Cám Ơn Em Vẫn Cười

Chương 73


Đọc truyện Cám Ơn Em Vẫn Cười – Chương 73

Mạch Mông thành đối đầu đỉnh cao

“Báo chiều Hồ Sóc” trang xã hội

(Tin trang) Hôm qua trong thành phố có một chàng thanh niên một mình mở khí than tự sát trong nhà, may được bạn thuê chung nhà trở về phát hiện, đưa tới bệnh viện trực thuộc đại học Yên Sơn cấp cứu, hiện bệnh nhân đang trong tình trạng hôn mê, còn chưa qua cơn nguy kịch. Theo như được biết, người thanh niên này trước khi tự sát đã để lại di thư trên mạng, hôm ấy trung tâm báo nguy 110 đã nhận được rất nhiều cú điện thoại báo nguy của các bạn net, nhưng đều vì khuyết thiếu thông tin thật mà vô phương xuất trận…

“Báo chiều Hồ Sóc” trang giải trí

(Tin trang) Ca sĩ thần tượng trường học đang lên Hồ Lê, hôm qua gặp phải cướp ở cửa Diệp Thị Giải Trí, may có người qua đường ra tay giúp đỡ, ăn cướp hiện đã bị công an bắt giữ. Hiện giờ tin tức có liên quan đến việc Hồ Lê ký hợp đồng đang rất nóng bỏng, nghe đồn có biết bao công ty quản lý đang chìa cành ô-liu (cành ô-liu tượng trưng cho hòa bình, chìa cành ô-liu có thể hiểu là chìa bàn tay hữu nghị) cho anh, lần này Hồ Lê xuất hiện ở gần Diệp Thị Giải Trí, liệu có phải anh đang định gia nhập Diệp thị không? Từ hình ảnh chụp được bởi di động của người qua đường, cậu chủ Diệp thị cũng có mặt ở hiện trường vụ cướp, theo nguồn tin của một người biết chuyện thì trước đó hai người đã gặp nhau tại một quán cà phê phụ cận, mối quan hệ trong này không khỏi khiến người ta suy nghĩ nhiều…

——————————————————————————-

Hồ Lê nổi giận đùng đùng đi trở về, khi đi ngang qua một ngõ nhỏ, bỗng có người nhảy từ trong ra, làm gã giựt bắn mình.

Sau khi nhìn kỹ chân diện mục người tới, gã vốn đang bực thì nay còn bực hơn, “Sao lại là mày!”

“Gần đây kinh tế hơi eo hẹp, muốn hỏi mượn anh ít tiền,” Kẻ thần bí mặc dù ngoài miệng nói là mượn, nhưng giọng điệu không nghe ra chút lịch sự nào.

Hồ Lê cảnh giác nhìn chung quanh một lượt, không có người, mới hạ giọng, “Không phải mới đưa cho mày mấy hôm trước sao?”

“Đường tiền tài hồi trước của tôi bị cắt rồi, giờ chỉ có thể dựa vào anh ăn cơm.”

“Tao không có tiền,” Hồ Lê lạnh lùng từ chối.

Gã kia chuyển đề tài, “Nghe bảo gần đây anh phất lắm? Bận rộn kí hợp đồng đúng không, cứ cách hôm lại thấy anh trên trang giải trí.”

Hồ Lê căm hận nhìn gã nửa ngày, cuối cùng lấy bóp ra, rút hết tiền trong bóp vứt vào mặt gã, “Xéo! Đừng đến phiền tao nữa!”

Hồ Lê về đến phòng luyện tập, nghĩ đến chuyện gặp phải hôm nay, càng nghĩ càng tức giận, mất tiền là chuyện nhỏ nhưng cây bút ghi âm kia đến giờ không rõ nơi đâu, lỡ như bị Diệp Lãng phát hiện…

Hễ gã phát cáu thì chỉ muốn phá đồ đạc, mặc kệ là cái gì cứ đến chân là đá. Thân Mã vừa vào cửa đã thấy Hồ Lê đang nổi điên, “Má, trống của tao!”

