Đọc truyện Cấm Nói Chuyện Phong Nguyệt Gả Cho Ác Quỷ – Chương 14: Gả Cho Ác Quỷ 14
Bùi Hồi trừng lớn hai mắt: “Quan phòng?”
Tạ Tích rời khỏi tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của Bùi Hồi, bế hắn lên từ tấm ga giường nhăn nhúm rồi đi thẳng vào phòng tắm: “Một loại âm dương quỷ thuật đã bị thất truyền từ lâu, lấy xương sống làm xà nhà, lấy xương đùi làm cột trụ, xây lên một quan phòng.
Có người không biết chân tướng đã vào đó ở, qua năm tháng tích tụ, cửa nát nhà tan.
Gia đình chuyển vào đây ở trùng hợp có một phụ nữ trẻ tuổi có bát tự thuần âm*, vì bị quan phòng ảnh hưởng nên đột tử, cuối cùng biến thành lệ quỷ trú ngụ trong quan phòng, không ngừng hại người vô tội.”
*https://.facebook.com/PhongThuyDacTai/posts/1293660047477374/
Bùi Hồi nghe vậy sởn tóc gáy, khi bị thả vào bồn tắm, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tạ Tích đang xả nước như muốn khóa chặt người này lại: “Âm dương quỷ thuật? Nói cách khác quan phòng là do người làm? Tại sao loại quỷ thuật hại người như thế này lại tồn tại?” Chỉ cần Tạ Tích còn ở bên cạnh hắn hắn sẽ không sợ hãi, chỉ cần không sợ hãi, chỉ số thông minh của Bùi Hồi luôn giúp hắn bắt được trọng điểm.
Tạ Tích bước vào bồn tắm, đặt Bùi Hồi vào trong lòng mình: “Kẻ sáng tạo ra quan phòng ban đầu chỉ định nuôi quỷ, âm dương quỷ thuật, thuật đuổi quỷ dịch quỷ trấn quỷ.
Có kẻ tâm thuật bất chính học được quỷ thuật, biến quỷ thuật thành tà thuật.
Quan phòng hại người rất nặng nên đã bị liệt vào hàng cấm thuật, là loại tà môn ma đạo.
Quan phòng em gặp phải là của kẻ tốn trăm phương ngàn kế mới nuôi ra được lệ quỷ, song đạo hạnh không sâu, hẳn là mới nuôi chưa đến mấy năm.”
(dịch: loại trừ, xóa bỏ)
“Ở đó tôi nhìn thấy rất nhiều thi cốt.” Ngụ ý là nuôi chưa được mấy năm đã chết nhiều người như vậy, nếu cứ để im thêm mấy năm nữa, vậy con lệ quỷ đó còn dám hung hăng ngang ngược giết nhiều người đến thế nào nữa đây?
“Quan phòng quỷ thuật thất truyền cũng là do lệ quỷ được nuôi ra quá hung, dễ bị mất khống chế dẫn đến phản hệ.” Tạ Tích chẳng có hứng thú gì với kẻ nuôi quỷ, quan phòng và con lệ quỷ đó, nhưng bây giờ tâm tình y đang rất tốt, cho nên đối với vấn đề của tiểu thê tử đều là hỏi gì đáp nấy: “Nữ tử vốn là âm, lại thêm bát tự thuần âm mệnh đồ nhấp nhô, bị trúng kế uổng mạng nên biến thành lệ quỷ, hung tính mười phần.
Người sống trong quan phòng đó sinh khí suy nhược, từng người đột tử, lệ quỷ áo đỏ ấy hẳn cũng chết thảm sau khi người nhà thị bị đột tử.”
Bùi Hồi: “Là ai nuôi quỷ?”
Bàn tay Tạ Tích thâm nhập vào phía sau Bùi Hồi giúp hắn vệ sinh, thờ ơ trả lời: “Kẻ sắp chết thôi, không quan trọng.”
Trán Bùi Hồi kề lên trên bờ ngực trần trụi của Tạ Tích, gương mặt ửng đỏ, cắn chặt môi dưới lông mày nhíu chặt, biểu cảm ẩn nhẫn.
Một lúc lâu sau mới nấc một tiếng hỏi: “Được chưa? Tôi đói rồi.” Hắn từ tối đến giờ chưa được một hạt gạo vào bụng, đến một ngụm nước cũng chưa được uống, lại tốn một đống sức lực đào vong và vận động, đói lắm rồi.
