài đi, không lại bị cảnh sát sờ gáy cho bây giờ.

Thế nhưng, vô số hình ảnh của quả cầu vàng kia ở đủ mọi góc độ, đủ loại bối cảnh, trong vòng nửa tiếng đồng hồ tiếp theo cũng được phát tán đầy trên internet, tình trạng này không khỏi khiến cho người ta phải kinh ngạc, chẳng lẽ đây là sự kiện lừa đảo tập thể quy mô lớn hả, còn thuê nhiều thủy quân như vậy? Cứu mạng, nếu đã có mạng giao thiệp rộng như vậy thì sao không đi tạo scandal hay khuấy đảo chính trị hay cổ xúy công tri* đi, lấy UFO ra xạo để làm cái gì?

*Công tri: viết tắt của “phần tử tri thức công cộng” (Public Intellectual).

Hoặc có lẽ đây là một đám người với kỹ năng PS cực kỳ cao siêu? Chỉ đơn giản là muốn trêu chọc mọi người thôi?

Vào lúc vô số người đang nhìn vào màn hình vi tính với vẻ nửa tin nửa ngờ, lại có thêm vài tin tức khác đến từ những nhân chứng đích thực trong thành phố, bọn họ lên tiếng tuyên bố thứ kia không phải là một quả cầu màu vàng, mà là rất nhiều người ăn vận quần áo cổ quái tạo thành.

Đây quả thực là sai lầm lớn nhất quả đất!

Con người làm sao có thể bay lơ lửng trên trời được? Cho dù cái thành phố kia hôm nay hướng gió khá tốt, rất thích hợp để chơi mấy trò trên không như hang-gliding*, cho dù cái đám người đó có lừa đảo đến mức mỗi người cầm theo một cái đèn flash, sơn cánh dù thành màu vàng khè… nhưng tất cả ảnh chụp tại hiện trường đều cho thấy là trời đang mưa rất to, cho dù là diều cũng chẳng có cách nào bay dưới tiết trời ác liệt như vậy được, huống chi là con người? Cũng không thể nói rằng trên lưng mỗi người đều được gắn thêm một cái tên lửa, hoặc là sở hữu đôi giày thần kỳ của cậu bé Astro Boy nổi tiếng từ N năm trước được! Đây là hiện thực chứ không phải tiểu thuyết khoa học viễn tưởng đâu ha.

Chỉ mỗi một vấn đề rằng mấy bức hình đó có phải đồ giả hay không mà mọi người đã khơi mào cả một cuộc chiến bàn phím, tình hình khá là hỗn loạn. Một bên thì thề son thề sắt rằng đó là sự thật, còn phần lớn người qua đường thì đều tỏ vẻ rằng trò bịp bợm này cũng quá ngu rồi…

Đúng vào lúc một trạch nam đang cực kỳ phẫn nộ trước lời bịa đặt này mà điên cuồng gõ bàn phím, bất chợt nghe thấy một tiếng “ầm”, như thể trên lầu có vật nặng gì đó vừa rớt xuống ban công nhà mình.

“Làm gì đó hả?” Cậu chàng thò đầu ra, đẩy mạnh cửa kiếng quát lên với lầu trên.

Trên ban công nằm chỏng chơ một cái bình tưới đã bị đập đến méo mó biến dạng, trông có vẻ như đang được dùng để tưới cây, nước noi bên trong cũng đổ ra lênh láng khắp nơi.

Người trên lầu dường như đã sợ đến choáng váng, đứng ngay đơ ra đó không hề nhúc nhích, sau khi nghe được tiếng mắng mới phản ứng lại được, bất thình lình lùi ra sau ba bước, run rẩy kêu lên: “Người… người anh em, cậu nhìn thử xem trên trời là cái gì vậy?”

