Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ

Chương 19


Đọc truyện Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ – Chương 19

“Sư tôn….” Tiểu đồ nhi đột nhiên nắm thật chặt bàn tay lạnh của Vân Ca, viền mắt dần dần đỏ lên.

Vân Ca có chút đỡ không nổi, tiểu đồ nhi dáng vẻ như vậy, tiểu đồ nhi của nàng cho tới bây giờ đều là gió đến gió đi, hoạt bát đáng yêu, tiểu đồ nhi dáng vẻ như vậy thật sự rất ít thấy, xem ra người bạn này thật sự rất quan trọng.

“Không có việc gì, sau này, Tiểu Huyễn Mạt sẽ có rất nhiều rất nhiều bằng hữu, Tiểu Huyễn Mạt nhà ta ngoan như vậy mà.” Trong lòng Vân Ca, tiểu đồ nhi chỉ có một người bạn là Lâm Lâm nguyên nhân khẳng định không phải là do nàng không nhu thuận khả ái, tiểu đồ nhi lớn lên phấn nộn chọc người thương yêu nhất định là do bọn họ phân biệt đối xử với đồ đệ chưa chân chính tiến nhập tu tiên giới mà đã có thiên phú.

Nếu như đám sư đệ nhiều lần lấy lòng nhưng đều bị không để ý tới kia biết, nhất định muốn một búng máu phun ra ngoài, bọn họ đã rất da mặt dày rồi, được hay không? Mặc dù nhỏ sư điệt không có cách nào dẫn khí nhập thể nhưng phía sau còn có một cái sư tôn đệ nhất nhân trong hàng chữ Lâm, bọn họ thế nào sẽ không có mắt? Làm sao có thể? Duy nhất một người không có mắt là….

“Sư tôn… Ta nghĩ đến hậu sơn báo thù cho Lâm Lâm, ta muốn cường đại ….” Thanh âm của Tiểu Huyễn Mạt không lớn, nhưng bên trong kiên định phải không có thể bỏ qua.

Vân Ca nhìn một chút ánh mắt kiên định của Tiểu Huyễn Mạt, thở dài một hơi, cuối cùng cũng chỉ có thể nói: “Được.”

Nhưng thật ra là nàng muốn nói, phía sau núi có nhiều tam cấp băng thú như vậy, làm sao tìm được con làm Lâm Lâm bị thương? Nàng còn muốn nói, không có cách nào dẫn khí nhập thể, cho dù tìm được con băng thú kia cũng rất khó báo thù, nàng muốn nói, sẽ ăn rất nhiều khổ, nàng luyến tiếc để nàng ấy nhỏ như vậy đã chịu khổ…

Nhưng khi nhìn ánh mắt Tiểu Huyễn Mạt, nàng một câu đều nói không.


“Sư tôn, sau này ta cũng sẽ bảo vệ ngươi.” Tiểu Huyễn Mạt nhẹ giọng nói.

Vân Ca nghe được trong lòng chấn động, trong tay ôm càng chặt hơn, tiểu đồ nhi của nàng có một tấm lòng son, ai cũng so ra kém nàng.

Bởi vì đáp ứng tiểu đồ nhi, Vân Ca tạm thời đình chỉ bế quan tu luyện, mà là bắt đầu dẫn theo tiểu đồ nhi đề cao kinh nghiệm thực chiến, quan trọng là để tiểu đồ nhi hiểu tính chất đặc biệt của các linh thú.

Đệ tử của Vân Phù Môn kinh ngạc, vẫn luôn biết đại sư tỷ là thiên phú và tu vi đều có thể chèn ép những đệ tử khác, không ngờ đại sư tỷ hiện tại bắt đầu mỗi ngày dẫn theo đệ tử của mình ra khỏi Vân Phù Môn.

Có không ít đệ tử suy đoán, đại sư tỷ là vì dẫn tiểu đồ nhi ra ngoài giải sầu, cũng có đệ tử suy đoán là vì đi ra ngoài tìm pháp bảo có thể giúp tiểu đồ nhi dẫn khí nhập thể.

Bất kể là loại suy đoán nào, cuối cùng cũng sẽ cho ra một cái kết luận, phế vật tiểu sư điệt này quả thực chính là vết nhơ của đại sư tỷ, hình như là thượng thiện nhìn thấy đại sư tỷ quá hoàn mỹ nên mới dùng việc này để cân đối lại!

Nếu như không có phế vật sư điệt này, đại sư tỷ hiện tại khẳng định đã ở động phủ của nàng bế quan tu luyện tiến hành chạy nước rút đột phá kết đan, nếu như đại sư tỷ thật sự kết đan rồi, như vậy Vân Phù Môn bao nhiêu quang vinh, hiện tại đều bị phế vật sư điệt làm hỏng!

Đương nhiên những lời này là không người nào dám nói ra , chỉ có thể ở phía sau nói một chút.

Vân Ca cũng không biết, nàng đang dẫn theo tiểu đồ nhi đi bộ xung quanh…

Được rồi, không thể không nói, sư đệ sư muội trong phái đều đoán không lầm.

Vân Ca vừa dẫn theo tiểu đồ nhi đi bộ đánh một ít tiểu linh thú xung quanh vừa hỏi thăm có thứ gì có thể giúp tiểu đồ nhi một lần nữa tu tiên.

Tiểu đồ nhi ngoại trừ càng ngày càng dính người, không có bao nhiêu biến hóa, bởi vì tiểu đồng bọn, Vân Ca cũng dung túng cho tiểu đồ nhi như vậy.

