Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân – Chương 25: Đúng Vậy Chính Là Ông Ấy!
Hàn Uyển sững sờ, hai mắt mở to.
“Bạo Long á? Chính là ‘Bạo Long’ người mà một mình quét sạch sáu cao thủ nuóc ngoài?”.
Hàn Phong gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là ông ấy!”.
“Nếu nói Mộ Dung Vô Địch là thiên tài võ đạo, thì Diệp Vân Long chính là nhân tài kinh động thế giới!”.
“Diệp Vân Long xuất thân từ nhà họ Diệp ở thủ đô, nhà họ Diệp vốn là một gia tộc võ thuật, mỗi thế hệ trong gia tộc đều có ít nhất hai đến ba người có được thiên bẩm về luyện võ, còn Diệp Vân Long là người nổi trội nhất trong 300 năm lịch sử nhà họ Diệp”.
“Từ ngày Diệp Vân Long xuất hiện trong giới võ thuật, ông ấy luôn đứng trên đỉnh cao, chưa có ai là đối thủ của ông ấy, trong các nhà quyền thế ở thủ đô, Diệp Vân Long tuyệt đối được coi như nhân vật lãnh đạo đáng tự hào, không biết bao nhiêu cô gái đem lòng yêu thầm ông ấy!”.
“Mười năm trước, sáu cao thủ nước ngoài từng liên minh thách thức giới võ thuật Hoa Hạ, thiết lập võ đài ở vùng Cam Thiểm, đánh bại rất nhiều cao thủ Hoa Hạ đến ứng chiến, danh tiếng vang dội một thời!”.
“Sáu người này toàn bộ đều là chí tôn võ thuật, gần như quét sạch Hoa Hạ, Mộ Dung Vô Địch đích thân ra tay, cũng chỉ đủ để không phân thắng bại với sáu người này!”.
Hàn Phong lộ ra vẻ ngưỡng mộ, tiếp tục nói: “Ai cũng không thể ngờ Diệp Vân Long từ thủ đô đến tận Cam Thiểm, trận đấu này cũng được coi như trận đấu thực sự quyết định danh tiếng của Diệp Vân Long”.
“Sáu chí tôn võ thuật nước ngoài lần lượt bị một mình Diệp Vân Long thách đấu, ai nấy đều rút lui trong tình trạng bị thương nặng, còn Diệp Vân Long lại không bị thương chút nào! Sau trận đấu đó, sức chiến đấu của Diệp Vân Long đã làm chấn động giới võ thuật Hoa Hạ, được tôn làm người đứng đầu giới võ thuật Hoa Hạ, cũng cùng lúc nhận được biệt danh ‘Bạo Long’!”.
“Không chỉ có vậy, 5 năm trước, một vị chí tôn kỳ cựu được tặng danh diệu ‘Vô địch nửa kiếp’ từ 30 năm trước nổi tiếng giới võ thuật Hoa Hạ, đích thân tới thủ đô thách đấu, trận đấu này cuối cùng vị chí tôn kỳ cựu thất bại bởi một chiêu thức, từ đó ngôi vị đứng đầu giới võ thuật đã hoàn toàn thuộc về Diệp Vân Long!”.
Hàn Uyển nghe một cách say sưa, trong lòng chấn động, Mộ Dung Vô Địch đã đủ truyền kỳ rồi, mà Diệp Vân Long còn khủng khiếp hơn, thế giới này đúng là rực rỡ hơn so với những gì cô ta tưởng tượng rất nhiều, cô ta chỉ muốn được sinh ra sớm 10 năm, để tận mắt chứng khiến tư thế anh hùng vô địch của Diệp Vân Long năm đó.
“Diệp Vân Long vô địch thiên hạ, con của ông ấy cũng vô cùng xuất sắc, thậm chí còn không hề kém ông ấy, con từng cùng ông nội đến thủ đô nên chắc là biết Diệp Tinh nhà họ Diệp chính là con trai của Diệp Vân Long!”.
Hàn Uyển nhớ lại mấy năm trước từng gặp chàng trai đẹp trai tuấn tú đó ở thủ đô, dáng vẻ vừa khoát tay đã có hàng nghìn con mắt hướng đến, đến bây giờ cô ta vẫn nhớ như in trong đầu, bao nhiêu năm nay, cô ta đã gặp rất nhiều hào kiệt tuấn tú, nhưng không ai có được khí thế nuốt trôi vạn dặm như Diệp Tinh.