“Bộ khùng hả?” Cậu trai dưới lầu hùng hổ quát mắng, tức giận đạp cho cái bình méo mó kia một đạp, không kiên nhẫn nói, “Cầm có cái bình cũng cầm không nên thân là sao, may là rớt xuống ban công nhà tui, nếu đập phải người đi đường, tui coi mấy người làm sao…”

Ấy khoan! Ánh mặt trời ấm áp chói lọi mới hồi sáng này đâu rồi? Sao trên trời mây đen dày đặc, vùng trời phía tây dường như lại ánh lên thứ ánh sáng quỷ dị —— xoay đầu nhìn theo tầm mắt người kia, cậu chàng tức thì bị nửa vòm tròn vàng rực đang dần dần ló dạng khiến cho kinh hãi đến mức trợn mắt há mồm.


Liên tục có vô số người vừa khéo đứng trên các tòa nhà cao tầng nhìn ra ngoài cửa sổ hoặc là đang phơi quần áo trông thấy được, những tràng tiếng thét chói tai lập tức vang lên không dứt.

Mới đầu chỉ có những người trong các tòa nhà cao tầng hoặc các cao ốc văn phòng mới thấy được, cả bầu trời xám xịt lại theo cơn mưa rền gió dữ đang kéo tới, nhưng một góc không trung lại sáng rực đến quỷ dị, cuối cùng, cái vật thể vàng chóe kia càng ngày càng đến gần, sau đó toàn bộ đều xuất hiện, lộ rõ mồn một giữa những khe hở của các tòa nhà cao tầng san sát nhau, che khuất cả bầu trời.

Rất nhiều người chỉ còn lại một ý niệm duy nhất trong đầu —— chuyện đó thế nhưng lại là sự thật!

Quái đản! Khoảng cách giữa thành phố kia và thành phố S ngồi xe cũng mất hơn mấy tiếng đồng hồ, tốc độ di chuyển của thứ này sao lại có thể nhanh đến như vậy?

Dự báo thời tiết rõ ràng còn nói là tiết trời quang đãng sẽ liên tục kéo dài trong vòng một tuần tới, vậy cơn cuồng phong bão táp này là sao đây! Trời đất ơi, có ai từng nghe nói là UFO lên sàn còn được trang bị thêm hiệu ứng sét đánh sấm rền không!

Không thể không nói, quy mô mấy vạn người, quả thực cũng có thể xem là khá hoành tráng.

Đoạn Thiên Môn đang bám sát phía sau cũng bị lơ đẹp, hoặc có thể nói là, quả cầu vàng kim kia quá lớn, phía sau lại có thêm một chuỗi dài các thành phần bị tụt lại, cho dù vệ tinh có chụp được hình ảnh của đám kiếm tiên Đoạn Thiên Môn này, thì cũng chỉ xem bọn họ là một phần của cái đuôi nòng nọc kia mà thôi.

Bộ ngoại giao cùng thông tấn xã X cứ như vậy mà nghênh đón một ngày thiếu điều muốn bùng nổ tập thể.

Toàn bộ điện thoại trong phòng làm việc đều bị gọi vào tới tấp đến mức mém cháy cả máy, ngay cả di động của nhân viên công tác cũng nhận không hết. Vài người phát ngôn viên đối ngoại còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ vừa nghe được ba chữ mở đầu là Tu Chân giới, liền lập tức trăm miệng một lời yêu cầu một ly trà đậm để nâng cao tinh thần, nhân tiện xin thêm mấy viên thuốc trị các chứng đau đầu đau dạ dày đau răng mà bọn họ sắp sửa gặp phải… Vừa nghe được ba chữ kia là thân thể sẽ theo phản xạ có điều kiện mà cảm thấy cực kỳ không thoải mái đó hiểu không!!

“Bọn họ lại làm gì nữa?”

Nghe phong thanh đâu đấy, cái từ “lại” của vị lãnh đạo cấp cao nhất nào đó được phát âm khá nặng.

