Cảnh Sát Và Con Lang Mafia (đam Mỹ)

Chương 42: 41


Bạn đang đọc Cảnh Sát Và Con Lang Mafia (đam Mỹ) – Chương 42: 41

– Xin trở về phòng, khi chưa có lệnh của…..

– Rầm…..

Tên vệ sĩ còn chưa nói xong Dật Hy đã đóng sập cửa không thèm nghe tiếp.

Lệnh Lệnh con khỉ khô, hắn nghe đến chán rồi gruừ.

Hắn cư nhiên bị nhốt ở trong căn phòng hoa lệ này hơn một tuần, một cảnh sát bị giam lỏng thật mất cả thể diện của ngành này mà.

Hơn nữa kể từ ngày hắn ở đây trừ ngày đầu tiên thì đến giờ vẫn chưa khi nào gặp lại hai anh em kia, không phải hắn nhớ nhung gì nhưng hắn thật muốn gặp ngay bây giờ để nện cho một trận vì dám giam hắn ở đây..

Tuy hắn không bị ngược đãi hay đánh đập mà ngược lại hắn được chăm sóc tốt nhất, ăn ngon nhất, mặc loại đắt nhất. mỗi ngày trừ bỏ xem tv ăn , nằm thì vẫn là xem tv rồi ăn rồi lại nằm.

Phải, cuộc sống giàu sang này hắn lúc nào cũng mơ nhưng với người thích tự do như hắn thì dù có sa hoa đến đâu mà bị giam lỏng thế này thì thà ăn mì gói còn ngon hơn.

Lại thêm hai tên vệ sĩ to như cột nhà khi mở miệng là đợi lệnh quái gì đó, rồi mỗi lúc đem cơm tới chỉ đặt vào phòng rồi đóng luôn cửa cứ như hắn là virut lây nhiễm gì đó, khốn thật.

Giận đến ứa gan nóng máu.


Dật Hy không nghĩ nữa quyết định đi tắm để xã cơn giận khó nuốt này.

Bước vào phòng tắm đứng trước gương bắt đầu cở đồ.

Thời gian qua hắn được tẩm bổ không biết bao nhiêu thứ tốt nên vết thương cũng nhanh chóng lành, và để lại sẹo thì càng tốt. Đàn ông mà có sẹo sẽ thích hơn với lại phụ nữ nào mà lại không thích…….

Nhìn vết thương trong gương, bàn tay hắn sờ nhẹ qua.

Hắn nhớ đến hôm đó, đêm mà cứ tưởng sẽ chìm vào bóng tối nhưng rất may là ông trời cho hắn cái mạng lớn không để hắn gặp diêm vương sớm.

Và trong khoảng khắc đó tâm trí hắn luôn văng vẳng tiếng gọi tên hắn của Thừa Hoành.

Khi hắn ngã xuống khi đầu óc còn tí tỉnh táo hắn chỉ nghe cậu gọi hắn trong màng mưa đêm đó, và lờ mờ cảm nhận được vòng tay cậu cùng hơn ấm cho hắn, thời khắc đó hắn chợt thấy có được sự bảo vệ, sự an toàn nên hắn thông thả chìm vào đó.

Đó có gọi là yêu thương?

Hay chỉ là một vở kịch?

Nhưng lứa dối hắn thì cậu được lợi gì? Hắn không nắm giữ vật gì quan trọng hết, không lẽ vì buồn chán nên tìm sự mới mẻ?

Cả khi lúc qua cơ nguy hiểm người đầu tiên Dật Hy thấy vẫn là Thừa Hoành, nhớ lại gương mặt mừng rỡ như tìm lại được vật quan trọng liệu đó có phải là thật?

Phiền phức quá nhỉ? hắn hơi nhếc khóe miệng mình.

Dù thật hay giả hắn cũng nên tránh xa cũng không nên dây vào, hắn không thể lựa chọn khác hơn ngoài làm như thế.

Vì sao?

Bởi vì ngay từ đầu hắn chọn là trở thành tình nhân của Thừa Phong !!

Và bởi vì hắn là cảnh sát !!

Sự lực chọn đó là con đường một chiều không có ngã rẽ cũng không thể quay lại ngoài việc tiến lên phía trước.

Không ai biết đoán được điều gì nhưng Dật Hy biết, hắn biết con đường này đã đi thì rất khó khăn nguy hiểm kết cục chỉ có hai lối một là hắn chết hai là Thừa Phong ngồi tù…..


Nếu biết trước tương lai u ám thì kẻ ngu nào lại dấn thân vào…cũng như không ai lại yêu thương kẻ tốm giam anh trai mình cả.

Lời nói yêu thương, quan tâm chăm sóc sẽ không còn nữa mà thay vào đó là sự giận dữ phẫn nộ cùng lòng thù hận trả thù.

Hắn không thể tự đẩy bản thân vào bế tắc cho nên ngay khi còn chưa lún sâu thì nên bước ra khỏi vùng đầm lầy đó.

Trong khi Dật Hy đã quyết định hướng đi tiếp theo thì hai anh em họ Dương đã tìm ra thủ phạm, là một kẻ trong dòng họ ( bà dì C trong tập 19)

– Mẹ nó, thật sự là ả đàn bà đó – Thừa Hoành cáu ghắt lên.

– Bà ta muốn gì từ cậu hai?

– Đơn nhiên vì không muốn Hoành đi giao dịch – Thừa Phong cầm ly rượu.

– Vụ giao dịch ông chủ nó tới là vụ với Hồng gia?- Hàn Triết nói. -Nhưng vụ đó do ngài đích thân kí mà?

– Hừ, nhưng con đàn bà kia chỉ biết theo thông tin giả của tên tay trong mà ta gài trong công ti bà ta, nông cạn đến nỗi nghĩ chỉ cần thằng này bị bắn sẽ gây náo loạn chỉ là không ngờ Phong tẩn tay trên trước, đúng là đàn bà ngồi đáy giếng ngu vẫn hoàn ngu – Thừa Hoành cười khinh

: – Vậy tiếp theo thế nào ạ?- Hàn triết hoi.

– Công ti bà ta không có quan hệ với Dương thị là được – Thừa Phong lạnh lùng.

– Khiến bà ta phá sản đi, cũng đến lúc rồi – Thừa Hoành.


-Tôi hiểu.

– Còn nữa, khi gặp bà nói nếu còn đụng vào Hy Hy của ta thì nên chuẩn bị sẳn quan tài đi.

– Vâng- nói xong Hàn Triết đi ra.

– ….Anh hai, hắn sao rồi?

-….. Hỏi ta? ta không rãnh như ngươi – anh hút thuốc.

– Ý gì? thời gian qua anh không quan tâm hắn? Con mẹ nó tại tôi bận tìm hung thủ.

– Hắn sẽ giết người nếu còn trong căn phòng đó – Thừa Phong nhếc mép cười nhớ hành động phát điên của Dật Hy qua video (à vâng, anh không có time nhìn mặt nhưng có time xem chú ấy qua camera)

-……. Hy Hy là của tôi – cậu nhìn anh.

– Vậy sao? Anh mày không để ý đâu – anh đọc báo.

– Con mẹ anh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.