Đọc truyện Cám Ơn Em Vẫn Cười – Chương 46
ình yêu của Sâm Lam sâu tựa như biển
Người gởi tin: Jiangyounv (Cô Gái Qua Đường), khu gửi: Love
Tiêu đề: học trưởng mình thầm mến tặng cho mình một cây búa, anh ấy có ý gì?
Trạm gởi tin: BBS đại học khoa học kỹ thuật Sâm Lam màu lam biển rừng
Chỉ có cây búa, không nói gì hết, không hiểu anh ấy muốn biểu đạt gì, có ai giải thích giúp mình không?
——————————————————————————-
Người gởi tin: Jiangyounan (Chàng Trai Qua Đường) khu gửi: Love
Tiêu đề: Re: học trưởng mình thầm mến tặng cho mình một cây búa, anh ấy có ý gì?
Trạm gởi tin: BBS đại học khoa học kỹ thuật Sâm Lam màu lam biển rừng
Chủ thớt là tân sinh viên năm nhất? Chúc mừng, các bạn có thể rẽ mây thấy mặt trời rồi.
Đây là truyền thống trường ta, tình yêu của Sâm Lam sâu tựa như biển!
——————————————————————————-
Lăng Dương tan học vào giữa trưa, ngạc nhiên phát hiện Diệp Lãng đã chờ cậu ngoài phòng học.
“Sao anh lại ở đây?” Cậu kinh ngạc hỏi.
Kỳ thật vào tiết bốn buổi sáng Diệp Lãng không có giờ, hắn đến nhà Lăng Dương, chỉ có Từ Hiền ở đấy, trên tường phòng ngủ của Lăng Dương có thời khoá biểu, Từ Hiền nói với Diệp Lãng vị trí phòng học, hắn tìm đến đây, vẫn chờ tới giờ, nhưng hắn không định nói cho đối phương biết.
“Đúng lúc đến làm ít chuyện, Tiểu Hiền nói cậu học ở đây nên thuận đường tới.”
Lăng Dương rất vui vẻ, “Tìm tôi có việc?”
“Lần trước không phải cậu nói thích cây búa kia à, tôi làm xong rồi,” Diệp Lãng lấy từ trong túi ra một món đồ đưa cho cậu, “Tặng cậu.”
Lăng Dương nhận lấy nhìn thử, quả nhiên là thành phẩm của cán búa nhìn thấy lần trước trong phòng Diệp Lãng, lại còn được cất cẩn thận trong hộp.
“Sao làm được cái này vậy?” Cậu tò mò chỉ vào đầu búa, hỏi.
“Cưa bằng lưỡi cưa, sau đó mài bằng giũa.”
Lăng Dương rất ngạc nhiên, “Dùng cưa cưa khối sắt lớn như vậy? Vậy phải cưa bao lâu?”
“Mấy tiết thì phải, không nhớ rõ.” Sắt này rất cứng, rất khó cưa, dù là nam sinh có sức vóc cũng phải dùng sức cưa mất mấy tiếng, tiếp theo còn phải mài thô thêm mấy tiếng, mài chi tiết thêm mấy tiếng, sau đó đục lỗ xử lý nhiệt, tiện hoa văn, gắn cán búa, vô cùng tốn sức, rất nhiều người vì cái này mà tay bị rộp bong bóng.
Lăng Dương cầm cây búa trong tay lật qua lật lại ngắm nghía, trong lòng không biết có bao nhiêu thích, hận không thể xông tới hôn Diệp Lãng một cái.
“Đây là gì?” Cậu đột nhiên để ý thấy đầu cán búa có khắc gì đấy, lần trước xem còn không có.
Cậu giơ lên hướng ánh mặt trời chăm chú phân biệt, phát hiện đấy là một chữ Y, “Y? Diệp trong Diệp Lãng?” (Diệp Lãng = yè lǎng, Lăng Dương = líng yáng)
Diệp Lãng không nói gì.
“Há há, cám ơn,” Lăng Dương cẩn thận cất cây búa vào hộp, “Đi, tôi mời anh ăn căn tin hai.”
※
【 bang hội 】 Lữ Tiểu Bố: ha ha ha ha, cây búa của anh mày được tặng đi rồi!!
【 bang hội 】 Manh Đản Đản: thật không?? Chúc mừng!!!
【 bang hội 】 Tôn Tiểu Quyền: không phải chứ, mày trúng cái vận cứt chó gì vậy, này có nghĩa là mày thoát ly đảng rồi à? Vô đạo đức, mấy anh em vẫn còn cô đơn chiếc bóng đây này!
【 bang hội 】 Lữ Tiểu Bố: cứ GATO đi, muah ha ha ha!