Thân Mã vội vàng chạy tới cản Hồ Lê, đáng tiếc đã quá muộn, lớp da của chiếc trống bass đã bị đá rách.

“Mày…” Thân Mã thấy bộ dáng của Hồ Lê, trong lòng đã đoán được tám chín phần, “Thằng kia lại đến tống tiền mày?”

Hồ Lê không nói gì, Thân Mã biết mình đã đoán trúng, “Hay tao giúp mày cho nó một trận?”

Hồ Lê nheo mắt lại, tựa hồ đang nghiêm túc cân nhắc đề nghị của Thân Mã.


Thân Mã đi tới quàng vai Hồ Lê, rất ra dáng ông anh tri kỷ, “Tin tao đi, không vấn đề, mày coi Tiểu Linh Dương kìa, không phải cũng bị sửa cho ngoan hiền dễ bảo, không dám hó hé một câu sao? Cứ yên tâm giao cho tao, ha?”

Hồ Lê dù có điều băn khoăn nhưng vốn đã nuốt không trôi được cơn tức này nên cuối cùng gật đầu.

Thân Mã nhếch mép cười, vỗ vỗ vai Hồ Lê, “Được rồi, đừng tức nữa, đêm nay liên minh công thành chiến, đi cho bọn điên bên Viện Tâm Thần biết tay nào.”

Trận liên minh công thành chiến đầu tiên trong lịch sử “Hồn Đạm OL”, các đại liên minh đều xoa tay nắn chân, thề đoạt thành trì.

Trò chơi đưa ra cả thảy mười hai thành trì có thể công chiếm, Tam Túc Đỉnh Lập nhắm vào tòa thành lớn nhất trong số đó —— Mạch Mông thành.

Có rất nhiều liên minh rục rịch muốn chiếm Mạch Mông thành, trong đó đối thủ có sức cạnh tranh nhất là liên minh “San Bằng Viện Tâm Thần” do bang LM làm trụ cột, đa số các bang trong liên minh là những bang có thù cũ với Viện Tâm Thần.

Ủy ban chiến thuật công thành chiến của Tam Túc Đỉnh Lập được thành lập từ mấy hôm trước, hiện giờ, toàn thể thành viên của ba bang đang tập trung trong kênh YY của Kiếm Tình, nghe Mộ Dung giảng giải chiến thuật, phân chia nhiệm vụ.

Quy tắc công thành chiến là ai cắm cờ liên minh vào điểm chốt trên tường thành trước thì người đó thắng, cờ có thể mang bởi bất kỳ người nào, hơn nữa còn có thể ném qua ném lại giữa các người chơi trong vòng năm chục mã, sau khi ném người chơi sẽ bị DEBUFF năm phút đồng hồ, không thể cầm cờ lần nữa.

Cờ liên minh là một đạo cụ, bản thân nó cũng có cây máu, nếu người chơi mang cờ bị giết dọc đường, cờ sẽ rơi xuống đất, người cùng liên minh có thể nhặt, không cùng liên minh có thể tấn công, một khi cây máu cạn đáy, cờ sẽ tự động trở về điểm xuất phát.

Bởi vậy, người phụ trách cầm cờ đều là phòng chiến của ba bang hội, nếu tính mạng gặp nguy hiểm, phải đúng lúc truyền cờ để tránh cờ rơi xuống đất bị đập nát.

Acc Lăng Dương xài vẫn là acc Linh Đang Nhi, có hai lý do, một là Tiểu Linh Dương tuy đã mai danh ẩn tích gần một năm nhưng vẫn vang danh như cũ, đi đến đâu cũng bị người vây xem; hai là Tiểu Linh Dương chưa đi tân phó bản, đẳng cấp trang bị còn không bằng Linh Đang Nhi hiện giờ.

