Đọc truyện Cận Thân Bảo Tiêu – Chương 734: Bắt cóc (2): Diệp Thu và Yến Thanh Phong (Hạ)
Nghèo xa cực dục, ngợp trong vàng son.
Tối nay nhãn hiệu trang sức nổi tiếng thể giới Phạm Khắc Nhã Bảo tổ chức giới thiệu sản phẩm mới một năm một lần của họ.
Phạm Khắc Nhã Bảo là nhãn hiệu xa xỉ phẩm bậc nhất quốc tế, để đẩy sản phẩm mới của họ nổi tiếng toàn châu Á.
Lễ giới thiệu sản phẩm ở Hong Kong lần này mời tới vô số minh tinh bậc nhất tới cổ động, Nhiễm Đông Dạ vừa vặn đang ở Hong Kong cũng được mời.
Ngôi sao xuất hiện tất nhiên không thể giống như đuổi một ổ heo ra.
Người ta là tai to mặt lớn, từng người đi ra hoặc hai người một đôi đi ra, hơn nữa người dẫn chương trình bên cạnh còn phải giới thiệu tên và đưa tặng vải câu ca ngợi hoặc lời chúc phúc người ta.
Lên sân khấu, đầu tiên phải ký tên trên quảng cáo có thương hiệu, sau đó quay ngươi mỉm cười phong tình chân thành với vô số ánh đèn flash nhấp nháy.
Tất cả mọi người đều không thể ngoại lệ.
Minh tinh xếp hàng đầu đang lên sân khấu, dưới sân khẩu thỉnh thoảng vang lên những tràng pháo tay nhiệt liệt và tiếng tanh tách của máy quay theo như chớp. Cảnh tượng thế này có thể khiến một số những ngôi sao mới vào nghề nhiệt huyết sục sôi. Nhưng đối với những ngôi sao đã vào nghề vài năm hơn nữa còn tiếp tục nổi tiếng, không có sức hấp dẫn như vậy.
Lúc Nhiễm Đông Dạ đợi ở cánh gà suy nghĩ lát nữa lên sân khấu sẽ làm thục nữ hé miệng khẽ cười hay là đi gợi cảm ngoái đầu nhìn lại cười, người hợp tác cùng tổ bên cạnh lại chủ động nói chuyện với Nhiễm Đông Dạ.
“Tiểu thư Nhiễm Đông Dạ, tôi ở Hàn Quốc ngưỡng mộ đại danh đã lâu, lần đầu gặp mặt xin hãy chiếu cố nhiều hơn” Cô gái xinh đẹp mặc lễ phục màu đen lại thời thượng vẻ mặt tươi cười nói.
“Được” Nhiễm Đông Dạ lạnh lùng nói.
Thật ra, cô có chút ý kiến với thương gia bố trí cô với cô gái này cùng nhóm.
Cô gái tên là Trương La La, vốn là nghệ sỹ bậc hai ở Hàn Quốc, vì cạnh tranh trong làng giải trí của Hàn quá lớn đành tới Trung Quốc phát triển sự nghiệp, không ngờ lần này lại cứu vãn cuộc sống nghệ thuật của cô, nhờ đại bộ phận người Trung Quốc thích cơn gió lạ Hàn Quốc. Hai bộ phim truyền hình cô đóng lại nổi lên như cồn, người tin cậy bên cạnh càng tăng lên vô số.
Thành tích bên ngoài của cô kéo theo thương cơ trong nước vì nổi tiếng ở Trung Quốc sẽ khiến người Hàn Quốc nhận ra được giá trị của cô, vì thể ở Hàn Quốc cũng nước lên thì thuyền lên trở thành ngôi sao hạng nhất.
Người Trung Quốc có câu ngạn ngữ, uống nước nhớ nguồn, có vẻ người Hàn Quốc không học được cách cảm ơn này.
Trương La La càng nổi tiếng trong nưóc càng nhiều đất diễn. Lúc được phỏng vấn của truyền thông, MC hỏi tới cô có thường xuyên tới Trung Quốc không, cô trả lời rằng chỉ cần kinh phí diễn hạn hẹp sẽ tới Trung Quốc kiếm tiền.
Sau khi chuyện tiền nong xuất hiện đã dẫn tới làn sóng phản bác của truyền thông và công chúng.
Một bộ phận fan ủng hộ cô đau lòng tuyệt vọng cắt mạch tự sát, vì họ không thể chấp nhận thần tượng mình coi như sinh mạng lại nói ra những lời mất chất như vậy.
Còn một đai bộ phận các phần tử cuồng nhiệt lại la lối mắng chửi. Họ không tin thần tượng của mình lại nói những lời đó.
Hơn nữa cho dù nói rồi thì đã sao? Chúng tôi yêu thích tác phẩm của cô ấy có liên quan gì tới cô ấy nói gì.
Hơn nữa tôi chính là thích nghe cô ấy nói như vậy? Sao nào?
