Câu Dẫn Giáo Thảo Cùng Phòng Trọ

Chương 1: Bị Giáo Thảo Phát Hiện Dùng Máy Rung Tự An Ủi


Đọc truyện Câu Dẫn Giáo Thảo Cùng Phòng Trọ – Chương 1: Bị Giáo Thảo Phát Hiện Dùng Máy Rung Tự An Ủi


❋ 1 Bị Giáo Thảo phát hiện dùng máy rung tự an ủi
Edit: Đàn Hy
“Câu lạc bộ kịch nói được hoan nghênh như vậy sao? Sao xung quanh câu lạc bộ đều đông người như vậy?” Vẻ mặt Đinh Niệm Niệm khó hiểu, xoay người dò hỏi An Ninh phía sau.

Sinh viên mới nhập học quân huấn kết thúc không lâu, trong trường học các câu lạc bộ đều đang tuyển thành viên, tuy nói đứng đầu câu lạc bộ là các tiền bối cũng không ít, nhưng nơi báo danh câu lạc bộ Kịch Nói lại chật như nêm cối.

“Cậu không phát hiện xếp hàng đều là nữ sinh sao? Còn không phải bởi vì giáo thảo Cố Tu Minh a là chủ tịch câu lạc bộ Kịch Nói, ý nghĩ của các nữ sinh đó thật kỳ lạ, cho rằng chen vào là câu lạc là có thể quen được Cố Tu Minh, cũng không về nhà tự soi gương nhìn xem mình có dáng vẻ như nào mà đòn xứng Cố Tu Minh?”
Vẻ mặt An Ninh khó chịu trợn trắng mắt bễ nghễ nhìn, hàng dài phía trước, rồi sau đó thấy một người đang giận hết vào một nữ sinh nhảy chen vào hàng: “Không nhìn thấy mọi người đều cực cực khổ khổ xếp hàng sao? Chen vào sao! Phía sau còn bao nhiêu người kia kìa!”
Giáo thảo Cố Tu Minh, mặc dù Đinh Niệm Niệm và An Ninh là sinh viên năm nhất, đối với chuyện phong vân của anh đã sớm nghe qua, Cố Tu Minh là học trưởng vô cùng xuất sắc, nghe nói vừa vào học không lâu, liền lấy toàn phiếu được bầu giáo thảo, không riêng giá trị nhan sắc nghiền áp người khác, còn là Trạng Nguyên đại học thành tích lúc thi vào, đúng là học bá giáo thảo.

Tiệc tối mừng người mới màn Sax độc tấu, làm nữ sinh toàn trường si mê điên cuồng, đương nhiên trong những người điên cuồng cũng bao gồm Đinh Niệm Niệm, độc thân từ trong bụng mẹ tận mười tám năm, nháy mắt trái tim nhỏ bị Cố Tu Minh trên đài đánh trúng, không riêng mặt đỏ tim đập, đại não cũng trống rỗng, trong mắt trừ bỏ Cố Tu Minh trên đài, những người khác đều như mơ hồ, dường như trên đời này chỉ còn lại hai người bọn họ.


Tất nhiên lúc cô chuẩn bị tham gia Kịch nói, cũng không phải bởi vì Cố Tu Minh là chủ tịch, chỉ đơn giản là vì thích kịch nói, nhưng trước mắt nhìn rất nhiều người đến đăng ký, còn đều là đại mỹ nữ ngực to eo thon chân dài, tự biết vào câu lạc bộ vô vọng, liền mất hứng thú.

.

truyện kiếm hiệp hay
“Cậu xếp hàng trước đi, tớ còn có việc, phải trở về!”
Đinh Niệm Niệm vừa mới chuẩn bị rời đi đã bị An Ninh bắt lấy, vội la lên: “Đợi hai ba tiếng đồng hồ, lại sắp đến chúng ta, sao bây giờ cậu lại đi?”
“Hôm nay có người tới xem phòng, khoảng 6 giờ, đã gần 50 rồi, tớ lại không thể đến muộn, ngày mai tớ lại đến đăng ký đi.”
Giấc ngủ của Đinh Niệm Niệm luôn rất nông, tuy nói ký túc xá có 3 cô gái ở chung đều rất tốt, quan hệ các cô cũng không tồi, nhưng vừa đến buổi tối ngủ, một chút thanh âm đều sẽ nhiễu giấc ngủ của cô, nhập học gần một tháng, quầng thâm mắt càng ngày càng nặng, lúc này mới hạ quyết tâm từ tích tiền sinh hoạt, thuê 1 cái phòng ở gần trường.

Vốn định thuê một phòng một sảnh, nhưng phòng vừa khai giảng đã bị thuê hết, thật sự không có biện pháp nào mới thuê hai phòng một sảnh*, nhưng bất đắc dĩ tiền thuê nhà quá cao, chỉ có thể lên trang web trường đăng bài tìm người thuê phòng chung.


(*) Sảnh: Phòng khách
“Ai, đi đi, đến lúc đó tớ quen được Cố Tu Minh, cậu đừng trách tớ trở mặt thành thù!” An Ninh vẻ mặt khoe khoang, giống như đã câu được Cố Tu Minh đến nơi rồi.

Chờ Đinh Niệm Niệm một đường chạy chậm, chạy tới trước cửa phòng, phát hiện trước cửa đã có người đang đợi, một thân trang sạch sẽ thoải mái có hương nhàn, từ bóng dáng xem vóc dáng cũng rất cao, ước chừng là 1m85, hai tắp chân thẳng dài đặc biệt hút tình, Đinh Niệm Niệm nhịn không được nuốt nước miếng, xem bóng dáng này cách ăn mặc này, hẳn là đại soái ca.

