Bạn đang đọc Cappuccino 2.0: Chương 51
-Phong có nóng không hay mình tìm chỗ nào nghỉ đi!
-Thôi không sao đâu, con trai mà mấy chuyện này bình thường!
-Nhăn mặt thế kia mà không nóng gì, Lan có kem chống nắng nè, xoa không Lan đưa cho!
-Ùi, con trai sao xoa mấy kem đó được!
-Hừ, kem chống nắng chứ có phải kem dưỡng da đâu!
-Rồi xoa thì xoa vậy!
-Hì, ngoan thế chứ! Đưa hai tay ra Lan bóp kem lên rồi xoa đều là xong ngay ấy mà!
Và theo lời nàng, bọn tôi dừng lại tại một bóng cây râm bên đường. Ngọc Lan rút trong túi xách nhỏ ra một tuýp kem nhỏ bóp vào hai cánh tay tôi. Lúc đầu tôi còn ngại vì người đi đướng cứ nhìn vào tôi như thằng bê đê chính hiệu. Cũng may là có Ngọc Lan kế bên nên hầu hết điều bị cuốn tia nhìn theo nàng.
Sau khi thoa xong, tôi thấy mát da hẳn ra, nó âm ẩm chứ không còn khô khốc như lúc nãy nữa. Tôi bắt đầu cảm thấy khoan khoái.
-Úi chà, hiệu nghiệm thiệt nghen
-Hì hì, đã bảo mà, kem này hàng xách tay đó!
-Thảo nào lại tốt thế, à mà thôi, Lan lên xe đi, kẻo trễ lại bọn mấy đứa trong lớp càu nhàu nữa!
-Ừa, rồi!
Đạp xe đèo nàng một lúc lâu, bọn tôi cũng tới nhà thằng Toàn.
Chỉ vừa dẫn xe đến cổng thôi, tôi đã nghe tiếng nhộn nhịp cả một góc sân nhà nó. Chắc chắn đây là tiếng của mấy nường trong lớp tôi chứ không ai vào đây cả. Nào là cười đùa, nào là thét lớn còn cả chửi nhau âm ỉ nữa. Thiệt là chẳng lầm đi đâu được với mấy đứa con gái này.
Khi bọn tôi vừa nhấn chuông cổng, cả đám con gái đã chạy ùa ra chào đón niềm nở như gặp sếp lớn. Nhưng đây có vẻ là sự hiếu kì đối với hai người vào trễ thì đúng hơn. Bằng chứng là mấy nhỏ đó vừa xúm lại chỗ tôi thôi thì đã hỏi han rối rít như chạy giặc:
-Trùi ui, hai người đi đâu mà chở nhau thế này?
-Phải đó, còn đi trễ nữa?
– Hông chỉ thế thôi đâu, hình như hồi sáng hai người này con chở nhau nữa nè!
-Ui, ghê chưa kìa! Phong thế mà cũng…hi hi!
-Mấy người đến đây để tập hay để nhiều chuyện!
May sao Lam Ngọc đã xuất hiện giải vây cho bọn tôi khỏi nanh vuốt dai dẳn của bọn con gái, Nếu không chắc đã bị bọn họ hỏi cho hết biết đường trả lời luôn rồi.
-Hai người làm gì mà lên trễ vậy, cả nhóm bắt đầu được nữa tiếng rồi đấy
Lam Ngọc nhíu mày cằn nhằn.
-Hì, tụi mình xin lỗi! Giữa đường gặp chút chuyện nên lên trễ!
-Hùm, mấy buổi sau nhớ đi đúng giờ đấy! Cả đội kéo co chỉ thiếu mình 2 người thôi!
-Hì, rồi mà!
Bỏ qua phần sân nhà phía trước nơi tụ con gái vẫn tụ tập bàn chuyện hội trại với nhau, bọn tôi tiến thêm vài bước để vào phần thềm nhà của thằng Toàn nơi nó và những người trong đội kéo co kể cả tụi thằng Huy đang ngồi đọ một sợi dân thừng to bản.
-Ê, không lo luyện tập mà ngồi chơi dây hả tụi mày?
Tôi chống nạnh ra oai.
-À, cái thằng cờ hó vào trễ mà còn thích làm cán bộ này! Anh em đâu, dụng hình!
Thằng Huy vừa nói, cả đám liền xông vào kiềm tay kiềm chân tôi, còn nó thì dùng dây thừng trói tôi gọn ơ chỉ trong vài nốt nhạc. Kết cục là tôi nằm vật vã dưới sàn nhà toàn thân mình bị trói cả chục vòng như đòn bánh tét.
Hốt hoảng, tôi la ó thất thanh:
-Thả tao ra tụi mày! Chơi gì kì dzậy?
-Mày vào trễ còn lớn giọng hả mày? Bây đâu, dụng hình tiếp!
Và thế là cả đám xúm lại cù lét tôi đến chảy nước mắt nước mũi tèm lem. Còn miệng cứ há hốc mãi chẳng thể nào khép lại được, lúc đó tôi cứ tưởng mình cười đến sái cả quai hàm luôn ấy chứ. Nhưng may sao tụi nó cũng biết lượng chừng mà tha cho tôi:
-Bỏ cái tật làm cán bộ nghen con!
Và sau màn chào hỏi không ra gì đó, buổi luyện tập cũng chính thức bắt đầu.
Theo như đã phân công, nhóm trang trí trại, nhóm thi nấu ăn và một số nhóm khác di chuyển vào trong thềm nhà của thằng Toàn để thảo luận chuyên môn. Còn nhóm thi kéo co của bọn tôi di chuyển ra sân để luyện tập bố trí đội hình cho phù hợp.
Tổng cộng mỗi lớp cử ra 10 thí sinh để tham gia phần thi kéo co. Trong đó phải có 5 nam và 5 nữ từ mỗi lớp. Như thế chiếu theo thể lực và thể hình, chúng tôi bất đắc dĩ phải cho thằng Khanh khờ vào đội hình dự bị, bởi lẽ 5 nam tôi và thằng Toàn đều có võ trong người, còn đám thằng Huy tuy không có võ như phần thể lực vượt trội đã bù vào đó.
Còn về bên nữ, sau khi cân nhắc và sàng lọc kĩ càng theo tố chất, bọn tôi cũng chọn ra được 5 phù hợp bao gồm: Ngọc Lan, Lam Ngọc, Thu lớp phó lao động, Tiên vượn và một nhỏ trong lớp khác.
Nói về Tiên vượn một tý, sở dĩ bọn tôi tin chọn nó là vì bây giờ nó đã không còn làm mấy việc phá bĩnh bọn tôi nữa. Lúc trước nó phá bọn tôi theo lệnh của thằng Vũ, nhưng thằng Vũ giờ không còn phá phách lung tung nữa nên nhỏ Tiên vượn vì thế đã trở lại bản chất thật của mình dù rằng cũng có hơi ngang bướng.