【 bang hội 】 Manh Đản Đản: búa của Trọng Mưu tặng chưa? (Tôn Quyền còn có tên khác là Trọng Mưu = = mấy anh hai này mê cổ trang quá đi)
【 bang hội 】 Tôn Tiểu Quyền: tặng cái búa à! Đến đối tượng tặng búa tôi còn chưa có!
【 bang hội 】 Mạc Thương Tâm: Phụng Tiên thổ lộ thành công? Chúc mừng ^^
【 bang hội 】 Hoa Mãn Lâu: Mạc Mạc cũng tặng búa rồi à?
【 bang hội 】 Mạc Thương Tâm: ặc, tớ học bên khoa học, không có thực tập gia công kim loại ^^!
【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: tui thiệt chịu hết nổi cái đám trai bách khoa mấy người, bên khoa học thì sẽ viết một chương trình, bên kỹ thuật thì sẽ tặng cây búa, đến bó hoa cũng không có, mụ nó con nào mà biết mấy người đang thổ lộ hả!
【 bang hội 】 Manh Đản Đản: chị Bào Bào không hiểu rồi, bọn em gọi cái này là lãng mạn!
【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: một cây búa nát thì có gì mà lãng mạn?
【 bang hội 】 Tôn Tiểu Quyền: đấy là do cô không hiểu, hoa hòe hoa sói nhẫn kim cương sô-cô-la, đều là những thứ có thể mua bằng tiền tài, tầm thường! Phải là những thứ làm bằng chính tay mình như này mới có thể biểu hiện thành ý của trai bách khoa bọn tôi.
【 bang hội 】 Tôn Tiểu Quyền: trường khác thì không biết chứ ít nhất ở Sâm Lam, tặng búa là truyền thống của nam sinh ngành kỹ thuật, là lời tỏ tình âm thầm, chỉ cần đối phương nhận là có nghĩa tỏ tình thành công!
【 bang hội 】 Lữ Tiểu Bố: đầu cán búa còn phải khắc chữ cái La-tinh của tên đối phương, nói thế nào nhỉ, tình yêu của Sâm Lam sâu tựa như biển!
【 bang hội 】 [Linh Đang Nhi] đăng nhập.
【 bang hội 】 Linh Đang Nhi: chào buổi tối O(∩_∩)O!
【 bang hội 】 Manh Đản Đản: chị Linh Đang Nhi ^o^
【 bang hội 】 Tôn Tiểu Quyền: chào chị dâu!
【 bang hội 】 Hoa Mãn Lâu: chào buổi tối (*^__^*)
【 bang hội 】 Tiểu Thụ Đừng Chạy: Linh Đang Nhi tới rồi ~ đi phó bản con không?
【 bang hội 】 Linh Đang Nhi: hôm nay không đi, tui phải đi luyện rèn đúc (^o^)/
Diệp Lãng tặng cậu cây búa, cậu đương nhiên cũng muốn tận dụng thời gian làm xong cây thương tặng cho hắn, thuận tiện thú nhận thân phận, thổ lộ với hắn!
Tuy tỏ tình chưa chắc sẽ thành công, nhưng Lăng Dương cho rằng đối phương đáng giá để mình đánh cược thêm một lần.
Lăng Dương phấn khởi tinh thần đi đào quặng, đào được một hồi, kênh bang hội nhảy ra tin tức Hoa Mãn Lâu bị Bành Đại Soái giết, Lăng Dương giật mình.
Từ sau khi Bành Đại Soái bị Từ Hiền hung hăng chỉnh một trận, đã có một đoạn thời gian dài không ló mặt gây sự, Lăng Dương còn đang nghi hoặc thì trong kênh bang hội lại lục tục nhảy ra ba tin tức giống vậy.
Lăng Dương lấy trong ba lô ra một lá bùa truyền tống bạn thân, bay qua đó, khi cậu đến nơi thì đã có không ít người xem, người của Kiếm Tình, người trong bang Bành Đại Soái, cùng với phái hóng chuyện góp vui, chen chúc đầy cả màn hình, Lăng Dương vậy mới biết, thì ra bọn họ đã khai chiến trên kênh thế giới nửa ngày.
Người của hai bang hội chửi nhau túi bụi, chiến tranh bang hội bên bờ vực thẳm.
Lăng Dương phát hiện Tiểu Khấu Nhi giữa đám người, PM hỏi.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: tình huống gì đây?
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: Bành Đại Soái này cặn bã đến không thể tưởng được, cách đây không lâu gã lại tìm được một bà vợ, nhưng hai người không kết hôn được, danh hiệu hôn nhân cũ cũng không ẩn được, bà vợ của gã chướng mắt Hoa Hoa, hai ngày nay hễ không có gì làm sẽ tới gây chuyện với ảnh.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: vừa rồi con cùng Hoa Hoa ở đây làm (nhiệm vụ) hàng ngày, đụng phải hai bọn nó, bà vợ quý hiếm của Bành Cặn Bã lì lợm nói Hoa Hoa cướp quái của bọn nó, không nói hai câu đã mở đỏ, Bành Cặn Bã cũng giúp ả giết Hoa Hoa biết bao nhiêu lần, con nhìn hết nổi rồi, đúng là khinh người quá đáng!