Lúc trước cô đăng bài không có ghi cụ thể là nam hay nữ, chính là muốn thử thời vận, nhìn xem có thể thuê chung phòng với soái ca hay không, sau đó lại phát triển trở thành bạn trai, trai đẹp chất lượng giống như Cố Tu Minh, cô chỉ có thể ở xa xem, biên cũng ai không đến, liền không vọng tưởng mặt khác.

“Cậu tốt, cậu là người gọi điện thoại muốn tới xem phòng sao?” Đinh Niệm Niệm bởi vì một đường chạy thẳng đến, đến bây giờ còn có chút thở hồng hộc.

Chàng trai xoay người, cúi đầu nhìn nhìn, nghiêm trang nói: “Cậu đến muộn một phút 36 giây.”
Wtf? Không đến hai phút cũng muốn so đo?!

Di?! Người này sao lại quen mắt như vậy!! Đinh Niệm Niệm vừa muốn ở trong lòng phun tào, ngửa đầu vừa thấy người thuê chung với mình lại là giáo thảo Cố Tu Minh!!
Lúc trước ở tiệc tối mừng tân sinh viên, chỉ là ở xa xa nhìn anh, đã cảm thấy giá trị nhan sắc vô cùng cao, hiện tại ở gần như thế, Đinh Niệm Niệm càng là bị mê thất điên đảo, mặt mày anh tinh xảo, lông mi dài mà mật hai tròng mắt bắt mắt lộng lẫy, mũi cao, quả thực ngũ quan là hoàn mỹ đến không có tỳ vết.

Đinh Niệm Niệm cô là muốn đổi vận sao?! Những nữ sinh đều muốn leo lên tiếp cận Cố Tu Minh, hiện tại thế nhưng lại cùng phòng thuê với cô?!!!
“Đối…!Thực xin lỗi, tôi hiện tại mở cửa!” Đinh Niệm Niệm kích động nói chuyện vấp, liền lấy chìa khóa tay đều run không ngừng.

Trong lòng không ngừng nhắc mãi, nhất định phải làm Cố Tu Minh coi trọng phòng này, cùng cô thuê chung, như vậy mặc dù cô đuổi không kịp Cố Tu Minh, mỗi ngày có thể nhìn thấy cảnh đẹp ý vui mặt như vậy, cũng là chuyện tốt.

Đánh giá vài vòng phòng ở sau, Cố Tu Minh mở miệng nói: “Tôi đã xem qua một lượt, phòng ngủ chính một ngàn nhị, phòng ngủ phụ 800 đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng mà nếu anh không vừa lòng, giá cả còn có thể bàn lại!” Đinh Niệm Niệm vội không ngừng nói, sợ Cố Tu Minh ngại không thuê.

“Vậy phòng ngủ chính đi, hiện tại đóng tiền nhà, buổi tối có thể trực tiếp ở sao?”
Không nghĩ tới Cố Tu Minh sảng khoái như vậy, Đinh Niệm Niệm vội gật đầu kích động nói: “Có thể có thể! Hiện tại tôi liền dọn dẹp lại phòng ngủ chính 1 lượt!”
Đinh Niệm Niệm liền chạy nhảy vào phòng ngủ chính, đem chăn nệm quần áo đồ vật nhanh chóng đóng gói ôm đến phòng ngủ phụ, chạy qua chạy lại mấy lần, rốt cuộc cũng dọn dẹp sạch sẽ, đang chuẩn bị mở miệng đề nghị ký hợp đồng, Cố Tu Minh đột nhiên từ phòng ngủ chính trên tủ đầu giường cầm lấy một đồ vật đưa tới cô trước mắt.


“Đây cũng là của cô đi?” Cố Tu Minh hỏi bình tĩnh thong dong.

Nhưng Đinh Niệm Niệm thấy rõ đồ vật, lại xấu hổ đầy mặt đỏ bừng, một tay đem đồ vật cất lại, cúi đầu ậm ừ nói: “Không phải…!Không phải tôi! Có thể là của chủ phòng trước.”
Đó là một máy rung màu hồng nhạt, cô vẫn là xử nữ không thể dùng côn th*t giả, lúc có nhu cầu sẽ mở chân ra đặt máy rung ở chỗ âm đế, thân mình cô mẫn cảm, chỉ cần chấn vài phút là cô có thể đến cao trào, tối hôm qua cô dùng mơ mơ màng màng ngủ rồi, thế nhưng đã quên cất đi, thật là mất mặt ném đến bà ngoại ngươi!!
Cố Tu Minh thấy Đinh Niệm Niệm vẻ mặt xấu hổ và giận dữ, không cầm khóe miệng giơ lên nói: “Tôi chỉ mang theo quần áo, không biết còn cần thêm đồ dùng sinh hoạt, cô có thể cùng tôi đi siêu thị một chuyến?”
“Có, ở gần đây có 1 cái siêu thị lớn, tôi có thể mang anh đi!”
Quả nhiên ở cùng nhau có ưu thế a! Đinh Niệm Niệm đột nhiên hiện lên một ý niệm, cô muốn câu dẫn Cố Tu Minh! Rốt cuộc gần quan được ban lộc, tuy nói giá trị nhan sắc của cô sợ với Cố Tu Minh so kém 1 mảng lớn, nhưng cũng là mỹ nữ cấp bậc a, dáng người cũng không kém.

Anh Cố Tu Minh dù đứng đắn, cũng là một người đàn ông, cô không tin dùng sắc cũng không dụ được anh!
Chờ quen được Cố Tu Minh, cô không bao giờ dùng lấy máy rung tự an ủi! Đinh Niệm Niệm ngẫm lại đều cảm thấy thật tốt!
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.