Cô ta còn ước mơ được gả cho Diệp Tinh, cùng cậu ta hưởng vinh quang trước sự chứng kiến của mọi người.
“Diệp Tinh, chỉ mới 17 tuổi, giờ đã tu luyện tới cấp tông tượng võ thuật, là người tiếp quản nhà họ Diệp trong tương lai, cùng sánh vai với Hoa Lộng Ảnh con gái duy nhất nhà họ Hoa ở thủ đô, là nhân vật thiên tài mạnh nhất giới võ thuật Hoa Hạ hiện nay, đứng trên đỉnh cao trong hàng ngũ những người trẻ tuổi, đồng thời được coi là ‘Ngôi sao song tử của thủ đô’!”.
“Có lời đồn Diệp Vân Long hình như có hai người con trai, nhưng người kia không biết vì sao lại bị nhà họ Diệp đuổi ra khỏi gia tộc, tên của người đó cũng được mọi người trong nhà họ Diệp giữ kín, nhưng nghe đồn thiên bẩm của người con trai kia của Diệp Vân Long càng khủng khiếp hơn, chỉ tiếc là cuối cùng đã không thành người tài giỏi !”.
Giọng nói của Hàn Phong mang vẻ tiếc nuối, và nói xong câu đó, ánh mắt của ông ấy lóe lên.
“Bố cứ tưởng chí tôn võ thuật trẻ nhất chắc sẽ là một trong hai người đó, nhưng không ngờ ở Lư Thành lại gặp phải một quái vật như vậy, chỉ nói riêng thực lực thì hai người họ đều không bằng cậu thiếu niên vừa rồi!”.
“Mộ Dung Vô Địch, 35 tuổi là chí tôn, tung hoành chiến trường, lập nên vô số chiến công, nhà họ Mộ Dung cũng vì có ông ấy mà thống lĩnh Trung Hải, uy danh khắp chốn!”.
“Diệp Vân Long quét sạch giới võ thuật Hoa Hạ, một mình đứng trên đỉnh cao, nhà họ Diệp có ông ấy, hiên ngang sừng sững chiếm vị trí hàng đầu ở thủ đô!”.
“Còn cậu thiếu niên vừa rồi nhìn có vẻ chưa đến 20 tuổi, nhưng đã được liệt vào danh sách chí tôn võ thuật như bọn họ, tiềm lực của cậu ấy thật đáng sợ, khó mà đo lường được, nếu có cậu ấy giúp nhà họ Hàn chúng ta, con nói xem nhà họ Hàn chúng ta sẽ đi đến mức độ nào trong tương lai?”.
Hàn Uyển đờ người ra, đến lúc này cô ta cũng coi như đã hiểu ra vì sao Hàn Phong lại coi trọng Diệp Thiên đến thế.
Chí tôn võ thuật trẻ như vậy, e rằng sẽ làm chấn động Hoa Hạ thậm chí là cả thế giới, thiên tài tuyệt thế như vậy nếu kết giao với nhà họ Hàn thì tuyệt đối là niềm may mắn trăm năm mới có được của nhà họ Hàn.
Nghĩ lại khuôn mặt vô cùng tuấn tú của Diệp Thiên, trong lòng Hàn Uyển không khỏi trào dâng cảm xúc, xưa nay người đẹp thường mến mộ anh hùng, cô ta cũng ngưỡng mộ những người giỏi như vậy.
Hai tay Hàn Phong chấp sau lưng, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.
Chí tôn võ thuật trẻ như vậy xuất hiện, ông ấy có dự cảm giới võ thuật Hoa Hạ trong tương lai nhất định sẽ vì Diệp Thiên mà gây ra một làn sóng kinh hoàng.
Buổi tối Diệp Thiên ở trong căn biệt thự mà Ngô Quảng Phú chuẩn bị cho cậu, sáng sớm ngày hôm sau, cậu đeo ba lô đi thẳng đến Tam Trung ở Lư Thành.
Tam Trung ở Lư thành là một trong những trường cấp ba trọng điểm ở Lư Thành, hàng năm có rất nhiều người đỗ trường Đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh, thậm chí còn được gọi là cây cổ thụ trong ngành giáo dục, cho dù là phương pháp dạy học hay là năng lực giáo viên đều đứng đầu trong toàn tỉnh.
Diệp Thiên đứng trước cổng trường Tam Trung, nhìn từng tốp học sinh trong bộ đồng phục của trường, cậu thấy ngẩn ngơ trong lòng.
.