Tạ Tích: “Ừm, ta đi nấu cơm.” Y hôn hôn thái dương Bùi Hồi, buông tay ra, hai người đứng dậy lau khô bọt nước trên người rồi sóng vai rời khỏi phòng tắm.
Bùi Hồi làm ổ trên ghế sô pha, lôi di động ra gọi cho Cao Hoa, miêu tả khái quát lại chuyện mình gặp phải quan phòng, hỏi anh có manh mối gì về nó không.
Cao Hoa trầm mặc một lát, nói với hắn anh sẽ hỏi ông ngoại mình thử xem sao.
Bấy giờ Tạ Tích đã bưng một chiếc khay làm từ gỗ ra khỏi phòng bếp, trên khay là một chiếc tô lớn màu nâu gỗ, trong tô là vắt mỳ trắng ngà cùng mấy cọng rau xanh.
Bùi Hồi: “Mỳ chay à?” Nếu không phải ngửi thấy hương thơm nức mũi, có lẽ anh đã không cả muốn ăn rồi.
Canh quá nhạt, đối với loại người khẩu vị mặn không thịt không vui như Bùi Hồi mà nói, sức hấp dẫn của tô mỳ chay này không phải quá lớn.
Tạ Tích đưa cho hắn đôi đũa và thìa: “Nếm thử.”
Bùi Hồi gắp vài sợi mỳ lên ăn thử, chợt giật mình.
Sợi mỳ dai dai mềm mềm, nước dùng ngon miệng, lúc nhai mỳ còn thoang thoảng vị ngọt thanh của thịt cá.
“Đây là mỳ gì vậy?” Hắn chưa bao giờ ăn qua.
“Mỳ lươn.” [1]
[1] Nguyên văn: 鳗面
“Cái gì?”
Tạ Tích đang nấu nước, sau khi xác nhận lượng nước vừa đủ và ấn nút đóng nắp thì bắt đầu gọt vỏ tuyết lê: “Sợi mỳ được làm từ bột mỳ và thịt cá chình hoa [2], sáng nay rảnh rỗi nên làm một ít rồi cho vào ngăn đông lạnh, giờ chỉ cần thả vào nước canh gà và thêm chút nấm là có thể ăn được.”
[2] cá chình hoa: là một loài thuộc Bộ Cá chình, có thân hình dài rắn, thiếu vây bụng, đôi khi cả vây ngực; vây lưng và hậu môn dài, phía sau thường gắn với vây đuôi, không có gai cứng; bong bóng thông với ruột.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Chẳng lẽ anh ta tự thân vận động?! Bùi Hồi rất là kinh ngạc, chả trách sợi mỳ dai dai mềm mềm, nước dùng trong veo lại ngọt thanh như vậy, hóa ra là do anh ta tự tay làm.
Lập tức cảm thấy hứng thú với Tạ Tích đang mải gọt vỏ tuyết lê, hắn biết Tạ Tích cực kỳ chú trọng trên phương diện này, yêu cầu cực cao.
Theo đuổi sự tận thiện tận mỹ trong từng thành phẩm, đặc biệt trên phương diện trù nghệ.
Dạ dày của Bùi Hồi đã bị chinh phục, hắn hỏi: “Ngài đang nấu món gì vậy?”
“Trà hoa quả.” Tạ Tích cầm lấy vỏ quả đã được gọt xong, một dây hoàn chỉnh không bị đứt.
“Ta từng nghiên cứu cách làm trà hoa quả, rất dễ làm.
Hơn nữa hiệu quả không tồi, tỷ như trà tuyết lê, kiện vị nhuận phổi.
Dạ dày của em không tốt lắm, phải chăm sóc cẩn thận mới được.
À, còn có công dụng giải khát nhuận giọng rất tốt.”
Ban đầu Bùi Hồi cũng không để ý, chờ đến khi mở miệng mới phát hiện giọng mình khản đặc đến mức không nói lên lời.
Lập tức trắng mắt lườm Tạ Tích: “Lão lưu manh.” Nếu anh ta biết khắc chế một chút thì mình còn bị mất tiếng sao?
Tạ Tích ôn nhuận cười: “Vi phu sai rồi.”
Tốc độ nhận sai cực nhanh, thái độ cũng rất ôn hòa, làm người ta chẳng muốn truy cứu nữa.
Môi Bùi Hồi giật giật, lại chẳng thể thốt ra một câu trách cứ, chỉ có thể hậm hực uống trà hoa quả y nấu cho.
