Bạn đang đọc Cầm Đế (Thần Âm) – Chương 327: Vô hình sát thủ Ám ảnh Ma Vương
Ôm lấy Cổ Cầm, Diệp Âm Trúc vừa né tránh công kích của mười hai tên Thâm Uyên Ma Chủ, tay không hề dừng lại, tay trái ôm Cầm, tay phải Đàn tấu. Giai điệu tuyệt vời phát ra, hóa thành một vầng sáng chiếu sáng xung quanh, chính là Cầm Khúc Cao Sơn Lưu Thủy. Tiếng đàn hòa nhã trong tiếng Đinh đinh đang đang, vô hình làm suy yếu lực lượng của kẻ địch, đồng thời lại tăng cường Thần Âm quang hoàn của mình. Bất chấp kẻ địch là mười hai cường giả Thứ Thần Cấp, có thể tưởng tượng được, muốn thu thập Diệp Âm Trúc cũng tuyệt đối không phải một thời gian ngắn là được. Huống chi, Diệp Âm Trúc còn có vài Sát chiêu chưa thi triển. Dựa vào lực lượng của một người có thể cuốn lấy nhiều cao thủ của kẻ địch như vậy, đối với hắn mà nói đã là đủ rồi. Dù sao Tinh thần bích lũy của đối phương không thể ngăn cản Tinh thần lực của hắn, hắn vẫn có thể chỉ huy chiến trường.
Tình huống ở pháo đài càng thêm thảm thiết, thì cuộc chiến bên trong Thâm Uyên Đại quân càng khẩn trương hơn. Nhóm của Tử, Bạch Kim Bỉ Mông Vương cùng với ba Kỵ sỹ đoàn của Pháp Lam đã phân tán lao vào trong hàng ngũ địch. Nhiệm vụ của bọn họ chính là giết chết Ma Hạt. Mà Ma Hạt lại phân tán, bọn họ nếu muốn trong thời gian ngắn lấy được chiến tích, cũng phải phân tán ra. Tử cùng với ba vị Bạch Kim Bỉ Mông Vương và Long Sư Nặc Vân còn đỡ hơn một chút, thực lực của bọn họ dù sao đều là Thần Thú. Thực lực của bản thân rất mạnh, kẻ địch muốn làm bọn họ bị thương cũng rất khó khăn. Nhưng Chiến Sĩ của ba Kỵ sỹ đoàn Pháp Lam lại không như vậy, thực lực của bọn họ mặc dù không yếu, nhưng đang chờ đón bọn họ chính là binh chủng cao cấp của quân địch.
Ma Hạt trên lưng Ma Ngưu ở bên trong chiến trận của Thâm Uyên Đại quân. Bên cạnh chúng nó, ít nhất cũng là các Thâm Uyên sinh vật cao cấp như Tăng Ác, thậm chí là Song Đầu tăng ác bảo vệ. Trong đám Thâm Uyên sinh vật này cũng không thiếu cường giả. Khi Chiến Sĩ của ba Kỵ sỹ đoàn xâm nhập vào bên trong, bắt đầu chia ra tấn công Ma Hạt, thì bọn họ cũng gặp phải công kích mạnh mẽ của quân địch. Đáng sợ nhất chính là phản ứng của Ma Hạt, chúng có thể tích không lớn, nhưng trên chiến trường khi Thâm Uyên sinh vật đối mặt với công kích của Chiến Sĩ Liên quân thì thường thường sẽ phun ra một cỗ chất lỏng màu đỏ, đó không phải là máu, mà là một loại độc dịch có tính ăn mòn rất cao. Hiệu quả của độc dịch này rất kinh khủng. Trang bị của Kỵ Sỹ Pháp Lam vốn đã cao cấp, chỉ sợ chỉ có Tử Thần Long Lang Kỵ Sỹ của Cầm Thành là có Trang bị mạnh hơn bọn họ mà thôi. Nhưng dù là như vậy, đối mặt với độc dịch màu đỏ như máu đó, trang bị của bọn họ cũng bị ăn mòn với tốc độ kinh người. Càng quan trọng hơn là tốc độ cũng bị giảm mạnh. Nhất là Huyễn Ảnh Kỵ Sỹ không thể phi hành, khi gặp phải loại công kích này, tốc độ tổn thất càng tăng lên.
Lực phòng ngự của đám Ma Hạt này rất kém, thậm chí còn kém hơn cả Ác Liêm và Thứ Xà, có thể nói là yếu ớt nhất trong Thâm Uyên sinh vật. Mà thân thể của Ma Ngưu mặc dù khổng lồ, năng lực chiến đấu rất mạnh, nhưng đối mặt với chiến đấu trong phạm vi nhỏ hẹp như thế này, thân thể khổng lồ của chúng nó ngược lại lại thành bất lợi, rất khó bảo vệ an toàn cho Ma Hạt.
Chiến Sĩ của Pháp Lam Kỵ sỹ đoàn gần như là đều dùng tính mạng của mình đổi lấy mạng của Ma Hạt. Mỗi lần công kích, chẳng những kẻ thù tổn thất rất lớn, mà bên mình cũng tổn thất chả kém là mấy. Chỉ có tình huống của năm đại Thần Thú bên phía Tử là còn tốt. Độc dịch của Ma Hạt mặc dù mạnh, nhưng căn bản không thể nào phá được vòng bảo hộ năng lượng của bọn họ. Mà tốc độ của bọn họ lại rất kinh người, căn bản không để cho đối thủ có cơ hội vây công, một chiêu là đi, lưu lại từng thi thể của đám Ma Hạt.
