Đọc truyện Cám Ơn Em Vẫn Cười – Chương 49
Sư tử ngủ say nay thức tỉnh
Người gởi tin: Antelope (Tiểu Linh Dương, sắp phát điên), khu gửi: Homo***ual
Tiêu đề: xin giúp đỡ, làm sao thoát khỏi một người cố chấp
Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người
Trời đông tuyết phủ trần truồng lộn mèo 360 độ; lăn lộn xin giúp đỡ!
——————————————————————————-
Người gởi tin: Lionking (Sư tử ngủ say), khu gửi: Homo***ual
Tiêu đề: Re: xin giúp đỡ, làm sao thoát khỏi một người cố chấp
Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người
Cho người đó thứ họ muốn.
——————————————————————————-
Có người không một tiếng động đẩy cửa phòng ngủ 737, trong phòng chỉ có mình anh Gấu, đang đi chiến trường vừa giết khí thế ngập trời vừa gào thét trên YY:
“Đến Cổ Đạo, Cổ Đạo bị người canh! Má, má, má, thông chết cái thằng viễn trình kia coi! Ông bị biến dê rồi cần giải trừ nhanh nhanh!”
Người tới yên lặng đứng sau lưng anh Gấu nhìn một hồi, bỗng mở miệng thầm thì, “Đại Gia Mày.”
“Đại gia mày!” Anh Gấu phản xạ có điều kiện mắng trở lại, qua vài giây mới thấy không đúng, tháo tai nghe nhìn ra sau, giật bắn người.
“Sao lớp trưởng qua đây? Đừng đứng, ngồi đi.”
“Đến quan tâm một chút cuộc sống sau giờ học của các bạn.”
“A ha ha, này có cái gì đáng xem đâu, chơi game thôi, đâu có trái kỷ luật hở?”
Vệ Thi lắc đầu, “Tôi không biết cậu cũng chơi game online đấy, hồi xưa cậu đâu có chơi?”
“Đúng vậy, gần đây mới bắt đầu, cũng hấp dẫn ghê.”
Vệ Thi ngồi xuống nhìn anh Gấu chơi một lúc, vẻ như lơ đãng mà hỏi, “Game này trông có vẻ quen mắt, có phải hồi xưa Lăng Dương cũng chơi trò này không?”
“Phải, hồi năm nhất nó chơi trò này miết.”
“Vậy… bây giờ còn chơi không?”
“Còn, nhưng tôi cũng vừa mới biết.”
“Nghĩa là sao?”
“Hồi xưa nó ở server cũ, tôi ở server mới, vốn cho rằng sẽ không bao giờ chung server, ai dè đâu nó chuyển server.”
“Lăng Dương chuyển server? Cậu ta qua Lâm Sơn?”
“Ủa? Lớp trưởng cũng biết chuyện này hả?”
Vệ Thi nhíu mày.
“Nói vậy hai người các cậu giờ đang chơi chung? Cậu ta còn dùng tên lúc trước không?”
“Lớp trưởng nhắc tôi mới nhớ, tôi hỏi nó, kết quả bị nó chuyển đề tài, chốc nữa phải thẩm vấn thằng khỉ này ra nhẽ mới được.”
“Vậy sao cậu biết nó ở Lâm Sơn?”
“Ha, nói đến cái này thì đúng là trùng hợp.”
Anh Gấu kể hết từ đầu tới đuôi mọi chuyện xảy ra trong game tối qua cùng một màn ở ký túc xá hôm nay cho Vệ Thi, phải nói là kể đến mức nước miếng tứ tung, thao thao bất tuyệt, Vệ Thi thản nhiên nghe hết cả quá trình, yên lặng loại trừ những nhân tố vô dụng.
