Bạn đang đọc Cái Rìu, Cây Đàn Koto Và Cánh Hoa Cúc – Chương 27: Lý Lịch Của Tamayo
Cảnh sát trưởng quay sang ông luật sư :
– Ông vẫn không có tin tức gì về Kikuno và con trai bà ấy à ?
Ông luật sư lấy tài liệu trong cặp ra :
– Bà Aonuma Kikuno mồ côi từ nhỏ. Nhưng người ta đã khám phá ra một sự kiện quan trọng : người phụ nữ ấy có quan hệ bà con với Haruyo, vợ của Daini, bà của tiểu thư Tamayo.
Tất cả đều nhìn nhau.
-… Đó cũng là lý do tại sao già Sahee lại yêu Kikuno đến thế. Kikuno là người cuối cùng sống sót trong họ hàng của Haruyo.
Matsuko, Takeko và Umeko nhìn nhau. Một nụ cười mỉa mai phớt qua môi Matsuko. Có lẽ bà thấy những tình cảm này là lố bịch ?
– Giờ trở lại chuyện Kikuno. Ngay đêm bị hành hung, bà đã đem Shizuma đến xin tá túc nơi người bà con ở Toyama.
Khi Shizuma được 3 tuổi, bà để cậu bé lại cho một người bà con nuôi và đi lấy chồng nơi khác. Đã hai mươi mấy năm rồi và những người họ hàng đó đã chết dưới bom đạn ở Toyama. Còn về Shizuma thì những người láng giềng nhớ là cậu có ở đấy. Shizuma được những người họ hàng nhận làm con nuôi và mang họ mới là Tsuda. Kikuno có nhận được một số tiền lớn cùng với những báu vật do già Sahee trao lại trước đó, nên bà để lại một số tiền cho Shizuma ăn học. Nhờ vậy cậu bé được học đến bậc trung học. Năm 21 tuổi, Shizuma gia nhập quân đội. Dường như cậu đã giải ngũ rồi nhập ngũ lại đôi ba lần, trước khi phải phục vụ vĩnh viễn vào mùa xuân hoặc mùa hè năm 1944. Từ đấy, không còn dấu vết nào nữa…- Ông Kindaichi có lần ông nói với tôi ông nghĩ có thể Saruzo là Shizuma. Không đâu ! Tôi đã tiến hành một cuộc điều tra về thân thế anh ta. Saruzo sinh ở Toyobata và mồ côi khi lên 5 tuổi. Mẹ của tiểu thư Tamayo đã đem về nuôi. Bà mụ đỡ đẻ cho mẹ anh ta khẳng định điều này.
Vừa lúc đó, giáo sĩ Oyama xuất hiện. Ông ném xuống sàn một bọc vải, nói với giọng kiêu căng :
– Đây là bí mật lá chúc thư của già Sahee. Tamayo có một vị trí ngon lành bởi vì Tamayo…chính là cháu ruột của già Sahee. Mẹ của tiểu thư Tamayo, Noriko, chính là con của Sahee với Haruyo.
Tất cả đều bàng hoàng nhìn nhau.
Tamayo tái mặt và qua cái nhìn của nàng, người ta có cảm tưởng nàng sắp ngất đi. Sukekiyo run lên bần bật . Matsuko, Takeko và Umeko ném những ánh mắt thù hằn toé lửa về phía Tamayo.
Kindaichi đọc qua những tài liệu do Oyama đã sắp xếp. Từ những tài liệu này, người ta biết rõ là có những mối quan hệ đồng tính luyến ái giữa chàng Sahee trẻ với Nonomiya Daini. Nhưng dường như những mối quan hệ giữa họ đã chấm dứt vào năm thứ 2 hoặc thứ 3.