Có công kích của đông đảo Chiến Sĩ như Đội quân cảm tử này nhất thời khiến cho đám Ma Hạt phun ra Hoàng Vụ giảm đi rất nhiều. Năng lượng dự trữ của Ma Hạt rất ít, cho nên chúng nó cần phải không ngừng Thôn phệ Thâm Uyên sinh vật cấp thấp để bổ sung năng lượng bản thân. Nếu không, chỉ dựa vào khả năng khôi phục của bản thân, dĩ nhiên không đủ để sử dụng. Nhưng ở tình huống đối mặt với công kích thế này, đám Ma Hạt đương nhiên lựa chọn tự bảo vệ. không hề phun ra Hoàng Vụ nữa mà là độc dịch màu đỏ, cứ như vậy, Hoàng Vụ trên chiến trường bắt đầu trở nên yếu đi.
Diệp Âm Trúc vừa tránh né công kích của mười hai Ma Chủ, vừa bình tĩnh quan sát kẻ thù trước mặt. Năng lực chủ yếu của Nữ Vu chính là Trầm Thụy, Thái Âm Băng hoàn, Thuấn di và Phản Ma thuẫn. Do Diệp Âm Trúc đã chuẩn bị kỹ lưỡng, Trầm Thụy Ma pháp gần như không có hiệu quả gì đối với hắn. Linh hồn lực của hắn quá cường đại, đám Nữ Vu cấp bậc Ma Chủ trước mặt cũng không thể nào khiến hắn rơi vào Trầm thụy được. Còn Thái Âm Băng hoàn, mặc dù lực công kích rất mạnh, nhưng đánh không đến người thì có tác dụng gì. Mà thuấn di cũng cần có Tinh thần lực để xác định vị trí. Bị kẻ thù vây trong không gian này, Tinh thần lực của Diệp Âm Trúc gần như trải khắp mọi ngõ ngách, nên đều có thể biết được vị trí né tránh thích hợp nhất. Chỉ có Phản Ma thuẫn là khiến cho Diệp Âm Trúc đau đầu. Nữ Vu không chỉ phát ra trên người mình, đồng thời cũng thi triển Phản Ma thuẫn lên trên những Ma Chủ khác. Mặc dù Phản Ma thuẫn có tác dụng phòng ngừa Tinh thần Ma pháp tương đối thấp, nhưng vẫn có tác dụng nhất định. Điều này khiến cho Cầm Khúc của Diệp Âm Trúc không thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Năng lực của Nam Vu tương đối yếu hơn Nữ Vu một chút. Bọn họ không ngừng thi triển các loại Ma pháp phụ trợ lên trên cơ thể mình, rồi thi triển các loại Ma pháp suy yếu về phía Diệp Âm Trúc. Bản thân Diệp Âm Trúc chính là Vong Linh Ma pháp sư đỉnh cao, mấy tên Nam Vu này thực lực lại còn lâu mới bằng hắn. mặc dù ba Nam Vu Thứ Thần Cấp hợp sức thi triển Ma pháp suy yếu có uy lực không kém, nhưng muốn làm cho hắn bị tổn thương thật sự là một chuyện rất khó. Còn năng lực triệu hồi của bọn họ Diệp Âm Trúc không hề lo lắng. Cho dù là các sinh vật cao cấp như Song Đầu tăng ác và Hoàng Kim Ác Liêm, trước mặt hắn cũng chỉ là vật hy sinh mà thôi.
Đối với Nam Vu và Nữ Vu, Diệp Âm Trúc đã hiểu rất rõ. Hắn chủ yếu quan sát là hai loại Thâm Uyên sinh vật cấp bậc Ma Chủ khác, một là Nguyệt Ma, một là Ảnh Ma.
Thủ đoạn công kích của hai loại Thâm Uyên sinh vật này hoàn toàn khác nhau.
Nguyệt Ma làm cho Diệp Âm Trúc ghét nhất, bọn chúng phát ra một loại Ma pháp công kích quy mô lớn, là một quang mang màu xanh biếc. Lục quang này có tác dụng rất bá đạo, có thể làm tan rã Ma lực của kẻ địch, đồng thời làm tan biến Ma pháp Nguyên tố trong không khí. Đây chính là một loại Ma pháp này khiến cả mình và đối phương đều thiệt hại. Nguyệt Ma sử dụng Ma pháp này cũng sẽ bị tiêu hao, nhưng đối thủ bị trúng Ma pháp sẽ tiêu hao còn lớn hơn. Ba Nguyệt Ma liên thủ, duy trì bình chướng đang vây lấy Diệp Âm Trúc, lại không ngừng thi triển Ma pháp bao trùm không gian đó. Nên cho dù là Diệp Âm Trúc có Vô Nguyên tố, thì cũng không có biện pháp gì đối với Ma pháp tiêu hao này của bọn họ.
Ảnh Ma là một loại Thâm Uyên sinh vật có tốc độ công kích vô cùng nhanh nhẹn. Bọn chúng bao trùm trong một đoàn hắc vụ,mặc dù cũng không sử dụng Thuấn di, nhưng tốc độ của chúng nó không thua kém gì mấy. Thuấn di còn cần Tinh thần lực định vị, nhưng tốc độ của Ảnh Ma lại dựa vào lực lượng của bản thân, căn bản không thể phán đoán. Nếu không phải tốc độ của Diệp Âm Trúc nhanh hơn bọn chúng, thì chỉ sợ lúc này đã chịu thiệt nhiều. Thủ đoạn công kích của Ảnh Ma là một loại quang mang màu tím đầy tính ăn mòn,uy lực không kém gì so với Thái Âm Băng hoàn. Nhưng nếu Thái Âm Băng hoàn chú trọng đến Âm Hỏa trong Hỏa Nguyên tốthì công kích của Ảnh Ma lại là do thuấn phát, ẩn chứa tính ăn mòn của Ám Nguyên tố.