“Ý cậu là, cậu ở trong game ước chiến với người khác, thông báo địa chỉ thật bị Lăng Dương thấy được, với cá tính thích giúp vui của cậu ta cộng thêm địa chỉ vừa vặn là phòng ngủ của các cậu, Lăng Dương bèn chạy tới xem vui phải không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy cậu có nhớ lúc mình nói địa chỉ là ở kênh thế giới hay ở kênh trước mặt không?”
Anh Gấu ngẩn ra, “Cái này ai mà nhớ?”
“Cậu ngẫm nghĩ lại coi.”
Anh Gấu cẩn thận nhớ lại, “Lúc ấy tôi cãi lộn với thằng dở hơi kia tại kênh trước mặt, sau nó gào thét đòi PK người thật, sau nữa tôi trực tiếp đánh chữ đáp lời nó, hẳn là không có chuyển kênh… Đúng vậy, là ở kênh trước mặt.”
“Nói vậy Lăng Dương lúc ấy ở ngay tại hiện trường?”
“Chắc là… vậy.”
“Lúc ấy có những ai tại hiện trường?”
“Woa~ không phải chứ lớp trưởng, hiện trường có tới vài trăm con người, làm sao tôi nhớ hết được.”
“Cậu gắng nhớ lại đi, nhớ được cái nào hay cái đó.”
Anh Gấu lại nghĩ nghĩ, vỗ tay một cái, “Đúng rồi, khi ấy tôi sợ thằng khỉ kia nói cho ngon xong không dám tới, bèn cố ý chụp hình save lại, chờ tôi mở ra cho cậu xem.”
Mắt Vệ Thi sáng rực, kéo ghế lại gần máy tính.
“Để tôi xem, hình chụp save ở đây… A, là tấm này.” Anh Gấu mở tấm hình cần tìm, nhấp đúp phóng to lên.
Vệ Thi nhìn hết một lượt, quả nhiên trên tấm hình chi chít là người, mà đây mới chỉ chụp có một phần.
Vệ Thi cấp tốc nhìn lướt một lần tên của những người có mặt tại hiện trường.
” Hạ Đại Gia này chính là người ước chiến với cậu?”
“Ừ.”
“Có biết gã ở đâu không?”
“Nghe Lăng Dương bảo là rồng phun lửa gì ấy của học viện thể thao?”
Vệ Thi chỉ vào một người trên màn hình, “Người này thuộc học viện thể thao à?”
Anh Gấu sát lại gần phân biệt, “Đúng vậy, người thuộc học viện thể thao trước cái tên đều có hai chữ Lạc Minh.”
“Vậy sao Hạ Đại Gia không có?”
“Này tôi không biết.”
Vệ Thi đứng lên vỗ vỗ vai anh Gấu, “Cám ơn cậu.”
“Không có gì, nhưng lớp trưởng hỏi thăm chuyện này làm chi?”
“Thỏa mãn chút lòng hiếu kỳ.”
Vệ Thi đi tới cửa, như sực nhớ ra điều gì, quay đầu lại hỏi:
“Cậu bảo hôm nay không đánh được là vì chủ nhiệm lớp đến đúng lúc?”
“Ừ, thiệt trùng hợp.”
“Ổng có nói tới làm gì không?”
“Ủa? Không phải tra phòng ngủ bất ngờ hả? Chẳng lẽ không có tra phòng mấy cậu?”
“Đêm nay tôi không ở phòng ngủ.”
“Ờ… Nhưng nhắc tới thì người của học viện thể thao vừa đi thì ổng cũng theo Lăng Dương xuống lầu luôn.”
Vệ Thi gật đầu, “Đã biết.”
Vệ Thi trở lại phòng ngủ, mở máy tính, bạn cùng phòng của cậu rửa mặt xong bưng chậu rửa mặt trở về.
“Lại chơi game nữa à? Mỗi ngày login câu cá thì có gì vui.”
Vệ Thi không đáp lời cậu ta, “Hơn sáu giờ tối nay cậu đang ở phòng ngủ?”
“Ừ, tớ thấy căn tin đông quá nên mua về ăn.”