Nêu không phải tận mắt nhìn thấy, bạn sẽ không hiểu thì ra người được coi là sinh vật bậc cao lại có chỉ số IQ thấp đến vậy, chẳng khác gì đại não tinh tinh không được giáo dục đầy đủ.
Cùng là người trong giới Nhiễm Đông Dạ tất nhiên biết đầu đuôi chuyện này, nên khi Trương La La chủ động nói chuyện với cô, thái độ của cô có chút qua loa.
Con gái sông trong giới giải trí không phải nhân vật như nhân tinh sao?
Trương La La nhìn ra thái độ không thiện cảm thậm chí là ghét của Nhiễm Đông Dạ, cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương mãnh liệt.
Cô cũng không khách khí với Nhiễm Đông Dạ nửa cười nhạt nói: “Đây chính là lễ nghi của biểu tượng của người Trung Quốc các người sao? Tiểu thư Nhiễm Đông Dạ cô thật quá thất lễ”.
“Lễ phép của tôi chỉ dành cho những người có rèn luyện hàng ngày, những người không có tố chất đó, tôi không cần phải nói chuyện lễ nghi gì đó với họ” Nhiễm Đông Dạ tất nhiên không thể nhượng bộ trong chuyện này.
Cô vào trong giới điện ảnh vốn chỉ có tính chơi bời. Cô không quan tâm tới tới danh tiếng của mình sẽ thế nào hoặc sẽ gặp phải trở ngại gì?
“Tôi biểu hiện không có rèn luyện hàng ngày chỗ nào? Nhưng cô là thần tượng người Trung Quốc chọn ra mà lại khiến người ta thất vọng như vậy”. Ngữ điệu Trương La La sắc bén nói “Nếu họ biết cô là người như vậy, nhất định sẽ vô cùng thất vọng đó”.
“Người thất vọng không phải fan của tôi, sau khi cô nói những lời vô lễ như vậy mới thật sự khiến ngươi ủng hộ cô thất vọng thôi”. Cuối cùng Nhiễm Đông Dạ không nương tay nữa lôi chuyện bòn tiền ở Trung Quốc của cô ta ra.
Sắc mặt Trương La La tái xanh rồi trắng bạch. Lần phỏng vấn đó cô cũng chỉ hưng phấn buột miệng nói ra, bình thường mà nói, nghệ sỹ sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy.
Cho dù có ghét nước nào đó, ghét tới chết, nhưng khi có yêu cầu thị trường quốc gia đó vẫn phải ngoài mặt giả bộ như rất yêu mến.
“Thế thì sao? Lẽ nào tôi nói sai gì sao? Người nước các người thích tôi, tôi tới kiếm tiền là chuyện bình thường” Trươngg La La phản kích nói.
“Chẳng lẽ cô không biết cảm ơn sao? Là người dân nước tôi cho cô tiền sinh hoạt”.
“Cảm ơn? Sao tôi phải cảm ơn? Là họ muốn, là họ tự nguyện. Bọn họ muốn xem phim của tôi, mua đĩa của tôi, lẽ nào tôi phải ngăn cản sao? Như thế có quan hệ gì tới cô?”
Đúng vậy, người ta muốn.
Lần này tới lượt Nhiễm Đông Dạ á khẩu không nói lên lời.
Là người nước các ngườii tự muốn làm như vậy có quan hệ gì tới cô?
Họ muốn làm như vậy, cô có thể thế nào?
Thấy Nhiễm Đông Dạ yên lặng không nói, sắc mặt khó coi, Trương La La giống như tướng quân đại thắng, cưới nhạt nói “Ngươi NB giết nhiều người các cô như vậy, nhưng xe hơi và đồ điện NB không phải là tiêu thụ tốt nhất ở Trung Quốc sao? Bọn họ cám ơn các người sao? Nếu có cơ hội họ còn có thể tới xâm lược các người. Trung Quốc một quốc gia không có tín ngưỡng không đáng để chúng tôi cảm ơn”.
Thế là tiêng vang trong trẻo vang lên sau cánh gà. Nhiễm Đông Dạ không chịu được nữa tát cho Trương La La một cái.
Những điều ông nội cô một đời dùng mồ hôi và máu và lưỡi lê liều mạng bảo vệ, cô không cho phép một người nước ngoài lăng nhục như vậy.
Trương La La sửng sốt, rồi liền liều mạng xông tới muốn dứt tóc Nhiễm Đông Dạ.
Trợ lý của Nhiễm Đông Dạ nhanh chóng chặn phía trước, thế là trợ lý của Trương La La cũng xông vào chiến.
Hai bên trở thành hỗn chiến, người phía Trương La La nhanh chóng mặt mũi xưng phù.
Vì vệ sỹ theo sau Nhiễm Đông Dạ đều là cao thủ đặc biệt chọn ra trong gia tộc Tây Môn, còn Trương La La không thể có hậu thuẫn lớn mạnh như vậy.