Hôm nay Diệp Lãng ở tại nhà Lăng Dương, như vậy khi công thành sẽ tiện cho việc phối hợp. Diệp Lãng vẫn trang bị mũ giáp và trường thương khảm bảo thạch cấp bảy, tựa như mang trên người hai cái bóng đèn mấy chục ngàn oát, đứng giữa bầy người như một ngọn hải đăng, đặc biệt cổ vũ sĩ khí cho bên ta, tạo áp lực vô hình cho bên địch.

Tiểu Khấu Nhi và tướng công —— bây giờ mọi người gọi thân mật là Tiểu Bạch —— cũng tham gia công thành chiến, bị phân đến đội cơ động, đạt được quyền lợi tự do hành động, nói trắng ra là, có cũng được không có cũng không sao, muốn làm gì thì làm.

Tiểu Bạch từ lúc khai chiến đã chạy loạn tứ phía, ban đầu Tiểu Khấu Nhi còn chạy theo được, sau đã không thấy bóng người đâu, cộng thêm trên bản đồ có quá nhiều người, ai cũng chỉ cần nhìn không phải liên minh mình là ra tay, Tiểu Khấu Nhi đơn côi bị đánh chết liên tiếp, đành trở về đầu nhập vào đại quân, không rảnh để ý tên dở hơi kia.

Lăng Dương và Diệp Lãng như dự đoán được phân vào đội tiên phong, theo đại quân tấn công từ cửa chính, tại cửa thành đụng độ với đại quân của San Bằng Viện Tâm Thần, song phương đồng thời xông vào trong, không tránh khỏi một trận chém giết.

Kỹ năng Trào Phúng của Diệp Lãng hoàn toàn vô dụng trong PVP, mà Lăng Dương thân là tế ti lại hấp dẫn tất cả hỏa lực, giữa mặt trận quần ẩu như này, năng lực cá nhân có mạnh đến đâu cũng hữu hạn, liên tục có người bị đưa về điểm hồi sinh, thực lực hai bên có thể nói là năm mươi năm mươi, trong lúc nhất thời rơi vào diện bế tắc, không ai hơn được ai.

Đội tiên phong tổng cộng tổ chức sáu lần tiến công, thành tích cao nhất cũng chỉ đưa được cờ đến lầu hai, có điều tình hình bên đối thủ cũng tương tự vậy, ngay vào lúc mọi người tập hợp chỉnh đốn chuẩn bị phát động tiến công lần bảy thì bỗng có người kêu lên.

【 trước mặt 】 Lữ Tiểu Bố: trời đất! Coi trên tường thành kìa!


Mọi người không hẹn mà cùng trông lên tường thành, trong tình trạng ai nấy trăm phương ngàn kế công thành mà không được thì lại có hai người không biết dùng cách gì đã leo được đến đỉnh tường thành, một người là võ sĩ tên Thân Mã, người còn lại là cung thủ, chính là tướng công của Tiểu Khấu Nhi, Tiểu Bạch!

Đám đông có mặt cùng nhau im lặng, người trên tường thành cũng phát hiện biến hóa dưới đất, Tiểu Bạch phấn chấn cất tiếng gọi.

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: nương tử ~~ anh ở trên đây ~ em thấy không?

【 trước mặt 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: … Sao anh lên được vậy?!

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: anh cũng không biết nữa nương tử, u mê đi một hồi tự dưng lên đây.

【 trước mặt 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: tui xỉu…

Bên dưới quần chúng cũng cười ngất lên ngất xuống.

Lăng Dương đột nhiên nảy ra một kế, “Đưa cờ cho em.”

Hiện giờ người cầm cờ là Diệp Lãng, tuy hắn không biết Lăng Dương muốn làm gì, nhưng vẫn ném cờ cho đối phương.

Lăng Dương vác cờ chạy tới chân tường thành, những người khác còn đang bận nghiên cứu làm sao để lên tường, không ai chú ý có một tế ti đã lẻn đến sát chân tường, dưới chân bốc khói, dùng khinh công bay lên, ngay tại điểm chốt ném về phía Tiểu Bạch.