Nước trà thanh nhuận giải khát, yết hầu hơi xưng đau đã dịu xuống một chút rồi nên hắn cũng không chọc Tạ Tích nữa.
An tĩnh uống hết nước trà rồi ngáp dài một cái, cố vực lại tinh thần giúp Tạ Tích dọn dẹp phòng bếp.
Đáng tiếc dọn thì chẳng đến đâu, ngược lại còn bày ra một đống, vì vậy đã bị Tạ Tích ôn tồn dỗ đi ngủ.
Bùi Hồi do dự: “Không cần tôi phụ một tay ư?”
Tạ Tích vứt cái bát vỡ tan tành vào trong xọt rác, quay đầu lại cười: “Không cần.”
Bùi Hồi: “Được rồi.” Hắn nhún nhún vai, nhẹ nhàng tự tại trở về phòng ngủ.
Không có biện pháp, tuy rằng hắn từ nhỏ không bị ép phải ‘quân tử xa nhà bếp’ nhưng trưởng bối trong nhà đều thương hắn.
Việc hắn tự tay làm nhiều nhất chính là ném quần áo vào máy giặt, và đổ thêm nước giặt vào trong máy thôi.
Trừ việc đó ra thì không phải làm thêm việc gì khác, trước khi Tạ Tích đến, phòng bếp còn giăng đầy mạng nhện.
Ngày hôm sau, Cao Hoa nói cho Bùi Hồi: “Ông ngoại nói kể với tao, tầm 5 năm năm trước đúng là có phát sinh án tử liên quan đến tà thuật quan phòng nuôi quỷ, không rõ thực hư ra sao.
Nhưng hiện trường bị phá hủy quá nghiêm trọng, hơn nữa xảy ra quá nhanh, không có biện pháp xác định đó có phải là thuật quan phòng nuôi quỷ đã thất truyền từ lâu không, cho nên không coi trọng lắm.”
Bùi Hồi: “Nói rõ về án tử đó một chút đi.”
Cao Hoa: “Người nhà đó họ Chương, một nhà năm miệng ăn.
Sau khi dọn vào quan phòng, trong vòng 3 năm lần lượt đột tử.
Nhà họ có một cô con gái treo cổ chết trong phòng, lúc chết còn mặc một bộ đồ đỏ rực, nom rất hung tà.
Rồi đột nhiên căn nhà đó phát sinh hỏa hoạn, thi thể của cô gái đó cũng bị thiêu hủy theo.”
“Hồng y nữ thi? Có phải tay chân của cô ta rất dài, thân cao tầm hai mét?”
“Không sai.
Hơn nữa còn là nữ giới bát tự thuần âm, lúc phát hiện cô ta mặc đồ đỏ treo cổ tự sát, mọi người trong giới thiên sư còn chuẩn bị trận địa sẵn sàng chờ lệ quỷ xuất hiện.
Ngoài dự đoán nó lại bị một mồi lửa thiêu sạch sẽ —— theo lý mà nói, nếu bị lệ quỷ hung tà như vậy ám thì cơ hội thoát thân gần như bằng không.
Bùi Hồi, sao mày chạy thoát được?” Cao Hoa sau khi nghe bạn tốt nói nó không có việc gì thì nhẹ nhàng thở ra, kế tiếp lại lo lắng đề phòng, phải luôn đề cao cảnh giác.
Bùi Hồi: “Tao tự có biện pháp.”
Biểu cảm của Cao Hoa cực kỳ nghiêm túc: “Bùi Hồi, mày nói cho tao nghe, có phải mày bị quỷ mê rồi không?” Hồi trước anh đã hoài nghi Bùi Hồi bị quỷ mê rồi, với sự hiểu biết về Bùi Hồi của anh, cái thằng này sao có thể đi gọi gái nhiều đến mức trên cổ rậm rạp dấu hôn? “Mày không cần quàng khăn che cổ đâu, trời nóng 40 độ thế này mà còn quàng khăn có khác gì lạy ông tôi ở bụi này không?”
Bùi Hồi muốn che cổ lại theo phản xạ, sặc nước miếng chảy cả nước mắt.
Thẳng nam Cao Hoa chẳng biết đau lòng là gì, ánh mắt nhìn Bùi Hồi như muốn nói ‘chột dạ à? Sợ đến hết cả hồn rồi kìa’.
“Nhân quỷ thù đồ [3], nếu có nữ quỷ quấn lấy mày, mày tốt nhất nên đoạn tuyệt quan hệ với cô ta đi.
Nếu không cả mày và cô ta đều phải chịu khổ.
