Bạn đang đọc Cậu Là O – Không! Tôi Là A! – Chương 84: Tôi Về Cùng Em
Nhìn hai người, ai cũng biết Lam Từ nằm dưới, Lam học bá lại cam chịu nằm dưới thân một Alpha khác?
Nếu không phải trên người Lam Từ không có mùi hương Alpha khác quẩn quanh, có khi Neil Ian đã nghĩ Lam Từ là O.
Phân hoá hai lần?
Không thể!
Lam Từ là A không sai, nếu không hôm đó cậu ta cũng không làm cậu phát tình được.
Neil Ian càng nghĩ thì càng nhức đầu.
Thôi đi, tra từ từ cũng ra thôi, chẳng có bức tường nào kín đến gió thổi cũng không lọt, mà dù không có thì cậu cũng phải đục cho ra.
!
Dù ai có tâm tư gì thì chuyến đi chơi tại khu trượt tuyết hoàng gia cũng kết thúc đúng hạng, sáng ngày thứ bảy, đám người xuất phát lên đường trở về.
Bọn họ đi không ngừng, tranh thủ về đến học viên trong ngày.
Bảy giờ tối, xe dừng lại tại cổng học viện.
Đám người lục đục xuống xe.
” Neil!”
Neil Ian vừa bước xuống xe đã nghe thấy tiếng gọi thì nhìn qua, đám bạn học cũng nhìn theo.
Chu Vũ đóng cửa xe chạy đến xách vali cho Neil Ian.
Đám người ồ lên.
” Chào mọi người, tôi là bạn đời của em ấy, Neil, chúng ta về thôi.
“
Chu Vũ mỉm cười nhìn đám người, tự nhiên mà nắm tay Neil Ian đi về xe.
Neil Ian cũng không nói gì, vẫy tay chào tạm biệt đám người rồi tâm không cam tình không nguyện đi theo Chu Vũ.
Liên kết chung thân là chuyện Neil Ian không thể thay đổi, thay vì ở trước mặt nhiều người làm mình làm mẩy thì thuận theo là quyết định thông minh nhất.
Dù bây giờ O đã có quyền lợi tốt hơn nhưng A vẫn là người kiểm soát trong xã hội, cũng như, tin tức tố của A có thể khống chế O trong tay một cách dễ dàng, Neil Ian cũng không thể bỏ qua nó.
Neil Ian ở trong xe nhìn hai người Lam Từ Diêm Hàn đi vào học viện, sâu trong đôi mắt chớp động quang mang không rõ.
Diêm Hàn đem vali của mình để vào phòng rồi cùng Lam Từ lên lầu.
Lúc này ký túc xá cũng không có bao nhiêu người, cả một tầng ba chỉ có mình Lam Từ còn ở lại, Diêm Hàn cũng không muốn cậu ở một mình, để cho cậu sắp xếp đồ vật muốn mang về nhà nghỉ đông rồi theo mình xuống lầu.
” Em đi tắm đi.
“
Diêm Hàn gom hết đồ dơ của hai người bỏ vào máy giặt, sáng mai là sẽ có đồ để về nhà.
Lam Từ có chút đờ đẫn mà đi vào nhà tắm.
Vậy mà Diêm Hàn đợi mãi cũng không thấy người đi ra!
Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cậu nằm trong bồn tắm, ngủ mất!
Nước chỉ còn ấm một chút, Diêm Hàn nhíu mày, muốn đánh cho người đang ngủ một cái nhưng lại không nỡ, thở dài mà xốc cả con Lam Từ lên ôm lấy, lau khô người rồi thả cậu lên giường.
” Diêm Hàn! “
Người trong lòng anh rầm rì khi anh sấy tóc cho cậu, sau đó lại ngọt ngào mà ngủ tiếp.
Diêm Hàn để cậu nằm lên giường, đắp chăn cẩn thận rồi đi tắm.
Trước khi về đến học viện bọn họ đã ăn tối rồi, nên giờ có để cậu ngủ luôn cũng được.
Diêm Hàn tắm xong lại phải xếp gọn đồ lại cho Lam Từ, tất bật nữa ngày, đến khi lên được giường thì đã gần chín giờ.
Lam Từ thì ngủ đến thơm ngọt.
Diêm Hàn bất đắc dĩ nhéo mũi cậu một cái, ôm cậu đi ngủ.
Người kia toàn thân trần trụi cũng không biết, lập tức chui vào lòng anh, chân dài gác lên, tay cũng ôm anh chặt cứng, dụi dụi đầu vào hõm cổ anh vài cái thoả mãn rồi mới chịu yên phận.
Diêm Hàn bị cậu chà sát đến mức muốn bốc lửa, chỉ muốn đè cậu ra làm một trận.
Lam Từ còn không biết sợ mà lầm bầm mấy tiếng “Diêm Hàn” ngọt ngào.
Được tại { T.