【 trước mặt 】 Linh Đang Nhi: tiếp!

Cờ liên minh của Tam Túc Đỉnh Lập tức thì xuất hiện đằng sau Tiểu Bạch.

【 trước mặt 】 Linh Đang Nhi: cắm lên trên!

Lăng Dương tiếp đất liền hô lên.

Người của San Bằng Viện Tâm Thần tiếp thu gợi ý ngay lập tức, FOX bắt chước lại y chang, cầm cờ bay lên ném cho Thân Mã, hai người trên tường mỗi người vác cờ bên mình, giằng co ngay điểm cắm cờ.

Thân Mã trong lúc vô ý bị đánh rớt xuống lòng hào, bất ngờ phát hiện một thông đạo ngầm, mặc dù phía đối phương cũng có được người đánh bậy đánh bạ trèo tới nơi, nhưng kẻ kia là thằng khờ nổi danh nhất server, đánh thắng nó là chuyện dĩ nhiên, Mạch Mông thành với gã đã là vật trong tay, nghĩ đến đây, gã không thể không vênh mặt.

【 trước mặt 】 Thân Mã: ha ha ha, đúng là ông trời cũng giúp tao, một đứa a-ma-tơ như mày mà cũng dám giành với tao?

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: cờ còn chưa cắm, làm sao ông biết tôi không cắm lại ông?

【 trước mặt 】 Thân Mã: đùa hả! Chỉ bằng mày?


【 trước mặt 】 Thân Mã: vậy ông cũng nói luôn tại đây

【 trước mặt 】 Thân Mã: hôm nay nếu tao thua, về sau liên minh bọn tao vĩnh viễn không ngấp nghé Mạch Mông thành!

【 trước mặt 】 FOX: mày đừng có tự quyết định!

【 trước mặt 】 Thân Mã: mày quá là không tin tao!

Người bên dưới cũng đều ưng thuận, Thân Mã tuy không đến mức đứng đầu, nhưng cũng coi như là cao thủ, còn đứa kia, chỉ nhìn tên thôi đã đủ thấy ngu rồi, bên cạnh còn mang theo một con lừa ngu hơn, trang bị thì không thể xem được. (có lẽ là Tiểu Bạch đã chọn che trang bị, không cho người khác coi)

Ai nấy đều biết thằng nhóc này là một tân thủ mua acc, thao tác vô cùng ngốc, đến phó bản con cũng không tổ được đội, trận tỷ thí này vốn không đáng bận tâm.

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: nương tử ~~ em nói anh có nên đồng ý với ổng không?

【 trước mặt 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: dù sao anh cũng không còn mặt để mất, sợ cái gì?

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: nương tử nói đúng lắm ~~

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: được rồi, tôi hứa với ông, nếu tôi thua, về sau chúng tôi sẽ không ngấp nghé Mạch Mông thành.

Lời này vừa ra, người của Tam Túc Đỉnh Lập quả thực phải phát điên, đối phương căn bản không có ra yêu cầu như thế!

Về phần chư vị San Bằng Viện Tâm Thần, dĩ nhiên là cười đến chết đi sống lại.

【 trước mặt 】 FOX: này là do người của bọn mày nói đấy, nhất định không được đổi ý.

【 trước mặt 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: em sẽ bảo thằng ngu này xóa acc tạ tội.

【 trước mặt 】 Linh Đang Nhi: quên đi, cùng lắm thì về sau chúng ta đi công thành khác.

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: nương tử ~~~ anh sẽ không làm em thất vọng ~~~~

【 trước mặt 】 Thân Mã: đừng thừa lời nữa, nhanh xông lên đi!

Hai người đứng trên tường thành mặt đối mặt, dưới chân tường quần chúng vây xem đông nghẹt, ngay cả các liên minh khác, giờ phút này cũng dừng tay xem phim, người không biết chuyện còn cho rằng đây là cuộc đối đầu đỉnh cao giữa hai cao thủ võ lâm tuyệt đại.