Hơn nữa, có thể đối phó với lệ quỷ trong quan phòng, kẻ ngu cũng biết con quỷ ám mày cũng không phải loại quỷ bình thường thiện lạnh gì cho cam.
Bây giờ vẫn còn chưa muộn, nhanh tay chặt đứt đi.”
(3) Nhân quỷ thù đồ: ý nói người và quỷ có mối hận thù khó giải, là hai thứ thuộc hai thế giới khác nhau, không nên chung đụng một nhà, dễ phát sinh cừu hận.
Lời khuyên bảo tận tình của Cao Hoa chẳng có tác dụng lớn, nếu có biện pháp đuổi con ác quỷ đó đi, Bùi Hồi cũng không bị xx đến hỏng cả thận.
Huống hồ con ác quỷ này còn do hắn tự mình trêu chọc… Thỉnh thần thì dễ tiễn thần lại khó, thỉnh quỷ cũng như vậy cả thôi.
Hơn nữa hắn còn là vợ ác quỷ, hận đoạt thê đó nha, cừu nhân gặp nhau đỏ cả mắt.
Bùi Hồi đúng lý hợp tình: “Làm gì có nữ quỷ!” Chỉ có nam quỷ thui.
“Đừng quên tao đang làm quen với Tạ Tích! Tao có anh ấy rồi, làm sao dám ra bên ngoài làm loạn với nữ quỷ chứ?”
Cao Hoa thiếu chút nữa đã quên Tạ Tích, nhớ lại bầu không khí lúc hai người họ ở chung ai cũng không chen vào được, anh cảm thấy mình không nên nghĩ nhiều quá.
Hai thằng đàn ông nằm ngủ chung cũng có thể ấy ấy, nếu là nữ quỷ thì sẽ rụt rè hơn một chút.
Nói như vậy, chẳng nhẽ không phải bị quỷ mê thật à?
“Được rồi, tao tạm tin mày không bị quỷ mê.
Nhưng mày bị quỷ ám theo là sự thật không thể bàn cãi, ngắn ngủn có mấy ngày, đầu tiên là vong linh thang máy, sau đó lại là lệ quỷ trong quan phòng, tần suất gặp quỷ của mày cao đến bất thường.
Để tao thương lượng với ông ngoại xem có cách nào giúp mày không.”
Bùi Hồi đấm bả vai Cao Hoa: “Cảm ơn.”
Cao Hoa: “Khỏi cần, livestream trên mạng tối hôm qua đã nhấc lên sóng to gió lớn.
Sự tình chuyển biến quá nhanh, cứ như trong phim ấy, chứng cứ của hai vợ chồng Đổng Vượng Phát vô cùng xác thực, chỉ chờ cảnh sát thông báo trên đài làm sáng tỏ chân tướng sự việc thuận tiện đưa ra hành vi phạm tội của họ nữa thôi.
Song lại có chuyện ——”
Bùi Hồi kinh ngạc: “Bùi Thần Nghiêu lại làm chuyện xấu?”
Cao Hoa: “Không phải nó, sau khi bị lật thuyền trong mương [4] nó túng đến độ không dám lộ diện nữa.
Hai vợ chồng Đổng Vượng Phát đã chết, tự sát, tử trạng thê thảm.”
(4) lật thuyền trong mương: ý nói cố ý phô trương thanh thế quá đà mà nhận lấy đả kích thất bại.
“À.” Bùi Hồi cũng không cảm thấy quá kinh ngạc: “Cứ làm sáng tỏ rồi đưa tin như bình thường thôi, tận lực không nhắc đến chuyện thần ma quỷ quái.”
Cao Hoa: “Tao biết rồi.”
Buổi tối 7: 00 đúng, thời sự đưa tin toàn bộ sự việc đồng thời làm sáng tỏ chuyện kẻ tình nghi đã tự sát – Đổng Hưng xác thật có âm mưu giết người, hơn nữa tài khoản của người Đổng gia liên tục được chuyển vào số tiền lớn.
Hợp lý hóa phỏng đoán đầu tiên là Đổng Hưng nhận tiền rồi lên kế hoạch mưu sát Bùi Hồi, sau khi Đổng Hưng tử vong, người Đổng gia bị thu mua vu hãm Bùi Hồi và xí nghiệp Cao Thị.
Đồng thời, thời sự cũng công bố những án kiện nghe rợn cả người về cô con gái thứ tư của Đổng Vượng Phát, thời gian cách đây vài thập niên trước.
