Bạn đang đọc Cái Rìu, Cây Đàn Koto Và Cánh Hoa Cúc – Chương 13: Chiếc Ghim Cài Áo Hình Hoa Cúc
– Thưa ông ảnh sát trưởng, kẻ sát nhân đã giết ông Suketake, cắt đầu và ném ông ta xuống lối này.
Quả thật, một vệt máu dài chảy từ vũng máu đến tận mép sân hiên. Bên dưới là dòng nước ảm đạm. Một viên thanh tra đến đưa cho ông cảnh sát trưởng một chiếc ghim cài áo, đường kính khoảng 3cm, hình hoa cúc, nhụy hoa cúc là một viên rubi lớn.
– Nó nằm cạnh chiếc ghế đỗ…
Ông Furudate chợt rên lên một tiếng .
Ngạc nhiên, ông cảnh sát trưởng và Kindaichi quay lại :
– Ngài Furudate, ngài biết chiếc ghim cài áo này ?
– Vâng…. Vâng ! Nó là của tiểu thư Tamayo.
Kindaichi tiến lên một bước :
– Dù thế, vẫn chưa thể cho là tiểu thư Tamayo có liên can đến vụ này. Có thể nó rơi xuống đấy từ lâu rồi…
– Không ! Tôi nhớ rõ ràng tối hôm qua tiểu thư đã mang chiếc ghim cài áo này. Lúc ra về, tôi đã vô ý chạm vào tiểu thư và chiếc ghim đã móc vào gi_lê của tôi….
– Khi đó khoảng mấy giờ ?
– Trước 10h một chút .
– Nghĩa là sau đó, Tamayo đã lên sân hiên này . Nàng làm gì ở đây vào giờ đó ?
Khi ấy, người ta nghe tiếng chân ở cầu thang và bộ mặt xấu xí của Tamayo xuất hiện.
– Ngài Furudate , xin cảm phiền….
Ông luật sư lại gần Saruzo, họ trao đổi vài lời .
– Bà Matsuko muốn nói chuyện với tôi.
– A, thế thì luôn tiện nhờ ngài mời giúp tiểu thư Tamayo.
Ông luật sư đi xuống nhưng Saruzo không tỏ vẻ gì muốn đi theo ông ta. Dừng lại ở giữa cầu thang, anh ta đảo mắt khắp sân hiên.
– Saruzo ! Còn chuyện gì nữa ?
– Ơ….có một chuyện….khá kì cục. Ơ,….thiếu mất một con thuyền. Tôi đi một vòng quanh nhà như mọi lần và sáng nay, tôi thấy cánh cửa van đã bị mở, và một trong ba chiếc thuyền đã biến mất….
– Có dấu hiệu gì để nhận diện chiếc thuyền không ?
– Có ! Tên nhà Inugami được sơn trên mọi chiếc thuyền.
Cảnh sát trưởng thì thầm với các thanh tra và họ lập tức rời khỏi sân hiên.
– Được rồi, Saruzo, cảm ơn ! Nếu anh thấy được điều gì khác nữa, hãy báo cho chúng tôi.
Saruzo nghiêng mình chào vụng về và bước xuống cầu thang.
Cảnh sát trưởng quay về phía Kindaichi :
– Ông nghĩ thế nào , ông Kindaichi ? Lẽ nào hung thủ đã đưa cái xác không đầu của Suketake đi bằng thuyền ?
Kindaichi đảo mắt khắp mặt hồ đang chìm đắm dưới cơn mưa.
Lúc đó, Tamayo bước lên. Gương mặt nàng xanh tái, đôi mắt khắc nghiệt. Nàng có vẻ phân vân, sợ hãi nhưng nét duyên dáng, vẻ mơ màng kì ảo vẫn làm rung động lòng người.
Ông cảnh sát trưởng hoa khẽ.
– Tôi mời tiểu thư đến đây vì cái này, thưa tiểu thư !
Nhìn thấy chiếc ghim cài áo hình hoa cúc trong tay ông cảnh sát trưởng, Tamayo như chết sững.
– Vâng….Nó là của tôi
– Thế tiểu thư có ý kiến gì về thời gian đánh mất nó hay không ?
– Vâng…..tối qua…..có lẽ…
– Thế ra tối qua , cô có đến đây ? Vào lúc mấy giờ vậy ?
– Khoảng 11 h.
– Điều gì đã khiến cô phải đến đây vào giờ giấc đó ?
Tamayo xoắn chặt chiếc khăn tay, rồi chợt ngẩng phắt đầu lên như thể đã quyết định xong.
– Tôi đã gặp Suketake ở đây.
Đôi má Tamayo trắng bệch.