Tình cảnh này nếu đặt trong phim thì hiện giờ nhất định sẽ vang lên nhạc nền khí thế hào hùng, còn có thể đúng lúc thêm một cơn gió rít gào, thổi cát vàng cuộn bay đầy trời, vạt áo hai người phất phơ trong gió, tô điểm bầu không khí thêm phần ly kì gay cấn.

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: khoan đã ~~~~!

Thân Mã gom góp cảm xúc nửa ngày, lại bị một câu này đánh gãy, tức điên lên được.

【 trước mặt 】 Thân Mã: mẹ mày lại muốn làm gì nữa!!!


Tiểu Bạch hiển nhiên bị khí thế của gã dọa nạt, đánh chữ mà cũng cà lăm cho được.

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: tui, tui, tui có thể đổi bảo bảo không…?

【 trước mặt 】 Thân Mã: dù mày có mang tám con bảo bảo cũng không được gì!

【 trước mặt 】 Thân Mã: muốn đổi thì đổi nhanh đi! Thừa dịp ông mày còn kiên nhẫn đùa với mày!

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: ờ ờ, ông chờ một chút, để tôi tìm đã.

【 trước mặt 】 Thân Mã: đệch…

Tiểu Bạch yên lặng nửa ngày, tựa hồ thực đang tìm cách đổi bảo bảo như nào, đám đông đứng xem dưới tường thành lại nhịn không được giễu cợt một phen, khờ gì mà khờ dữ vậy, trình độ như này mà cũng dám ra khoe khoang?

Tiểu Bạch rốt cuộc tìm được kỹ năng triệu hồi thú cưng, con lừa bên người dần trong suốt, ngoan ngoãn trở lại cột thú vật.

Cậu lại huýt sáo một tiếng, một con sư tử xuất hiện trong tầm mắt công chúng, cả người sư tử trắng như tuyết nhưng lông bờm lại mang sắc đỏ thẫm, bốc cháy hừng hực như lửa.

Quần chúng đứng xem thộn cả mặt.

“Là băng hỏa sư vương!”

“Băng hỏa sư vương trên đỉnh Côn Lôn!”

“Sư vương này là quái ngân anh (quái ngân anh là quái có avatar màu bạc, trên quái tinh anh, dưới quái kim anh), một tuần mới ra một con, hơn nữa xác suất trúng bẫy (khi bắt thú sẽ xuất hiện một thanh thời gian, trong quá trình bắt sẽ có xác suất thú giựt dây chạy mất, quái càng cao càng khó bắt) cực kỳ thấp, có biết bao cung thủ cắm chốt ở đó mấy tháng cũng không bắt được, làm sao thằng này có??!”

Lăng Dương cũng không thể tin vào mắt mình, “Nó nó nó, nó làm sao có được sư vương? Nó không phải tay mơ à?”

“Có lẽ khi nó mua acc đã có rồi?” Diệp Lãng suy đoán.

“Không thể nào, nếu có từ khi ấy thì sao hồi trước không lấy ra dùng?”

“Hoặc là nó không biết giá trị của sư vương, hoặc là…”

Lăng Dương thấy Diệp Lãng úp úp mở mở, bèn thúc giục, “Hoặc là thế nào?”

“Giống em, đụng xe gãy tay.”

“… Ông xã~~~”

“Còn một khả năng thứ ba, là chúng ta đều bị nó giỡn, người này từ đầu tới đuôi, đều là giả heo ăn thịt hổ.”

Tiểu Bạch nhấc tay phải, trên đầu Thân Mã liền xuất hiện ký hiệu mũi tên màu đỏ của thợ săn (chính là làm dấu từng đc nhắc trong chương 65), băng hỏa sư vương tựa hồ cảm ứng được tiếng gọi của chủ nhân, khom người gầm thét với Thân Mã, bày ra tư thế chiến đấu.

【 trước mặt 】 Nương Tử, Đêm Xuân Khổ Đoản: lên đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.