“Ờm, tôi cho rằng vấn đề lớn nhất chính là —— hiện giờ bọn họ còn chưa làm ra chuyện gì, mà đã kéo đến hàng loạt sóng gió, gây chấn động toàn cầu rồi.” Người thu thập số liệu và tập hợp hình ảnh vệ tinh đầu đầy mồ hôi, vâng vâng dạ dạ nói, “Tình huống xuất hiện trước nhất chính là tại một sân bay nào đó ở phía nam thành phố… mọi người nhìn bản đồ đi, ở đây này, lúc ấy cảnh sát nhận được cuộc gọi bảo rằng có quái vật, sau đó toàn bộ Tu Chân giới bỗng nhiên lũ lượt kéo tới, hình thành nên một quả cầu quỷ dị như thế này, hiện giờ đã di chuyển đến vùng trời thành phố S rồi…”

Những điểm được đánh dấu trên bản đồ hình thành nên một tuyến đường ngoằn ngoèo quái dị, cố lắm mới có thể nhìn ra được phương hướng cụ thể chính là nhắm đến phía đông.

“Đúng rồi, những nơi bọn họ đi qua, toàn bộ đều bất ngờ đổ mưa to… phạm vi bao phủ ước chừng là trong bán kính mười km.”

“Có thể đá cái đám khốn nạn này tới Vân Nam luôn không?” Bên kia dù sao cũng đang hạn hán.

“Chuyện này… di động của Triển Viễn đại sư không gọi được.”

Đương nhiên là không gọi được rồi, thứ sát trận này hội tụ linh lực của vô số cư dân Tu Chân giới, nói đơn giản chính là có thể làm nhiễu tín hiệu, nếu điện thoại mà gọi được mới là chuyện lạ có thật ấy.

“Đã có vài quốc gia xung quanh gửi tin chất vấn rồi…”

Tất cả mọi người đồng loạt lau mồ hôi, cực kỳ rối rắm.


“Bên New Delhi phản ứng khá gay gắt, họ lên án nước mình chế tạo vũ khí mang tính hủy diệt kiểu mới, có thể sẽ gây bất lợi cho các quốc gia ở biển Đông và biển Nam, còn kêu gọi các quốc gia khác mở ra hệ thống phòng ngự đạn đạo.”

“… Tạm thời khỏi cần để ý đến cái đám mà ngay cả vệ tinh cũng không biết chế tạo kia đi.” Bận muốn bù đầu rồi được chứ!

“Tokyo đã điều động khẩn cấp hết tất cả các đội tự vệ, còn bố trí hệ thống quân sự ở Okinawa…”

“Chúng ta còn chưa muốn chiến tranh!”

Hải quân lục quân không quân, ba quân còn chưa kịp điều động nữa mà, oan uổng quá đi, ai cứu với, cái này là chuyện quái gì thế hả!

“Bên Seoul bảo rằng, cái quả cầu vàng chóe to đùng kia, trong điển tịch cổ đại của bọn họ cũng có ghi chép…”

“Mắng ngược lại bọn họ!!” Một nửa số người ở đây đã muốn hất bàn.

Đây là quấy rối đúng không! Tuyệt đối là vậy!

“Trước khi đi, Triển Viễn đại sư không hề nhắn lại một chữ nào hay sao? Kể cả một lời giải thích cũng không à?!”

“A! Hình như có nói gì mà… chiến tranh hai giới.”

“…”

Trời đất ơi, hai giới nào nữa? Nghe nói Thiên giới đã xong đời, Âm Tào Địa Phủ còn ra đi sớm hơn nữa mà, cái đám người Tu Chân kiêm đội ngũ trốn vé lớn nhất Trung Quốc hiện nay, chẳng những không đáng tin cậy mà còn suốt ngày ưa gây chuyện thị phi kia… rốt cuộc là muốn làm gì đây hả?! Chuyến bay đến thành phố S mỗi ngày đều có mà, bộ mấy người đi chùa máy bay thì khó lắm sao? Còn không thì tự bay mình ên đi, khi không kết trận tập thể để làm cái quái gì?

