Cám Dỗ Ngoại Tình

Chương 216


Bạn đang đọc Cám Dỗ Ngoại Tình – Chương 216


Phía bên này Thời Ngọc Thao vừa kết thúc cuộc gọi với Thời Tuấn Đình, Ứng Hạo Vũ liền mang mấy tập tài liệu đến gõ cửa phòng tổng giám đốc của anh.
“Cậu Thời, giám đốc bộ phận kế hoạch vừa giao qua đây hai tập hồ sơ đấu thầu này.” Ứng Hạo Vũ nói rồi kính cẩn đưa hai tập hồ sơ đấu thầu đến trước mặt Thời Ngọc Thao.
Bởi vì ngày mai ở khu ngoại ô phía bắc của Diệu Thành sắp tổ chức một buổi đấu thầu công khai, hai tập hồ sơ mà Ứng Hạo Vũ giao đến là để chuẩn bị đấu thầu cho khu đất ở ngoại ô phía bắc vào ngày mai.
Vốn dĩ tập hồ sơ đấu thầu này phải được chuẩn bị xong từ tuần trước rồi, nhưng Thời Ngọc Thao không hài lòng với tập hồ sơ đấu thầu của bộ phận kế hoạch giao qua lúc trước, cho nên lại bị gửi thẳng trở về.
Hơn nữa liên tiếp gửi về tận hai lần!
Lần này đã là lần thứ ba rồi, lần này giám đốc của bộ phận kế hoạch nơm nớp lo sợ không dám tự mình đem đến nữa, nên phải nhờ Ứng Hạo Vũ giúp đỡ mang qua cho Thời Ngọc Thao.
Thời Ngọc Thao nhận hồ sơ đấu thầu rồi tỉ mỉ xem xét, sau khi xem xong vẻ mặt mới giãn ra được một chút, tập hồ sơ đấu thầu lần này coi như là đã làm Thời Ngọc Thao hài lòng rồi.
Thời Ngọc Thao gật gật đầu với Ứng Hạo Vũ, rồi đưa tập hồ sơ đấu thầu cho cậu ta: “Ổn rồi đó, cậu giữ lại trước đi! Ngày mai đấu thầu thì mang tập hồ sơ này theo nhé!”
Ứng Hạo Vũ nghe Thời Ngọc Thao nói thế, trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng kính cẩn đáp một tiếng “được” với Thời Ngọc Thao.
Ứng Hạo Vũ Ngừng lại một chút lát rồi lại nhìn sang Thời Ngọc Thao và lên tiếng: “Cậu Thời, vừa rồi tôi ở bên kia có nhận được một tin tức mới.

Lúc chiều, bên phía công ty bất động sản dưới tên của Aker cũng đã đăng ký đấu thầu khu đất ở ngoại ô phía bắc vào ngày mai!”
Thời Ngọc Thao nghe vậy đột nhiên cười lạnh một tiếng, lần này ai nấy ở Diệu Thành cũng đều biết Thời Ngọc Thao nhất định phải giành được khu đất ở ngoại ô phía bắc đó!
Advertisement
Khu đất ở ngoại ô phía bắc Diệu Thành hai bên đều dựa lưng vào núi non có rừng cây xanh tốt, phong cảnh và môi trường đều cực kỳ tốt.
Thời Ngọc Thao muốn giành lấy khu đất ở ngoại ô phía bắc đó, tận dụng mở rộng toàn bộ từng tấc đất tấc vàng ở đó trở thành biệt thự, lợi nhuận vô cùng khả quan!
Nhưng khu đất ở ngoại ô phía bắc này không phải thứ mà ai muốn cũng có thể lấy được, bởi vì diện tích của khu đất ngoại ở ô phía bắc này cực kỳ lớn, giá cả đấu thầu cũng không thấp, một công ty bình thường căn bản không thể ăn được miếng bánh kem to như vậy!
Hiện tại mà nói, cũng chỉ có hai công ty có thể cạnh tranh với Thời Ngọc Thao, nhưng hai công ty đó cũng đều tự hiểu trong lòng là chỉ tham gia cho có lệ mà thôi.
Dưới tình hình này, Aker thế mà lại cũng đăng ký, Thời Ngọc Thao không thể nào nhận ra được Aker làm vậy là vì cố tình nhắm vào mình!

