Cam Thân Tù Tỏa

Chương 6: F: Thủ đoạn của quỷ súc quân (hạ)


Đọc truyện Cam Thân Tù Tỏa – Chương 6: F: Thủ đoạn của quỷ súc quân (hạ)

Dứt lời, liền dùng sức niết một cái, gần như muốn đem hai đầu v* niết vỡ.

“A!” Thanh âm của Hạ Liên uyển chuyển, lúc này cũng là thảm thiết chiếm đa số,  đầu v* yếu ớt bị niết, đau đớn lập tức lan ra toàn thân, đừng nói cao trào, cậu ngay cả lời vừa rồi của Chu Lục cũng chưa kịp hiểu.

Chu Lục niết xong, trái lại ôn nhu xoa quanh vòng núm, nhẹ nhàng trêu chọc xung quang đỏ bừng, đối đầu v* nhẹ nhàng thổi khí, chậm rãi nói: “Ngươi đừng lo lắng, nhanh bắn a!”

Hạ Liên giật mình, thủ pháp của Chu Lục kỳ diệu, đau nhức vừa lui lại có thoải mái nhè nhẹ quấn lấy, hơn nữa hắn đùa bỡn quanh thân mình như vậy, nhất thời sảng khoái liên miên, thế nhưng Hạ Liên không khỏi cười khổ, Chu Lục đây là đang ngoạn cậu đi, tuy rằng thân thể của mình trong vòng ba tháng bị Chu Lục điều giáo rất là mẫn cảm, nhưng xa xa còn không chưa đạt được trình độ chỉ là đùa bỡn đầu v* liền có thể bắn tinh.

Hắn bất quá chỉ thực sự tìm lý do để nghiêm phạt mình ── không, dằn vặt mình.

Hạ Liên chỉ cảm thấy trong lòng đau khổ bao quanh, thế nhưng cậu cũng không hối hận, hạ quyết tâm trong nháy mắt cậu liền biết thứ mình phải đối mặt là cái gì, cho nên cậu hạ giọng, nhịn xuống khuất nhục, nói: “Xin lỗi, chủ nhân, … Tiện, tiện nô bắn không được.”

Ngoài dự liệu của hắn, Chu Lục cũng không tức giận, cũng không cầm thứ khác đến giày vò chính mình, một bộ như trước ngữ khí nhàn nhã: “Bắn không được phải cố gắng a! Không phát hiện chủ nhân ngươi đang giúp ngươi sao?”

Một giây kế tiếp thanh âm của Chu Lục liền âm trầm xuống, mơ hồ có ý nổi giận, Hạ Liên bị dọa sợ tim nảy lên một cái: “Nếu như lát nữa ta chơi chán, ngươi còn chưa bắn ra, đừng trách ta cho ngươi kết nối với điện cực đem ngươi treo đến khi bắn mới thôi!”

Hắn nói như thế Hạ Liên tự nhiên không dám nói gì nữa, bất quá Hạ Liên biết, mình sao có thể bắn như vậy ni, nói vậy trừng phạt điện cực là không tránh khỏi.


Hạ Liên run rẩy, vẫn nhận mệnh nhắm mắt lại, tỉ mỉ cảm thụ khoái cảm Chu Lục mang đến cho cậu.

“Ân…” đầu v* bị đầu ngón tay Chu Lục niết lộng cứng lên, khi thì nhẹ khi thì nặng, sảng khoái khó tả được, Hạ Liên cả người dán trên người Chu Lục, ưởn caongực hướng về phía đầu ngón tay của Chu Lục.

“Ha hả, xem ra ngươi còn rất vui sướng a!” Chu Lục cúi đầu một cái có thể thấy bộ dáng say mê của Hạ Liên, đừng nói là bên tai vẫn còn quanh quẩn tiếng rên rỉ, dáng vẻ đáng thương lại mị hoặc mê người khiến cái tên cật hóa Chu Lục này thèmm thật lâu cũng say sưa, không kiềm chế được hôn mặt của Hạ Liêna.

