Đọc truyện Càng Béo Anh Càng Yêu – Chương 1
Kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường đại học A, đủ mọi loại hoạt động được tổ chức, nào là tổ chức quyên góp từ thiện, họp báo tuyên truyền, biểu diễn văn nghệ vào buổi tối,… kéo dài trong suốt 1 tuần. Mỗi ngày đều nghe mấy vị lãnh đạo đọc diễn văn dài dằng dặc, nhóm sinh viên sắp chết đến nơi rồi. Vì phúc lợi của đại đa số sinh viên, Hội Học Sinh vất vả lắm mới tranh thủ được tiết mục giải trí thư giãn trong ngày cuối cùng – vũ hội hóa trang.
Nhưng mà vẫn có kẻ vui người buồn.
“Kéo chặt thêm một tí nữa! Nữa! Yên tâm đi, loại áo này chất liệu tốt lắm, kéo nữa vẫn được!”
Tiêu Quả Quả im lặng nhìn vẻ mặt đỏ bừng của cô bạn cùng phòng vừa liều mạng thắt mỡ bụng xong, “Làm ơn đi, mình sợ sẽ thắt chết cậu đó! Chắc trông cũng ổn rồi, nhìn cậu sắp không thở được nữa kìa, có cần liều mạng như vậy không?”
“Đều tại Thẩm Nham, làm Chủ Tịch Hội Học Sinh rồi thì không cần đếm xỉa tới một tập thể nhỏ bé chúng ta sao? Vì cái gì mà tổ chức vũ hội hóa trang chứ, chẳng khác nào thành khẩn muốn mạng của một người mũm mĩm như mình?”
Tiêu Quả Quả liếc nhìn cô bạn một cái, “Mình còn mập hơn cậu đây! Dù sao cũng không nên hành xác bản thân, mặc loại trang phục chỉ có người gầy mới dám mặc a!”
Hùng Bảo Đình nhìn cô bạn Tiêu Quả Quả mập hơn mình 10kg, thấy hơi yên tâm, nhưng rất nhanh cô nàng lại bất mãn trừng mắt: “Cậu chỉ giỏi biện hộ cho Thẩm Nham thôi! anh ta chắc chắn sẽ làm bạn nhảy với cậu lúc khiêu vũ rồi nên cậu mới không vội, chứ mình đây, lát nữa tới hội trường, phải tùy vào vận khí vớ đại một người, không liều mạng mặc vậy thì sao được! Hơ, thắt chặt quá, muốn ói quá… À phải rồi, sao cậu vẫn chưa chuẩn bị trang phục? không phải cậu định mặc đồ và mang đạo cụ cùng 1 cặp với Thẩm Nham sao?”
Tiêu Quả Quả nghe thấy vậy thì cười một cách bí hiểm, sau đó cô lôi một thanh cự kiếm bóng loáng đằng sau cửa đã được chuẩn bị trước đó ra, “Mình COS[1] vũ khí của Thẩm Nham, đủ xứng đôi!”
[1]COS: COSPLAY – đóng giả, hóa trang thành 1 nhân vật manga, game, truyện,…
Gần đây Thẩm Nham đang chơi 1 game online tên 《 Liên Minh Giang Hồ 》, Tiêu Quả Quả chuẩn bị thanh kiếm này dựa theo vũ khí lợi hại nhất của một vị kiếm khách, có tên là “Huyền Thiết Trọng Kiếm”, kích cỡ của nó có thể che chắn được cả người cô.
Hùng Bảo Đình thấy vậy thì nghẹn họng, nhìn chằm chằm cô bạn của mình: “Quả Quả, mình xin bái phục cậu!”
Thấy bạn mình phản ứng như vậy, Tiêu Quả Quả rất vừa lòng, nhảy nhót tới chỗ Tống Kiếm Hà – cô bạn cùng phòng kiêm tác giả tiểu thuyết trên mạng, “Nhị Nha, cậu đã khỏe chưa? Tiểu Vi gọi điện tới giục 2 lần rồi đấy!”
Tống Kiêm Hà ngẩng mặt lên khỏi laptop, cả người trông như một u hồn, đến cả giọng nói cũng trở nên mơ hồ kì lạ, “Các cậu đi chơi đi, mình không đi đâu, 1 tiếng nữa là tới 12h rồi, mình còn 3000 chữ nữa cần viết… Tròn Tròn à, đừng có nhảy nhót, ký túc xá của chúng mình đã cũ đến độ sắp trở thành di vật khảo cổ rồi, mỗi lần cậu bật lên bật xuống như con thỏ, đều khiến mình sợ khu nhà này sẽ tan tành mây khói trong khi cậu vẫn còn đang cười nói đấy…”
Khóe miệng Tiêu Quả Quả giật giật, “Làm ơn lần sau chê mình cũng đừng ví dụ đáng sợ như thế? Còn nữa, đừng, gọi, mình, là, Tròn, Tròn!” >__