Đồng thời, lực công kích của Ảnh ma cũng rất mạnh, hơn nữa còn là công kích thân thể. Thường thường sẽ vung lợi trảo lên, hóa thành một hắc quang, đâm vào các vị trí nguy hại trên người Diệp Âm Trúc. Lúc mới gặp phải công kích như vậy, Diệp Âm Trúc có vài lần suýt nừa bị đối phương đánh trúng, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Mấy Ảnh Ma này có thể được xem là thích khách cường đại. Nên biết rằng, bọn họ là cường giả Thứ Thần Cấp.
Đây cũng là điều mà tại sao Diệp Âm Trúc muốn vây lấy bọn họ bên cạnh mình. Nếu không để mấy tên Ảnh ma này tiếp tực ở trong chiến tranh,bên mình sẽ có không biết bao nhiêu tướng lĩnh bị bọn họ hạ sát thủ. Đột nhiên, Linh hồn Diệp Âm Trúc rung động mãnh liệt. Tinh thần lực của hắn vô cùng khổng lồ, vẫn luôn chú ý đến tình huống trên chiến trường. chiến trường có vẻ như không khác gì lúc trước, vẫn là đang tiến hành hỗn chiến. Nhưng tinh thần ba động đột nhiên xuất hiện khiến Diệp Âm Trúc chấn động, khi Linh hồn ba động của hắn chợt phát ra, lập tức phát hiện nguyên nhân khiến mình lo lắng.
– Tử, cẩn thận.
Diệp Âm Trúc điên cuồng hét lên một tiếng, trái tim hắn đập mạnh lên.
Tử và Diệp Âm Trúc ở bên nhau bao nhiêu năm, Tử tuyệt đối tin tưởng vào lời Diệp Âm Trúc nói. Đột nhiên thấy Diệp Âm Trúc cảnh báo, hắn gần như không hề suy nghĩ lập tức phi thân đến cách chỗ cũ mấy chục bước. Đúng vị trí Tử vừa đứng lúc trước, một cây Tiêm thứ màu tím chợt xẹt qua, một đạo thân ảnh mờ nhạt lóe lên rồi biến mất. Tử cảm thấy lông, tóc trên người như dựng đứng hết cả lên. Đây là công kích không hề có gì cảnh báo, không có âm thanh gì, không có cảm giác năng lượng đánh vào, thậm chí không thể phát hiện Linh hồn ba động của đối phương.
Đây rốt cuộc là ai?
Giờ phút này, Linh hồn của Diệp Âm Trúc trong nháy mắt liên lạc với Tử. Mà Tử cũng đồng thời nhận được cảnh báo của Diệp Âm Trúc. Thân thể lại quay nhanh, nhưng chỉ trong một khắc ngắn ngủi, Tiêm thứ màu tím lướt qua xương sườn của hắn, lưu lại một vết thương rất sâu trên người Tử. Phải biết rằng, khi Tử toàn lực công kích kẻ địch, thì thân thể đã được Tử tinh hóa. Lực phòng ngự này mặc dù còn kém so với Sơn Lĩnh cự nhân và Chiến tranh cự thú, nhưng cũng đã rất mạnh. Nhưng Tử lại rõ ràng cảm giác được, công kích của đối phương chỉ xẹt qua đã suýt phá vỡ phòng ngự của mình. Một khi ngay mặt đối chiến, chỉ sợ trong một khắc sẽ nhận lấy kết cục Tử vong. Tử Tinh cự kiếm huy động thật nhanh, kéo theo một đạo lốc xoáy màu tím khổng lồ, rất nhiều Thâm Uyên sinh vật bị một kiếm này đánh nát, nhưng Tử hiểu rất rõ, mục tiêu mà mình muốn công kích lại không còn nằm trong phạm vi công kích.
Giờ phút này, Diệp Âm Trúc trong không trung trong lòng cũng trầm xuống. Lo lắng của hắn rốt cuộc đã xuất hiện. Kẻ công kích Tử không thể nghi ngờ là một Ảnh Ma, hơn nữa còn lợi hại hơn những kẻ đang vây công mình. Mà ở Thâm Uyên vị diện, người như vậy cũng chỉ có một người. không cần hỏi, dĩ nhiên là người thống trị của Ám Ảnh Quốc, một trong bốn Thâm Uyên Ma Vương của Thâm Uyên vị diện.
Đánh nhau đến bây giờ, hắn rốt cuộc đã xuất hiện.
Khi Tử cẩn thận chuẩn bị nghênh đón công kích tiếp theo của đối phương, thì một tiếng kêu thảm thiết ở cách hắn không xa truyền tới. Khi Tử nhìn thấy nơi phát ra tiếng kêu thảm thiết đó không khỏi cảm thấy phẫn nộ. Người phát ra tiếng kêu thảm thiêt đúng là một trong ba Bạch Kim Bỉ Mông Vương – Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã đến từ Chiến Thần Bộ lạc. Một thanh tiêm thứ sắc bén đâm xuyên qua ngực Ba Nhĩ Mã. Mà phía sau Ba Nhĩ Mã có thêm một người được bao trùm trong làn Tử vụ. Một tiếng cười lạnh lùng gần như cùng lúc vang lên với tiếng kêu thảm thiết của Ba Nhĩ Mã. Một khắc sau, Tử vụ nồng đậm chợt khuếch tán ra, bao phủ hoàn toàn thân thể khổng lồ của Ba Nhĩ Mã.
