Bạn đang đọc Cám Dỗ Ngoại Tình – Chương 248
Nghe những lời người đàn ông che mặt đó nói, trái tim Đường Du Nhiên như quặn thắt, đương nhiên trong lòng Đường Du Nhiên nghĩ rằng Thời Ngọc Thao sẽ chọn cô!
Nhưng giờ cô không có đủ tự tin để nói ra những gì mình nghĩ…
Đường Du Nhiên im bặt, còn Aker – người đang che mặt kín mít thì nhếch mép rồi nói tiếp: “Cô Đường, đã hơn một tiếng đồng hồ rồi mà cậu Thời vẫn chưa có lựa chọn.
Điều đó chứng minh lựa chọn giữa cô và cô An với cậu Thời là một quyết định rất khó, vậy mà mới đầu tôi còn tưởng cậu Thời sẽ không do dự mà chọn cứu cô.”
Đường Du Nhiên nghe vậy thì sững cả người, những lời này chẳng khác gì dưỡi dao đâm thẳng vào tim cô.
Thật ra lúc đầu, ngau sau khi Đường Du Nhiên biết chuyện, cô cũng đinh ninh rằng Thời Ngọc Thao sẽ không do dự mà chọn mình…
Nhưng không, mãi cho đến hiện tại khi mà quả bom hẹn giờ đếm ngược mười phút cuối cùng, Thời Ngọc Thao vẫn chưa đưa ra lựa chọn…
Nếu nói cô không buồn, không tủi thì chắc chắn là nói dối.
Đường Du Nhiên yêu Thời Ngọc Thao nhiều đến thế, nên tất nhiên cô cũng hy vọng trong lòng Thời Ngọc Thao chỉ có mỗi mình cô.
Advertisement
Nhưng đến giờ cô mới ngộ ra rằng An Lâm vẫn sẽ mãi luôn có một vị trí nhất định trong lòng Thời Ngọc Thao.
Bởi Thời Ngọc Thao đã do dự khi phải chọn cứu cô hay An Lâm thay vì chọn Đường Du Nhiên ngay lập tức.
Đường Du Nhiên im lặng, Aker đang che mặt cũng không thèm để ý mà tiếp tục nhìn Đường Du Nhiên và chậm rãi nói: “Cô Đường, cậu Thời không chọn được, nên tôi quyết định giúp cậu Thời một tay.”
Vừa dứt lời, Aker liếc mắt ra hiệu cho người đàn ông áo đen bịt kín mặt đứng cạnh Đường Du Nhiên, ngau lập tức người đàn ông mặc đồ đen di chuyển con dao đâm thẳng vào cánh tay Đường Du Nhiên.
Advertisement
Vết máu đỏ tươi lập tức loang lổ khắp chiếc váy trắng Đường Du Nhiên đang mặc, trông vô cùng ghê rợn.
Đường Du Nhiên đau đớn, cô nghiến răng thật chặt, cuối cùng vẫn không chịu được mà r3n rỉ, sắc mặt cô tái nhợt đến đáng sợ, trán toát hết mồ hôi lạnh.
Nhìn cảnh trong video, trái tim Thời Ngọc Thao liền thấy như bị người ta bóp chặt, anh khó thở, đau đớn quặn thắt như có ngàn vạn cây kim đâm vào, nắm tay vì siết quá chặt mà kêu lên rộp rộp.
Đôi mắt Thời Ngọc Thao hằn lên tia lửa phẫn nộ! Aker chết tiệt! Bọn chúng lại dám làm tổn thương Du Nhiên của anh! Tên Aker khốn kiếp! Lần này, Thời Ngọc Thao nhất định sẽ không bỏ qua cho Aker!
Trước khi video kết thúc, giọng nói quái dị đã qua máy biến đổi giọng của Aker lại vang lên, đây là lời nhắn đặc biệt dành cho Thời Ngọc Thao, “Cậu Thời, mày nghĩ thông suốt chưa? Giữa cô Đường và cô An, mày sẽ chọn cứu ai? Nếu mày vẫn nghĩ không ra, thì năm phút sau thứ bị thương tiếp theo sẽ không chỉ đơn giản là cánh tay thôi đâu.”
Thời Ngọc Thao nghe những lời Aker nói mà nghiến răng, sau đó anh lại nghe thấy giọng nói của Đường Du Nhiên đột nhiên vang lên trong video: “Thời Ngọc Thao, anh còn nhớ Bạch Tiên Nhi không? Mau đến cứu e-m…”
Lời nói của Đường Du Nhiên lẽ ra vẫn chưa kết thúc, nhưng video đã đột ngột kết thúc tại đây.
Trong đầu Thời Ngọc Thao không khỏi nhớ lại những lời có phần khó hiểu mà Đường Du Nhiên nói ở cuối video.
