Câu Chuyện Của Phúc Hắc Trung Khuyển Công Và Ngạo Kiều Nữ Vương Thụ

Chương 4: Thú vui của phúc hắc trung khuyển công


Từ lần ngạo kiều nữ vương thụ bị phúc hắc trung khuyển công cưỡng hôn, ngạo kiều nữ vương thụ quyết định không bao giờ để ý đến phúc hắc trung khuyển công nữa.

Hôm nay, ngạo kiều nữ vương thụ đang đi trên đường, sau lưng chợt xuất hiện giọng nói quen thuộc.

“Ôi ~ Em yêu ~”

Không cần quay đầu lại cũng biết đó là giọng của phúc hắc trung khuyển công, ngạo kiều nữ vương thụ giả bộ không nghe thấy, bước đi nhanh hơn.

“Giày em bị tuột dây kia ~” Giọng nói tràn ngập ý cười của phúc hắc trung khuyển công ở phía sau vẫn không buông tha cho cậu.

Ngạo kiều nữ vương thụ căm giận nghĩ, anh không còn cách gạt người nào khác sao, tốt xấu gì tôi cũng bị câu nói này lừa một trăm tám mươi lần rồi, anh nghĩ rằng tôi là thằng ngốc hay sao, mà vẫn còn bị lừa lần nữa?


Ngạo kiều nữ vương thụ vừa nghĩ xong, bỗng cảm giác bị vướng chân, cả người đột nhiên mất trọng tâm, ngã mạnh về phía trước.

Phúc hắc trung khuyển công ở phía sau ngạo kiều nữ vương thụ, mắt thấy chân trái của ngạo kiều nữ vương thụ giẫm lên dây giày bên phải, sau đó đúng lúc bước chân phải lên, lập tức cả người mất thăng bằng đổ về phía trước. Cùng với một tiếng “bịch” nặng nề, ngạo kiều nữ vương thụ tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Phúc hắc trung khuyển công mỉm cười đi đến trước mặt ngạo kiều nữ vương thụ, lấy tay vuốt cằm, cúi đầu cười híp mắt: “Em có sao không? Có cần anh giúp không?”

Ngạo kiều nữ vương thụ bị ngã nảy cả đom đóm mắt, mãi mới đuổi được hết đống sao đang chạy loạn trong mắt, nhịn đau nhổm dậy, vừa ngẩng đầu, đã thấy khuôn mặt đáng giận của phúc hắc trung khuyển công. Tranh thủ bây giờ xung quanh không có ai, định không thèm để ý tới phúc hắc trung khuyển công đứng dậy, không thể để người ta thấy đường đường ngạo kiều nữ vương thụ như cậu đi đường thôi mà cũng bị ngã chổng vó lên trời như thế. Đang chuẩn bị đứng lên, đầu gối bên phải bỗng đau dữ dội, thế là thở dài một ngụm khí lạnh, phát hiện mình không còn sức đứng lên.

Thấy phúc hắc trung khuyển công vẫn cười cười nhìn mình, ngạo kiều nữ vương thụ nghiến răng: “Nhanh đỡ ông đây cái!”


Phúc hắc trung khuyển công lúc này mới tủm tỉm cười vươn tay ra, kéo ngạo kiều nữ vương thụ dậy, sau đó hơi dùng sức kéo một cái, đầu gối của ngạo kiều nữ vương thụ đau vô cùng, không đứng vững được, thế là đổ vào lồng ngực của phúc hắc trung khuyển công.

Đúng lúc một màn này bị hủ nữ A nhìn thấy, người còn chưa đi đến, đã nghe thấy giọng nói vui mừng hớn hở của hủ nữ A: “Ôi, tớ đã bảo rồi, tình cảm của ngạo kiều nữ vương thụ với phúc hắc trung khuyển công tốt như thế, ngạo kiều nữ vương thụ còn không giận dỗi được một ngày, cậu còn cứ khăng khăng với tớ là hai ngày ~ Cậu nhìn đi, cậu thua rồi ~ Ô ha ha ~~”

Chỉ một lát sau, hủ nữ A cùng hủ nữ B bước đến trước mặt ngạo kiều nữ vương thụ với phúc hắc trung khuyển công, hủ nữ A híp mắt cười nhìn ngạo kiều nữ vương thụ vẫn dựa vào người phúc hắc trung khuyển công như cũ, sau đó giả vờ thẹn thùng: “Thật đáng ghét, sáng sớm ngày ra hai người đã làm hành động thân mật như vậy trước mắt công chúng, trước mắt bao người ~ Biểu lộ tình yêu gì đó là đáng ghét nhất ~~”

Ngạo kiều nữ vương thụ hắc tuyến: “Cô coi đống cây xung quanh cũng là người sao?”

Hủ nữ B khinh bỉ liếc ngạo kiều nữ vương thụ một cái: “Thật chẳng có khí thế gì, uổng công em tin anh như thế!”

Ngạo kiều nữ vương thụ rớt nước mắt, “Ai cần cô tin! Đám hủ nữ chết tiệt này!”

Phúc hắc trung khuyển công ở bên cạnh chỉ cười không nói gì, anh sẽ không nói, chính bởi vì anh chú ý thấy hủ nữ A với hủ nữ B sắp tới mới cố ý kéo ngạo kiều nữ vương thụ vào lòng ~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.