Đọc truyện Cậu Là Thiên Thần Phải Không – Chương 22: Ông về Việt Nam
Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, ngay mấy ngày hôm sau tất cả các tờ báo đều đăng tin nóng hổi này. Trong bếp, nó uống sữa và ăn sandwich cá hồi, hắn uống chút cafe đắng. Cát Anh lật qua lật lại trang báo, anh Long thì đeo headphone chơi trò chơi. Couple Vi-Nguyên thì khỏi nói, tim hồng bay tứ phía. Lúc tụi nó đang măm măm bữa sáng ngon lành thì ở ngoài biệt thự, tiếng đánh nhau vang lên ầm ĩ. Thấy lạ, anh hai nó chạy ra xem thì một cảnh tượng vô cùng hỗn loạn trước mắt. Trước cổng biệt thự là cái xe oto đen huyền bí, lạnh lẽo. Có vô số những tên vệ sĩ áo đen đang đánh vệ sĩ của nhà nó, máu me be bét, người bị thương hàng loạt. Long hoảng hốt, cậu chạy nhanh vào trong gọi nó ra. ” DỪNG LẠI!!!” nó hét ầm lên. Tiếng hét của nó như có uy lực, tất cả mọi thứ dừng lại, im ắng. Đôi mắt bạc của nó càn quét xung quanh, chợt dừng lại ở chỗ cái xe đang đỗ kia, trông rất quen thuộc. Bộ não thiên tài lúc này đang tập trung phân tích thì cánh cửa xe mở ra… là một ông già đẹp lão và phong độ vô cùng. Nhìn ông, không ai có thể nghĩ là đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm. Khuôn mặt lạnh lùng không chút cảm xúc, cho thấy ông đã từng giết rất nhiều người. Đó là Crisita Brint_ ông vua của thế giới đêm_ ông trùm mafia_ ông nuôi của tụi nó. Lúc này Cát Anh từ bếp đi ra nhìn thấy ông thì vô cùng ngạc nhiên, hai mắt trợn tròn. Nó lao đến cạnh ông ôm chặt, nước mắt chực trào. Vi và Cát Anh cũng khóc sướt mướt. Anh hai nó đứng khoanh tay, dựa vào cửa nhìn màn tình cảm diễn ra.
– thôi nào các con không mời ta vào nhà sao??_ ông nở nụ cười hiền hậu
– có ạ_ all đồng thanh
Nhìn ông trùm mafia mà tụi hắn không thể tin đây chính là ông vua maàia giết hơn vạn người, con người không có trái tim. Brint là bạn thân ông nội của nó, vậy nên tụi nó nhận làm ông nuôi và ở cạnh ông từ lúc 5 tuổi. Ông luôn hiền từ với tụi nó, an ủi tụi nó, đào tạo tụi nó thành sát thủ và cũng là chỗ đứng vững của ” ba thiên thần sa ngã “. Vậy nên, bất cứ mệnh lệnh nào của ông, tụi nó đều hoàn thành thật xuất sắc. Sau khi ông ngồi ở sofa, anh Long sai người làm đi pha trà. Các bà cô đã già ở đây đều phải nhìn ông, nuốt nước bọt vì vẻ phòn độ hiếm có. Nhâm nhi tách trà hồng ông nhìn tụi nó
– ông bạn già của ta vẫn khoẻ chứ?? Kull??
– a… dạ ông con vẫn Ok_ nó lắp bắp
– Chào ngài_ tụi hắn đồng thanh
– đây là…._ ông
– bạn tụi con ạ_ Vi
– vậy gọi ta bằng ông cho tiện nhé!! Ta cũng đã nghe danh rồi, đúng là tuổi trẻ tài cao. Mới đó đã nổi trong thế giới ngầm của ta rồi phải không, Vampire??
– ơ…. dạ cảm ơn ông_ tụi hắn
– lần này anh không về ạ??_ nó
– thằng nhóc đưa bạn gái đi Pháp rồi_ ông
– oắt?? Sao cơ ạ??? Anh Vũ có ” vợ ” ạ??_ all tụi nó
– ừ thằng nhóc Jini này hay xấu hổ lắm. Mãi mới cho ta xem mặt cháu dâu tương lai_ ông
– vậy lần này ông về có nhiệm vụ gì quan trọng ạ?_ nó
– không có gì thì ông không được về à??_ ông
– dạ… không nhưng đây không phải phong cách làm việc của ông_ Cát Anh
– lần này không có gì quan trọng đâu, chỉ là ta muốn tìm lại…… tình yêu đích thực của ta. Người Phụ Nữ Ta Yêu Nhất!!!_ ông trả lời chắc chắn
– Hả?? NGƯỜI MÀ ÔNG YÊU NHẤT???_ all há hốc mồm
– ừ chỉ có vậy_ ông nhẹ nhàng_ thôi ta mệt rồi, ta lên phòng đây. Anh Trương thu dọn đống lộn xộn nhé!! Kull phòng ông ở đâu??