Chiến tranh? Phắc, nhìn sao cũng thấy đám mấy người như đang tổ chức hoạt động picnic tập thể hoặc là cuộc bay đua marathon thì đúng hơn.

—— tuyệt đối đừng cho ra kết luận sớm như vậy, trong thời điểm đánh trận như thế này, Tu Chân giới cùng chung mối thù, nhất định sẽ không có người nào phá hỏng mắt xích quan trọng đâu.

“A!!”

Trì Mậu đang lẹt đẹt đằng sau chót miệt mài đuổi theo đội ngũ, bỗng nhiên cảm thấy sau lưng phát ra một luồng khí tức kinh khủng sắc bén như đao phong.

Đúng vậy, Trường Thừa môn chủ mang theo chư vị kiếm tiên Đoạn Thiên Môn đến… phá hỏng mắt xích đây!

Thành phố S nằm ở hướng đông, chính là cửa biển từ sông Trường Giang đổ ra Đông Hải, trông thấy biển rộng mênh mông dần ló dạng trước mắt, trông thấy đám người đã sắp ra khỏi phạm vi kết giới Cửu Châu, Trường Thừa môn chủ nào còn nhẫn nhịn được!

Chỉ trong chớp mắt, đám yêu quái bị rơi lại phía sau quả cầu vàng liền kinh hoàng rối rít tản ra, những kẻ có tu vi thấp kém liền trực tiếp ngã xuống.


Cái đuôi dài của con nòng nọc khổng lồ đột nhiên bị cắt đứt, cảnh tượng này lập tức khiến cho mọi người vẫn luôn dõi mắt quan sát quả cầu vàng kia chợt căng thẳng hẳn lên, có người khẩn cấp tìm chỗ trốn, cũng có người nào đó vội vàng đi kéo còi hụ báo động phòng không, toàn bộ thành phố đều vang vọng một thứ âm thanh dồn dập chói tai.

“Đang phát động công kích sao?”

“Đậu! Tại sao người ngoài hành tinh lại muốn tập kích thành phố S chứ? Thật không công bằng, suốt ngày mò mẫm vết tích của người ngoài hành tinh, còn muốn diệt sạch mấy đội chiến hạm to lớn của bọn họ đều là người Mỹ mà! Xây cả một khu 51 rồi đem thi thể của người ta đi mổ xẻ nghiên cứu cũng là người Mỹ đó… thành phố S hoàn toàn vô tội!”

“Cái đuôi dài kia rốt cuộc là tia laser hay là tia gamma vậy? Núp vô tủ quần áo liệu có an toàn không?”

“Liều chết chụp hình lại!! Đống ảnh dưới đây!! Nếu tao hi sinh… cấm tụi bây đạo lại ảnh của tao!”

Vô số bài post với giọng điệu hoảng sợ xuất hiện tràn lan trên internet, cũng có rất nhiều người cực kỳ căng thẳng ôm chặt di động, một bên đuổi theo cập nhật tình hình hiện tại, một bên vọt vào siêu thị gom đồ dự trữ, bánh quy lều vải thậm chí là đèn pin, toàn bộ đều bị bọn họ càn quét sạch sẽ.

Cái đuôi của quả cầu vàng chóe kia sau khi rơi xuống lại tiêu tán trong những đám mây dày đặc.

—— đương nhiên rồi, mấy thứ phát ra ánh vàng kia đều là bùa chú, trận hình của đám người tụt lại phía sau một khi bị rối loạn, sau khi tản ra thì chắc chắn phải biến mất thôi.

Thẩm Đông hoàn toàn không hề hay biết thành thị bên dưới đã náo động thành cái kiểu gì rồi, hắn chỉ lo lắng nhìn chằm chằm vào khe nứt mỗi lúc một lớn dần kia, đám U Minh yêu ma xổng ra cũng ngày một lợi hại. Ngay cả cái bóng của Thạch Lưu cũng bị đánh bay mấy lần.

