Đọc truyện Cầm Thú Đại Chiến – Chương 15
Thư Tâm có trí nhớ tốt nhưng cũng rất giỏi quên người, bạn bè thường ganh ghét nói: đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến khuôn mặt cô luôn như trẻ thơ
Cho nên, sau ngày nghĩ được Boss ban ơn mà có chấm dứt, không thể không bắt đầu nghĩ đến cuộc sống sau này, Thư Tâm theo bản năng mà vô thức vứt chuyện Trần Gia Lạc ra sau gáy – dù sao anh ta chẳng phải vẫn còn có chuyên gia rồi đó sao?
Mà hôm sau, vừa đi làm thì chuyên gia Thẩm đại luật sư đã gọi điện thoại đến. Thẩm đại luật sư dùng ba tấc lưỡi của mình mà nói chuyện qua điện thoại khiến Thư Tâm không thể xen miệng vào, đơn giản chỉ là quanh co lòng vóng mắng Trần Gia Lạc ba phút có lẻ, cuối cùng mới ấp a ấp úng nói rằng, Thẩm đại luật sư này từ khi xuất đạo đến nay “cuối cùng” mới gặp phải một kẻ như thế – dù cho anh ta nói thế nào thì Trần Gia Lạc cũng kiên quyết không chịu kí vào đơn ly hôn.
Thẩm đại luật sư nhấn mạnh vào hai chữ “cuối cùng”, tỏ ý đây tuyệt đối không phải là chuyện thường xảy ra với anh ta, thậm chí chỉ qua hai chữ cũng thoáng thể hiện sự buồn bã vì trình độ “khúc cao hòa quả” (nhạc cao ít người họa – hiểu nôm na là quá cao siêu không ai với tới) của mình cuối cùng cũng kết thúc khiến cho Thư Tâm cũng phải thở dài
Theo tiếng nghiến răng ken két của Thẩm đại luật sư qua đầu kia điện thoại thì có vẻ là mọi chuyện đều vì Trần Gia Lạc lòng dạ hẹp hòi, không quyết đoán, không biết phân biệt phải trái, tóm lại là rất không dứt khoát. Nói cái gì mà nếu Thư Tâm không giải thích rõ ràng thì anh ta sẽ không chịu ly hôn. Anh ta tuyệt đối không cho phép vợ mình không giải thích rõ ràng mà đã xa chạy cao bay cùng người khác.
Thư Tâm cầm điện thoại mà muốn cười, tốt xấu gì cô và Trần Gia Lạc cũng đã kết hôn năm năm, sao có thể không hiểu gì về Trần Gia Lạc? Những lời này của Thẩm đại luật sư tuyệt đối là có thêm mắm dặm muối
Theo tính cách Trần Gia Lạc, quả thực sự tức giận với sự nghi ngờ cô ngoại tình nhưng chắc chắn sẽ không dùng ngữ khí đáng ghét này mà nói chuyện với người
Nhưng nghĩ cho sự đắc ý, tao nhã của đại luật sư Thẩm Ngọc kia nên Thư Tâm vẫn quyết định im lặng
Quả nhiên thấy Thư Tâm không vội, không giận thậm chí còn chẳng có ý gì, đầu bên kia Thẩm đại luật sư bắt đầu im lặng, qua hồi lâu mới lại thoải mái cười lớn:
– Nhưng mà cô cũng đừng quá lo lắng, sự thật thế nào chúng ta đều hiểu. Nếu không chịu ký thì chỉ đành đưa lên tòa làm theo thủ tục, dù sao chuyện xấu cũng là anh ta làm. Chả qua chỉ là mất thời gian hơn chút mà thôi. Chuyện này cứ giao cho tôi là được, tuyệt đối sẽ làm gọn gàng cho cô
Cuối cùng Thậm đại luật sư kéo dài giọng nói:
– Ai dà, thủ tục tư pháp trong nước thật quá phiền phức
Thư Tâm cố nhịn cười mà đáp:
– Đúng thế, đúng thế, đành phải làm phiền anh rồi, đều giao cả lại cho anh. Tôi tin tưởng anh.
