Cậu Dám Lừa Tôi

Chương 18: "Mặc kệ"


Đọc truyện Cậu Dám Lừa Tôi – Chương 18: “Mặc kệ”

Chương mới
~
Lalalala
~
—————
“Hôm qua, tớ thấy Diệp Phong với một cô gái nào đó ngũ quan tuyệt vời ngồi trong quán coffee nói cười với nhau. Nhấn mạnh : RẤT VUI VẺ ”
Cả ngày, Tô Uyển Như chỉ nghĩ đến câu nói kia. Liệu đó có phải sự thật như lời Kiều Nhu nói? Cô không chắc… Diệp Phong hẳn không phải người như vậy đâu nhỉ? Nhưng…
… … hồi tưởng … …
– Phong, sao cậu cứ nhìn sang bên đó thế?
Cô bé thắc mắc hỏi, cô đã làm hết việc này đến việc kia chỉ để gây chú ý với cậu, vậy mà cậu lại chẳng buồn quan tâm lấy một giây.
Một lúc sau, cậu bé quay sang bạn và chỉ:
– Nhìn chị kia kìa.
Cô bé vội nhìn theo, quả thật là đẹp! Thì ra từ nãy đến giờ cậu ta ngắm chị ấy. Quá hổ thẹn! Cô ngồi ngay cạnh cậu mà không thèm ngắm…
… … hiện tại … …

[ Oa oa oa oa!!!! Không chịu!!!! Mới đi có mấy ngày!!!! Hai ba năm chắc cậu ta có vợ có con mất!!!! Muốn về cơ!!!! ]
– Mày im đi! Gọi hàng trăm cây số chỉ để bù lu bù loa về việc ấy!
[ Huhuhuhuhu ]
Dù bị tra tấn như vậy nhưng Kiều Nhu không có ý định sẽ tắt máy và bỏ mặc bạn mình… Bởi cô chính là đứa đi báo hung tin này cho Uyển Như. Cô mà tắt thì hậu quả sẽ thế nào? Tốt nhất là cứ lo cho bản thân trước.
-Thôi được rồi, để tao nghĩ kế.
[ Hức hức. Tất nhiên mày phải nghĩ rồi ] – Tiếng khóc nhỏ dần, nhỏ dần. Giờ chỉ còn tiếng nấc của ai đó.
– Hay mày mặc kệ nó, đi chơi đi đã?
[ … ]
– Không được thì thôi, để tao nghĩ lại… – Cô luôn sợ sự im lặng của cái đứa tính tình “nắng mưa thất thường” này.
[ Được đấy!!!! Thế nhé! Mơn mơn ! Moah moah! ]
1giây.
2giây.
3giây.
Từ khi nào, Như Như đã cướp danh hiệu “Nho Từ Điển” của cô? Haizz
“””””””””””””””””
Tô Uyển Như thấy Kiều Nhu nói cũng có lý. Hãy mặc kệ nó và hưởng thụ
Lần này đi, ông bà Tô cũng chuẩn bị cho cô một số tiền, nói chung là đủ để cô xài, nếu có chừng mực…
Tô Uyển Như rủ cô bạn Hạ Chi mới quen đi mua sắm. Nhưng kì lạ ở chỗ, Hạ Chi rất hay đi đến khu đồ cho nam làm cô cũng lại đến đó ngắm nghía.
– Cậu thấy chiếc áo này thế nào?
– Hờ.. Bạn trai cậu thích đồ lòe loẹt à? – Nói thật, cô đã cố gắng tìm một từ ngữ nhẹ nhàng nhất rồi đó. Trên chiếc áo kia nào là hoa, lá, cây, cỏ cùng màu sắc cực…rực rỡ.
Nghe Uyển Như nói vậy, Hạ Chi cười trừ, cô không dám nói rằng là do khiếu thẩm mỹ của cô tệ…nhưng thỉnh thoảng để anh ấy mất hình tượng chút đâu có sao.
Lúc này, một chiếc áo phông màu đen đơn giản với dòng chữ “Today Is A Good Day” trắng. (Đối với au nó đẹp, rds đừng phàn nàn! :3) Cô thầm nghĩ liệu Diệp Phong có thích không và còn có chiếc nào vừa với cô không. Lon ton đi tìm chủ cửa hàng nhưng lại nhớ rằng mình không biết tiếng Anh. Một lần nữa, Tô Uyển Như lại đi một vòng cửa hàng tìm Hạ Chi và nhờ cô hỏi chủ cửa hàng giùm.
….
– Woa~ Hôm nay mua được nhiều thật ~
– Như…cậu mua đúng hai chiếc áo…

– Hai là số nhiều đó! – Cô cãi lại Hạ Chi.
Hạ Chi lắc đầu, cười ngán ngẩm. Cô bạn này thật đáng yêu ~
– À Chii~ Vậy rốt cuộc cậu có mua cái áo đầy màu sắc kia không? – Tô Uyển Như trêu chọc.
Mặt Hạ Chi tối sầm lại.Tại sao cậu ấy cứ nhắc đi nhắc lại vậy? Trên đường đi, cậu ấy đã quá năm lần nói điều này… Cô giận dỗi bỏ lên trước để Tô Uyển Như lẽo đẽo chạy theo, hết lời năn nỉ.
123 Restaurant
Trong khi đợi đồ ăn được dọn lên, Tô Uyển Như nhìn một vòng cửa hàng, cô nhìn thấy bàn số hai, người ta đang tình cảm đút cho nhau ăn. Cô tự hỏi nếu đó là cô và Diệp Phong thì sao nhỉ? …. Aaaaa! Lại nghĩ đến cậu ta!!!! Nhưng cô không ngờ rằng mình không chỉ hét trong suy nghĩ mà nó còn phát ra tiếng. Mở mắt ra, cô thấy mọi người đều tròn mắt nhìn mình. Cô thầm chửi rủa trong lòng…
Sau một hồi xin lỗi rối rít, đồ ăn cuối cùng cũng dọn lên. Cô chỉ biết cắm mặt vào chúng, chỉ buồn không có nơi nào để đào hố mà chui xuống. Tất cả đều tại tên DIỆP PHONG đáng chết!!!!!!
“”””””””
– Hắt xì – Anh xoa xoa mũi.
– Ốm hả con? – Bà Dương Hy lo lắng.
– Không sao ạ.
———-
Mẩu chuyện bé xíu 4
– Lại bảo anh không mê gái đi!!!
– Em có chứng cớ không?
– Ngày xưa đó, anh nhìn chằm chằm vào một chị xinh đẹp nào đó!!!
Anh nhíu mày, nhìn thẳng vào mắt cô.

– Là do lúc đấy mắt em có vấn đề hay anh chỉ nhầm người?
– Ý anh là sao?
– Nghĩa là lúc đó, anh muốn chỉ cho em biết, chị “xinh đẹp” nào đó bị rách váy.
– Vậy anh là biến thái sao???
Mặt anh đen kịt, nhưng sau đó lại nhanh chóng như bình thường.
– Ừm…biến thái sao???
– V..vâng… – Cô hơi lo sợ.
– Vậy thì anh phải làm đúng với danh hiệu mà em trao rồi.
Cuối cùng, chuyện gì xảy ra au không biết! :3 Thề là không biết! :33
————
Ngủ ngon nhá mọi người
~~
Truyện mới của tớ nè :* :* :*
“Để Tôi Chủ Động” —-> w.tt/1QiGk12


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.