Trông thấy biển rộng mênh mông dần xuất hiện trước mắt mình, Thẩm Đông trở nên kích động hẳn lên.

Hành trình bỏ trốn lần này, không ngờ lại có thể thành ra hoành tráng náo nhiệt đến như vậy, suốt toàn bộ hành trình xuất ngoại, hắn thực sự là bị quần chúng Tu Chân giới hộ tống theo đúng nghĩa đen luôn đó biết không (đúng đúng, môn chủ cũng nghĩ vậy đó)! Đợi cho đến lúc khai chiến, tình hình hỗn loạn, nghe nói Tu Chân giới đánh giặc toàn dùng đơn vị năm để tính… vậy thì chờ tới khi đánh xong, có ai còn hơi sức đâu mà quan tâm hắn cùng Đỗ Hành trốn tới chỗ nào kia chứ.

Có nên diễn sâu một chút, giả bộ ngụy trang thành cảnh hi sinh trên chiến trường luôn không!

Nếu như vậy, từ nay về sau hắn có thể tự do phiêu du khắp các nước, hoàn toàn dứt bỏ được cái đám Tu Chân giới thiểu năng cùng cả bầy Đoạn Thiên Môn chỉ biết gây tai họa rồi!

Thẩm Đông còn đang tự sướng vớ vẩn, đột nhiên cảm nhận được một luồng kiếm khí mạnh mẽ, kích cho hắn nhiệt huyết sôi trào, xung động đến mức suýt chút nữa là nhảy ra ngoài.

“Dừng lại!”

Một giọng nói nghiêm trang lạnh lùng bất chợt vọng lại từ phía chân trời.

Tu vi cuồn cuộn tức thì chấn cho tâm cảnh của tất cả mọi người dao động, Tuyệt Sát Trận ban đầu không chút sơ hở là thế, vậy mà lúc này đây lại bị buông lỏng, bọn U Minh yêu ma liền thừa cơ xông ra, tiếp theo đó là một con bạch xà cực lớn nhanh chóng uốn éo thoát ra ngoài, đương lúc trườn ra, Nhị Phụ còn hung hãn quất cho cái khe một cái, cuối cùng khe nứt cũng hoàn toàn vỡ nát! Đám sương đen điên cuồng trào ra, Thạch Lưu sốt ruột đến mức liều mạng kêu to, thế nhưng chẳng có chút tác dụng nào.

Nhị Phụ lại chả hề vui vẻ tí nào, mặt mày người ngợm của hắn toàn nước là nước, toàn thân còn tỏa ra khí đen.

“Ha ha ha!” Dư Côn cười nhạo chả chút nể nang.

Tinh Vệ cũng bay ra từ trong khe nứt, tiếc là thực lực lại thua kém Kế Mông rất nhiều, chỉ có một phạm vi rất nhỏ quanh người ả là bắt đầu phất phơ những bông tuyết.

Trường Thừa môn chủ đột nhiên nhíu mày, ông ta chợt ý thức được có khả năng là mọi chuyện chênh lệch rất nhiều so với mình tưởng tượng.

“Dư Côn ngươi còn ở đó cười cái gì, mau tu bổ trận pháp! Khốn kiếp!!” Quỷ Cốc Tử giận dữ.


Đây đúng là thất bại trong gang tấc.

“Lùi ra sau, phía ngoài kết lại tám mươi mốt Tỏa Hồn Trận, mau, không thể để cho bất cứ một tên U Minh yêu ma nào trốn thoát đến Nhân gian được! Khống chế giữ vững chiến trường trên vùng trời Đông Hải!”

“Lại là cái kiểu bày trận cũ rích này, tỉnh lại đi, đã chơi đến mấy ngàn năm rồi!” Nhị Phụ cười lạnh.

Trong nháy mắt, hắn liền biến về nguyên hình đầu người thân rắn: thân thể dựng thẳng lên thật cao, đầu hướng về phía nào, đám yêu ma liền xông tới phía đó đánh đá không ngừng.