Ông Daini hoàn toàn bất lực đối với phụ nữ. Họ đã lấy nhau được 3 năm cho đến lúc gặp Sahee, nhưng Haruyo vẫn hoàn toàn tring trắng. Dù quan hệ giữa Daini và Sahee chấm dứt, nhưng Sahee vẫn tiếp tục đến chơi với Daini. Và, một ngày kia, những mối quan hệ mới đã nảy sinh giữa chàng Sahee và bà vợ của vị ân nhân. Vào thời kỳ đó, Sahee chỉ mới đôi mươi, còn Haruyo thì đã 25. Ngọn lửa đam mê đốt cháy họ mạnh bạo như thể đấy là lần đầu tiên họ mới biết đến người khác phái. Nhưng đồng thời , sự hối hận cũng mạnh mẽ chẳng kém. Quá đau khổ, dường như có lúc họ định tự tử.
Daini biết được dự tính này, đồng thời ông còn biết cả những gì họ giấu, nhưng thái độ ông thật kỳ lạ. Không những ông không ngăn cấm họ, mà còn ngấm ngầm khuyến khích họ tiếp tục mối quan hệ vô luân này. Có lẽ đây là một hình thức chuộc lỗi đối với người vợ trẻ mà ông không có khả năng thoả mãn về mặt xác thịt. Ông sợ tai tiếng nên không muốn công khai ly dị vợ, để trao hẳn nàng cho Sahee. Những cuộc hẹn hò luôn diễn ra trong một căn phòng của đền Nasu. Daini để mặc họ với nhau, nhưng như một con chó trung thành , ông canh chừng trong một căn phòng khác để bí mật không bị lọt ra ngoài. Mối quan hệ bí mật này kéo dài khá lâu, cho đến khi Noriko ra đời, Daini không hề do dự khi tuyên bố đó chính là con ruột của mình.
Năm tháng trôi qua trong bình lặng. Tuy nhiên, sự yên bình ấy chỉ là giả tạo, đặc biệt là đối với Haruyo, vì không một người Nhận Bản nào vào thời kỳ đó lại cho phép một người phụ nữ ngoại tình bởi vì chồng bất lực.
Trước cuộc chiến đấu nội tâm của người phụ nữ khốn khổ, người phụ nữ thực sự thuộc về mình, đã cho mình một đứa con, nhưng không bao giờ có thể trở thành vợ chính thức của mình được, tình thương và sự cảm thông của Sahee đối với nàng ngày càng sâu đậm hơn, nhất là khi ông đã thành danh. Già Sahee không bao giờ lấy vợ chính thức, ấy cũng vì lý do này. Khi trở thành một nhân vật quan trọng thì những cuộc hẹn hò của ông đối với Haruyo ngày càng trở nên khó khăn. Vì vậy, ông cần đến những người đàn bà khác. Nhưng nếu chỉ lấy một người vợ lẽ, thì ông sợ một ngày nào đó sẽ yêu người phụ nữ này mất. Vì thế, ông cưới một lúc 3 bà vợ để có thể khinh miệt những ghen tuông và bất hoà của họ. Và già Sahee không bao giờ yêu các cô con gái của mình cũng vì lẽ đó. Ông chỉ yêu Noriko, đứa con gái duy nhất của tình yêu ! Già Sahee rất yêu nàng những chẳng bao giờ được gọi nàng là con. Gia đình Inugami ngày càng trở nên thịnh vượng, nhưng Noriko muôn đời vẫn chỉ là con một giáo sĩ nghèo của đền Nasu. Một niềm phẫn nộ bí ẩn đối với sự bất công này gặm nhấm Sahee suốt đời.
Kết quả cuối cùng của mối hận, niềm phẫn nộ và mối thương cảm này , ấy là lá chúc thư của ông. Ân sủng đặc biệt mà ông đã chuẩn bị cho Tamayo, ấy là hoa trái đơm kết từ tất cả lòng thương hại mà ông đã dành cho Haruyo, bị bỏ rơi như một bông hoa trong bóng tối, và cho Noriko, đứa con gái đầu lòng. Ông không ngờ là lá chúc thư của mình đã mở màn cho những thảm kịch…!