Thời Ngọc Thao nhếch môi cười lạnh một tiếng, nói với Ứng Hạo Vũ: “Anh ta muốn nhúng chân vào thì cứ để cho anh ta nhúng chân vào, kết quả cuối cùng thế nào vẫn còn chưa biết mà!”
Thời Ngọc Thao xử lý chuyện ở công ty xong, chẳng mấy chốc cũng đã đến giờ tan tầm.
Advertisement
Thời Ngọc Thao nhìn thời gian trên đồng hồ, thấy có lẽ giờ này bên phía Đường Du Nhiên cũng sắp tan ca rồi, Thời Ngọc Thao liền thu dọn đồ đạt rồi cầm chìa khóa xe rời khỏi công ty.
Cùng lúc đó, phía bên này ở công ty của Aker, Aker đang dẫn dắt Rayler và vài người thuộc hạ th ân tín gấp rút làm hồ sơ đấu thầu xuyên đêm.
Aker biết được lần này Thời Ngọc Thao quyết tâm muốn giành lấy khu đất ở ngoại ô phía bắc, cho nên anh ta mới cố tình đăng ký đấu thầu!
Chỉ cần là thứ mà Thời Ngọc Thao muốn có thì Aker sẽ đoạt lấy nó từ trong tay của Thời Ngọc Thao!
Khu đất ở ngoại ô phía bắc chính là bước đầu tiên để Aker trả thù Thời Ngọc Thao!
Thời gian một đêm chẳng mấy chốc đã trôi qua.
Buổi đấu thầu bắt đầu lúc mười giờ sáng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Thời Ngọc Thao ngủ dậy thật sớm cùng ăn bữa sáng với Đường Du Nhiên, sau khi đưa Đường Du Nhiên đến công ty trước, Thời Ngọc Thao cùng Ứng Hạo Vũ vội vã chạy đến buổi đấu thầu.
Cũng không biết là do trùng hợp hay là cố ý mà Thời Ngọc Thao vừa đến, mới vừa bước xuống xe là đã nhìn thấy Aker cũng trùng hợp bước xuống chiếc xe bên kia.
Hai người chạm mặt, đưa mắt nhìn nhau.
Aker nhếch môi nhìn Thời Ngọc Thao, ý cười thâm sâu: “Cậu Thao, chào buổi sáng.”
Thời Ngọc Thao lạnh lùng đưa mắt nhìn Aker, không hề đếm xỉa đến anh ta mà xoay người đi về phía trước.
Aker nhàn nhã nối bước theo sau Thời Ngọc Thao, không hề để tâm đến thái độ lạnh nhạt vừa rồi của Thời Ngọc Thao, anh ta nhìn Thời Ngọc Thao nửa như cười nửa lại như không cười, nói: “Cậu Thao, nghe nói em nhất định phải giành được khu đất ở  ngoại ô phía bắc này.”
“Nói ra cũng thật trùng hợp, anh cũng nhắm trúng khu đất ở ngoại ô phía bắc này! Môi trường và phong cảnh đều cực kỳ tốt, lại gần Diệu Thành, sau này làm khu biệt thự chắc hẳn sẽ rất được các đại gia ở Diệu Thành ưu ái.”
“Lần này anh đây ngược lại muốn cạnh tranh với cậu Thời!”
Thời Ngọc Thao nghe xong câu cuối của Aker, liền quét mắt sang nhìn anh ta: “Cạnh tranh công bằng, ai ai cũng có thể.”

Nói rồi Thời Ngọc Thao bỗng nhếch môi nói với Aker: “Chúc anh may mắn.”
Aker đứng phía sau nhìn bộ dạng như nắm chắc phần thắng lại vênh váo tự cao tự đại của Thời Ngọc Thao vừa rồi, tức đến nổi bàn tay đang buông thõng cũng bấu chặt lại thành nắm đấm.
Lửa hận trong lòng bị k1ch thích bộc phát ra ngoài, đôi mắt hung ác híp lại nguy hiểm tựa như rắn độc cứ nhìn trân trối vào bóng lưng mỗi lúc một xa của Thời Ngọc Thao!
Anh ta nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một trong lòng.

