Cao Thủ Tu Chân

Chương 3094


Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân – Chương 3094


Chương 3221
Nhưng bây giờ nhiều cao thủ nhập thần đỉnh cao như bọn họ ở đây lại không biết người thanh niên này rốt cuộc xuất hiện từ lúc nào.
Diệp Thiên đạp trên hư không, ánh mắt lướt qua từng người, không có cảm xúc nào.
Vừa rồi cậu đi theo khi tức của cao thủ loài người đến đây, muốn xem có thể lấy được tin tức cậu cần hay không, nhưng đến nơi lại thấy chỉ là cuộc truy sát đơn thuần.
Lữ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên thì hơi sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
“Các hạ là ai, lẽ nào các hạ cũng đến để giết chúng tôi?”.
Tám vị nhập thần đỉnh cao vốn đã khiến ông ta không đủ sức chống lại.

Mặc dù Diệp Thiên vừa đến đây, nhưng trông có vẻ cũng là một cao thủ tu vi không tầm thường.

Nếu Diệp Thiên cũng đến để giết bọn họ thì đúng là không còn cơ hội sống sót.

“Giết các người?”, ánh mắt Diệp Thiên nhìn về phía Lữ trưởng lão, sau đó lắc đầu: “Trùng hợp đi ngang qua mà thôi!”.
Nghe thấy lời đó, nỗi tuyệt vọng trong lòng Lữ trưởng lão mới bớt đi một chút.

Lúc này, cặp chị em song sinh kia cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên.
Khi bọn họ nghe nói Diệp Thiên không phải cùng một bọn với Huyết Ma, trong mắt đột nhiên dâng lên niềm hi vọng, đồng thời chắp tay hành lễ với Diệp Thiên.
“Tiền bối, cầu xin người cứu chúng tôi một mạng, chỉ cần hôm nay có thể giúp ba người chúng tôi thoát khỏi khốn nan, đại ân đại đức ắt sẽ dốc sức trả ơn!”.
Trong mắt hai người con gái ngập tràn nước mắt, nhưng vẻ mặt vô cùng chân thành, khiến đám người ở đây đều biến sắc.
Những cao thủ nhập thần đỉnh cao truy sát bọn họ đều không khỏi nhìn về phía Diệp Thiên, đợi câu trả lời của cậu.
Cao thủ giữa đường “giết” tới như Diệp Thiên là khó nắm bắt nhất.

Đặc biệt là thực lực của Diệp Thiên rất bí ẩn, nếu Diệp Thiên thật sự đứng về phía ba người Lữ trưởng lão, vậy thì chuyến đi này của bọn họ sẽ khó khăn đây.

“Không cần gọi là tiền bối, tôi không lớn hơn các cô bao nhiêu”, trước sự khẩn cầu của hai cô gái, Diệp Thiên lại không có quá nhiều phản ứng, bình thản nói: “Tôi chỉ đi ngang qua, tò mò đứng xem một lúc, tranh chấp giữa các người không liên quan đến tôi!”.
Cậu nói xong thì chuẩn bị quay người rời đi.
Hai cô gái thấy vậy lập tức trở nên sốt sắng, cô gái mặc váy tím bỗng cao giọng nói: “Tiền bối, xin người hãy dừng chân!”.
Ánh mắt cô ta lóe sáng, nghiến chặt răng, qua một lúc lâu, dường như cô ta đã hạ quyết tâm gì đó, trịnh trọng nói: “Tiền bối, chỉ cần hôm nay người có thể giúp ba người chúng tôi thoát nạn, sau này Nhiễm Tử Huyên tôi cam nguyện làm nô tỳ, hầu hạ bên cạnh tiền bối!”.
Cô gái váy xanh bên cạnh thấy vậy thì hơi sửng sốt, sau đó cũng nói theo: “Tiền bối, Nhiễm Bích Bình tôi cũng sẵn lòng đi theo chị gái, trở thành nô tỳ của người.

Chỉ cần người có thể cứu ba người chúng tôi, cả đời này chúng tôi đều sẽ nghe theo sự sai khiến của người”.
Hai cô gái nói ra những lời này, trên gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, nhưng ánh mắt vẫn dũng cảm nhìn về phía Diệp Thiên, không hề lùi bước.
Nghe vậy, sắc mặt của những người khác lập tức biến đổi.

Đặc biệt là Lữ trưởng lão, ông ta biết xưa nay tâm khí của hai chị em này kiêu ngạo đến mức nào, tầm mắt cao đến mức nào.

Bọn họ là hai đệ tử cuối cùng của phó môn chủ đích thân lựa chọn, địa vị trong môn phái còn cao hơn cả ông ta.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.