Đọc truyện Càn Khôn Kiếm Thần – Chương 290: Không Tầm Thường
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Trương Mẫn mang theo Cảnh Ngôn đi Sự Vụ Điện Đạo Nhất học viện báo danh.
Võ giả nào mới tham gia Đạo Nhất học viện đều phải đi Sự Vụ Điện của học viện đăng ký báo danh. Báo danh xong xuôi mới chính thức trở thành đệ tử Đạo Nhất học viện, có thể lĩnh lệnh bài thân phận, trang phục đệ tử vân vân.
Trương Mẫn nhìn chăm chú sơn mạch khổng lồ, nói với Cảnh Ngôn:
– Cảnh Ngôn, Đạo Nhất học viện chúng ta chủ yếu chia ra nội viện và ngoại viên. Ngươi thấy sơn mạch kia không? Đó là nơi đệ tử nội viện tu luyện, mỗi đệ tử nội viện có riêng một ngọn núi. Đệ tử ngoại viện không thể vào Đạo Nhất sơn mạch.
Cảnh Ngôn thuận miệng hỏi:
– Cậy sư đệ là đệ tử nội viện hay ngoại viện?
Mắt Trương Mẫn đầy hướng tới nói:
– Làm gì dễ vào nội viện được vậy. Nói cho ngươi biết, muốn vào nội viện phải đi đăng thiên thê. Dù là võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh chưa chắc đi hết đăng thiên thê được.
Cảnh Ngôn gật gù:
– A, xem ra trở thành đệ tử nội viện rất khó.
Trương Mẫn lắc đầu nói:
– Đâu chỉ khó, nó khó như lên trời. Địa vị của đệ tử nội viện cao hơn đệ tử ngoại viện chúng ta nhiều. Cảnh Ngôn, sau này ngươi gặp đệ tử nội viện nhớ đừng đắc tội đối phương, phải cung kính. Nếu chọc giận đối phương rất có thể người ta sẽ giết ngươi tại chỗ.
Cảnh Ngôn chớp mắt hỏi:
– A? Đệ tử nội viện có thể tùy ý giết đệ tử ngoại viện?
Vẻ mặt Trương Mẫn bất đắc dĩ nói:
– Tuy có quy định đệ tử không được giết nhau, nhưng đệ tử nội viện có giết đệ tử ngoại viện chúng ta bình thường chỉ bị khiển trách không nhẹ không nặng. Hình Pháp Điện sẽ không nghiêm khắc truy cứu trách nhiệm của đệ tử nội viện.
Cảnh Ngôn lại gật gù:
– Ừm, xem ra đệ tử nội viện cao cao tại thượng thật.
Trương Mẫn chỉ vàoi kiến trúc to lớn, giới thiệu cho Cảnh Ngôn:
– Đúng vậy, đệ tử nội viện toàn là võ giả có hy vọng rất lớn trở thành cường giả Đạo Linh cảnh. Cảnh Ngôn nhìn đi, đó là bảo khố của Đạo Nhất học viện chúng ta, đệ tử Đạo Nhất học viện chỉ được đổi tài nguyên trong bảo khố, phải đổi bằng điểm học viện. Chờ sau khi ngươi báo danh học viện sẽ thưởng cho ít điểm.
Mắt Cảnh Ngôn lấp lóe hỏi:
– Có thể đổi bí pháp sao?
Trương Mẫn sửng sốt:
– Đổi bí pháp? Cái đó thì khó, đệ tử bình thường không thể đổi tài nguyên loại bí pháp. Muốn đổi bí pháp phải trở thành đệ tử cao đẳng, có đủ điểmm ới được. Cảnh Ngôn, đệ tử ngoại viện chúng ta chia ra đẳng cấp gồm hạ đẳng, trung đẳng, cao đẳng. Đệ tử cao đẳng có thân phận cao nhất trong đệ tử ngoại viện, đệ tử đẳng cấp càng cao càng có thể đổi tài nguyên quý giá trong bảo khố. Về bí pháp cần có thân phận đệ tử cao đẳng, nếu không thì dù ngươi có nhiều điểm cỡ nào cũng không thể đổi bí pháp.
Trương Mẫn nhìn thoáng qua Cảnh Ngôn, mỉm cười nói:
– Thông thường võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ có thể thăng làm đệ tử trung đẳng, cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ mới thăng lên cao đẳng. Cảnh giới Tiên Thiên đỉnh có thể thử đăng thiên thê thăng cấp đệ tử nội viện.
Trương Mẫn phẩy tay ngọc nói:
– Cảnh Ngôn, ngươi mới đến Đạo Nhất học viện chúng ta, những việc này về sau ngươi tự nhiên biết.
