Đọc truyện Cậu Là Thiên Thần Phải Không – Chương 33: Tập quên đi
Hôm sau, nó vừa vào lớp, lũ học sinh trong lớp nhao nhao cả lên. Lớp trưởng khoác vai nó
– ê Nhi nghe nói con nhỏ Tiểu Lam gửi lời thách đấu cậu đó, học sinh trong lớp bâu lấy nó
– vậy hả? Định làm gì nhở?_ Cát Anh
– Haiizzz…. con nhỏ này đúng là thỏ non đội lốt cáo già đó
– chuẩn luôn lớp trưởng!! Vậy nó định làm gì?_ Cát Anh
– thi gì??_ nó
– nghe nói là thi Queen của học viện_ lớp trưởng vuốt cằm
– ừ_ nó lạnh nhạt
– Nhi cố lên nha!!_ hs1
– tống con nhỏ đó ra khỏi học viện luôn_ hs2
– à nghe nói có người bí mật làm giám khảo á_ hs3
– à nhỡ con nhỏ đó cậy Dạ thì sao??_ hs4
– tớ sẽ thắng_ nó chắc chắn
– tốt_ hs2
– yeaahh…. yêu Nhi_ hs5
Bla… bla….. bla……
Trong lúc đang nói chuyện thì có một học sinh tuyên bố :” Dạ vào cùng con nhỏ đó kìa”. Nghe xong câu này, tim nó hơi đau. Tất cả học sinh đang nói chuyện với nó nhìn hết ra cửa. Tiểu Lam khoác tay hắn đi vào, Khánh đút tay vào túi quần đi cùng Nhất Bảo ở đằng sau. Vừa thaya Cát Anh, cậu đã ôm chặt “honney” của cậu lôi đi chơi, Cát Anh chỉ biết cười khổ bye bye nó. Thấy họ tình cảm vậy, nó cũng không muốn vì chuyện của nó mà họ cãi nhau. Nhỏ Tiểu Lam thấy nó, cười gian tà rồi nhón chân kiss hắn một cái, hắn vẫn tay đút túi không chút phản kháng. Lũ học sinh trong lớp bĩu môi, lườm khi thấy cảnh tượng đó. Lớp trưởng ngứa mắt đá đểu nhỏ Lam
– ồ ồ… Nhi nè tớ vừa thấy một con quỷ cái hôn hoàng tử đó. Eoo… trông kinh lắm, mặt chát cả tá phấn luôn á
– hahaaaahaaa…._ học sinh trong lớp cười ầm lên
– Cô…ai là quỷ cái chứ….ahuhu anh Dạ ơi cô ta bảo em là quỷ cái kìa_ nhỏ bù lu bù loa
Nhìn nhỏ như vậy, hắn cáu kinh khủng bèn lên tiếng
– Câm mồm vào. Cô dám nói cô ấy sao??_ hắn tóm tay lớp trưởng
– xin…l…. ỗi….._ lớp trưởng sợ hãi
– bỏ ra
Từ nãy đến giờ nó im lặng nhưng một câu nói vô cùng nhẹ nhàng cũng làm tụi học sinh nghe lời răm rắp. Nhỏ kia thấy hắn như vậy hả dạ lắm. Đôi mắt màu bạc nhìn xoáy sâu vào đôi mắt đẹp mê hồn của hắn như muốn tìm hiểu đối phương nghĩ gì. Vẫn không buông tay. Chát…. một tát giáng xuống má hắn, năm ngón tay thon dài in trên má hắn. Đẩy mạnh hắn ra, nó dùng chân đạp thẳng vào bụng hắn. Do là dân võ nên một chút cũng chẳng đau, nó đã nhẹ tay lắm rồi mà. Hắn giận dữ
– cô dám tát tôi??
– thì sao??
– vì cái gì mà cô tát tôi??
– động vào bạn tôi. Lí do quá chính đáng còn gì??
– vì con nhỏ đó mà cô tát tôi_ hắn chỉ vào lớp trưởng
– anh nghĩ mình là tư cách gì mà nói lớp trưởng??
– cô…. cô ghét tôi lắm sao??