“A Ân…” Không ngờ Hạ Liên cả người đều run rẩy, nhũn như nước, nếu không có sợi dây trói chặt, Chu Lục thậm chí cho rằng Hạ Liên liền tan chảy trước mặt mình, vừa hôn vừa bị kích thích, Hạ Liên mở đôi mắt sạch sẽ, ánh mắt ngăm đen ánh nước thẳng tắp nhìn về phía Chu Lục.

đầu v* bị đầu ngón tay của Chu Lục bấm, tựa như dòng điện  kích thích hạ thể của Hạ Liên, cậu đã sớm ngạnh, trên đầu càng không ngừng chảy nước, thế nhưng Hạ Liên biết, chỉ là như thế này là không đủ, cho dù là Chu Lục vỗ về phía dưới một cái, dù cho Chu Lục nói vài lời nhục nhã cậu, cậu đều có thể hăng hái hoàn thành mệnh lệnh của Chu Lục, thế nhưng Chu Lục không cho, chỉ là không nói tiếng nào mà đùa bỡn cậu, giống như là muốn đem cậu đang sống chơi đến chết.

Cổ tay bị treo lên, chịu phần lớn trọng lực, lúc này sớm vì thiếu máu mà đỏ lên, Hạ Liên trước kia còn cảm giác hai tay đau đớn, mà bây giờ sớm đã thành tê rần, cậu chỉ có thể hết sức nhón chân cao hơn chút, để cổ tay của mình thả lỏng đi một chút.

Hạ Liên lay động, nước mắt dường như nhanh chóng rơi xuống, rơi trên cổ tay của Chu Lục, Chu Lục run lên, ngừng vuốt ve thô bạo không có kích tình.

Hắn đem Hạ Liên ngoạn khóc… Chu Lục đột nhiên đau lòng một chút, cái cảm giác thù hận đối đãi cừu địch sớm đã không biết chạy đi đâu, nô lệ của hắn treo ở trước mặt hắn, sau đó hắn đem cậu khi dễ đến khóc…

Chu Lục đứng ở, mặc cho Hạ Liên khóc thầm lại gần, cậu hôn Chu Lục, đôi môi rất lạnh lẽo, tựa như sắp chết, cậu thử hôn một cái, không nặng, tựa như hoa tuyết chạm nhẹ qua da. Chu Lục không phân rõ đây là đang cầu hoan hay là đang khẩn cầu, chỉ cảm thấy hạ thân bị một thứ cứng nóng gì đó ma sát, lúc này mới phản ứng lại, bật người lui về sau mấy bước.


Hạ Liên lúc này đang tựa trên người Chu Lục ma sát, Chu Lục đẩy cậu ra liền hiều rõ là chuyện gì, thế nhưng đã không còn cách nào nhịn nữa, bởi vậy thút thít cầu xin: “Chủ nhân… Ta sai rồi… Van cầu ngươi buông ta xuống đi… Ta không chịu nổi… Van cầu ngươi van cầu ngươi…”

Chu Lục vừa nhấc mắt, liền thấy tay của Hạ Liên bị siết đến bầm tím, nhíu, mình làm quá mức, Hạ Liên đây là lần đầu bị hắn điều giáo, sao có thể chịu được những thứ này? Cậu một công tử được nuông chiều từ bé, có thể nhịn đến bây giờ mới cầu xin tha, cũng là rất tốt.

Nhìn lại đầu v* của Hạ Liên, chính là một mảnh hỗn độn, Chu Lục đây là giày vò đến chết, lúc đầu còn có chút ôn tồn, lúc sau liền dứt khoát biến thành hai điểm trách phạt.

Chu Lục thở dài một cái, lấy tay kéo ròng rọc, thành thạo đem dây trói phức tạp cởi ra, nắm kéo Hạ Liên đứng không vững đến ngồi trên ghế sa lon.