Trong tình huống nguy cấp thế này, sao đột nhiên Đường Du Nhiên lại nhắc tới Bạch Tiên Nhi mà cô ghét nhất?
Thời Ngọc Thao nhíu mày, ngẫm đi ngẫm lại cái tên Bạch Tiên Nhi.
Xoẹt một cái, anh chợt nhớ ra lần đó sau khi Bạch Tiên Nhi bắt cóc Đường Du Nhiên, cô ta đã lái xe lao thẳng xuống sông, đến giờ vẫn chưa rõ sống chết!
Sông! Đường Du Nhiên thông minh như vậy, lại đột nhiên nhắc đến Bạch Tiên Nhi trong lúc cấp bách thế này, chẳng lẽ là để ám chỉ cho anh biết nơi Đường Du Nhiên đang bị nhốt ở gần sông!
Diệu Thành chỉ có duy nhất một con sông, khu nhà ở gần sông cũng không nhiều, huống hồ còn là khu nhà cũ, bỗng chốc phạm vi đã thu hẹp lại rất nhiều.
Nhất định là như vậy! Chắc chắn ý của Đường Du Nhiên là như vậy!
Thời Ngọc Thao cầm điện thoại mà run run, anh lập tức bấm số của Quý Viêm Phong.
Thấy cuộc gọi của Thời Ngọc Thao, Quý Viêm Phong sợ sẽ bỏ lỡ tin tức của Đường Du Nhiên nên cũng không do dự mà lập tức bắt máy.
Quý Viêm Phong vừa bắt máy đã vội nói với Thời Ngọc Thao: “Thời Ngọc Thao! Sao rồi? Có tin tức gì của Du Nhiên chưa? Bên tôi vẫn đang tìm đây! Thời gian quá ngắn, mấy khu là cũ phù hợp điều kiện ở Diệu Thành lại nhiều.
Muốn dò xét từng nhà trong thời gian ngắn như vậy là không xuể! Đến giờ tôi vẫn chưa tìm được…”
Quý Viêm Phong chưa kịp nói xong, Thời Ngọc Thao đã vội ngắt lời anh ta: “Quý Viêm Phong! Aker vừa gửi cho tôi một video! Đến cuối video, Du Nhiên đột nhiên nhắc đến Bạch Tiên Nhi!”
“Cô ấy hỏi tôi còn nhớ Bạch Tiên Nhi không! Lần trước Bạch Tiên Nhi và Khâu Thiếu Trạch thông đồng chủ mưu bắt cóc Du Nhiên, cô ta lái xe ô tô chạy trốn, cuối cùng cả xe và người đều rơi xuống sông, sống chết chưa rõ!”
“Chắc chắn Du Nhiên sẽ không vô cớ nhắc đến Bạch Tiên Nhi.
Tôi nghi Du Nhiên đang ám chỉ rằng cô ấy hiện đang bị giam ở một nơi gần sông!”
“Diệu Thành có rất ít khu nhà cũ gần sông, phạm vi khu vực tìm kiếm cực nhỏ.
Anh đưa người đến kiểm tra liền đi, tôi cũng cho người bên tôi đến ngay.
Còn hơn mười phút nữa, có lẽ vẫn kịp!”
“Được! Tôi đi ngay đây!” Quý Viêm Phong đáp lại ngay tức khắc!
Vừa cúp cuộc gọi của Quý Viêm Phong, Thời Ngọc Thao đã gọi ngay cho cấp dưới và đưa ra chỉ thị.
Không thế không nói, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên thực sự rất ăn ý.
Thời Ngọc Thao đoán không sai, Đường Du Nhiên đột nhiên nhắc đến tên Bạch Tiên Nhi là vì muốn bí mật tiết lộ vị trí hiện tại của cô cho Thời Ngọc Thao.
Đường Du Nhiên đã lặng lẽ quan sát môi trường xung quanh kể từ khi cô tỉnh dậy, cô bị nhốt trong một khu nhà cũ nát, các vách tường trong phòng đều bám đầy bụi, thậm chí một số mảng tường còn bị bong tróc lớp vôi.
Và có lẽ không có hàng xóm sống xung quanh, bởi vì Đường Du Nhiên đã bị nhốt ở đây mấy tiếng rồi mà vẫn không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào ở vách bên cạnh trong khi đây là một khu nhà cũ nát, chức năng cách âm cũng đã mai một.
Có lẽ cũng vì lý do này, mà những kẻ bắt cóc không bịt miệng cô.
Bởi dù cô có hét khan cả cổ thì cũng chẳng ai nghe thấy mà cứu.
Nhưng điều khiến Đường Du Nhiên cảm thấy đáng mừng nhất chính là cô đã nghe thấy tiếng nước chảy bên ngoài.