Tin vào lời giang hồ thuật sĩ nói nên nhẫn tâm đẩy con gái ruột xuống lầu ngã chết, thay con trai Đổng Hưng trù tiền mà không ngừng bán con gái mình đi, thân là mẹ đẻ Vương Xuân Hoa lại vì một vạn đồng mà hạ thuốc cô con gái thứ ba làm cô phát điên và nhảy lầu tự sát.
Sau này Vương Xuân Hoa tung tin đồn nhảm bức tử một phụ nữ cùng trấn, rồi còn đay nghiến hai cô con dâu làm họ phải uống thuốc tự sát.
Đổng Vượng Phát nhìn như hòa ái dễ gần còn đáng sợ hơn, vì trả thù gia đình đã khiến con trai lão ngồi tù mà phóng hỏa, một nhà chín miệng ăn đều táng thân giữa biển lửa.
Đổng Hưng hiếp dâm, đánh nhau, mưu sát không việc ác nào không làm, hai thằng con gã tướng mạo hung ác, bản tính cũng như thế.
Tuổi còn nhỏ đã biết cách bôi nhọ người khác, khinh nhục bạn bè đồng trang lứa và rình trộm con gái nhà người ta.
❀ “Người nhà này đúng là cặn bã của xã hội, xin hãy tuyên án tử hình bọn họ đi.”
❀ “Tôi cảm thấy tử hình thì lời cho bọn chúng quá, những người bị hại trong mấy vụ án nào có ai không vô tội? Thân là người bị hại phải tự mình đòi công đạo ngược lại còn bị ghi hận, cả nhà bị giết —— ông trời ơi, tên này bị điên rồi, không có nhân tính.”
❀ “Hai lão súc sinh chết không hết tội.”
❀ “Hai đứa con tuy còn nhỏ nhưng làm ơn đừng buông tha bọn chúng.”
❀ “Chỉ có mình tôi tò mò ai đã thu mua Đổng Hưng mưu sát Bùi Hồi à? Cẩn thận ngẫm lại trò khôi hài này thì ban đầu người bị dư luận khiển trách nhiều nhất chính là Bùi Hồi và xí nghiệp Cao Thị, trái lại xí nghiệp Bùi Thị cùng với Bùi Thần Nghiêu…… tại sao lại như đứng giữa mắt bão thế nhỉ?”
❀ “Lúc trước còn có người cố ý cường điệu mẹ đẻ Bùi Thần Nghiêu không phải là tiểu tam, tôi còn định nói mẹ đẻ Bùi Hồi là bà Cao qua đời mới tám năm, Bùi Thần Nghiêu chỉ nhỏ hơn Bùi Hồi không đến một tuổi.
Chẳng nhẽ sau khi kết hôn đã đi ngoại tình sinh con riêng??”
❀ “Hả, sao nghe bảo anh em Bùi Thần Nghiêu không phải là con ruột của Bùi đổng, theo mẹ gả về đây thôi?”
❀ “Vậy mà cũng tin.
Lừa người ngoài mà thôi, trong giới hào môn ai chẳng biết đó chỉ là bề ngoài.”
❀ “Giới hào môn thật đáng sợ.”
❀ “Bùi Thần Nghiêu đứng ra xin lỗi, bây giờ đố dám lộ mặt.”
❀ “Đào càng sâu càng thấy thú vị.”
❀ “Từ từ, không ai giải thích mấy việc thần quái xuất hiện trong buổi livestream tối hôm qua à?”
❀ “Mấy người tin là có quỷ thật à? Rõ ràng là Bùi Hồi, thời sự và video quả cam thiết hạ một bố cục, mục đích chính là dụ người nhà Đổng Vượng Phát chủ động nhận tội.
Bởi vì chứng cứ năm đó quá ít, nếu không người nhà Đổng Vượng Phát cũng không thể ung dung ngoài vòng pháp luật nhiều năm như vậy.
Trên official website của cảnh sát đã làm sáng tỏ chuyện này, xác nhận là cài bẫy.”
❀ “Lúc đó quỷ dị lắm, nhiều thanh âm tầng tầng lớp lớp sởn cả da gà, lúc nghe thấy da gà da vịt của tôi nổi cả lên.”
❀ “Đừng có mà coi thường khoa học kỹ thuật, nếu không tại sao lại có mấy tin tức về âm quỷ dọa chết người? Trên đời này làm gì có quỷ, chỉ có người làm việc xấu, trong lòng có quỷ.”
