Bạn đang đọc Cánh Cổng: Chương 69
“Xong rồi.” Akade thông báo, sau khi đã nướng chín vàng ba con bồ câu. Về gia vị, Akade kiếm được dễ dàng khi lục lọi những xác nhà xung quanh, tương tự như khi cô kiếm được cái bếp ga. Thật ra, người khác có lẽ sẽ thấy đào bới trong đống gạch đá và xi măng không phải chuyện đơn giản. Nhưng chúng ta đang nói tới Akade, cô nàng siêu nhân, Tường đã thấy cô gái thử đo lường sức mạnh của mình bằng cách uốn cong những thanh sắt mà cô tìm được. Về cơ bản, Akade tối đa hẳn có thể bẻ cong ba thanh sắt một lúc, mỗi thanh đường kính cỡ 3cm. Tất nhiên, Tường không chắc chắn lắm về chuyện đó.
Món bồ câu nướng chẳng ngon lành gì, nhưng có còn hơn không. Và khi Tường đang gặm nốt cái đùi, một “sinh vật” đen thùi lạ lẫm chẳng hiểu chui từ đâu ra, dừng lại cách ba người đang ăn vài mét. Akade có lẽ đã sớm nhận thấy sự hiện diện của nó. Cô không tỏ ra ngạc nhiên, chỉ lặng lẽ quan sát.
“Một cái màn hình,” Tường lẩm bẩm. “Và có thể tự bò trên những cái chân máy móc của nó.”
“Transformer!” Haibara la lên.
“Bíp!” Cái vòng trên cổ Akade kêu khẽ. Cô đã mở nó lên lại từ sau khi trời hửng sáng. Giọng Richard vang lên trong tai Akade.
“Tôi đây, Richard.”
“Nói đi.”
“Trước tiên, để cho rõ, tôi không liên lạc để cố gắng thuyết phục cô tin mình.” Giọng Richard đều đều, sau đó vội vã thêm vào: “Và xin cô đừng tắt máy, Akade. Hãy nghe tôi nói hết đã.”
“Cái thứ đó là gì?” Akade hỏi.
“Ồ, một sinh vật máy mà tôi đã tạo ra. Nó mang đến một vài hình ảnh khá lý thú. Đặc biệt là anh bạn mà cô đã giải cứu, cậu ta chắc chắn sẽ muốn giúp đỡ cô sau khi xem xong nó.”
“Vậy sao.” Akade lạnh nhạt nói.
“Ừm, nhưng con rết của tôi không thể tự mình lật lại được, nên, cô có thể?”
Trao đổi giữa Akade và Richard trong tai Tường và Haibara chỉ là những lời đáp gọn lỏn sau những khoảng lặng. Khi Akade lật sinh vật máy kì lạ kia lên, để phần màn hình lộ ra, bốn con mắt lập tức dòm lom lom. Những cái chân của con rết bất động, trên màn hình, hiện tượng nhiễu sóng xuất hiện, sau một lát, những hình ảnh bắt đầu hiện lên.
Con rết của Richard truyền lại cảnh quay trộm cuộc nói chuyện giữa Vito và Sương trong lều của ông ta. Từ đầu tới cuối, dừng lại tại hình ảnh khuôn mặt Vito tại thời điểm lão huy động năng lực của mình, tập trung vào đôi mắt sáng trắng dã.
“Giải thích đi.” Akade nói. Dĩ nhiên, cô đang hỏi Richard thông qua cái máy phiên dịch.
“Vito Bailando sắp đạt được mục đích của mình.” Giọng Richard thản nhiên. “Nếu cô muốn chống lại ông ta, thì thời gian của cô không còn nhiều nữa.”
“Tôi không hiểu?” Akade nhíu mày. Bên kia, Richard khẽ cười, bắt đầu kể lại những gì đã xảy ra, từ lúc Vito lấy được chiếc chìa khóa từ tay Sương, mở ra cánh cổng, và một số thứ khác nữa. Sau cùng, gã quay lại hỏi Vito, người đang đứng sau lưng gã với vẻ mặt đôi chút khó chịu. “Tôi hi vọng mình đã không nói sai điều gì.”
“Không, hoàn toàn không. Cậu đi guốc trong bụng tôi rồi, anh bạn trẻ.”
-0-
Khi Akade kết thúc liên lạc với Richard. Cô ngay lập tức nhận ra một người đang rất nóng lòng muốn biết cô và hắn ta đã nói với nhau những gì. Ngẫm nghĩ một lúc, sau cùng, nhận ra sự giúp đỡ của Tường hẳn sẽ hữu ích, cô nói khẽ: “Cậu hỏi đi!” – Giọng thoát khỏi cổ Akade thông qua máy phiên dịch lập tức chuyển sang tiếng việt. Haibara, người vẫn đang dỏng tai lắng nghe lập tức bày tỏ phản đối.
“Chị không định nói cho em biết chuyện gì đang xảy ra sao?”
“Đúng thế!” Akade gật đầu khẳng định với cô em gái. Sau đó quay lại với Tường, chờ đợi.