Trương Mẫn chỉ ba tòa kiến trúc liền nhau, nói:
– Ngươi xem, đó là đan lâu, khí lâu, trận lâu. Còn phái trước là Sự Vụ Điện!
Từ lúc đi vào Đạo Nhất học viện đến bây giờ hai người đi khoảng một nén nhang mới đến Sự Vụ Điện.
Sự Vụ Điện là cơ cấu khá đặc biệt trong Đạo Nhất học viện, nó không quá quan trọng nhưng liên quan chặt chẽ đến từng đệ tử.
Võ giả mới vào Đạo Nhất học viện phải đi Sự Vụ Điện báo danh, đệ tử muốn thăng cấp cũng cần tới Sự Vụ Điện xin khảo hạch. Đệ tử ngoại viện muốn đi đăng thiên thê cũng phải đến Sự Vụ Điện lập hồ sơ, được cho phép mới có thể đi đăng thiên thê.
Trương Mẫn dẫn Cảnh Ngôn vào Sự Vụ Điện.
Trong Sự Vụ Điện có nhiều võ giả, mấy ngày gần đây rất nhiều người mới tham gia Đạo Nhất học viện, nên đây là khoảng thời gian bận rộn nhất của Sự Vụ Điện.
May mắn có nhiều chỗ ghi nhanh, Trương Mẫn dẫn Cảnh Ngôn vào không cần xếp hàng, đi thẳng tới trước mặt một chấp sự phụ trách đăng ký tin tức.
Chấp sự mặc trường bào màu xám liếc Trương Mẫn, Cảnh Ngôn một cái, hờ hững hỏi:
– Có chuyện gì?
Gã tên Hà Côn, một vị chấp sự trong Sự Vụ Điện.
Trương Mẫn lên tiếng:
– Chấp sự đại nhân, có người mới báo danh.
Hà Côn lạnh nhạt hỏi:
– Tên.
Cảnh Ngôn đáp:
– Cảnh Ngôn.
Hà Côn vốn híp mắt bỗng trợn to, mắt lóe tia sáng đánh giá kỹ Cảnh Ngôn.
– Cảnh Ngôn?
Hà Côn tạm dừng một lúc lại hỏi:
– Cảnh Ngôn nào?
Cảnh Ngôn nhíu mày nói:
– Cảnh Ngôn Đông Lâm thành.
Trương Mẫn đứng một bên lộ ánh mắt khó hiểu, xem biểu tình của chấp sự Hà Côn hình như có nghe tên Cảnh Ngôn rồi. Trương Mẫn bản năng nhìn Cảnh Ngôn, thầm nghĩ trong Lam Khúc quận thành không có gia tộc lớn họ Cảnh, tại sao chấp sự Hà Côn có vẻ như đã nghe tên Cảnh Ngôn?
Tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành đi báo danh thường sẽ được xem trọng một chút, đây là lẽ thường tình. Người ta thân phận khác biệt, được chú trọng, ưu đãi cũng bình thường.
Trương Mẫn nghe Cảnh Ngôn nói hắn là Cảnh Ngôn Đông Lâm thành, nàng cau mày lục tìm ký ức nhưng chưa từng nghe về Đông Lâm thành, thành phố nàng không biết thì chắc là thành phố nhỏ. Trương Mẫn hầu như không đi thành phố hơi lớn trong Lam Khúc quận thành nhưng ít nhất nghe tên, nàng không có ấn tượng gì về Đông Lâm thành.
Làm Trương Mẫn giật mình là chấp sự Hà Côn đứng bật dậy, gần như nín thở, trợn to mắt nhìn Cảnh Ngôn.
– Cảnh Ngôn, ngươi chờ ở đây một lát.
Hà Côn bỏ lại một câu rồi đi nhanh.
Cảnh Ngôn cau mày nhìn Hà Côn đi khuất, không rõ có chuyện gì.
Trương Mẫn cũng khó hiểu, hơi khác trình tự báo danh bình thường. Thông thường người mới đến Đạo Nhất học viện báo danh tham gia sẽ đăng ký trực tiếp với chấp sự nơi này, sau khi đăng ký tin tức cá nhân là có thể lĩnh lệnh bài thân phận, chính thức trở thành đệ tử Đạo Nhất học viện.
Tình huống bây giờ là sao? Tại sao chấp sự Hà Côn đột nhiên rời đi, dặn Cảnh Ngôn chờ chút?
Trương Mẫn ngạc nhiên nhìn Cảnh Ngôn, mắt đẹp nhìn đăm đăm như muốn xem thấu điểm đặc biệt gì trong hắn.