Hạ Liên ngược lại so với Chu Lục còn có tự giác, cậu không dám tọa, Chu Lục ngồi xuống thì cậu liền quỳ gối bên chân của Chu Lục, bộ dạng ngoan ngoãn, cúi đầu, tóc đen nhu thuận rũ xuống, thật khiến người khác muốn yêu thương.

Chu Lục lúc này sao có thể cứng rắn quyết tâm được? Hắn khe khẽ thở dài, nói: “Đưa tay qua đây.”

Đầu Hạ Liên nhanh chóng ngẩng lên, nhanh chóng liếc nhìn Chu Lục, lại cúi đầu, lúc này tay run run rẩy rẩy đưa qua, nhưng không nghĩ cái liếc mắt vui sướng giấu diếm càng chọc cho Chu Lục âm tình bất định. Tính tình của Chu Lục, đâu chịu được bị nô lệ dò xét? Huống chi nô lệ này chính là đối thủ cạnh tranh mà hắn ghi hận thật lâu, thế là Chu Lục càng đem điểm thương hại này ném đi, kéo hai tay của Hạ Liên, duỗi chân đá đá cậu, để cậu quỳ gối giữa hai chân mình, đem quần lót giật ra, lộ ra tính khí từ lúc trách phạt Hạ Liên thì liền cương cứng, ra lệnh: “Liếm.”

Hạ Liên thân thể cứng đờ, đầu gối cũng nhanh chóng di chuyển mấy bước về trước, đùi thiếu ngược mà đón từng dao động, lúc này hưng phấn quả thực muốn tràn ra, Hạ Liên biết mình đê tiện, đê tiện đến biết mình muốn liếm bảo bối của Chu Lục bao nhiêu.


Căn bản không cần Chu Lục nói gì, Hạ Liên liền đem vật cứng nuốt vào trong miệng, dùng hết toàn bộ kỹ xảo lấy lòng hắn.

“A… Ân…” Chu Lục rất nhanh liền thở gấp, cả người dựa trên ghế sa lon, đầu ngước về sau, ánh mắt sắc bén cũng nửa khép lại, ba tháng này Chu Lục không ít lần điều giáo miệng của Hạ Liên, bởi vậy Hạ Liên tuy rằng trước chẳng bao giờ mút qua thứ kia của nam nhân, lại cũng là có một cái miệng rất tốt.

Có đi có lại, Chu Lục cũng không quên xoa bóp tay của Hạ Liên, giúp cậu khia thông mạch máy.

Mà Hạ Liên bên kia, tuy rằng trước đó có lý thuyết rất tốt, thế nhưng đối mặt thực tiễn, Hạ Liên vẫn luống cuống, vật cứng trong miệng vật cứng sẽ chảy nước! Hạ Liên không suy nghĩ liền dùng cổ họng sâu đối phó nó, không nghĩ tới bị sặc tinh dịch, không dám phun ra lại không dám cắn, toàn bộ cổ họng chấn động, này mới cho Chu Lục hưởng thụ tuyệt vời như vậy.

Bất quá khó chịu là khó chịu, Hạ Liên vẫn cảm thấy tính khí càng lúc càng phấn chấn, hai tay tê dại bị Chu Lục nắn bóp, nói mình hút nam nhân, cư nhiên cũng càng cứng, trướng phát đau, nhưng bắn không được, vì thế, Hạ Liên vừa khẩu giao cho Chu Lục, vừa ngẩng đầu làm bộ đáng thương nhìn Chu Lục.

Cậu không biết Chu Lục sẽ còn không tiếp tục đem cậu treo ngược lên dán điện cực, chỉ cầu Chu Lục thấy cậu dụng tâm hầu hạ như thế mà thả cho cậu một con ngựa, thế nào cũng được.