“Sau đó cậu luôn ở đây? Không rời đi?”
“Không, tớ gom phim Mỹ suốt một tháng chờ đến hôm nay xem mà, cậu cũng biết mấy cái phim này hễ xem là không dứt ra được, mãi đến khi nãy mới xem xong.”
“Hôm nay chủ nhiệm lớp đi tra phòng ngủ cậu có biết không?”
“Làm gì có? Tớ còn xem nóng máy đến mức đun nước được luôn đây này.”
“Cậu không gặp ổng?”
“Ổng căn băn đâu có tới phòng chúng ta.”
Vệ Thi nheo mắt lại.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: bác Hạ.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ?? Cậu là ai?
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: hôm nay bác qua Yên Đại đánh nhau với thằng thiểu năng kia?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ừ, ông có đi.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: kết quả?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: cậu hỏi cái này làm gì?
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: hiện ở bên ngoài ai cũng nói bác đánh không lại người ta, làm mất mặt học viện thể thao chúng ta.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: đậu má! Thằng chó nào nói!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: nói chung là truyền ra từ bên Yên Đại.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: tao thông cả nhà chúng nó!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: vậy đến cùng là sao?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ông vừa mới bước vào cửa thì chủ nhiệm lớp của thằng đần kia trùng hợp nối gót theo sau, còn hại ông bị thằng đần đó lợi dụng!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: cho nên mấy người không có đánh nhau?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: đánh ngay trước mặt chủ nhiệm lớp nó à? Ông đâu phải dân xã hội đen!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: xem ra có người cố ý bịa đặt hàm oan bác.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ông mà tra ra được thì nó chết với ông!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: vậy bác nhớ kỹ lại xem tối nay có mặt những ai, chuyện này có thể do ai truyền ra?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: có mặt những ai? Để tôi nghĩ xem… Thằng thiểu năng, chủ nhiệm lớp của nó, tôi, cộng thêm Thích Phong.
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: chỉ có bốn người?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: a không đúng! Còn một đứa nữa! Đậu má tôi biết là ai rồi, thằng đó trước giờ luôn có thù với tôi, nhất định là nó!
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: cũng thuộc server chúng ta? Bác có biết tên là gì không?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: nói thừa! Cho dù nó có hóa ra tro tôi cũng nhận ra!
Lăng Dương nằm trên giường, ngẫm nghĩ sao cứ thấy không đúng chỗ nào, cứ cảm giác mình đã bỏ sót điều gì, rốt cuộc là không đúng ở đâu nhỉ?
Đang nghĩ bỗng cậu bật người dậy, “Ai da!”
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: Đại Gia Đại Gia Đại Gia Đại Gia!
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: Linh Đang Nhi sao vậy, kích động cái gì?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: tôi đột nhiên nhớ ra tối nay cậu ước chiến với Đại Gia Mày, tình hình chiến đấu như nào rồi?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: đờ, cô đừng gọi nó như vậy được không? Nghe thực khó chịu!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ai da, cái này không phải trọng điểm, nói tôi biết nói tôi biết, kết quả đánh nhau như nào rồi?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: cô hỏi cái này làm chi?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: người ta nhiều chuyện mà.
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: đừng nói nữa, đến nơi còn chưa kịp đánh nhau thì chủ nhiệm lớp bọn nó tới, đúng giờ bỏ mịa.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sau đó thì?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: sau đó? Sau đó thì đi chứ sao, chẳng lẽ còn đánh ngay trước mặt thầy bọn nó?
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: a, vậy à…
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ghê tởm hơn, đối phương còn tung tin đồn khắp nơi, nói rằng tôi thua trận, tôi nghi bọn nó vốn đã thông đồng trước với chủ nhiệm lớp, không dám đánh nên chơi trò âm hiểm.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: tung tin đồn??