– đúng vậy
Nó gật đầu khẳng định, câu này như một con dao đi vào tim hắn, đâm một nhát rỉ máu. Quả thực cơn ghen đã lên rồi, nó nói ghét hắn, nó cũng đau lắm chứ. Nó vừa đi vào chỗ ngồi, Nhất Bảo nắm chặt tay nó. Học sinh trong lớp về chỗ hết vì cô giáo đã vào lớp. Bàn hắn ngay dưới bàn nó, Tiểu Lam ngồi cạnh cứ nói chuyện linh tinh làm nó cáu kinh khủng. Đeo headphone vào nó gục xuống bàn nhưng không ngủ. Buồn thật, nó nhếch mép cười. Cát Anh và Khánh cúp học rồi, cả giờ không thấy hai người đâu. Dạo này nó ngủ rất ít nên cứ ngáp hoài. ” Mời em Diệp Băng Nhi lên bảng làm bài này cho tôi ” cô giáo gọi nó trong lúc nó đang ngáp lần thứ n, đôi mắt lim dim, nó đi lên bảng. Lúc đi qua cô giáo, nó nói cực lạnh lẽo nhưng có mức sát thương rất cao ” lần sau cô đừng gọi cả tên em “, cô rùng mình vì sự lạnh giá của nó. Chỉ trong 10p nó đã hoàn thành bài giải làm cả lớp há hốc mồm, lớp trưởng vỗ tay khiến cả lớp tặng nó một tràng pháo tay luôn. Bước về chỗ, nó lại gục xuống bàn, đôi mắt màu bạc lạnh lẽo. Cộc… cộc…. tiếng gõ cửa phát ra từ phía cửa lớp, là Nhật Minh. Lũ học sinh lấm lét nhìn Nhật Minh, hôm nay cậu đến tìm nó. ” Dạ thưa cô…. em muốn tìm Nhi ạ” Minh xin phép cô, thấy hội trưởng hội học sinh thì thầy cô nào dám từ chối, cô giáo gật đầu ngay. Minh vào lớp kéo nó đi. Không phản kháng, không chút cảm xúc, tay vẫn được Minh kéo đi. Do Minh dừng lại đột ngột nên nó va ngay vào cậu.
– sao vậy??_ nó hỏi
– em nhớ cuộc thi Queen chứ??
– ừ biết mới nghe nói
– giám khảo là tên Dạ đó
– thì sao??
– em phải cẩn thận
– biết
Từng câu nói cộc lốc, nó trả lời Minh. Cậu thật sự lo lắng, liệu nó có thắng được không? Dạo gần đây, trên trang web của học viện tràn ngập ảnh của hắn và Tiểu Lam, lại còn có cả tin tức về việc hắn là bạn trai của nhỏ nữa, điều này làm Minh hơi vui.
– tôi sẽ tập quên đi_ nó trầm ngâm
– quên đi??
– đừng quan tâm_ nó không muốn nói với Nhật Minh
Đứng ở dưới tán cây trong trường, gió thu nhè nhẹ thổi tung vài chiếc lá hơi ngả vàng. Mái tóc hung đỏ bay lên, đôi mắt màu bạc nhìn chằm chằm vào người con trai mà mình đã từng yêu. Nhật Minh bất chợt ôm chầm lấy nó, bây giờ nó cần một bờ vai vậy nên nó không đẩy Nhật Minh ra.
Ở đâu đó, có một người con trai vô cùng hoàn mĩ với mái tóc màu hạt dẻ được nắng tràn lên đùa nghịch. Hắn đã chứng kiến tất cả, tim đau vô cùng. Tay giữ chặt nơi trái tim đang nhức nhối, hắn quay đi.
Hết chap 32
Dạo gần đây Ngô chẳng nghĩ ra tên chap là gì nữa á. Thuiii… nhớ vote để Ngô có thêm động lực viết tiếp nha… Dạo gần đây đọc lại mấy chap Ngô thấy viết sai chính tả hơi nhiều, Ngô trân thành xin lỗi m.n nhiều lắm.
Xin Lỗi!! Mong m.n vẫn ủng hộ Ngô ạ