Được lắm! Thời Ngọc Thao! Anh thật muốn xem lát nữa lúc đấu giá em còn có thể cười nổi hay không!
Lần này là đấu giá công khai, tất cả các công ty đăng ký tham gia đấu giá đều bị triệu tập vào trong một phòng hội nghị lớn.
Mười giờ sáng đã đến, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.
Trước tiên, người phụ trách buổi đấu giá xem qua một lượt hồ sơ của các công ty đấu thầu gửi đến.

Vòng đầu tiên là loại bỏ những công ty đến thử vận may chuẩn bị thừa nước đục thả câu.
Chỉ còn sót lại bốn công ty là tập đoàn Thời thị của Thời Ngọc Thao và công ty Lập Phong của Aker, hai công ty còn lại chính là hai công ty chỉ góp mặt cho có lệ mà Thời Ngọc Thao đã dữ liệu từ trước.
Chỉ có công ty của Aker là không có mấy tiếng tăm.

Tháng trước công ty này suýt chút nữa phải đóng cửa vì phá sản, chẳng qua là được Aker mua lại, nhờ dựa vào công ty bên Mỹ của Aker mới được đặc cách tiến vào vòng đấu thầu thứ hai.
Lần này người phụ trách đấu giá coi như là đã bỏ ra nhiều công sức vì muốn nâng giá cao hết mức cho khu đất ở ngoại ô phía bắc.

Vòng cuối cùng, đã trực tiếp phá đi truyền thống, dùng cách đấu giá người ra giá cao là có được!

Sau khi người phụ trách của bốn công ty đều tới đủ, trận đấu giá trực tiếp bắt đầu.
Giá khởi điểm là hai tỷ.
Giá vừa được nêu ra, hai công ty tham dự cho có lệ lần lượt giơ thẻ ra giá.
“Hai tỷ hai mươi triệu.”
“Hai tỷ ba mươi triệu.”
“Hai tỷ năm mươi triệu.”
Hai công ty muốn cạnh tranh đấu giá lẫn nhau, công ty còn lại nghe giá xong, cắn răng rồi lại giơ thẻ: “Hai tỷ sáu mươi triệu!”
Lần này tới lượt công ty kia mặt ủ mày chau, nhưng hai tỷ năm mươi triệu đã là giá cuối mà công ty có thể đưa ra rồi, vượt qua giá đó cũng không thể giơ thẻ lên nữa.
Cũng còn may, họ đã ngầm chuẩn bị trước kết quả rồi, cho nên chỉ lưỡng lự một vài giây liền buông thẻ đấu giá xuống, trực tiếp dẫn người rời đi.
Tại hiện trường chỉ còn lại ba công ty.
“Hai tỷ năm mươi triệu lần một!”
“Hai tỷ năm mươi triệu lần hai!”
Giọng nói vừa dứt, Aker liền nhàn hạ đưa mắt nhìn sang Thời Ngọc Thao, anh ta đang đợi Thời Ngọc Thao ra tay trước!
Quả nhiên, trong nháy mắt tiếp theo, giọng nói điềm đạm bình thản của Thời Ngọc Thao liền vang lên trong căn phòng đấu giá: “Hai tỷ tám mươi triệu.”
Thời Ngọc Thao vừa ra giá xong, Aker nhếch mép lạnh lùng, lập tức giơ thẻ đấu giá lên: “Hai tỷ chín mươi triệu.”
“Ba tỷ.” Thời Ngọc Thao lại giơ thẻ.
“Ba tỷ hai mươi triệu!” Aker nhếch mép, anh ta mỉm cười nhìn Thời Ngọc Thao, nháy nháy mày tựa như đang khiêu khích, dáng vẻ như đã cầm chắc chiến thắng.
Hai người thẳng thừng đấu đá nhau, công ty còn lại thấy tình hình như vậy rất tự giác bỏ cuộc, dẫn người lặng lẽ rời khỏi phòng đấu giá.
Trong thoáng chốc, trong căn phòng đấu giá rộng lớn ngoài người phụ trách ra chỉ còn thừa lại người của Thời Ngọc Thao và Aker.
“Ba tỷ bốn mươi triệu!” Thời Ngọc Thao lại giơ thẻ.
Aker không hề do dự, trực tiếp đuổi theo: “Ba tỷ bảy mươi triệu.”
Nghe Aker lên giọng ra giá, Ứng Hạo Vũ ngồi cạnh Thời Ngọc Thao thấp giọng thầm chửi tục một câu trong lòng!
Chết tiệt, ở đâu ra người đấu giá thế chứ! Tên Aker này rõ ràng là đang muốn chống đối với tổng giám đốc của mình mà.