Đầu kia, Thẩm Ngọc lại như sửng sôt mà hỏi câu chả liên quan:
– Thật sao? Thư Thư, tôi có thể gọi cô thế không?
Thấy Thư Tâm không phản đối, Thẩm Ngọc lập tức lấn lướt:
– Tôi vẫn cho rằng ấn tượng của cô với tôi không tốt lắm
Thư Tâm cũng thoải mái, cố ý đấu khẩu:
– Đúng thế! Trước gặp anh hai lần thì lần nào cũng đang tán gái. Tôi còn nhớ, lần đầu là ở đại sảnh dưới lầu, anh tán tỉnh thư ký của Boss, tôi nhớ không sai chứ? Tôi nghĩ chẳng có người con gái nào sẽ có hảo cảm với người đàn ông như thế. Anh cũng đừng trách tôi.
Thẩm Ngọc cười xấu hổ, lại nghe Thư Tâm nói tiếp:
– Nhưng mà chuyện của Trần Gia Lạc dạy tôi rằng, mắt nhìn chưa chắc đã là sự thật! Hơn nữa Boss cũng nói với tôi, anh là người tốt. Có thể khiến cho người như Boss khen ngợi thì có gì mà tôi không tin? Có đúng không
– Cái gì cơ?
Tuy là gào thét tỏ ý không vui nhưng Thẩm Ngọc vẫn không nhịn được sự vui mừng, lập tức đem chuyện của Thư Tâm thành chuyện của mình:
– A! Không thể tưởng tượng được thằng cha biến thái đó lại khen ngợi tôi sau lưng đâu. Yên tâm, yên tâm, chuyện của cô chính là chuyện của tôi, tôi nhất định sẽ giải quyết nhanh chóng chuyện này cho cô. Tôi không tin đến chính sách của Đảng lôi ra còn không tấn công được người như Trần Gia Lạc. Nhưng mà, Thư Thư, không thể ngờ được cô như vậy mà lại đi tin tưởng thằng cha khó chịu kia! Chậc!
Đầu kia nói xong những lời này rồi lập tức dập máy. Thư Tâm ngẩn người nhìn chằm chằm vào điện thoại rồi mới lầu bầu:
– Lời nói của Boss, chỉ cần nhìn mặt cũng đủ khiến người ta tin tưởng rồi
Vẻ mặt trầm ổn như núi hoàn toàn khác xa vẻ diêm dúa của Thẩm Ngọc.
Tuy phàn nàn như vậy nhưng Thư Tâm cũng đã coi Thẩm Ngọc là bạn bè.
Có một số người chính là như vậy, nhìn tưởng phong lưu phóng đãng nhưng trên thực tế lại rất thận trọng, dù thái độ của bạn chỉ hơi thay đổi là người đó có thể mẫn cảm mà phát hiện được tâm tình của bạn có sự thay đổi. Mà khiến người ta cảm động nhất chính là, người đó có thể bỏ qua sự ngại ngùng mà dỗ dành bạn, đã làm thì làm hết sức.
Thẩm Ngọc quả thực có năng lực để phong lưu.
Cứ như vậy mấy ngày, Thư Tâm bắt đầu không chống nổi, bắt đầu nghĩ xem có nên thuê nhà ở không. Ngày nào cũng ở khách sạn, tuyệt đối cô không thể trả nổi, huống chi dựa vào cái gì mà cô phải tốn tiền vì Trần Gia Lạc. Tiền chính là tiền của cô bỏ ra, quá đau lòng
Bất tri bất giác, chút quyến luyến còn lại với Trần Gia Lạc cũng bị sự phiền não mấy ngày qua mài mòn. Đương nhiên không thể không kể đến công lao ngày nào Thẩm đại luật sư cũng gọi điện báo tin.
