Cánh Cổng

Chương 80


Bạn đang đọc Cánh Cổng: Chương 80


Chấn động dồn dập hơn.
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Rồi, Tường thấy nó. Con rôbôt khổng lồ đang phóng chạy như một vận động viên điền kinh, mỗi bước chân nhấc cơ thể hàng tấn lên cao nhiều mét, mỗi sải chân vượt qua khoảng cách hàng chục mét.
Từ lúc Tường nhìn thấy con rôbôt tới lúc nó lao vào trường phòng ngự EST của cứ điểm chỉ mất vài giây, và đám áo đen đứng xung quanh cậu dường như cũng đang sững sờ vì kinh ngạc.
“Bụp!”

Màn phòng ngự EST, một lần nữa, chứng tỏ sự yếu ớt đến thảm thương, vỡ ra như một màng bọt nước, để cho khối kim loại to lớn xuyên thủng. Không dừng lại, con rôbôt tiếp tục phóng chạy tới thẳng chỗ khối cầu tròn sáng trắng là T1000. Với tốc độ của nó, có lẽ chỉ cần vài chục giây nữa một cú va chạm khác sẽ xảy ra.
Nơi miệng hố bẫy, Vito Bailando lặng người.
“Thế là thế nào? Trường phòng ngự EST không thể ngăn cản Akade cũng thì thôi. Nhưng nó vốn chuyên dụng chống lại các vật thể có kích cỡ lớn, sao có thể dễ dàng bị xé mở như vậy?” Giọng Vito vừa khó tin vừa giận dữ. Lão không biết năng lượng hoạt động của con rôbôt và EST vốn đồng nguyên.
Cơn giận dữ nhanh chóng bị Vito đè xuống, lão lấy máy bộ đàm, ý định gọi cho chỉ huy đội phòng vệ vòng ngoài Rick. Những chiếc tăng hạng nặng T50 có lẽ cũng đến lúc khai pháo rồi. Tuy nhiên, Vito còn chưa kịp nhấn nút gọi thì kẻ vẫn nằm im dưới đáy hố bẫy là Akade động. Cô gái cũng đã nhận ra sự có mặt của con rôbôt.
Akade phóng lên miệng hố chỉ bằng một cú nhún mình, và rơi ngay vào lớp võng điện đã được giăng sẵn. Mỗi sợi võng làm từ một loại sợi tổng hợp đặc biệt, cực kì bền chắc và cực kì sắc bén, hơn nữa có thể dẫn điện.

Theo đà lao của Akade, cô gái cả người lẫn cái võng cuộn thành một khối tròn lăn lóc vài vòng trên mặt đất. Những đầu tấm võng được những gã áo đen nắm giữ trong tay. Và trong khi Akade cố gắng xé mở tấm võng, những ngón tay của cô bị sợi võng thít chặt, để lại những vết lằn rỉ máu.
Vito ra hiệu. Đám áo đen nhấn nút, và tấm võng điện giật lên dữ dội. Dòng điện 1000 vôn chạy dọc thân võng, đủ sức đốt phần lớn sinh vật thành một đống thịt cháy khét lẹt. Bị kẹt bên trong, ngay cả Akade cũng đau đớn gào thét. Bộ quần áo đen trên người cô nhiều chỗ bị điện nung nóng mà bốc cháy.
Thứ sợi làm nên tấm võng điện cũng có khả năng chịu lửa rất tốt, chỉ là, Vito đã hi vọng Akade sẽ chết ngay, hoặc chí ít cũng lập tức hôn mê đi. Tiếng gào thét đau đớn của cô gái không khiến lão mủi lòng, trái lại, lão tự hỏi sao cô ta vẫn còn có thể kêu gào tốt được như thế.
“Ông chủ! Thứ đó sắp đập nát chiếc T1000!” Giọng Hart bất chợt vang bên tai Vito đầy lo lắng. Thứ mà ông ta nói tất nhiên chính là khối kim loại hình người khổng lồ vừa đột nhập vào căn cứ.
“Không sao đâu. Cái đó chắc chắn là sản phẩm của Richard, nếu thế cứ mặc kệ nó đập phá.” Vito nói, sự bất an được ẩn rất sâu khiến giọng lão có vẻ vẫn thản nhiên. Cùng lúc, nhóm áo đen là Hart đã gửi đi bắt Tường đã trở lại. Tường bị một gã cắp bên người, bộ dáng có vẻ đang hôn mê.
Vito chỉ liếc nhìn Tường một cái, và lão không kiềm được khẽ nhếch mép. Mọi thứ xem ra đều đã nằm trong tầm kiểm soát của lão. Rick cũng đã nhận lệnh, và sớm thôi, con quái đang đập phá chiếc T1000 sẽ trở thành sắt vụn dưới họng đại bác.
Như để đồng ý với Vito, hai tiếng uỳnh lớn vang lên. Vito ngoái nhìn, xa xa, con rôbôt khổng lồ trúng đạn, trên người nó hai lổ thũng lớn rỉ kim loại nóng chảy đỏ rực.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.