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: ngất, thằng này thật sự không biết rút kinh nghiệm, xem ra một trăm kiểu hồi xưa vẫn còn ít, hẳn là giết nó một ngàn kiểu mới phải.
【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: bọn con muốn giúp Hoa Hoa giết lại, nhưng ảnh không chịu.
Lăng Dương không hiểu.
【 nói chuyện riêng 】 Linh Đang Nhi: sao không chịu? Thằng như thế còn giữ lại làm gì?
Không chờ Tiểu Khấu Nhi trả lời, đã thấy Hoa Mãn Lâu đánh chữ trên kênh công cộng:
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: chúng ta giết qua giết lại lâu như vậy, anh không mệt tôi cũng mệt.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: bây giờ anh có vợ, tôi cũng có chồng, có ân oán gì giải quyết một lần duy nhất đi.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: hôm nay tôi đánh với anh, chỉ cần tôi thắng anh một lần, về sau hai ta nước giếng không phạm nước sông, anh đừng đến làm phiền tôi nữa.
【 trước mặt 】 Bành Đại Soái: ha ha, buồn cười thật, đánh thắng tao? Chỉ bằng bản lĩnh của mày?
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: cho dù không thắng được anh, tôi cũng muốn đánh tiếp với anh cho đến khi anh bỏ cuộc mới thôi, tôi muốn cho anh thấy quyết tâm của tôi.
【 trước mặt 】 Bành Đại Soái: được, vậy tao cũng nói luôn ở đây, chỉ cần hôm nay mày thắng được tao một lần, tao sẽ rời khỏi server này!
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: lên đi!
Hoa Mãn Lâu cho mình thêm BUFF, triệu hồi bảo bảo, chủ động khởi xướng công kích đối phương. Bành Đại Soái dần biến mất không thấy, một lát sau xuất hiện ở đằng sau Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Lâu tức thì bị đánh choáng, đối phương ra một chuỗi chiêu liên hoàn, Hoa Mãn Lâu không còn sức đánh trả.
Thực lực của hai người, Lăng Dương biết, Bành Đại Soái chỉ có thể tính ở trình độ trung đẳng, nhưng Từ Hiền sợ là còn thua xa gã.
Đánh BOSS và đánh game thủ là hai thủ pháp hoàn toàn bất đồng, BOSS là chết, nhưng người chơi là sống, người giỏi PVP có hơn nửa cũng giỏi PVE, nhưng người giỏi PVE chưa chắc đã xuất sắc PVP. Từ Hiền chủ yếu tập trung tinh lực vào phó bản, phương diện PVP chỉ đánh mỗi 3V3 đơn giản, đến chiến trường cũng chưa từng đi, phương diện PK gần như không có kinh nghiệm gì, trừ phi đối phương có sai lầm trọng đại, không thì khả năng thắng là rất nhỏ.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lăng Dương, Hoa Mãn Lâu nhanh chóng ngã xuống dưới thế công dày đặc của đối phương, máu của đối phương chỉ hạ mất 30%.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: Linh Đang Nhi, hồi sinh.
Lăng Dương nhíu mày, nhưng vẫn phóng thuật khởi tử hồi sinh cho Hoa Mãn Lâu, đối phương hồi sinh, ngồi tại chỗ ăn đồ hồi máu hồi lam. (lam = ma lực = mana = MP)
Khôi phục xong, Hoa Mãn Lâu đứng lên, lại cho mình thêm BUFF.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: lên đi!
Hai người đánh hết lần này tới lần khác, Hoa Mãn Lâu ngã hết lần này tới lần khác, thành viên bang Bành Đại Soái càng không ngừng cười nhạo Hoa Mãn Lâu, còn nói ra những lời châm chọc ác độc, Lăng Dương đã nhìn đến bốc lửa vài lần, hận không thể mở đỏ cưỡng chế PK bọn nó ngay tại chỗ.
Bạn bè bên Kiếm Tình ra sức cổ vũ cho Hoa Mãn Lâu, quần chúng vây xem bàn tán vài câu vô thưởng vô phạt, tựa hồ đang xem một màn náo nhiệt không mất tiền.
Mười phút trôi qua, hai mươi phút trôi qua, nửa tiếng trôi qua…
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: Linh Đang Nhi, hồi sinh.
