Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân – Chương 3104
Chương 3231
Những người này không ai ngoại lệ đều chỉ muốn biết vị trí của tổng bộ Hiên Viên Điện, từ đó âm thầm báo cáo cho ngũ đại thượng tông, để bọn họ có thể thống nhất sức mạnh, bắt gọn một mẻ tất cả những người còn lại của Hiên Viên Điện, diệt cỏ tận gốc.
Bây giờ, Diệp Thiên thừa nhận không phải người của Hiên Viên Điện, mà lại đến để giúp đỡ Hiên Viên Điện.
Hơn nữa, vừa xuất hiện đã đề nghị muốn đến tổng bộ Hiên Viên Điện, chuyện này khiến cô ta không thể không nghi ngờ.
Ánh mắt những thành viên khác của đội chấp pháp nhìn về phía Diệp Thiên cũng đã thay đổi ít nhiều.
Đương nhiên Diệp Thiên nhìn ra địch ý trong mắt bọn họ, cậu không quan tâm, chỉ cười nhạt: “Các người cảm thấy tôi có mục đích khác, cố tình tiếp cận Hiên Viên Điện?”.
Cậu lắc đầu, nói thẳng: “Tôi không giấu các người, tôi đến sao Ly là được sự ủy thác của điện chủ các người”.
“Điện chủ của chúng tôi?”, đám người Ôn Thắng Nam lập tức biến sắc.
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ hoang đường và không tin trong mắt người kia.
Đùa gì chứ, điện chủ của Hiên Viên Điện là ai.
Đó là người nắm quyền cao nhất của Hiên Viên Điện, một tay tạo dựng năm trăm năm vinh quang của Hiên Viên Điện, vang danh khắp dải Ngân Hà.
Nhưng một nghìn năm trước, ông ấy bại trong tay chưởng môn của thần điện Thái Dương, bặt vô âm tín, đến nay cũng không thấy quay về Hiên Viên Điện.
Cho dù là Lữ trưởng lão vai vế lớn nhất trong số bọn họ cũng chưa từng gặp người thật.
Diệp Thiên vừa xuất hiện đã nói là điện chủ của bọn họ nói cậu tới đây, đúng là đem trí thông minh của bọn họ chà đạp dưới mặt đất, bọn họ hoàn toàn không tin.
“Cậu nói là điện chủ ủy thác cậu đến đây, làm sao chứng minh?”.
Ôn Thắng Nam bất giác lùi ra sau một bước, kéo dãn khoảng cách với Diệp Thiên, cả người trở nên căng thẳng, rõ ràng đã xem Diệp Thiên như kẻ địch.
Dù sao, Diệp Thiên ra tay đánh chết Thiên Lôi Tử rất có khả năng là một vở kịch tự biên tự diễn.
Hi sinh tính mạng của Thiên Lôi Tử, nhờ đó lấy được sự tín nhiệm của mọi người trong Hiên Viên Điện, tiến đến tổng bộ Hiên Viên Điện.
Nhìn vẻ mặt càng lúc càng cảnh giác của bọn họ, Diệp Thiên nhất thời cũng cảm thấy bất lực, nhưng lại không biết làm sao để chứng minh.
Dù gì trước khi đến sao Ly, Hoàng Đế cũng không cho cậu bất cứ tín vật nào để chứng minh thân phận.
Đối diện với sự nghi ngờ của Ôn Thắng Nam, cậu suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mới lên tiếng: “Tôi muốn chứng minh đúng là không thể”.
“Thế này đi, tôi sẽ đợi ở đây, bây giờ các người hãy quay về tổng bộ Hiên Viên Điện, nhắn với Phong Hậu tôi được sự ủy thác của Hoàng Đế đến sao Ly, nói ông ấy đến gặp tôi một lần, lúc đó là có thể biết thật giả!”.
“Phong Hậu?”, mọi người nghe vậy đều ngây ra.
Ôn Thắng Nam càng nhíu mày, hạ giọng nói: “Các hạ còn muốn giả vờ tiếp sao?”.
“Hiên Viên Điện chúng tôi không có Phong Hậu gì cả!”.
Các thành viên khác của đội chấp pháp cũng chậm rãi đi tới đứng phía sau Ôn Thắng Nam, chân lực mỗi người âm thầm dâng lên, rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay.
Bọn họ đều cho rằng Diệp Thiên có ý đồ xấu, vở kịch cứu người lúc trước chỉ là thủ đoạn để lấy sự tín nhiệm của bọn họ mà thôi.