– Cát Anh sẽ giúp ông ạ_ Vi
Ông nói rồi đi lên lầu, Cát Anh đi theo chỉ phòng, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu. Ở dưới, tất cả mọi người im lặng, ai cũng theo đuổi một suy nghĩ riêng nhưng chung mục đích là câu nói của ông lúc nãy. Vi thở dài. Hôm nay là ngày đón tiếp ông nên tụi nó xin nghỉ. Không ai hẹn ai, 1 tiếng sau lúc ăn tối, cả sáu người đứng trước cửa phòng nghe chuyện, trên tay là máy nghe trộm. Thật ra lúc ông đi tắm, Vi lấy cớ đem bữa tối lên cho ông mà gắn máy nghe trộm nhưng bị ông phát hiện. Vậy là chỉ đành nghe lỏm thôi. ” vậy là chung mục đích” hắn nhếch mép. 12 đôi tai áp sát vào cửa, im phăng phắc.
quá khứ
Một lần do quá căng thẳng lên ông Brint đã ra ngoài đi dạo. Ông đi bộ vòng quanh khu biệt thự nổi tiếng ở Pháp. Xung quanh đây, trồng rất nhiều cây hạt dẻ, con đường nhuộm ánh nắng trưa ấm áp. Bác Bạch đi theo ông cầm áo khoác, đây là người anh em mà đã sinh tử cùng ông từ thuở nhỏ. Dạo một vòng quanh khu biệt thự, ông đang đi thì thấy một con chó con cứ nhìn dáo dác xung quanh. Hai người đến gần, bác Bạch bế con chó lên tìm xem chủ nhân là ai. Bỗng một người phụ nữ từ đâu đi đến, con chó thấy vậy nhào vào lòng người đó. Bà ấy thật đẹp! Mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh, đôi mắt biết cười dịu dàng như hồ nước mùa thu. Đôi môi được thoa một lớp son mỏng nhẹ nhàang. Trên người bà mặc chiếc đầm màu tím vô cùng thanh nhã, nước da trắng, hai má hơi ửng hồng. Ông đã ngất ngây trước con người đó, trái tim đã chết hai mươi năm, nay lại thức dậy. Từ khi vợ mất, chưa một lần nào ông nhìn một người đàn bà nào. Có biết bao nhiêu người xin chết vì ông nhưng đều nhận được ánh mắt lạnh lẽo. Sau một hồi trò chuyện ông mới biết bà ấy là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng bên Pháp. Cứ như vậy, ngày nào hai người cũng nói chuyện. Rồi dần dần trái tim ông tan chảy. Nhưng người tính đâu bằng trời tính. Hai tháng quen biết, bà ấy lại phải về Việt Nam vì gia đình có chuyện. Ngày ra sân bay, bà đã nhận ra mình yêu ông nhưng không thể bên ông. Hai trái tim thổn thức vì nhớ nhung. Những ngày sau đó bà ông quay về Paris, từ đó ông mất liên lạc. Ông thật sự muốn về Việt Nam để gặp con người nhưng công việc quá nhiều. Vậy là ông lao vào việc để quên đi nỗi nhớ, quên đi hình bóng ấy…..
~ quay về hiện tại
~Ông ngồi trên giường, cầm bức ảnh của bà. Một giọt nước khẽ rơi, bà mang cho ông vị ngọt nhưng cũng bắt ông cảm nhận vị đắng cay. Ông là một trùm mafia máu lạnh vậy mà lại vì một người phụ nữ mà mềm yếu. Tay ông bất giác vuốt ve khuôn mặt hiền hậu trong khung ảnh. ” Tú Cầm anh nhớ em” ông chìm vào giấc ngủ. Lúc này ở ngoài, tụi nó cùng tụi hắn bắt tay hợp tác, quyết tìm ra người tên Tú Cầm ấy….
Hết chap22
Mong m.n ủng hộ và vote để Ngô có động lực viết tiếp. Gạch đá nhận hết ạ. Yêu m.n nhìu