Hoa Mãn Lâu không biết đã nói câu này lần thứ mấy, Lăng Dương hung hăng nhấn phím tắt hồi sinh với thi thể của cậu, đám người xung quanh đã dần yên tĩnh, theo thời gian trôi qua, mọi người đều bị hành động của Hoa Mãn Lâu chấn động, tâm tình của bọn họ từ lúc bắt đầu là xem vui, đến giữa là khinh thường, về sau đã thành cảm động, cuối cùng từ đáy lòng bắt đầu cổ vũ cho cậu.
“Hoa Mãn Lâu, cố lên!” Trong đám người vây xem không biết là ai đánh ra đầu tiên.
“Cố lên! Cậu làm được mà!” Lời cổ vũ nối đuôi nhau tràn đầy kênh trước mặt.
Mọi người đều bị sự chấp nhất của Hoa Mãn Lâu đánh động, thế cục bắt đầu nghiêng về một phía, đến cả người của bang Bành Đại Soái cũng từ từ im lặng biến mất.
Hoa Mãn Lâu hết lần này tới lần khác ngã xuống, Linh Đang Nhi hết lần này tới lần khác hồi sinh, người đến vây xem ngày càng đông, lag đến mức Lăng Dương gần như không nhúc nhích được.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: Linh Đang Nhi, hồi sinh.
Lăng Dương chậm chạp không động đậy.
Hiện trường lặng ngắt như tờ.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: Linh Đang Nhi, hồi sinh!
Lăng Dương nặng nề nện một cú lên bàn.
Cửa phòng Từ Hiền thình lình bị đẩy ra, Từ Hiền kinh ngạc quay đầu lại, trong hốc mắt vẫn còn chút phiếm hồng chưa kịp thu hồi.
Lăng Dương không đợi Từ Hiền nói gì đã đi qua, ra hiệu Từ Hiền tránh ra, Từ Hiền ù ù cạc cạc nhưng vẫn nghe lời đưa máy cho Lăng Dương.
Lăng Dương cúi đầu nghiên cứu phím tắt của Hoa Mãn Lâu một phen.
“Tuy chức năng chủ yếu của tế ti thú ảo là phụ trợ, nhưng nếu thao tác đúng thì cho dù một mình PK cũng có thể rất mạnh.” Lăng Dương vừa điều chỉnh vị trí phím tắt vừa nói.
“Nhất là những nghề giống ảnh võ, chỉ cần mang theo bảo bảo hệ khống chế, không cho gã đến gần, sau đó chậm rãi mài chết gã, đối phương tuyệt đối không phát huy được tí gì.” Lăng Dương rất quen thuộc với các bảo bảo của Hoa Mãn Lâu, lúc này từ cột thú cưng thả ra gấu trúc Bắc Mỹ, gấu trúc Bắc Mỹ có thể biến thân, có thể mê hoặc tầm mắt đối thủ, còn có thể dùng thuật choáng hạn chế hành động của đối thủ.
Từ Hiền kinh ngạc nhìn Lăng Dương, hoàn toàn không hiểu màn trình diễn này của Lăng Dương từ đâu ra.
Lăng Dương cũng không giải thích với cậu, đưa tay phát động mãnh công về phía Bành Đại Soái. Bành Đại Soái cùng Hoa Mãn Lâu đánh mấy chục ván, một là rất mệt mỏi, hai là có chút lơ là, đến ẩn thân cũng chưa dùng đã giơ chủy thủ đánh trả, chờ nhận ra điều bất thường thì cả người đã bị bao vây trong thế công của Hoa Mãn Lâu không thể thoát thân.
Lăng Dương múa ngón tay phi thường nhanh, Từ Hiền nhìn mà trợn mắt há mồm, mãi đến khi Bành Đại Soái a một tiếng ngã xuống đất, cậu vẫn còn mang vẻ mặt không thể tin nổi.
Lăng Dương đập mạnh phím Enter.
【 trước mặt 】 Hoa Mãn Lâu: Tiểu Khấu Nhi, hồi sinh!
Câu này của Lăng Dương tuy là đánh ra, nhưng lại như có tư thế nuốt cả sơn hà, khí phách kinh thiên động địa, nhất thời, chấn động tất cả những người có mặt tại hiện trường, ngay cả Từ Hiền cũng bị khí thế của cậu chấn động mãi không nói ra lời.
Qua nửa ngày Từ Hiền mới nhỏ giọng chỉ vào màn hình, “Ừm, tớ là tế ti, tớ có thể hồi sinh.”
Lăng Dương nghiêng đầu, “Hở??”
Lăng Dương hồi sinh Bành Đại Soái, bơm đầy máu cho gã, xong giết gã hai lần liền mới hả được giận.
Cậu rốt cục thu tay, xoay về phía Từ Hiền đang hoang mang bên cạnh, thở dài, “Hoa Hoa, tớ là Linh Đang Nhi.”