– Không!!!!!!!!!!
Tử phẫn nộ gầm lên một tiếng, tốc độ trong nháy mắt tăng lên đến cực hạn. Tử Tinh cự kiếm hóa thành một tia chớp kinh người chém thẳng đến thân ảnh màu tím sau lưng Ba Nhĩ Mã. Nhưng cố gắng của hắn là vô ích. Kẻ địch mà hắn đối mặt chính là Thứ Thần Cấp cửu giai. Tử quang chợt lóe lên, thân hình đã ở bên ngoài ngàn thước. Mà làn sương mù màu tím khổng lồ lại kịch liệt chấn động, trong ba động điên cuồng nhanh chóng thu nhỏ lại. – Thật lâu rồi không được nếm qua thực vật ngon như vậy. Thật sự là phải cảm ơn mấy sinh vật đến từ Vị diện kia. Ha ha ha ha ha ha……
Tiếng cười lạnh lùng liên tiếp vang lên cùng với Tử vụ gần như đồng thời biến mất. Mà thân thể của Bạch Kim Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã đã biến mất không còn. Không cần hỏi Tử cũng biết, Bạch Kim Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã chẳng những bị đối phương giết chết, mà còn bị đối phương Thôn phệ.
– Đem Tinh thần lực mở rộng ra quanh thân thể ba mươi thước, coi chừng bị đánh lén. Giọng nói của Diệp Âm Trúc truyền trong không trung. Linh hồn của hắn chỉ có thể thành một cây cầu nối liền với Tử, nhưng không thể phối hợp ăn ý với những người khác như vậy. Nhìn thấy cái chết thảm của Bạch Kim Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã, nỗi thống khổ trong lòng Diệp Âm Trúc tuyệt đối không ít hơn Tử. Hai vị Bạch Kim Bỉ Mông Vương còn lại và Long Sư Nặc Vân rốt cuộc không còn quan tâm đến việc săn giết Ma Hạt nữa, nhanh chóng giết sạch kẻ địch bên người rồi tụ tập cùng một chỗ. Tạo thành thế ỷ giác hỗ trợ lẫn nhau, đồng thời cũng khuếch tán Tinh thần lực của mình ra, rất cẩn thận đề phòng. Bọn họ dù sao đều là Thứ Thần Cấp, khi toàn lực phòng ngự thì tên Ma Vương của Ám Ảnh Quốc muốn đánh lén cũng khó khăn rất nhiều.
Hai mắt Tử đỏ rực, thân thể trong nháy mắt tiến vào trạng thái cuồng hóa. Bạch Kim Bỉ Mông Vương có thể nói là căn bản của Thú Nhân tộc, chết đi một vị, đả kích này đối với hắn thật sự quá lớn. Nhưng tênThâm Uyên Ma Vương kia hiển nhiên không có ý dừng tay lại, Tử đang chuẩn bị thi triển Toàn Phong kích quang trảm bức bách hắn hiện thân, thì lại một tiếng kêu thảm thiết lại vang lên, tiếng cười Hì hì hì lạnh lùng cũng đồng thời xuất hiện. Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức cả người cứng đờ lại giữa không trung, cúi đầu, không dám tin nhìn tiêm thứ màu tím đâm ở trên ngực, trong mắt hiện lên một đạo hào quang cùng chết. Tao ngộ của Bạch Kim Bỉ Mông Vương dĩ nhiên hắn cũng nhìn thấy, hắn cũng tự biết thực lực không bằng Bạch Kim Bỉ Mông Vương. Ngay cả Ba Nhĩ Mã cường đại như vậy cũng không thể may mắn thoát khỏi tay kẻ địch. Mình sao làm được chứ?
Hào quang màu tím khổng lồ chợt sáng lên, thân thể Kiệt Lạp Đức như một vầng mặt trời màu tím thiêu đốt trong nháy mắt, một khắc sau, một tiếng nổ mạnh vang lên.
Tiếng cười Hì hì hì hì lập tức ngừng lại. Thi thể Kiệt Lạp Đức tuy không còn, nhưng ít nhất hắn không bị đối phương thôn phệ. Phi mã tọa kỵ của hắn cũng đồng thời tự bạo với Chủ nhân, xung quanh ít nhất có bốn Ma Ngưu cùng với Ma Hạt trên lưng bọn chúng trở thành vật chôn cùng với Kiệt Lạp Đức. Cường giả Tử Cấp cửu giai tự bạo Đấu Khí và Linh hồn của bản thân sinh ra uy lực bạo phát rất khủng bố.
