Cận Chiến Bảo Tiêu

Chương 31: Xuân quang tiết lộ


Đọc truyện Cận Chiến Bảo Tiêu – Chương 31: Xuân quang tiết lộ

 

 

Dịch: mrKim

 
 
Nguồn: Sưu Tầm

Kỷ Tiêm Vân, Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm lúc này đang sắp tới giờ thể dục, môn thể dục mà các nàng chọn chính là học Aerobic, ở đại học Yến Hoa thì trong chương trình thể dục học Aerobic là quyền lợi của nữ sinh, nam sinh căn bản không được tiếp cận, nguyên nhân cụ thể cũng không rõ, có lẽ giáo viên dạy Aerobic đều là nữ giáo viên tuổi trẻ xinh đẹp.

Các nàng chọn môn học thể dục là Aerobic là có mục đích, bởi vì học Aerobic có thể làm gầy thân thể, có trợ giúp giữ gìn vóc dáng, cũng có thể làm thân thể trở nên dẻo dai hơn.

Chẳng bao lâu sau đã tới tầng ba của sân thể dục, nơi dạy Aerobic của đại học Yến Hoa, và là thánh địa thẩm mỹ, nơi các nam sinh bị xua như xua vịt. Mỗi khi tới giờ thể dục thì có một số nam sinh giả bộ chờ bạn gái chạy đến phòng tập Aerobic nhìn các nữ sinh tập. Đừng nói, là các nữ sinh mặc quần bó sát người, mặc áo sơ mi gợi cảm bó sát người trong thời điểm học thật là một cảnh khêu gợi, do mặc quần bó sát người nên mọi người có thể thấy cái mông tròn của các nàng, các nàng khi nhảy lên còn có thể nhìn thấy bộ ngực các nàng kia không ngừng rung động. Đối với tư tưởng đơn thuần của nam sinh mà nói, cái này quả thực là một loại hưởng thụ rất tốt!

Nhưng mà một năm trước, tất cả tình huống hoàn toàn thay đổi, tầng ba của sân thể dục, phòng học Aerobic đối với nam sinh của Yến Đại( Chú: Yến Đại ở đây là để chỉ Yến Hoa đại học, là từ viết tắt của Yến Hoa và Đại học) mà nói quả thực đây là một cấm địa. Bởi vì một năm trước đây có một giáo viên trẻ tuổi về dạy Aerobic– Lâm Hiểu Tình!

Ngay khi Lâm Hiểu Tình nhận lời mời đến đại học Yến Hoa một năm trước đó, các nam sinh của Yến Đại đã làm một cuộc điều tra và kết quả của cuộc điều tra, Lâm Hiểu Tình là một trong những nữ giáo viên trẻ tuổi, gợi cảm nhất, xinh đẹp nhất của Yến Đại !


Cho nên ngay khi Lâm Hiểu Tình cho các học sinh của nàng học Aerobic lần đầu tiên, tất cả các nam sinh của Yến Đại vì mộ danh mà đến phòng học Aerobic, bọn họ đều muốn thấy xuân quang hiển lộ của Lâm Hiểu Tình xinh đẹp khêu gợi khi nàng mặc quần bó sát người. Bởi vì nam sinh mộ danh mà tới quá đông, chiếm tới hơn nửa phòng học Aerobic, khiến các nữ sinh học Aerobic chỉ còn một nơi vừa vặn để tập trung!

Lâm Hiểu Tình đến nhìn thấy tình huống như thế, đã nổi trận lôi đình tại chỗ, trực tiếp Nhất Châm Kiến Huyết răn dạy các nam sinh mộ danh mà đến, đem ý tưởng xấu xa đã giấu rất sâu trong nội tâm của các nam sinh này đều nói ra. Những lời răn dạy khiến các nam sinh đều bị mắng không còn mặt mũi nào. Sau đó Lâm Hiểu Tình còn đem tên , lớp của từng nam sinh ghi lại, rồi báo cho trường. Kết quả có thể biết được các nam sinh này đều bị trường kỷ luật tương ứng!

Từ đó về sau, Lâm Hiểu Tình liền hơn có một biệt hiệu– Cọp cái!

Trong đám nam sinh của Yến Đại có truyền lưu một câu, ngươi không có bản lĩnh Võ Tòng thì cũng không nên đi trêu chọc đầu Cọp cái xinh đẹp kia!

Tự nhiên, mỗi khi tới giờ học thể dục ngoại trừ nữ sinh cùng với nhân viên công tác của phòng tập, không có nam sinh nào dám can đảm hướng tới phòng học Aerobic mà tới.