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: nhất định lại cái thằng Lạc Minh Ảnh gì đấy, tốt nhất đừng để ông bắt được!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: (⊙o⊙) Lạc Minh Ảnh không phải trường chúng ta sao?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: không phải! Quỷ biết thằng đó mọc ra từ đâu!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ý cậu là khi ấy hắn cũng ở hiện trường?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: ừ! Đúng là quái đản! Đi đâu cũng gặp nó, cái đồ âm hồn bất tán!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: … có khi là duyên phận thì sao?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: duyên phận với nó? Phi! Nhưng kỳ thiệt đấy, hôm nay mấy người lũ lượt hỏi thăm thằng đó làm chi?
Tim Lăng Dương nặng trịch.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: mấy người??? Còn ai hỏi thăm chuyện Lạc Minh Ảnh nữa?
【 nói chuyện riêng 】 Hạ Đại Gia: một người tên Lạc Minh Sư, xem dáng vẻ là trường chúng ta, nhưng tôi không quen.
Lăng Dương bụm miệng, tiêu rồi.
Trước mặt Vệ Thi bày một tờ giấy, trên đó viết một đẳng thức, Tiểu Linh Dương = Lạc Minh Ảnh.
Cậu ở trong game tìm thử cái tên Lạc Minh Ảnh, hiện ra một võ sĩ chưa mãn cấp, chưa vào bang hội, bản năng Vệ Thi cảm thấy, cái này không giống phong cách của Lăng Dương.
Tuy nói với nghề nào Lăng Dương cũng chơi qua, nhưng hứng thú nhất vẫn là nghề tế ti, nhất là tế ti hệ tự nhiên, cái này đã thành một dấu hiệu của Lăng Dương.
Vệ Thi mở diễn đàn chính thức của “Hồn Đạm OL”, Lăng Dương là một con người không biết kín đáo là gì, cậu không chơi game thì thôi chứ đã chơi thì chỉ cần còn trong game một ngày, cậu nhất định không yên ổn được, điểm ấy Vệ Thi có thể bảo đảm.
Vệ Thi tìm thử Lạc Minh Ảnh trong diễn đàn, phát hiện cái tên này trong thời gian gần đây có tần suất xuất hiện rất cao, cùng đồng thời xuất hiện còn có bốn cái tên khác: Lạc Minh Phong, Hạ Đại Gia, Dạ Lang và Linh Đang Nhi.
Cái tên Lạc Minh Phong, Vệ Thi biết, là Sevenwind trên BBS, sau khi mất tích Lăng Dương rất hay qua lại với hắn, Vệ Thi từng nhờ Bạch Lung điều tra hắn, kết quả Bạch Lung mất luôn tin tức.
Hạ Đại Gia là người ước chiến với anh Gấu, không thể nào là Lăng Dương.
Dạ Lang và Linh Đang Nhi có vẻ như là một cặp vợ chồng, Vệ Thi lại quay vào game tra xét thử, hai người này một người chiến sĩ, một người tế ti, hai người đều thuộc cùng một bang hội, Kiếm Tình.
Vệ Thi tiếp tục ở trong diễn đàn tìm kiếm manh mối về Kiếm Tình và Linh Đang Nhi, phát hiện vài chuyện cũ rất thú vị.