Ứng Hạo Vũ là trợ lý đặc biệt của Thời Ngọc Thao, trong lòng cậu ta biết rất rõ Thời Ngọc Thao đã bỏ ra không ít tâm huyết vì khu đất này, toàn bộ nhân viên trong công ty đã làm vô số phương án, bây giờ chỉ chờ để lấy được khu đất này thôi!
Khu đất này vốn dễ như trở bàn tay với Thời Ngọc Thao, lúc đầu Thời Ngọc Thao và Ứng Hạo Vũ đã dự trù xong cả rồi, hai công ty còn lại không thể nào ra giá vượt quá ba tỷ!
Thực tế quả thực đúng như vậy, vốn dĩ không cần tới ba tỷ là họ có thể lấy được khu đất này rồi, bây giờ lại bị Aker quấy rối như vậy, giá đã bị hét tới ba tỷ bảy mươi triệu.
Bảy mươi triệu tròn trịa, đây không phải là một con số nhỏ!
Hơn nữa trước khi đấu thầu, Thời Ngọc Thao đã kêu bộ phận kế hoạch làm một bảng dự toán rồi, bảng dự toán này Ứng Hạo Vũ cũng biết.

Một khi giá của khu đất này vượt quá bốn tỷ thì dù khu đất này dùng làm việc gì cũng hoàn toàn chẳng kiếm được bao nhiêu tiền.
Còn sẽ tiêu tốn rất nhiều tiền của, vật lực và nhân lực vào hạng mục mới này, tính ra thì thậm chí còn lỗ tiền vốn!
Bây giờ Aker đã hét giá đến ba tỷ bảy mươi triệu rồi!
Thời Ngọc Thao liếc mắt lạnh lùng nhìn sang Aker một cái, vừa đúng lúc bắt gặp đôi mắt mang theo nụ cười nhạt của Aker.
Thời Ngọc Thao cười lạnh, thầm chế nhạo trong lòng.

Trong nháy mắt, anh lại giơ thẻ lên một lần nữa: “Bốn tỷ!”
Ứng Hạo Vũ nghe Thời Ngọc Thao nói mà trong lòng mất tự chủ căng thẳng lên.
Đây đã là giá cuối cùng mà lúc trước Thời Ngọc Thao đã từng nói với cậu ta! Vượt quá bốn tỷ thì phải bỏ thôi.
Không chỉ bên phía Ứng Hạo Vũ hồi hộp mà người bên phía của Aker nghe thấy giá cả của Thời Ngọc Thao đưa ra cũng thầm căng thẳng trong lòng.
Đêm qua Aker đã cùng Rayler và vài thuộc hạ tâm phúc làm hồ sơ đấu thầu suốt cả đêm, cũng làm bảng dự toán rồi.
Bảng dự toán mà họ thống nhất là khu đất đó nhiều nhất chỉ có thể ra giá đến bốn tỷ năm mươi triệu.
Mắt Aker chạm vào mắt Thời Ngọc Thao, hai người ngầm đánh giá nhau trong im lặng, trong ánh mắt tràn ngập mùi thuốc súng.
Bên tai văng vẳng tiếng người phụ trách: “Bốn tỷ lần nhất!”
“Bốn tỷ lần hai!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.