Mà hiện tại các nàng tới giờ học Aerobic, mà không ngờ Sở Phàm do không hiểu rõ tình hình nên cũng đi theo. Hắn nào có biết đang có một đầu Cọp cái đang chờ hắn ở phía trước!

Sân thể dục có ba tầng. Bên trong, tầng thứ nhất là sân bóng rổ, có sáu cái sân bóng rổ; tầng thứ hai là sân cầu lông và sân bóng; tầng thứ ba là sân học Aerobic .

Khi các nàng đi tới sân thể dục tự nhiên là nổi lên một tràng vô tay hoan hô. Dù sao thì mỹ nữ năm đầu tiên được công nhận xinh đẹp nhất, gợi cảm nhất, yêu mị nhất cũng chính là ba cô gái này. Họ một đường cùng nhau đi tới không làm cho rối loạn, chấn động mới là lạ. Tầng một là sân bóng rổ có các nam sinh cao to đang đánh bóng rổ. Bọn họ thấy ba mỹ nữ đang đi tới bèn huýt sáo rồi có người biểu diễn kỹ xảo bóng rổ, có người lại đánh một đường bóng nhanh như điện tới phía các nàng, khi đến điểm vạch trực tiếp chạy hai bướclớn tung bóng lên rổ, do dụng lực không đủ, bởi vậy quả bóng ngay cả rổ cũng không chạm tới, theo một đường pa-ra-bôn hướng ra ngoài rơi xuống, làm nổi lên một tràng cười rộ từ giữa sân.

Ba mỹ nữ Kỷ Tiêm Vân, Tô Phỉ, Trầm Mộng Lâm đối với hiện tượng này dường như đã quen, bởi vậy mắt cũng không thèm nhìn tới những nam sinh này, mà chỉ lo hướng tầng ba mà đi đến. Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm dọc đường đi cũng cùng Sở Phàm vừa nói vừa cười.


Sở Phàm tổng kết ra, Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm thích dùng ngôn ngữ mà khiêu khích hắn, chẳng lẽ thật sự là vì mình xuất thân từ Nam Thiếu Lâm ? Hay là mình nhìn sơ qua có chút chất phác? Tuy nhiên Sở Phàm hy vọng có một ngày từ ngữ khiêu khích mà Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm có thể biến thành hành động khiêu khích, cái đó mới sảng khoái !

Nam sinh trên sân vận động lúc này cũng chú ý tới Sở Phàm, bọn họ rất buồn bực, tên này nếu đi một mình trên đường người khác cũng không thèm liếc mắt xem hắn là ai? Hắn sao có thể đi cùng tam đại mỹ nữ này? Rồi lại vừa nói vừa cười, trong mắt nhiều nam sinh đã dần hiện ra vẻ phẫn nộ và không phục .

Đi lên tầng hai của sân thể dục, Sở Phàm theo cũng các nàng tiếp tục hướng tầng ba đi đến. Lập tức nam sinh, nữ sinh đang ở đó chuẩn bị đi học đều kinh ngạc không thôi, nghĩ không ra sao còn có một nam sinh cả gan đi lên phòng tập Aerobic ? Chẳng lẽ hắn không biết lợi hại của con “Cọp mẹ” kia? Cọp mẹ tuy nói là xinh đẹp động lòng người, nhưng cũng ăn thịt người đó, giống như một bông hồng có gai vậy!

Tuy những người đó nhìn Sở Phàm có vẻ bình tĩnh thì cũng liền bình thường trở lại, tất cả đều nghĩ Sở Phàm là nhân viên công tác của phòng tập, tóm lại tuyệt đối không phải là sinh viên của Yến Đại!

Trên tầng ba của phòng học Aerobic sớm đã tụ tập mấy chục nữ sinh. Các nữ sinh này chất lượng tốt xấu lẫn lộn, có cao có lùn, có béo có gầy, có đẹp có xấu, trong đó cũng có người có nhan sắc tú lệ, tuy nhiên so với Kỷ Tiêm Vân, Tô Phỉ, Trầm Mộng Lâm thì vẫn là không bằng.

Phòng học Aerobic còn có một khu thay quần áo để cho các nữ sinh thay quần áo bó sát người để đi học. Có lẽ là phòng học Aerobic này đã một năm qua không có nam sinh quang lâm, nên các nữ sinh trong này đều biết được trong thời điểm này tuyệt không có nam sinh đi lên, bởi vậy trong khu thay quần áo ở phòng thứ hai một cô gái cao gầy trong lúc thay quần áo không ngờ không có đóng cửa lại!