Diệp Âm Trúc rất khẩn trương. Bạch Kim Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã và Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức trước sau anh dũng hy sinh, khiến hắn cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Hắn không ngờ rằng Ám Ảnh Quốc Chủ Thâm Uyên Ma Vương lại xuất hiện, khiến cho tình thế nhanh chóng đảo ngược. Hắn nguyện đối mặt với Hắc Yêu Nữ Vương Tát Lâm Na cường đại, cũng tuyệt đối không muốn gặp phải một thích khách là Thứ Thần Cấp đỉnh. Nhìn thấy Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức nổ tan tành mà chết, tất cả Phi Mã Kỵ Sỹ mắt đỏ bừng lên. Pháp Lam Kỵ Sỹ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức không hề giữ lại thứ gì dạy cho bọn họ, dẫn dắt bọn họ đi đến hôm nay. Nhìn thấy đội trưởng hy sinh anh dũng, Phi Mã Kỵ Sỹ vốn đã tổn thất hơn nửa nhất thời trở nên điên cuồng.
– Báo thù cho Đội trưởng, giết!!!!!!!!
Pháp Lam bí pháp – Liệt Dẫn bạo thể.
Hơn bốn ngàn Phi Mã Kỵ Sỹ mang theo tâm trạng bi thương, phẫn nộ, hào quang điên cuồng đồng thời lóe lên trên người bọn họ cùng với tọa kỵ dưới chân. Bốn ngàn người trực tiếp lao về phía quân địch. Mục tiêu của mỗi một Phi Mã Kỵ Sỹ đều là Ma Ngưu cùng với Ma Hạt trên lưng. Hy sinh thảm thiết nhất sau khi chiến tranh bắt đầu. Trong bốn ngàn tiếng gầm rú mãnh liệt, Phi Mã Kỵ Sỹ đoàn đã gạch tên trong Pháp Lam Kỵ Sỹ. Nhưng sự hy sinh anh dũng của bọn họ đã lây sang mỗi một Chiến Sĩ của Liên quân Long Khi Nỗ Tư.
Ánh mắt của Ma Điêu Thánh Kỵ Sỹ Không Lệnh Kỳ như muốn nhỏ máu, trong mười hai vị Thánh Kỵ Sỹ của Pháp Lam, cùng là Thánh Kỵ Sỹ của Không Kỵ binh Quân đoàn, hắn và Kiệt Lạp Đức có quan hệ tốt nhất. Nhìn thấy Kiệt Lạp Đức hy sinh anh dũng, Không Lệnh Kỳ cũng mang quyết tâm phải chết. Ma Điêu Kỵ Sỹ đoàn của hắn thậm chí không hề né tránh công kích của kẻ địch. Chịu đòn nhảy vào bên trong trận doanh của quân thù, không hề do dự điên cuồng giết chóc.
“Phốc” Tiêm thứ màu tím đen lại xuất hiện, lúc này là xuất hiện ở trên ngực của Không Lệnh Kỳ. Nhưng Không Lệnh Kỳ không có chút ngạc nhiên nào, trên mặt ngược lại lại lộ ra một nụ cười dữ tợn. Cảm nhận năng lượng Hắc Ám khổng lồ từ sau lưng truyền đến, hai tay hắn như tia chớp quay ngược mũi trường mâu hướng vào phía mình, Đấu Khí còn lại của hắn trong nháy mắt được rót vào trong trường mâu, đâm mạnh vào ngực của mình. “Phốc” lại một tiếng xuyên thấu vang lên, còn có một tiếng kêu thống khổ cũng đồng thời xuất hiện. Giờ phút này, đã không còn tiếng cười lạnh lùng hì hì hì hì, chỉ còn tiếng kêu kinh hãi và hoảng sợ. Thân thể của Không Lệnh Kỳ chợt trở nên khổng lồ. Hắn dùng một tia Sinh mệnh lực cuối cùng của mình chẳng những đâm xuyên mình, cũng đâm xuyên kể địch sau lưng, tiếng nổ lớn vang lên. Theo sau Phi Mã Thánh Kỵ Sỹ Kiệt Lạp Đức, Ma Điêu Thánh Kỵ Sỹ Không Lệnh Kỳ cũng dâng hiến sinh mệnh quý giá của mình. Mà màn Tử vụ bao trùm thân ảnh màu tím đánh lén hắn cũng kích động mạnh, hiện hình trong vụ nổ mạnh. Nạp Nhĩ Ban Địch An dù như thế nào cũng không ngờ rằng mình lại bị một Nhân loại nhỏ bé làm bị thương, cho dù chỉ là vết thương nhẹ, cũng là thất bại không thể tha thứ. Nạp Nhĩ Ban Địch An là Quốc Chủ của Ám Ảnh Quốc, một trong bốn Ma Vương. Hắn là đối tượng bị ba vị Ma Vương còn lại cực kỳ bài xích, chính bởi vì năng lực ẩn núp của hắn quá khủng bố. Nạp Nhĩ Ban Địch An ẩn núp chẳng những có thể ẩn thân, còn có thể ẩn tàng khí tức của bản thân, thậm chí là cả Tinh thần lực. Không có Tinh thần dò xét nhạy cảm, tuyệt đối không thể nào phát hiện được sự tồn tại của hắn.
Trừ phi là cường giả cùng cấp bậc với hắn, nếu không ai cũng có thể tiến hành Tinh thần dò xét bất cứ lúc nào chứ? Cho nên, hắn mặc dù không phải mạnh nhất trong bốn Ma Vương, nhưng lại là kẻ âm hiểm nhất. Nhưng, Ám Ảnh Ma Vương Nạp Nhĩ Ban Địch An dù như thế nào cũng không ngờ rằng mình lại gặp phải đối thủ như vậy.