Chỉ cần là trận pháp hùng mạnh, đương nhiên sẽ không e ngại bất kỳ kiểu công kích nào.

Sau khi trung gian lui về, hai bên trái phải lại áp sát! Đợi đến khi đám yêu ma rốt cuộc cũng đột phá được ải phòng ngự cuối cùng, lại bất chợt phát hiện một phòng tuyến mới đã được dựng nên ngay trước mắt, từ đầu tới cuối đều là những khối lập thể hình vòng cung phức tạp được sắp xếp theo quy luật, có hơn ngàn cách biến hóa, có khả năng khiến cho lũ yêu ma xông vào trận pháp cuối cùng sẽ bị hãm sâu trong đó, không còn phân biệt được phương hướng, ngay cả khi có Nhị Phụ chỉ huy ở phía sau, trận pháp cũng sẽ lập tức thuận theo đó mà thay đổi.

Chẳng qua khi vệ tinh chụp được hình ảnh. Liền ——

“Bọn họ thật sự là đang đánh trận, chứ không phải là múa ba lê trên nước… ấy nhầm, trên không trung sao?”

Nhìn những động tác tự do không gò bó, nhìn những biến hóa vừa kỳ diệu lại chỉnh tề này xem, cứ như một quả cầu rỗng ruột được tạo thành từ vô số dây thép, có thể chuyển đổi thành N loại tạo hình, tùy tiện tung một cái là thành hình lẵng hoa, tung thêm cái nữa lại là hình cái tách… Món đồ chơi này vài thập niên trước còn từng phổ biến một thời nữa kia mà!

Sau khi vây trận thành công, tiếp theo đó chính là tử chiến, nếu như không có cao thủ với sức chiến đấu mạnh mẽ gia nhập, trận chiến này chậm thì 5 năm, lâu thì vài chục năm cũng có thể.

Đám kiếm tiên đứng cách đó xa xa, ai nấy đều mang vẻ mặt mờ mịt.

“Môn chủ, chúng ta phải làm thế nào đây?”

“Đỗ Hành cùng Thẩm Đông!”

“Ồ, hiểu rồi!” Không phải chỉ là kéo cả người và kiếm ra ngoài thôi sao, chuyện này thì đơn giản!

“Đừng ——” Dư Côn kinh hoảng hô to, thế nhưng đã chậm một bước, trận pháp lại vỡ tan lần nữa, đám yêu ma vừa mới rú lên cười quái dị chuẩn bị chạy ra, lại bất thình lình bị một thứ lực đạo mạnh mẽ quét cho ngã trái ngã phải, rất nhiều tên cũng xui xẻo bị chém bay.

Mà trong cái lỗ đen bị U Minh giới xé mở kia, bỗng đâu xuất hiện một người khổng lồ không đầu chậm rãi bước ra, Hình Thiên.

“Xảy ra chuyện gì? Là kẻ nào trút nước vào U Minh giới!! Quấy rầy ta ngủ say dưỡng thương!”

“…”

Thôi quên đi, cả hai phe đều có mấy vị cao thủ không hiểu tình huống + kéo chân mọi người, chả ai cười được ai cả.

“Có phải là ngươi hay không?” Hình Thiên cầm theo lá chắn, phẫn nộ thét gào.

Không ít người tu chân thi nhau ngã quỵ.

“Có nhân tất có quả, A Di Đà Phật!”

Triển Viễn sau khi niệm lớn Phật hiệu thì bỗng nhiên biến sắc, một vòng Phật luân được tạo thành từ vô số chữ vạn (卍) lập tức đánh tới Hình Thiên: “Các ngươi chẳng lẽ chưa từng nhớ tới đám Phì Di bị buộc phải trốn đi rồi chết oan ở Đông Hải sao? Nếu chúng nó vẫn còn ở đó, U Minh giới còn sợ gì hồng thủy.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.