Tuy âm thanh khá nhỏ, nếu không nghe kỹ thì sẽ không nghe thấy, nhưng vẫn không thoát khỏi đôi tai nhạy bén của Đường Du Nhiên.
Hơn nữa nếu nghe kỹ thì âm thanh đó cũng không quá nhỏ, nên rất có thể có một con sông gần đây!
Đường Du Nhiên thừa biết ở Diệu Thành này có rất ít khu nhà cũ nằm gần sông, vậy nên đây là một thông tin cực kì quan trọng với Đường Du Nhiên.
Lúc ấy Đường Du Nhiên đột nhiên nghe Aker gọi tên Thời Ngọc Thao, tiếp đến Aker lại nói những lời đó nên Đường Du Nhiên hiểu ngay mục đích Aker quay video này là để gửi cho Thời Ngọc Thao.
Vậy nên, Đường Du Nhiên đã nhân cơ hội khi video chưa kết thúc mà cố tình nhắc đến tên Bạch Tiên Nhi một cách khó hiểu để ám chỉ cho Thời Ngọc Thao.
Tuy nhiên, Aker không phải kẻ ngốc, trước khi Đường Du Nhiên kịp tiết lộ nhiều thông tin hơn, Aker đã tắt video.
Ngay sau khi tắt video, Aker híp mắt nhìn Đường Du Nhiên, người đàn ông bịt kín mặt đang cầm con dao thấy vẻ mặt bất ngờ của Aker thì vội vàng đá mạnh vào bụng Đường Du Nhiên và hét lên: “Mày mới nói nhảm gì đó! Ai cho mày nói?”
Cú đá này mạnh đến mức khiến sắc mặt vốn tái nhợt của Đường Du Nhiên càng thêm trắng bệch.
Cơn đau đớn tột đỉnh khiến cô không cách nào chịu được mà cuộn mình lại trong vô thức, mồ hôi lạnh trên trán nhỏ mạnh từng giọt.
Đường Du Nhiên cảm thấy tất cả cảm giác trên người như biến mất mà tập trung hết vào bụng, bụng cô đau như chết đi sống lại, cảm giác như trong bụng đang có muôn vàn cây kim không ngừng đâm chọc, Đường Du Nhiên đau đến run cầm cập.
Mắt cô xưng lên cực kì khó chịu, Đường Du Nhiên cắn chặt môi cố kìm lại nước mắt, mười ngón tay bấu chặt vào góc quần áo.
Đau quá, Thời Ngọc Thao, em đau quá…
Aker thấy Đường Du Nhiên đau đớn rên la đến sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy thì nhếch mép cười, anh ta liếc mắt về phía người đàn ông vừa đá Đường Du Nhiên: “Chậc chậc, mày xem mày kìa, ai đời lại đối xử với khách như vậy!”
Người đàn ông vừa đá Đường Du Nhiên nghe Aker nói vậy bèn lập tức kính cẩn cúi đầu.
Aker híp mắt cười, anh ta nhìn Đường Du Nhiên rồi từ tốn nói: “Cô Đường, tôi khuyên cô hãy ngoan ngoãn, đừng có giở trò trước mặt tôi! Giờ chỉ còn mười phút nữa thôi! Nếu cậu Thời không chọn cứu cô, cô sẽ bị tôi vứt ở đây, đợi đến khi quả bom phát nổ thì…bùm, tan xương nát thịt!”
Nghe vậy, các ngón tay đang nắm một góc quần áo của Đường Du Nhiên lại càng bấu chặt.
Cô hé môi muốn nói rằng nhất định Thời Ngọc Thao sẽ cứu cô, nhưng lời vừa đến miệng, thì cô lại chợt nhớ đến An Lâm, và rồi cô không đủ tự tin để nói nữa.
Cuối cùng, Đường Du Nhiên chỉ có thể yếu ớt thì thào vài câu: “Sẽ không đâu, anh ấy sẽ không bỏ mặc tôi đâu…”
Aker nghe Đường Du Nhiên nói, bèn nhếch nhếch mép mỉa mai, anh ta liếc nhẹ sang Đường Du Nhiên và nói: “Cô Đường, vậy là cô chẳng hiểu gì về đàn ông rồi.
Cô không biết đàn ông ai cũng có cái gọi là tình đầu khó phai à? Huống chi cậu Thời và cô An còn là thanh mai trúc mã, chưa kể cô An còn vì cứu cậu Thời mà không màng tính mạng.
Chỉ e sẽ khó có mấy người phụ nữ có thể vượt qua địa vị của cô An trong lòng cậu Thời.”
Đường Du Nhiên cắn chặt răng, cô giương mắt nhìn người đàn ông đang che kín mặt và đeo máy đổi giọng ngồi cách đó không xa.
“Anh là Aker, đúng chứ!” Đường Du Nhiên hỏi thẳng..