Trừ Bạch Kim Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã đầu tiên không kịp phản ứng nên bị hắn thôn phệ, thì hai đối thủ sau đều đã lựa chọn Tự bạo trong nháy mắt khi bị hắn đâm trúng. Không Lệnh Kỳ càng hơn thế, trước khi hắn Tự bạo, còn dùng cây Trường mâu gần tiếp cận Thần khí đâm ngược lại vào mình, lưu lại một vết thương dài hơn thước trên người của Nạp Nhĩ Ban Địch An. Cùng với chấn động của Tự bạo, khiến cho năng lượng mà Nạp Nhĩ Ban Địch An vừa mới hấp thu được của Bạch Kim Bỉ Mông Vương chứ chưa tiêu hóa được bị đánh tan đi mất.
Giết chóc điên cuồng, hai vị Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ tự bạo, đốt lên chiến ý mãnh liệt nhất trong lòng mỗi một gã Chiến Sĩ Liên quân Long Khi Nỗ Tư. Cục diện đang ở thế giằng co trên tường của pháo đài đột nhiên biến chuyển, Chiến Sĩ Liên quân phát động phản kích không muốn mạng, mạnh mẽ đẩy lui Thâm Uyên Đại quân khỏi thành tường, thương vong của hai bên tăng lên với tốc độ kinh khủng.
Các Chiến Sĩ của Ma Điêu Kỵ Sỹ đoàn cùng phát ra một tiếng kêu bi thảm, phó tướng của Không Lệnh Kỳ ngửa mặt lên trời kêu lên một tiếng:
– Các huynh đệ, huynh đệ của Phi Mã Kỵ Sỹ đoàn đã không còn, Đội trưởng Đại nhân cũng đã anh dũng hy sinh. Chẳng lẽ, chúng ta còn tiếc rẻ cái thân xác này sao? Theo ta xông lên
Lại là một loạt tiếng nổ như sấm rền. Hai Kỵ sỹ đoàn Phi Mã và Ma Điêu đã hy sinh. Nhưng, cái chết của bọn họ cũng không phí công vô ích, ít nhất đã đổi lấy gấp đôi sinh mạng của kẻ địch. Ma Hạt chết trong tay bọn họ gần ba vạn con. Trong đợt Tự bạo cuối cùng, cũng có chín ngàn con Ma Ngưu bị uy lực khủng bố của vụ nổ hoàn toàn phá hủy. Bọn họ không để thi thể và Linh hồn của mình lưu lại cho kẻ thù, bọn họ là Chiến Sĩ anh dũng nhất. Lực chiến đấu mạnh yếu của một Đại quân, nhưng cũng có lúc sĩ khí có tác dụng vô cùng quan trọng. Thâm Uyên sinh vật có lẽ không sợ hãi, không sợ chết, nhưng chúng nó cũng không thể nào tưởng được Nhân loại lại có tiềm lực sâu không lường được như vậy.
Nhìn thấy hai Kỵ sỹ đoàn đã tự tận, các Chiến Sĩ Nhân loại bùng nổ ra lực chiến đấu kinh khủng. Lỗ hổng trên pháo đài, Đệ nhị Long Kỵ Binh Quân tuy yếu thế nhưng đã đánh bật Thâm Uyên Đại quân ra ngoài, để cho Ma pháp sư Thổ hệ có thời gian khôi phục tường thành Pháo đài. Mà kẻ địch trên tường thành cũng bị đánh lui.
Trong nháy mắt, cả chiến trường biến đổi.
Trong tim Diệp Âm Trúc như đang chảy máu. Cái chết của hai gã Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ và Bạch Kim Bỉ Mông Vương Ba Nhĩ Mã khiến hắn tự trách mình. Kẻ địch quá cường đại, nằm ngoài tưởng tượng của hắn. Bất chợt hắn đã nhìn thấy Tiểu Long Nữ đã từ thành tường bay vọt ra. Nhưng vào lúc này, Diệp Âm Trúc đã không hề muốn dây dưa với đám Ma Chủ trước mặt này nữa. Mặc dù thực lực tổng hợp của kẻ địch đang vây lấy mình hơn mình gấp đôi. Nhưng Diệp Âm Trúc càng mong muốn gia nhập đội ngũ của các Chiến Sĩ, cùng bọn họ chém giết kẻ thù. Tiêm thứ của một gã Ảnh Ma vừa đâm đến sau lưng Diệp Âm Trúc. Điều khiến Ảnh Ma giật mình là lần này, Tiêm thứ của hắn không còn thất bại như trước, thân thể của Diệp Âm Trúc chỉ hơi chớp lên một chút, Tiêm thứ của hắn đã đâm vào trong cơ thể Diệp Âm Trúc.
Nhưng Ảnh Ma không kịp hưng phấn, hắn đã phát hiện được, Tiêm thứ của hắn không phải đâm vào được thân thể của Diệp Âm Trúc, mà là rơi vào trong lòng bàn tay của Diệp Âm Trúc. Phải biết rằng, Tiêm thứ của Ảnh Ma là cạnh ba mặt, ba phía đều rất sắc bén, hơn nữa còn chứa chất độc kinh khủng. Nhưng Diệp Âm Trúc lại một tay nắm lấy Tiêm thứ sắc bén của hắn. Một khắc sau, Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm trong tay Diệp Âm Trúc được đánh ra.
– Tạm biệt.
Giọng nói lạnh như băng đâm thẳng vào Linh hồn của Ảnh Ma. Chỉ hai chữ đơn giản, Diệp Âm Trúc đã dùng đến Đại Dự ngôn thuật – Siêu cấp Cấm chú Tinh thần hệ.