Một là acc Linh Đang Nhi đã từng lừa tiền, biến mất một thời gian ngắn, sau đó tái xuất hiện nói rằng bản thân gặp tai nạn xe mất trí nhớ đồng thời bị hack acc, sau khi xuất hiện lần hai thì bắt đầu có thị phi với Lạc Minh Phong hội trưởng bang hội đối địch;
Hai là trong các server, Kiếm Tình là bang FD Hô Diên Giác, nhưng không có bất kỳ đấu pháp nào được truyền ra, trên diễn đàn quần chúng game thủ nghi ngờ họ sử dụng auto, thậm chí đến GM cũng ra mặt điều tra chuyện này, nhưng kết quả biểu hiện bọn họ không làm gì trái điều lệ game, về sau chuyện này bị bỏ qua một bên;
Ba là Linh Đang Nhi là dân ngoại đạo tham gia đoàn khai hoang của Lạc Minh, đoàn này là đoàn đầu tiên ở Lâm Sơn qua cửa Giếng Trăng, cùng lúc ấy, cô ta còn cùng Lạc Minh Phong và Lạc Minh Tiểu Ca hợp thành đội 3V3 “Tiểu Phong Linh”;
Cuối cùng, ID Lạc Minh Ảnh từ trên trời rớt xuống, lại rất thân thiết với Dạ Lang chồng của Linh Đang Nhi, đủ loại đoán mò ùn ùn xuất hiện.
Trong lúc tìm kiếm, Vệ Thi còn bắt gặp có người quay lại chuyện hôm qua làm thành một video clip, cậu mở ra xem đi xem lại mấy lần, phát hiện bắt đầu từ lúc thắng được một ván, thao tác của nhân vật Hoa Mãn Lâu bỗng như biến thành một người khác, nhưng cả quá trình nhân vật này chưa từng logout, nói cách khác, nếu như có người đánh thay thì người này nhất định ở ngay bên cạnh Hoa Mãn Lâu.
Vệ Thi lại xem video clip lại từ đầu, lần này cậu tập trung chú ý vào khung chít chát, rốt cục đã tìm được thứ mình muốn.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: Tiểu Khấu Nhi, hồi sinh!
Vệ Thi nhếch khóe miệng.
Cậu cầm bút, vẽ thêm một dấu bằng sau tên Lạc Minh Ảnh.
—— Tiểu Linh Dương = Lạc Minh Ảnh = Linh Đang Nhi
Còn Hoa Mãn Lâu, tám phần là đối tượng thuê chung với Lăng Dương, Vệ Thi nhớ ID BBS của người này là…
—— Hana = Hoa Mãn Lâu
Về phần người còn lại…
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: chào, xin hỏi là bang chủ Kiếm Tình phải không?
Mộ Dung vừa online đã nhận được một tin như vậy, cứ như người này đang đặc biệt online chờ anh. Tin tức về mỗi bang hội đều có thể tra được ở chỗ nhân viên quản lý bang hội, có phải bang chủ hay không chỉ cần nhìn là biết ngay, người này rõ ràng biết thân phận của anh, đây chẳng qua là lời mở đầu có lệ thôi.
Mộ Dung click tên của đối phương tra xét thử, là một acc nhỏ cấp một.
【 nói chuyện riêng 】 Mộ Dung Phi Thiên: chuyện gì?
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: muốn mạo muội hỏi thăm anh một người.
【 nói chuyện riêng 】 Mộ Dung Phi Thiên: ai?
【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Sư: đồ đệ của Linh Đang Nhi thuộc quý hội.
Mộ Dung nhìn chòng chọc màn hình trong chốc lát, không khỏi bật cười.
Bạn cùng phòng của anh thấy cảnh này, “Chuyện gì mà cười thần bí thế?”
Mộ Dung lười biếng đáp mà như không, “Sư tử ngủ say đã thức tỉnh.”
“Hả?”
Sáng hôm sau, bạn cùng phòng của Vệ Thi rời giường, nhìn thấy trên đất rớt một tờ giấy.
“Vệ Thi, cậu làm rớt phải không?” Cậu ta nhặt lên xem, “Cậu liệt kê công thức gì thế này, sao tôi chả hiểu gì sất?”
Trên đấy chỉ viết ba dòng chữ, dòng cuối cùng khoanh tròn bằng một vòng tròn bắt mắt, sự chú ý của người bạn cùng phòng bị hút thẳng vào đó.
—— Khấu Nhi = Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng
Vệ Thi từ giường trên thò tay lấy lại tờ giấy, vò thành một cục quăng đi, “Hết xài rồi.”