❀ “Ha! Dù sao tôi cũng không tin có quỷ.
Nếu thực sự có quỷ, tại sao lại phải che đen màn hình không cho mọi người thấy?”
……
❀ “……e thôi không nhắc đến video quả cam nữa.
Trong buổi livestream có cái anh Hồ Tử gì đó cũng thật là hùng hổ doạ người, chỉ bằng lời nói của một bên mà không ngừng kích động dân chúng.
Hơn nữa còn tìm được cái cô hộ sĩ bị khai trừ kia làm người làm chứng, đúng là nhân phẩm âm vô cực.”
❀ “Ha! Hồ Tử đã bị tịch thu thẻ nhà báo vì đưa tin sai sự thật, hiện tại đang bị phong sát.
Đến nỗi cái cô hộ sĩ làm nhân chứng kia cũng bị chửi sợ không dám ra cửa.
Coi như ở ác gặp dữ.”
❀ “Trên official website của cảnh sát tuyên bố một tin tức, vợ chồng Đổng Vượng Phát tự sát trong ngục.
Phía dưới còn có câu ‘người đang làm trời đang nhìn, ngẩng đầu ba thước thấy thần minh’,…… Này không phải đang ám chỉ cái gì đó sao?”
❀ “Loại ác nhân như vợ chồng Đổng Vượng Phát có tố chất tâm lý cứng rắn lắm, tối hôm qua gặp phải chuyện đó còn có thể trấn định mà chống đỡ, không biết hối cải.
Sẽ không dễ dàng tự sát đâu.”
❀ “Nếu không phải tự sát, chẳng lẽ ——”
❀ “Vong hồn lấy mạng!”
❀ “Thôi đi mấy mẹ, chúng ta đang sống trong một xã hội phú cường dân chủ văn minh hài hòa tự do bình đẳng công chính pháp trị.”
Hết chương 14
Lăng: Tứ trụ thuần âm hay còn gọi là bát tự thuần âm là dạng tứ trụ có cả 4 can trong tất cả các trụ chỉ gồm những can âm là: ất, đinh, kỷ, tân, quý.
Dạng tứ trụ này cũng chiếm 1/16 trên tổ số lượng tứ trụ.
Câu nói “cô âm bất trường” cũng chính là dùng để ám chỉ cho dạng tứ trụ này nghĩa là chỉ toàn âm sẽ không thể sản sinh ra thứ khác và phát triển được.
Tính cách của người có dạng tứ trụ này sẽ rất nhạy cảm, âm tính, thích suy nghĩ nhiều, thâm trầm, trái ngược hoàn toàn với tứ trụ thuần dương.
Đây là một người có hướng nội, nên thường tiêu cực hóa mọi vấn đề, là người bi quan, luôn nghĩ về bóng tối, thiên về nữ tính vì tính cách quá âm nhược.
Người có tứ trụ thuần âm này cũng là người có cơ duyên rất lớn với tôn giáo và cả huyền học, thuật số nữa, đồng thời cũng là người dễ bị tác động bởi linh giới (thế giới tâm linh như ma quỷ, thần phật).
Có thể nói tứ trụ thuần âm và thuần dương trái ngược hoàn toàn với nhau do chúng là hai thái cực, hai điểm đối lập.
Người có tứ trụ thuần âm sẽ sống và tiếp xúc chủ yếu với con gái, nữ giới.
Đồng thời do tính cách quá âm tính sẽ gây ra một tình trạng là cuộc sống hôn nhân của người có tứ trụ thuần âm sẽ giống với tứ trụ thuần dương, đó là rất dễ bị đổ vỡ trong hôn nhân, khó kết hôn, hoặc giả nếu có kết hôn thì vợ chồng cũng rất ít khi gặp nhau, nhân duyên với con cái cũng rất mỏng thường là người sống cô độc từ trẻ tới già, cho dù có con cái cũng dễ bị yểu mạng hoặc con cái sống tách biệt, xa dời cha mẹ.
Nên cuộc sống về già của người có tứ trụ thuần âm và thuần dương là giống nhau hoàn toàn, cô độc, quả giao.
Đây cũng là một dạng tứ trụ điển hình của các ngôi sao nổi tiếng, nhà văn, tiểu thuyết gia, tầng lớp thầy tu, ni cô, hòa thượng, người đồng tính.
Đặc biệt rất nhiều nhà ngoại cảm đều có dạng bát tự này.
(http://hoathannamphuong.com/tu-tru-thuan-duong-va-thuan-am/).