Trong điện thoại, Thẩm đại luật sư luôn không khách sáo mà mỉa mai Trần Gia Lạc, nói đến những điểm của Trần Gia Lạc khiến Thẩm đại luật sư không vừa mắt,
Hết lần này tới lần khác, người đàn ông này quả thật cũng có bản lĩnh, thuận miệng mà nói, tuyệt đối không vu oan giá họa, chỉ vài từ châm chọc khiến tâm tình của bạn bất tri bất giác bị anh ta điều khiển
Nếu có thời gian, người ta làm nghề bán hàng đa cấp còn có thể tẩy não được một đám người thành những kẻ không nhận người thân huống chi là Thẩm đại luật sư vốn am hiểu ăn nói, sao không thể ảnh hưởng đến Thư Tâm cho được?
Đôi khi trò chuyện với Thẩm đại luật sư, Thư Tâm bắt đầu vô ý thức mà phàn nàn đôi lời về bản thân tuổi trẻ không biết nhìn người mà nào biết Thẩm đại luật sư đã bỏ qua điện thoại mà dương dương tự đắc cười với người nào đó đang mím môi ngồi trông chừng.
Chỉ có điều, Thẩm đại luật sư đắc ý quá mức sau này vẫn bị người nào đó xử lý rất thảm, đáng tiếc Thẩm Ngọc không thể ngờ, bị thê thảm như vậy chẳng qua là vì hai chữ “Thư Thư”.
Cuộc sống dần đi vào quỹ đạo, nhất là sau khi mắt không thấy tim không đau.
Thư Tâm vốn tưởng việc này tuy có chút phiền nhưng có pháp luật bảo vệ, từng bước từng bước rồi sẽ ổn thỏa, cô sẽ ly hôn cùng Trần Gia Lạc rồi chăm chỉ làm việc, có lẽ buổi tối còn đi gặp gỡ người đàn ông nào đó, trò chuyện vui vẻ, tiếp xúc thêm vài lần rồi sẽ kết hôn mà sống cả đời.
Có lẽ, tình cảm đến lần thứ hai vĩnh viễn không thể khiến cô tim đập loạn như còn trẻ, sẽ không chỉ biết nghĩ đến tình yêu mà sẽ nghĩ đến gia đình, con cái, thậm chí là công việc của hai người, cha mẹ của hai người rồi cuối cùng mới là tình yêu. Nhưng tóm lại vẫn sẽ bình thản, an bình mà sống
Không ngờ lại có chuyện khác ập đến.
Hôm ấy, Thư Tâm như lệ thường, bấm thang máy lên tầng 18 của tòa cao ốc Sky, nơi công ty AC thuê trụ sở.
Cao ốc Sky là tòa cao ốc 68 tầng, vì vị trí đắc địa lại thêm công tác quảng cáo làm rất tốt nên nơi đây tập trung vài công ty nổi tiếng trong nước, được mọi người gọi là cao ốc tập trung các tinh anh. Mà chi nhánh tại Trung Quốc của công ty AC cũng thuê trụ sở tại đây, suốt từ tầng 17 đến tầng 24.
Sau khi tốt nghiệp Thư Tâm vẫn làm việc tại AC, đại khái là lúc thực tập biểu hiện tốt, lại thêm hộ khẩu thành phố nên đương nhiên có ưu thế, sau khi thực tập thì vào thẳng chi nhánh Trung Quốc của công ty Ac làm việc, tính ra cũng đã được 4 năm trời. Bởi vì ban lãnh đạo của AC có chính sách điều động, luân chuyển nhân viên nên bốn năm qua, Thư Tâm cũng chứng kiến không ít người đến rồi lại đi.
Vì có thể vào được AC đều là những người có tố chất, hơn nữa việc luân chuyển nhân viên của AC khiến cho mỗi người đều cố gắng hòa hảo với người bên cạnh cho nên lúc Thư Tâm bước chân ra khỏi phòng, bị người chỉ vào mặt mà chửi bới ầm ĩ thì nhất thời ngây người.