Người phụ trách của Phạm Khắc Nhã Bảo cũng tới, mời hai người tới phòng họp ngọt giọng an ủi một hồi.
Đây là chuyên riêng của nghệ sỹ, họ cũng không tiện nhúng tay vào, nhưng e lá phải hủy bỏ việc hai người lên sân khấu tối nay.
Người đại diện của Trương La La nói mấy lời hung ác vói Nhiễm Đông Dạ nhưng không đạt được bất cứ hiệu quả gì, chỉ có thể tức giận dẫn nữ nghệ sỹ của mình rời khỏi.
Nhiễm Đông Dạ hoàn toàn không để ý tới chuyện này, điều duy nhất khiến cô bực chính là vừa nãy quá dùng lực, hình như bàn tay vẫn còn đau.
“Đông Nhi, cô không sao chứ?” Người đại điện vẻ mặt lo lắng hỏi. Cô ngàn chọn vạn tuyển mới có thể trở thành người đại diện của Nhiễm Đông Dạ. Hơn nữa công ty trả lương cho cô tuyệt đối không kém đại bài cao cấp nhất trong nước. Cô biết hậu thuẫn của Nhiễm Đông Dạ, nếu mình để cô ấy chịu thương tổn gì, e là mình rất có chuyện đó.
“Không sao, chỉ là vừa nãy quá xúc động thôi”.
“Người đó thật đáng hận” Nhiễm Đông Dạ căm giận bất bình nói. Bạn đang đọc truyện được tại
“Đúng vậy, Đông Nhi, chuyện này hà tất cần đích thân cô ra tay, như thế chỉ ảnh hưởng đến hình tượng của cô, có rất nhiều cách giải quyết dưới sân khấu, bí mật hơn cũng có thể đạt được hiệu quả lớn nhất” Người đại điện khuyên bảo nói.
“Được rồi, chuyện này do chị giải quyết đi” Nhiễm Đông Dạ cười cười “Tôi không tin, không có cách đối phó với cô ấy”.
“Được, nhất định tôi sẽ xử lý tốt” Người đại diện nói, thầm nghĩ có nên gọi điện cho ông chủ lớn bảo ông nghĩ cách diệt người phụ nữ này đi không?
Không cần tham gia hoạt động thương nghiệp tiếp đó, tất nhiên phải lén rời khỏi từ cánh gà.
Nêu để cho phóng viên chụp được ảnh xuất hiện ở lễ quảng cáo sản phẩm của Phạm Khắc Bảo Nhã, nhưng lại không có cơ hội lên sân khấu, trời mới biết được họ lại viết lung tung những gì?
Dưới vòng vây của vệ sĩ và người đại diện, một đoàn người bước nhanh về phía bãi đỗ xe của khách sạn Bán Đảo.
Lúc chiếc xe thương vụ Mercedes chống đạn màu đen chạy tới, cửa xe từ trong mở ra, một ông lão tóc trắng như tuyết từ trong bước ra.
“Lão bá, sao lại là bác?” Nhiễm Đông Dạ kinh ngạc hỏi.
Ông lão đầu trắng như tuyết mặc trang phục đời Đường màu xám, người và mặt đầu gầy khô, cũng chính là ông lão này lần trước Nhiễm Đông Dạ bị bắt cóc, ông với thủ đoạn lôi đình đã đánh chết đám người xấu.
“Ha ha. Ta cả ngày ở nhà nhãn nhã tới vô vị, nên chủ động xin thiếu gia tới làm vệ sỹ cho Nhiễm tiêu thư?” Ông lão cười nói.
Nhiễm Đông Dạ chớp chớp mắt cười xảo quyệt nói: “Ông chủ, không thể là lại có người muốn bắt cóc cháu, nên cho ông tới làm vệ sỹ cho cháu đây chứ?”
Ông lào cười nói: “Thiếu gia nói gần đây Hong Kong không an toàn, một số nhân vật nguy hiểm đã tới đây. Thiếu gia cũng tăng cường thêm lực lượng bảo vệ cho những tiểu thư khác. Vì tôi và tiểu thư Nhiễm hợp ý nên chủ động xin tới làm người hầu, xin Nhiễm tiểu thư đừng ghét bỏ người già này”.
“Lào bá, bác đâu phải người già chứ? Bác rất lợi hại”. Nhiễm Đông Dạ cười nói.
Xe Benz chạv khỏi bãi đỗ xe, một chiếc xe Audi màu đen cũng chậm rãi chạy khỏi góc trong của bãi đỗ xe.
“Sư Vương. Sư Vương. Tôi là Linh Dương. Chúng tôi đã tiếp cận mục tiêu, giữ trạng thái theo dõi” Người đàn ông vừa lái xe vừa nói với tai nghe trên cổ.
“Tiếp tục bám theo, trước khi tới điểm mai phục, tránh đánh rắn động cỏ”. Trong tai nghe truyền tới mệnh lệnh với giọng khàn khàn nghiêm khắc của một người đàn ông.
“Vâng. Linh Dương hiểu”.