Cao Thủ Tu Chân

Chương 3096


Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân – Chương 3096


Chương 3223
Dưới trướng Ôn Thắng Nam nắm giữ đội chấp pháp của một môn phái, ai nấy đều là cao thủ có sức chiến đấu không tầm thường.

Bây giờ sáu người đều có mặt ở đây, lập tức triệt tiêu toàn bộ ưu thế trước kia của bọn họ.

Tuy bọn họ có tám người, vẫn chiếm ưu thế về nhân số, nhưng không ai trong bọn họ dám nói là có thể giữ chân đối phương trong tình huống này.

Cô gái tên Ôn Thắng Nam cầm trường thương trong tay, liếc mắt nhìn Huyết Ma, hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía hai chị em nhà họ Nhiễm.

Khi nhìn thấy sắc máu trên quần áo của hai người, trong mắt cô ta ánh lên vẻ đau lòng.

Một khắc sau, giọng nói của cô ta nặng nề vang lên, chứa vài phần lạnh lùng: “Tiểu Huyên, Tiểu Bình, người của môn phái chúng ta tự cường tự cứu, dù không đánh lại, chết thì chết, cần gì phải hạ mình cầu xin người khác?”.

Cô ta nói, trong giọng nói chứa sự giễu cợt.


“Huống hồ lại cầu xin loại người máu lạnh vô tình, tham sống sợ chết, có tác dụng không?”.

Cô ta liếc xéo, người cô ta nhìn chính là Diệp Thiên!
Hai chị em nhà họ Nhiễm nghe vậy đều bừng tỉnh, không cam lòng trừng mắt nhìn Diệp Thiên, sau đó mới gật đầu với cô gái họ Ôn: “Ôn sư tỷ dạy rất phải, vừa rồi bọn em đã làm mất thanh danh của môn phái, sau này nhất định sẽ nhớ rõ!”.

Ánh mắt của bọn họ đương nhiên là oán trách Diệp Thiên không đủ nam tính, ngay cả những cô gái yếu đuối như bọn họ hạ mình cầu xin cũng thờ ơ thấy chết không cứu!
Diệp Thiên như không nghe mấy lời bọn họ nói, cậu hoàn toàn không muốn chấp nhặt với mấy cô gái này.

Ôn Thắng Nam cũng chỉ liếc nhìn Diệp Thiên một cái, sau đó vung trường thương trong tay lên, mũi thương chỉ vào đám người Huyết Ma.

“Dám làm người của môn phái ta bị thương, giết không tha!”.

Mặc dù cô ta là con gái, nhưng trong lời nói lại lộ ra sát ý lạnh lẽo, hiện rõ phong thái của tướng lĩnh thiết huyết!
Trước kia đám người Huyết Ma còn bừng bừng khí thế, lúc này đối diện với Ôn Thắng Nam lại không nói lời nào, nhất thời không biết nên tiến hay lùi.


Đúng lúc đó, ở bầu trời phía xa lại có một tia chớp lóe lên, sau đó tiếng sấm nặng nề đột nhiên bao trùm đất trời.

Những tia chớp nho nhỏ từ trên trời giáng xuống, sau đó hội tụ lại một chỗ, hóa thành một người đàn ông trung niên mặc trường bào hoa văn sấm sét.

Người đàn ông trung niên chắp tay đứng đó, trên mặt nở nụ cười mỉm, giống như một vị trưởng giả nho nhã.

Ông ta nhìn về phía Ôn Thắng Nam với ánh mắt tán thưởng, nói: “Không hổ danh là nữ thống lĩnh duy nhất trong một nghìn năm nay của đội chấp pháp.

Ôn Thắng Nam, vừa rồi nhìn thấy cô, tôi đã cảm khái ai bảo nữ thì không bằng nam?”.

Nếu hôm nay là phu không tới, e rằng sẽ thật sự để đảm dư nghiệt nghìn năm trước các người chạy thoát Người đàn ông trung niên bình thân nói, giống như đang kề một chuyện bình thường không quan trọng.

Đôi mắt màu hề phách của Ôn Thắng Nam đột nhiên co lại.

Ông là Thiên Lôi Tử ? Nghe thấy ba chữ Thiên Lôi Tử, hai chị em nhà họ Nhiễm vốn đang mừng vì thoát được một kiếp nan, lòng bỗng nặng trĩu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.