“Tôi biết cô gái đang nói chuyện với Vito.” Tường bắt đầu, không chính xác biết nên bắt đầu từ đâu. Hàng chục câu hỏi quay cuồng trong đầu cậu. “Tôi không hiểu vì sao cô ấy lại xuất hiện ở đó, nói chuyện với Vito.”
“Cô ấy giữ giùm cậu vài thứ?” Akade nói khi Tường tỏ ra có chút bối rối với những suy nghĩ của cậu.
“Sao…, tôi không chắc. Từ lúc bị bắt cóc đến giờ tôi chưa từng liên lạc được với ai.”
“Cô ấy giữ vài thứ của cậu?” Akade hỏi lại.
“Có lẽ thế.” Tường nói khẽ.
“Vậy thì, Vito Bailando đã có được chúng. Tôi cũng không rõ lắm những gì đang diễn ra. Nhưng cô gái đó đang gặp nguy hiểm, và Vito sắp đạt được mục đích của ông ta.”
“Nguy hiểm?” Tường hỏi lại. Cậu nhớ lại lúc Vito tra tấn mình, và sực hiểu ra. Lão ta từ đầu đã có ý định dùng cậu để làm mồi nhử người đang giữ những chiếc chìa khóa ra. Cậu không rõ tại sao lão biết, vì chính cậu cũng không hoàn toàn chắc chắn những lời nhắn lại của mình đến được tay Sương, càng đừng nói tới mấy cái chìa khóa. Vậy là, Sương vì lo lắng cho an toàn của cậu nên đã mang những chiếc chìa khóa tới? Rồi thì, dù Tường đã không còn nằm trong tay Vito, ông ta vẫn đã lấy được chúng? Không giống lắm. Trong đoạn phim Tường vừa xem, Vito đã đưa cho Sương một viên tinh thể, và sau đó có biểu hiện hăm dọa cô ấy. Lại còn cái vụ kia nữa. Cảnh phim tương đối rõ, cho nên Tường thấy được những thay đổi trên người Sương.
“Tôi chẳng hiểu gì cả. Nhưng tôi đồng ý là cô ấy đang gặp nguy hiểm.” Sau cùng, Tường lên tiếng. “Nhưng ai gửi cái đó tới? Và tại sao hắn làm thế?”
“Cậu biết kẻ đó. Richard, một trong những lính đánh thuê đã bắt cóc cậu.” Akade nói.
“Richard?” Lại thêm một việc không hiểu nổi. Đầu Tường sắp nổ tung tới nơi.
Quan sát những biểu hiện của Tường, Akade cuối cùng kết luận rằng, cô gái trong đoạn phim thực sự sở hữu chiếc chìa khóa cánh cổng đen mà Vito tìm kiếm, như lời Richard đã nói. Và Tường thì không giữ chúng.
Vito muốn cứu con gái. Tất cả những gì lão làm dựa trên niềm tin phía sau cánh cổng có càng nhiều tinh thể X. Lão dự định biến tất cả người trên thế giới thành siêu nhân loại nếu cần thiết, chỉ để chắc chắn khả năng một trong số đó có được khả năng chữa trị cho Riko. Tuy nhiên, Sương tình cờ đã đạt được khả năng đó. Giờ đây, ông trùm đang tiến rất gần tới việc khống chế cô gái. Một khi thành công, lão sẽ rời khỏi đây.
Akade cân nhắc câu chuyện Richard tiết lộ ình, mắt nhìn mông lung.
Mình vẫn chẳng hiểu gì cả. Nhưng nếu Richard đang lừa mình. Thì hắn đạt được gì? Dụ mình vào bẫy để Vito có thể giết chết mình? Hay là muốn bắt lại cậu ta? Akade ngẫm nghĩ. Thật rắc rối, tuy nhiên, theo kế hoạch của hắn, mình sẽ sớm biết thôi.
Và bởi vì Akade lựa chọn tạm tin lời Richard, điều đó cũng có nghĩa là cô phải bắt tay làm cho hắn một thứ, một thứ tương đối lớn.
“Tôi đã nói cho Vito về việc tôi liên lạc với cô. Ông ta nghĩ là tôi về phe với ông ta. Cho nên, đêm nay, vào khoảng 7h tối, hai người bọn họ sẽ có mặt cạnh rìa cứ điểm…” Richard đã nói như thế.
-0-
Lều của Vito.
Richard đã rời đi được một lúc. Chỉ còn Vito và Hart đứng cạnh nhau. Ngay cả mấy gã cận vệ thuộc hạ của Hart cũng không thấy đâu.
“Anh có hiểu kế hoạch của hắn ta không, Hart?” Vito hỏi.
“Không, tôi chẳng hiểu gì cả, ông chủ.”
“Hừm. Quả thế, điều duy nhất mà tôi biết chắc là, tối nay, chúng ta sẽ có mặt tại rìa căn cứ. Akade sẽ tấn công ngay khi cô ta nhìn thấy chúng ta.”
“Và chúng ta sẽ sẵn sàng cho việc đó. Và trong mọi trường hợp, tôi sẽ đảm bảo Richard không sống qua đêm nay.”
Vito mỉm cười.