Chu Lục làm sao không biết tâm tư của Hạ Liên? Cặp mắt kia của Hạ Liên quả thực muốn đem hắn xuyên thủng, hắn thẳng người lên, đem đầu của Hạ Liên hung hăng ấn xuống, đồng thời hạ thân bắt đầu nhanh chóng chuyển động. Hạ Liên theo không kịp tốc độ của Chu Lục, không thể làm gì khác hơn là há to mồm tùy ý Chu Lục ra vào, cằm ê ẩm sưng cực kỳ, tựa như bị trật khớp, thế nhưng Hạ Liên chính là không dám ngậm lại, rất sợ cọ đến một điểm, mình sẽ bị Chu Lục tươi sống đánh chết…

Dưới sự phối hợp của hai người, Chu Lục thuận thuận lợi lợi bắn ra, đầu tiên là để Hạ Liên uống phân nửa, còn một nửa kia bắn lên mặt của Hạ Liên, nhìn tiểu công tử cao quý kiệt ngạo này trên mặt đầy tinh dịch của nam nhân, Chu Lục cười cười, lại khôi phục bộ mặt liệt quỷ súc S.

Hắn nhìn đồng hồ, khóe miệng không khỏi run lên, ta thao, như thế chơi một chút, mà đã nửa đêm, bây giờ là giờ ngủ, hắn buồn ngủ. = =

Chu Lục đứng lên, nhìn tiểu nô lệ còn quỳ trên mặt đất không dám nhúc nhích, lại ngồi trở xuống, ra lệnh: “Mở chân.”


Hạ Liên khó hiểu, nghe lời tách hai chân ra, cái mông áp lên bắp đùi, bắp đùi áp lên cẳng chân, lộ ra nơi tư mật vểnh thật cao, dán phía trên bụng, đẹp khó tả. Chu Lục lạnh lùng cười, nhấc chân, đạp lên tiểu Hạ Liên cương cứng.

“A a a ── ”

Mặt dép ma sát tính khí, côn th*t cương cứng bị Chu Lục dẫm nát dưới chân, giống như là muốn bị bẻ gẫy, sắc mặt Hạ Liên một mảnh trắng bệch, toàn bộ mặt đều vặn vẹo, Chu Lục đạp cậu đau như vậy, thế nhưng vẫn có một khoái ý lan ra, Hạ Liên tuyệt vọng không gì sánh được, bản thân ti tiện thì thôi, hiện tại lại tiện đến mức bị nam nhân đạp tính khí vẫn muốn bắn, cậu không thể khống chế, ôm chặt lấy chân Chu Lục, tùy ý hắn đạp mình, ngay cả tiếng kêu thảm thiết, nước mắt dính lên cẳng chân của Chu Lục.

Chu Lục dùng sức, đế dép ở trên đỉnh thô bạo chà chà, liền phát hiện Hạ Liên đang run rẩy, rất nhanh liền bắn ra, bắn xong, Hạ Liên không khóc cũng không nháo, chỉ là nhìn chằm chằm tiểu phúc một bãi bạch trọc ngây người.

Chu Lục nhìn bộ dạng ngốc lăng của cậu, biết hẳn là một vừa hai phải, thu chân, đem Hạ Liên lảo đảo kéo lên, kéo đến trong phòng ngủ.

“Được rồi, ngươi đã bắn, ta cũng không phạt ngươi, hiện tại chuyện chúng ta muốn làm, chính cỡi sạch, nằm trên giường, ngủ.”

Chu Lục thậm chí ngay cả tắm cũng không tắm, liền lôi Hạ Liên nằm lên giường ngủ.

Tác giả nói:

Đây là đổi mới hằng ngày a các cô nương! Cũng không cần lại lặn xuống nước! Đổi mới hằng ngày lặn xuống nước không phúc hậu a! (đạp nước ing…)

PS: Cảm tạ Hoa Nham tặng chocolate! Trạch ở nhà Tiểu Hắc ngày càng béo. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.