Cô gái này đầu tiên là đem bộ quần áo bó sát mặc trên người kéo xuống dưới, vì thế bộ ngực có số đo ngạo nhân liền hiển lộ ra, theo sau nàng cởi bỏ nút quần bò, chậm rãi đem quần bó sát người cũng cởi, lập tức một khối gợi cảm nội y màu lam đậm có mùi hương thân thể mềm mại liền hiện ra trước mắt Sở Phàm !

Cô gái này có da trắng bóng loáng, dáng người là tuyệt vời, mông nở ngực to, giờ phút này quần lót lại đi vào khe hở của người, nên cách quần lót ó thể ẩn ẩn nhìn thấy một cái khe sâu dị thường chết người! Cô gái này khi xoay người lại kéo quần lót, thì ngay lúc nàng xoay người trong nháy mắt nàng cảm giác được có một ánh mắt khác thường đang tham lam nhìn chằm chằm vào nàng. Nàng cảm giác được ánh mắt này tuyệt đối không phải ánh mắt của một cô gái. Một cô gái sẽ không có kiểu ánh mắt hau háu tham lam như thế!


Lúc này cô gái mới quay đầu nhìn lại một cái, liền thấy được Sở Phàm đang hưng phấn nhìn chằm chằm nàng, lập tức trong đầu của nàng liền trống rỗng– nói như vậy mình vừa rồi cỡi quần áo cùng với hành động kèo quần lót đều bị hắn thấy được ???!

– A!
 
Sở Phàm thình lình hét to một tiếng, hắn hiển nhiên là theo đạo lý tiên phát chế nhân, cho nên lớn tiếng hô trước!

Tiếng la của Sở Phàm làm ánh mắt của các nữ sinh trong phòng học đều nhìn lại đây, cô gái đang thay quần áo cũng kinh ngạc không thôi. Nàng đột nhiên có cảm giác muốn khóc, chính cô ta còn chưa kịp la thì tên hỗn đản này không ngờ lớn tiếng la lên, làm như thể là mình phi lễ với hắn vậy!

Kỷ Tiêm Vân, Tô Phỉ, Trầm Mộng Lâm cùng với các nữ sinh trong sân nhìn Sở Phàm rồi nhìn lại nữ sinh đang thay quần áo, đều cảm thấy được có điểm hoang mang, trong lúc nhất thời còn không rõ sao lại thế này, lúc này nữ sinh đang thay quần áo giận kêu một tiếng: ” Lưu manh “, nói xong liền ” Phanh” một tiếng đóng cửa lại!

– Nhị..nhị tiểu thư, chuyện này không liên quan tới tôi.
 
Sở Phàm kinh ngạc nói.

Kỷ Tiêm Vân quả thực là dở khóc dở cười, nàng tức giận nói:
 
– Anh xem thì xem, sao lại lớn tiếng hô lên như vậy?

– Tiểu Ngốc Ngốc, la to như vậy, ai cũng phải xấu hổ đó!
 
Tô Phỉ cũng cười nói.


– Chúng ta đi thay quần áo đi, Lâm giáo sư sắp đến rồi.
 
Trầm Mộng Lâm nói.

– Anh ở đây mà ngây ngốc đi! Chúng tôi đi thay quần áo.
 
Kỷ Tiêm Vân cũng có thâm ý nói.

Sở Phàm ” Nga ” một tiếng, liền đi đến phía tây của phòng ngồi xuống, hắn phát giác các cô gái mặc vào quần áo bó sát người rất đẹp, xem nơi nào là rõ ràng nơi ấy!

Lúc này trong phòng học các nữ sinh cũng ý thức được trong này có một nam sinh, các nàng liền buồn bực, sao lại có một nam sinh không biết trời cao đất rộng xông tới đây ?

Nhìn đi nhìn lại nam sinh này, nhìn sơ qua cũng giống một người thành thật chất phác, không giống như là cái loại sắc lang chuyên môn chạy đi lên phòng học a! Các nữ sinh đều không nghĩ ra!

Tuy nhiên cái này có thể có trò hay để nhìn, chờ Lâm giáo sư tới còn không biết có màn hay để xem, ách, nói không chừng tên nam sinh nhìn qua cũng trung thực này bị Lâm giáo sư “ăn”!

Các nữ sinh này đang mong chờ xem kịch vui nên thường thường hướng Sở Phàm nhìn lại, làm Sở Phàm cũng có điểm đắc chí lâng lâng đi lên– xem ra mình cũng là đẹp trai đó chứ. Nếu như Trư Bát Giới, Võ Đại Lang thì sao có thể hấp dẫn ánh mắt của nhiều cô gái như vậy?



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.