“Oanh” Ma pháp Nguyên tố vô thuộc tính cùng với Sinh mệnh năng lượng khổng lồ như một viên đạn nổ tung phát ra một vầng quang hoàn màu vàng. Trong tiếng nổ, Ảnh Ma không kịp kêu lên thảm thiết, đã biến thành một đám sương mù.
Mười một vị Ma Chủ còn lại dĩ nhiên không thể tưởng tượng được Diệp Âm Trúc đang một mực tránh né công kích của bọn họ lại đột nhiên ngừng lại. Hơn nữa còn giết chết một gã Ảnh Ma, mười một đạo công kích gần như đồng thời đánh về phía Diệp Âm Trúc. Diệp Âm Trúc vẫn không hề né tránh, “hừ” một tiếng, Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm trong tay giơ lên cao hơn đầu, bảy sợi Cầm huyền đồng thời phát ra tiếng Ông ông chói tai. Thất Âm Liên bạo, Diệp Âm Trúc huy động Cổ Cầm phát ra loại công kích này. Đồng thời, Kim quang ngưng kết với năng lượng Vô Nguyên tố thành một đạo Quang nhận khổng lồ, không cần biết lực lượng của mười một đạo công kích của đối phương là gì, chỉ cần một trảm này mà thôi. Thái Cực phân Âm Dương, đây chính là Âm Dương Trảm mà lúc trước Tiểu Long Nữ đã dùng để công kích Diệp Âm Trúc. Dựa vào Âm dương nhị khí do Sinh mệnh năng lượng hóa thành, hai loại năng lượng trái ngược nhau hoàn toàn này sinh ra lực phá hủy rất khủng bố. Hơn nữa chấn động cao tần phát ra từ bảy sợi Cầm huyền, uy lực thậm chí không hề thua kém so với Tiểu Long Nữ – Thứ Thần Cấp cửu giai thi triển. Huống chi, trong nháy mắt khi công kích, hiệu quả của Thất Âm liên bạo khiến cho lực công kích của mười một Ma Chủ ngừng lại trong khoảnh khắc, uy lực công kích cũng giảm đi vài phần. Quang nhận màu vàng hoàn toàn dung hợp làm một thể với Diệp Âm Trúc. Vì vậy, cho dù là Ma pháp công kích như Thái Âm Băng hoàn cũng bị hắn chém bay. Một kích này Diệp Âm Trúc dùng toàn lực mà phát ra, cũng là một kích mà hắn đã chuẩn bị đã lâu, chính là để phá vỡ thế liên thủ của mười hai Vu chủ. Nếu không phải nắm chắc lúc nào cũng có thể rời khỏi chiến trường, hắn sao để cho mười hai Vu chủ vây quanh chứ? Lúc trước, Tiểu Long Nữ dựa vào Âm Dương Trảm nếm đủ khổ đau. Lúc này, hắn cũng khiến cho kẻ địch chịu đựng nỗi thống khổ như vậy.
Uy lực của Âm Dương Trảm chủ yếu thể hiện ở chủ yếu ở trên bề mặt, lấy sự kết hợp giữa Âm Dương nhị khí sinh ra hiệu quả cực đoan phát động công kích, lực cắt của bản thân cũng cực mạnh, hơn nữa còn có thêm âm nhận cao tần của Diệp Âm Trúc, khiến cho lực công kích còn khủng bố hơn cả Lôi Đình nhất kích của Lôi Thần Chùy.
Công kích của mười một Vu chủ mặc dù đánh trúng người Diệp Âm Trúc, nhưng nhóm bọn chúng dù sao cũng không phải một thể, công kích cũng có trước có sau. Trong nháy mắt khi Âm Dương Trảm xuất hiện, nó như tìm được một con đường hoàn mỹ, công kích của mười một vị Vu chủ trong nháy mắt đã toàn bộ bị một đao chém ngang. Diệp Âm Trúc kêu lên một tiếng đau đớn, há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Mặc dù đã tính toán cẩn thận về ưu thế của Âm Dương Trảm, nhưng hắn đang đối mặt chính là mười một Vu chủ cấp bậc Thứ Thần Cấp.
Mười một Vu chủ cũng kêu lên một tiếng đau đớn, Linh hồn chi khí hỗn loạn, trên mặt toát ra vẻ thống khổ. Bọn họ không phải vì công kích của Âm Dương Trảm mà bị thương, Âm Dương Trảm mặc dù mạnh mẽ, nhưng sau khi phá giải công kích của bọn họ tự nhiên cũng không còn lực công kích nữa. Bọn họ sở dĩ bị thương, bởi vì Âm Dương Trảm của Diệp Âm Trúc chẳng những phá giải công kích của bọn họ, đồng thời còn phá giải Tinh thần bích lũy do mười hai Vu chủ bọn họ ngưng tụ thành.
Ngay từ ban đầu Diệp Âm Trúc đã sớm có tính toán, liều mạng chịu công kích của kẻ địch, trong nháy mắt khi kẻ địch ngắn ngủi toàn lực giết chết một tên, sau đó dùng Âm Dương Trảm phá giải công kích và Tinh thần bích lũy của nhóm Vu chủ. Mất đi Tinh thần lực của một người, khiến cho cân bằng của Tinh thần bích lũy mất đi. Khi Âm Dương Trảm tới nơi, đúng là Tinh thần bích lũy suy yếu nhất do các Vu chủ không kịp điều chỉnh. Tất cả những điều đó, đều nằm trong tính toán chính xác của Diệp Âm Trúc.
