Đọc truyện Cậu Là Thiên Thần Phải Không – Chương 15: Người thừa kế
Nghe xong cái câu của ông nội, mặt trăng máu sao? Nó là con gái mặt trăng máu? Nó vẫn không thể hiểu được gì. Tại sao lại là mặt trăng máu? Ông nó cười hiền nới tiếp :
– Cái ngày mà con sinh ra, cũng la lúc mặt trăng xuất hiện. Cái giờ mà con sinh ra cũng là lúc mặt trăng máu hiện rõ và tròn nhất.
– Ồ chào người thừa kế_một vị khách nào đó trong bữa tiệc
– trông con cũng xinh phết nhỉ?_một người bắt tay nó
bla……….bla……..( kể hết lời của mọi người chắc Ngô teo lun á)
Vị MC dõng dạc lên tiếng nói gì gì đó nhưng bây giờ nó đã không nhập tâm được gì rồi, cái cụm từ con gái của mặt trăng máu cứ xoay quanh đầu nó. Nó chao đảo và tựa ra sau, may có hắn đỡ nó. Ông nó gọi tất cả mọi người sẽ là người thừa kế tương lai lên giới thiệu. Đầu tiên là nó, Vi, Cát Anh, Khánh , Nguyên, hắn , ai đó tên Mĩ Mĩ, Dương và Long. Sau khi nó bước lên sân khấu thì nó thấy cô gái mà nó cứu lúc nãy cũng ở đây, thật trùng hợp đó lại là Mĩ Mĩ. Nó nhớ lại lời nói của chị Lệ, vậy hoá ra đây là cậu chủ giấu mặt nổi tiếng. Nó cười nhếch mép nhìn Long. Cậu quay ra thì nhìn nó bằng đôi mắt baby ngọt ngào. Sau màn phát biểu dài dòng của ông nội nó thì nó được một bà lão khoảng 80t bê trên trên tay cái đĩa màu đỏ. Bà đến gần nó quệt lên tay nó một vệt đỏ. Bà còn đổ ngay một ly rượu cực mạnh lên tay nó. “Á” nó hét lên vì đau. Cánh tay phải từ vệt đỏ hoá thành hình mặt trăng máu rực sáng lên. Mọi người rộn cả lên chúc mừng người thừa kế cửu đại gia tộc. Nó hơi loạng choạng đi xuống, lao thẳng vào quầy rượu. Hắn cũng đến ngồi cạnh nó và chọn 3 ly Vodka. Nó gọi thêm một ly nữa, thách thức hắn :
– anh uống với tôi một ly không?
– có
– hay chúng ta thi uống đi!! Ai uống trong 2p hết hai cốc thì có quyền sai bảo người kia
-ok
Chỉ trong 1p56g nó đã hết cả hai ly, trong khi hắn đang chật vật nốt ly thứ hai. Nó cười nhạt tỏ vẻ khinh thường. Từng bước của nó bắt đầu loạng choạng, nó đang đi thì thấy trời đất tối sầm lại. Nó ngất. Hắn bế bổng nó lên, tay phải của hắn chạm vào tay nó thì nóng rực lên, cái vệt đó đang sang màu xanh dương đậm. Thả nó lên giường, hắn ngồi bên cạnh ngủ gục.
– ư….m….ưm…
– tỉnh rồi à?
– tôi ngất mấy ngày rồi?
– hai ngày trôi qua rồi
Nó lật chăn ra, tóm tay Cát Anh lôi đi trong lúc mọi người đang cáu nó. Đến bên phòng đọc sách của ông, nó mở cửa đi vào. Hai người lấy mấy cái ghế chặn cửa và khoá lại. Nó thấy có gì đó kì lạ ở đây, trong mấy ngày, nó đã tìm khắp nhà nhưng chỉ thấy mỗi nơi này khả nghi và huyền bí. Cát Anh lục tung lên, nó đi dò xét vài thứ. Đang tìm thì Cát Anh va phải khung ảnh trên bàn ông, rơi xuống và vỡ tan, nó nhặt lên. Cát Anh đến gần, cô lấy tấm ảnh ra thì là cả một lớp dày bên trong. Một mảnh giấy trắng. Nó gật đầu với Cát Anh dòng chữ đánh máy hiện ra “cuốn sách số 344 trang 600″…. 2 tiếng trôi qua tụi nó mới thấy quyển sách trong thư phòng khổng lồ ngập trong sách. Cát Anh mở trang 600 thì lại là giấy trắng, cô thấy hơi gồ lên thì vớ cái bút chì, tô tô lên lại một con số hiện lên ” cuốn sách 1789 “, lại chật vật 4 tiếng mới tìm ra. Nó đẩy nhẹ quyển sách thì tủ sách tách ra làm hai. Hai đứa cùng cười và bước vào. Đi lòng vòng, đây là mật thất lạ. Cuối con đường là cả một cánh cổng, mật mã được hiện lên. Cát Anh cười như mếu :” Ông mày kinh thật! Chắc trong này phải có gì to tát đây”. Câu đó của Cát Anh làm máu tò mò của tụi nó nổi lên. Nhấn hai lần, thử sinh nhật của ông rồi của nó, gần như tuyệt vọng thì nó thấy Cát Anh reo lên
– A!!! Tao biết được mật mã ròi mày!!
– đâu?
– ban nãy tao nhìn xung quanh thì thấy hòn đá be bé, nhặt lên thì thấy 3 con số
– đọc đi tao nhấn cho_ nó cười tươi
– 137
– đây là sinh nhật bà tao
– ồ thấy thế mà tụi mình không nhấn ngay từ đầu nhỉ? Ngốc quá đi!!
Cánh cửa mở ra, bên trong có vài thứ kỉ niệm của ông và bà. Nó lượn xem và cầm lên. Thật đơn giản, nhưng trong này có gì chứ mà cài mật mã như vậy. Đi mãi vào trong thì bên phải có một cánh cổng. Nó đẩy ra thì giật mình ngồi bệt xuống, nước mắt tuôn ra…
Hết chap16
Mọi ngừi sorry vì cắt đứt đúng đoạn gay cấn^____^ trong đó có gì hồi sau sẽ rõ. Mọi ngừi ngủ ngon mơ siu điệp nhoaaa