Bạn đang đọc Cánh Hoa Đào Định Mệnh: Chương hap 56: Anh thấy em rồi…
” Mình đang bị ai đó vác đi.”
.
.
” Đây là đâu…..?
Chỗ này có mùi ghê quá.!”
.
.
” Ôi, 2 cánh tay mình…., nó tê liệt rồi”
.
.
Sakura lờ mờ cảm nhận thấy mọi thứ khi mình bị hôn mê….
.
Và cô có thể khẳng định rằng…
Bản thân đã bị một ai đó bắt và lôi đến một nơi thật kinh khủng…
.
Có thể….
….Là một căn nhà bỏ hoang nào đó…..
Với đầy ẩm mốc và ghê rợn….
.
.
.
Đang mơ màng nhận biết mọi thứ….
Thì bất ngờ…..
Cô kunoichi choàng tỉnh….
Khi nhận ra vừa bị dội một chậu nước lạnh vào người….
.
Thở dốc….
Sakura hướng cặp mắt vẫn đang nửa tỉnh nửa mê nhìn tên bắt cóc…..
Và khẽ rùng mình khi nhìn thấy bộ dạng ghê tởm của hắn.
.
.
Cơ thể của hắn là sự ghép nối của đủ mọi bộ phận….
Và có lẽ cũng là của…..đủ mọi người…
Từ cánh tay, chân, mắt, từng mảng da…..
.
Tất cả….
Được ráp lại với nhau một cách sơ sài….
.
Trông hắn không khác gì một con bù nhìn gớm ghiếc….
.
.
Sakura tự hỏi lòng….
.
“Tại sao hắn có thể sống với cái cơ thể đó….?”
.
.
.
.
– Ta biết ngươi đang thắc mắc gì?
.
Tên ma quỷ đó lên tiếng….
Vừa nói….hắn vừa lững thững bước về phía Sakura…
.
.
Cho đến khi chỉ còn cách cô kunoichi độ 1 bước chân….
Hắn túm lấy mái tóc hồng của cô….
Giật mạnh….
Khiến đầu cô gái bé nhỏ ngưởng ra sau….
Đập mạnh vào thanh sắt…..
.
Đau nhói….
.
.
– Ngươi thắc mắc về cái bộ dạng kì quái này đúng không?
Hắn nói, nhìn Sakura bằng đôi mắt chỉ chực rơi ra ngoài…
.
Tiếp tục giật mạnh tóc Sakura thêm 1 lần nữa….
Hắn cười hả hê….
.
– Sao ngươi không đi hỏi tên bạn trai khốn khiếp của ngươi….Uchiha Sasuke?
.
.
“Sasuke-kun…”- Sakura mở to mắt khi nghe thấy hắn nhắc đến tên anh….
.
.
.
Hắn là ai?
Sao lại nhắc đến anh?
Bộ dáng đó với anh….thì có liên quan gì cơ chứ?
.
.
.
-Hừ! Cái làng này lẽ ra đã nằm dưới tay ta…..- Hắn gầm gừ trong miệng. Bàn tay vẫn không buông tha mái tóc xinh đẹp của cô kunoichi. – Nếu tên Uchiha đó không nhảy vào…. Tên chó má!…. Ta có lẽ đã chết dưới tay hắn như 2 tên kia nếu không có bí kíp của dòng họ ta để lại….
.
.
Nghe mọi lời hắn nói…
Sakura im lặng….
Chợt nhớ đến lời Sasuke nói hôm nào….
.
.
“- Anh chỉ giết 3 trong 6 người cầm đầu làng này thôi.”
.
.
Như hiểu ra mọi chuyện…..
Nét mặt cô kunoichi trở nên sắc lạnh…..
.
“Thì ra….hắn là một trong 3 tên khốn đó!”
.
.
.
.
– Hôm nay tên Uchiha Sasuke đó sẽ chết! – Hắn khẳng định…..
– Không có chuyện đó đâu!
.
.
.
Sakura lên tiếng….
Khiến tên ma quỷ đó ngừng lại….
.
Nghiêng nghiêng đầu nhìn Sakura…..
Chỗ tóc xơ xác của hắn bay phất phới……
Khiến hắn càng thêm kinh khủng….
.
.
– Sao ngươi dám khẳng định điều đó chứ?
– Chúng ta không còn liên quan nữa. Ta…. ta đã bỏ đi. Và…- Sakura nói, cổ họng nghẹn đắng.- Anh ấy sẽ chẳng bao giờ đi tìm ta đâu. Mà dù có tìm ra thì ngươi cũng không thể thắng Sasuke-kun được.
– Ồ, ta thì lại không nghĩ thế……
.
Nở một nụ cười mỉa mai….
Và bỏ tay ra khỏi tóc Sakura….
Hắn lôi từ vạt áo ra một lọ thủy tinh nhỏ…..
Đựng thứ nước màu đỏ tươi….
.
Bóp miệng cô kunoichi ra….
Hắn dốc toàn bộ thứ nước đó vào cổ họng cô….
.
.
Ho sặc sụa….
Sakura nôn ọe….
Nhưng không thể nào ngăn nổi dòng nước quái quỉ len lỏi vào trong cơ thể mình….
.
.
Thở dốc….
Sakura nói ngắt quãng….quả quyết….
.
– Anh ấy không tìm ta đâu.
.
.
.
Nhìn Sakura ….
Tên ma quỷ kia ném chiếc lọ cạn sạch xuống nền đất ẩm mốc…..
.
– Ồ, nhưng ta trót để lại lời nhắn cho hắn mất rồi…..
.
.
.
.
Nhưng……..
Hắn chưa kịp nói hết câu…..
.
Thì cánh cửa đã bị ai đó giật tung bằng một lực cực lớn…..
.
.
Một chàng trai tóc đen lao đến….
Khẽ đứng sững lại khi thấy cảnh tượng trước mặt….
Ánh mắt lạnh lẽo của anh trở nên vô cùng giận dữ….
.
.
Nắm chặt thanh kiếm Kusanagi ….
Mảnh giấy nhỏ cùng những sợi tóc hồng……… khẽ đung đưa trong lòng bàn tay Sasuke…..
.
.
Nhìn thẳng vào đôi mắt ngọc bích….
Anh nói trong hơi thở gấp gáp….
.
.
.
.
– Anh thấy em rồi, Sakura….
.
.
.