Cặp Đôi Siêu Quậy - Chiryu Vũ

Chương 3


Đọc truyện Cặp Đôi Siêu Quậy – Chiryu Vũ – Chương 3

Bạn thân và bạn tốt***
Trải qua ba ngày ở lớp học mới, nhỏ đã hiểu được phần nào tính cách của các bạn trong lớp. Trước khi nhỏ gia nhập, lớp có 3 thành viên là Tiên An và song Duyệt được gọi là Tam Tuyệt. tuy họ rất giỏi nhưng dường như họ luôn che giấu điều đó.
An tên đầy đủ là Mỹ Tiên An-một cô nàng lạnh lùng đến tàn bạo nhưng lại luôn đối xử ân cần, nhẹ nhàng với nhỏ. ở trường có rất nhìu lời đồn về cô nàng. nghe nói có chàng lớp 12 nào đó tỏ tình, An ko những chẳng đoái hoài gì đến mà còn sai người đánh anh ta bầm dập, sợ tới nỗi phải chuyển trường. hay có chị lớp a1 nào tới hăm doạ phải tránh xa Lâm Duyệt ra, An dùng ánh mắt lạnh lùng của mình nhìn chị ta rồi bỏ đi. kết quả, vài ngày sau….. nhà phá sản….nợ nần….bị làm nhục(chị ta xinh mà)….Mọi người nói An làm nhưng thực ra cô chẳng làm tí nào.
Lâm Duyệt đầy đủ họ tên là Thượng Lâm Duyệt, hơi bí hiểm. tuy bình thường ăn nói với nhỏ rất dễ nghe nhưng vs mọi người thì lúc nào cx tỏ ra kiêu căng ngạo mạn. Anh chàng đối xử tốt với An lắm luôn, lúc nào cx nghe lời cô sai bảo dù việc đó có quá đáng đến đâu đi chăng nữa thì cậu đều làm theo. Cậu luôn gọi An với cách gọi rất đặc biệt: tiểu thư shine. thật là lạ. mà cậu chàng lúc nào cx được mọi người gọi là Thái tử chứ ko phải là Thiếu gia như hắn.
nói tới hắn thì nhỏ lại thấy thú vị. cái tên này chưa ai đánh đã khai. Ngay từ hôm đầu mới vào lớp thì hắn đã khai hết rồi còn đâu. nhưng khi điều tra thì nhỏ biết thêm một điều rất lí thú: biệt danh mà tất cả bọn trong lớp bao gồm cả fan của hắn đều gọi hắn là Khỉ.
Hôm nay nhỏ đi học sớm. Hôm nay nhỏ ko đi bộ như mọi khi mà nhỏ lại đi xe đạp. Nhỏ ưa cái làn gió tạt vào mặt mỗi khi đi xe đạp, ưa cái cách mà mình nhìn mọi vật xung quanh một cách ko quá nhanh mà cx chẳng chậm nhưng hơn hết, nhỏ đi xe đạp hôm nay vì là ngày sinh nhật của người ấy… người ấy rất thích đi xe đạp……

Dừng xe trước cổng trường, nhỏ thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình chăm chú, y như nhỏ là người ngoài hành tinh vậy. Nhỏ ko hiểu mọi người tại sao lại nhìn mình như thế. Và nhỏ chợt nghe thấy…
-ko ngờ trường mình lại nhận những kẻ thấp kém như thế này chứ?- hs1
– chắc là nhận học bổng thôi, người đâu mà nhếch nhác thấy ớn- hs2
-lớp nào mà nhận con nhỏ này kiểu gì cx bét khối cho mà xem-hs3
…..
Lại nữa rồi.
Kí ức bỗng dội về.
Tại sao chứ?
Nghèo thì đã sao?
ko có xe đưa đón hay xe riêng như mấy người thì sao?
Nhận học bổng…..có vấn đề gì ak?

Các người kì thị cái nghèo….vậy gia đình các người…tổ tiên các người… có ai ko tay trắng lập nghiệp để có cơ đồ như hay hôm nay?
Hỏi rằng trong gia đình các người có ai đã từng trải qua cái nghèo hay chưa?
Nhỏ buồn quá. Nhỏ muốn rời khỏi nơi này quá… nơi này thật toàn những kẻ ngu xuẩn. Nhỏ ghét!
-Rảnh!- Tiên An xuất hiện, buông một chữ lạnh băng. Thế nhưng câu nói lạnh băng ấy lại làm ấm lòng nhỏ. Ít nhất là vẫn còn người sáng suốt
-Mấy người ko có việc gì khác làm hay sao mà đứng đây tán dóc hả?-Hà Linh_sao đỏ toàn trường, hs 11A, cùng lớp vs nhỏ.
-Xử!- An buông một chữ lạnh lùng rồi kéo tay nhỏ ra vườn hoa sau trường.
Lâm Duyệt đi sau An nãy giờ hiểu ý, nhẹ nhàng nhường bước cho cô đi. Cậu tiến lại gần bọn học sinh đó, cụ thể là bọn 10A1, 11A1 và 12A1, khuôn mặt tà khí nặng nề. Thằng lớp trưởng lớp 10A1 run bần bật. Mới vào trường, tên đó đã nghe qua những ”chiến tích” của ”thế hệ đi trước” mỗi khi đụng vào Tiên An, cảm thấy đáng sợ nên đã cực kì hạn chế bén mảng tới lớp 11A. Ai dè, vì một chút nông nổi mà cơ sự đã ra thế này….

-yaaaaaaaaaa……-Lâm Duyệt chưa kịp làm gì thì Ngọc Anh đã xông ra tặng cho ”đàn em” một cái đạp thật mạnh, đưa cậu em trở về đất mẹ… á nhầm… chưa chưa…. mới chỉ hôn đất mẹ thôi.
-đó là hậu quả cho việc đụng tới 11A-Huỳnh Tuấn đứng bên cạnh nhăn nhở cười
-chính vì thế từ nay….-hắn bỗng xuất hiện-….chọn ai thì chọn…tốt nhất đừng nên dây dưa vào 11A chúng tôi-hắn trừng mắt đe doạ.
-hậu quả khôn lường đấy-Nhật Linh 11a cười khinh bỉ
– Shine sai tôi làm mà, sao các cậu cứ thích nhảy vào vậy hả?-Lâm Duyệt giận


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.