Tinh thần bích lũy một khi bị phá vỡ, mười một Yêu Vương mặc dù đều có thực lực đạt đến Thứ Thần Cấp, nhưng Tinh thần bích lũy bị phá giải trong nháy mắt khiến cho Linh hồn của bọn họ bị chấn động, trước mắt đều trở nên mơ hồ. Diệp Âm Trúc gặp phải, cùng lắm chỉ là năng lượng và kinh mạch trong cơ thể bị chấn động mà thôi. Với Sinh mệnh năng lượng khổng lồ của hắn, chỉ cần một thời gian ngắn ngủi là có thể chữa trị. Nhưng Linh hồn càng quan trọng hơn so với thân thể. Mười một Yêu Vương Thứ Thần Cấp bị thương không thể nào tự chữa trị ngay được, nên uy áp thể hiện ra lập tức suy giảm rất nhiều.Diệp Âm Trúc dựa vào lực phán đoán chính xác và sự nhạy cảm mẫn tiệp, cùng với Âm Dương Trảm Khô Mộc Long Ngâm đột nhiên xuất hiện, đã mạnh mẽ phá giải hạn chế của bọn họ đối với mình.
Bất chấp thân thể đã bị thương, thân thể Diệp Âm Trúc không hề dừng lại. Thừa lúc mười một Yêu Vương đang hoảng hốt tinh thần, thân thể hắn đã bay ra, lại một đạo Âm Dương Trảm bay lên, có lẽ bởi vì Ám Ảnh Ma Vương liên tục giết chết mấy cường giả của Liên quân khiến hắn căm hận, một đạo Âm Dương Trảm mà Diệp Âm Trúc phát ra lần này chính là chém về phía hai gã Ảnh Ma còn lại. Trong bốn loại Ma Chủ của Thâm Uyên tứ quốc, Ảnh ma có kháng tính rất mạnh với công kích vật lý, thân thể như ảo ảnh của bọn họ có năng lực như Vĩnh Hằng Thế Thân Khôi Lỗi. Đáng tiếc, Âm Dương Trảm do Diệp Âm Trúc dùng Khô Mộc Long Ngân Cầm phát ra lại không phải công kích vật lý bình thường, trong đó còn ẩn chứa Sinh mệnh năng lượng khổng lồ. Chính là có khắc tinh của Thâm Uyên sinh vật, nên một kích phẫn nộ do Diệp Âm Trúc phát ra, chỉ thấy kim quang lóe lên, không khí trở nên méo mó bị cắt thành hai nửa.
Trong tiếng rít, hai luồng Hắc vụ đồng thời tan đi, thân thể của Diệp Âm Trúc cũng hóa thành một vệt sáng, bay xuống phía dưới, tạm thời rời khỏi chiến trường. Trước sau chịu đòn công kích của đối phương, hơn nữa còn phát ra hai đòn công kích mạnh như vậy, hắn cũng cần phải điều chỉnh Nguyên lực và Sinh mệnh năng lượng của mình.
Trong nháy mắt mười hai Ma Chủ cao nhất chỉ còn lại có chín tên, cuộc chiến đấu trên bầu trời vô cùng thảm thiết. Mặc dù Cầm Đế hào đã lần thứ hai phát ra hào quang của ba trăm Trung cấp Ma Đạo pháo, nhưng không thể hoàn toàn đánh tan Đại quân Hủy Diệt. Ngàn con Đại Bàng Giải khổng lồ của quân địch còn lại gần bảy trăm con, đang không ngừng công kích tường thành đang được Ma pháp sư thổ hệ bảo vệ.
Thân thể Diệp Âm Trúc bay xuống bên dưới, Tinh thần lực mở rộng ra, hắn biết, lúc này, chỉ có mình mới có thể tìm được tên Ám Ảnh Ma Vương kia. Hai viên Hồn Châu trong đầu chuyển động với tốc độ rất nhanh, cường giả từ Thứ Thần Cấp trở nên trên chiến trường đều rõ ràng cảm giác được một tầng Linh hồn ba động khổng lồ từ trên người Diệp Âm Trúc phát ra. Cũng chính bởi vì Linh hồn năng lượng cường đại này khiến cho chín tên Ma Chủ vừa mới bình tĩnh lại không dám đuổi theo. Nhưng, Diệp Âm Trúc vẫn không tìm được bóng dáng của tên Ám Ảnh Ma Vương kia. Tên thích khách khủng bố này như đã biến mất vậy.
Tử, Long Sư Nặc Vân cùng với hai vị Bạch Kim Bỉ Mông Vương còn lại đã lui lại, trong mắt đầy vẻ bi phẫn. Tứ đại Thần Thú cũng đã tiến vào pháo đài, ở ngay trên thành tường tàn sát đám Thâm Uyên sinh vật. Giờ phút này, Thâm Uyên Đại quân trên mặt đất đã không chỉ còn là đám Thâm Uyên sinh vật cấp thấp xông lên nữa, các loại Thâm Uyên sinh vật cao cấp như Song Đầu tăng ác, Ma Ngưu, Ma Hạt đều đã tiến đến trước pháo đài, phối hợp với Thâm Uyên sinh vật cấp thấp phát động từng đợt công kích mãnh liệt. Thương vong của hai bên không ngừng tăng lên, gần như mỗi một giây, sẽ có rất nhiều sinh mạng biến mất trong cuộc chiến tranh như cỗ máy nghiền thịt này.
——————————–