“Sư tôn, vì sao chúng ta lại phải đến chỗ thúc thúc kỳ quái đó?” Tiểu đồ nhi không hiểu nhìn về phía Vân Ca, thân thể nho nhỏ bị băng bó trong áo choàng mao nhung, có vẻ phá lệ nhu thuận.

Thúc thúc kỳ quái theo như lời của tiểu đồ nhi là chỉ Bách Hiểu Sanh của tu tiên giới, cũng không có tu vi gì, nhưng ở tu tiên giới chính là có địa vị nhất định, dựa vào chính là tin tức trong tay.


Vân Ca sờ đầu tiểu đồ nhi: “Đến chỗ hắn không nên nói như vậy nga.” Vân Ca phát hiện tiểu đồ nhi gần như không hề cao lên.

Đã qua một năm rồi, Vân Ca mỗi ngày đem người hảo hảo mà nuôi, nhưng tiểu đồ nhi cùng một năm trước lúc mới vừa gặp mặt ngoại trừ thêm một chút thịt, trắng trẻo không ít, gần như không có cao lên. Vân Ca nghĩ một hồi còn phải hỏi Bách Thư Sinh.

“Lại nữa rồi?” Bách Thư Sinh cùng tên của hắn vô cùng không khớp, hoàn toàn ứng với một câu nói, thiếu cái gì sẽ để ý cái đó, nam nhân trước mắt tam đại ngũ thô, lưng hùm vai gấu, nhưng chính là một nam nhân nhìn không lọt mắt như vậy lại thành lập được một mạng lưới thông tin gần như phủ khắc tu tiên giới, không có ai biết hắn là làm sao làm được.

“Không chào đón?” Vân Ca nhướng mày.

Bách Thư Sinh dời đường nhìn, trong lòng thầm mắng mình thiếu định lực: “Trước đây gần như không đến, dù cho ta nhiều lần gửi thiệp mời cho ngươi, nhưng gần đây thì hầu như mỗi ngày đều đến, Vân Ca, tiểu nha đầu này thật không phải là con gái ngươi?”

Vân Ca đã từng cứu một mạng của Bách Thư Sinh lúc hắn nghèo túng, hai người quan hệ cũng không tệ lắm, Bách Thư Sinh cũng biết bản tính của Vân Ca, vì vậy nói đùa.

Vân Ca đem tiểu đồ nhi bên cạnh bế lên: “Ta trái lại muốn tiểu đồ nhi là nữ nhi của ta, đáng tiếc mười chín tuổi ta không sinh được nữ nhi bảy tuổi.”

“…..” Bách Thư Sinh nhìn thoáng qua, Vân Ca khuôn mặt đường nét tinh xảo, dung mạo đoan chính vô song, được rồi, hắn đã sớm quên người này hiện tại bất quá mười chín tuổi mà thôi.

Vân Ca mặc tu sĩ phục màu trắng, dáng người tinh tế cân xứng bị vải vóc màu trắng bao bọc, bên hông bó buộc bơi thắt lưng, càng phát ra lã lướt thanh mãnh. Bởi vì ôm tiểu đồ nhi, tay áo lụa mỏng màu trắng hơi chảy xuống, lộ ra cánh tay trắng nõn, cổ tay như sương tuyết, khí tức vốn dĩ thanh lãnh không thể vượt qua bởi vì trong lòng ôm một người mà tiêu thất hầu như không còn, mỹ nhân ôn hòa như ngọc, khiến người ta không dám nhìn thẳng.


Tiểu đồ nhi đương nhiên sẽ không bỏ qua kinh diễm si mê trong mắt người trước mắt, tay nắm chặt vạt áo của sư tôn, trong mắt hiện lên một tia sát ý.

Bách Thư Sinh chỉ cảm thấy phía sau lưng mát lạnh, sau đó hồi phục tinh thần: “Thứ ngươi muốn cũng chỉ là nghe nói qua, nhưng cũng không có thật sự xuất hiện qua.” Bách Thư Sinh nói đến chính sự, người này không phải hắn có thể trêu vào, hắn vẫn luôn biết.

“Nhưng ta thu được một tin tức, có một loại công pháp không cần dẫn khí nhập thể, cũng có thể tu luyện, bất quá không phải tu tiên, mà là cường thân kiện thể, tuy rằng so ra kém tu tiên, nhưng tuyệt đối sẽ không bị con người khi dễ.” Bách Thư Sinh trong lòng suy nghĩ, Vân Ca vô luận bao nhiêu thích tiểu đồ nhi này, cuối cùng khẳng định vẫn phải để tiểu đồ nhi này quay về nhân gian, dù sao người thường không thể dẫn khí nhập thể tối đa chỉ có trăm năm thọ mệnh..

“Là cái gì?” Vân Ca lần đầu tiên nghe nói cái này.

“Kiếm tu.” Bách Thư Sinh đơn giản nói một lần cái gì là kiếm tu.

Vân Ca thoáng chốc đã hiểu, kỳ thực kiếm tu cùng tu tiên khác nhau ở chỗ một là tiểu thuyết võ hiệp, một là tiểu thuyết huyễn huyễn.

“Vân Phù Môn chắc là có.” Bách Thư Sinh cuối cùng nói,, hắn đối với tiểu đồ nhi này ấn tượng rất tốt, nhu thuận hiểu chuyện, mặc dù có vài phần dính người, quan trọng nhất là trêи người tiểu nha đầu này có loại khí tức rất sạch sẽ thư thích.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.