Bạn đang đọc Cái Đồ Trời Đánh, Cô Cứ Đợi Đấy !: Chương chương 30: Chuyến thăm Nhật Bản
Tụi nó đi bằng máy bay riêng chỉ 6 người còn cả lớp thì chia nhau ra đi bằng máy bay của nhà nó. Hiện tại nó đang ngồi trên máy bay, bịt 2 tai lại, trùm quyển sách lên mặt nghe càu nhàu.
– Tất cả là tại mày, nếu mày k phá hỏng vở kịch thì tụi mk đâu có thua thê thảm như vầy?_ Windy trách cứ
– Trời ơi, kịch bản lạng mạng của tôi, giờ thành bãi hỗn tạp_ Haray than khóc.
– Thôi xin 2 má, có phải mk tao đâu? cả Sky cx phá mà._ no thanh minh.
– Tao k cần biết, tất cả là tại mày, đi chết đi_ 2 cô bạn hét vào mặt nó.
– Hajzzz thôi đc rùi, 2 juliet của t lại đây để tao hôn 2 nàng nào_ nó sáp lại 2 con bạn chu mỏ ra.
– Biến_ k chần chừ, nó ăn ngay 2 cái đạp của Windy và Haray.
– Sky, tại sao anh có thể thản nhiên như thế? Chẳng lẽ chỉ mk tôi bị mắng_ Nó bất mãn.
– Tôi k biết._ Sky thản nhiên, mắt gián vào quyển tạp chí.
– Thôi mà, đừng giận nữa tục tưng_ Kevil nịnh nọt.
– Kệ m.n, em đến khoang lái đây._ nó bực tức br đi
– Á đừng mà_ Windy, Kevil và Haray chạy theo cản nó lại.
– Cô ta muốn lái thì kệ đi, mắc gì phải ngăn cản?_ Rani
– Anh im đi, biết gì mà nói?_ Windy cốc đầu Rany. Nó chẳng thèm để ý nữa ngồi bệt xuống ghế, bên canh Sky kéo tay hắn ra và… ngủ.
– Này sao cô tự nhiên thế hử? con gái gì mà vô duyên hết sức._ Hắn làu bàu
– Im_ nó cầm quyển sách đáp vào đầu hắn rồi lăn ra ngủ. Hắn nhìn nó ngủ như trẻ thơ bỗng thấy thanh thản vô cx. Chỉn lại tư thế nằm của nó, hắn cười nhẹ rồi tự lụng vào ghế ngủ theo.
– Ế, 2 anh chị này suốt ngày đánh nhau sao hôm nay lại ngủ chung?_ Windy dừng cãi cọ nhìn tụi nó ngủ.
– Còn hỏi hả? Em và Rany đánh hau lên nó phải xuống hàng ghế sau ngủ chứ sao_ Kevil thở dài.
– Người iu à, tụi mk cx ngủ chung đi_ Windy bò lại gần Haray nụng nịu
– Biết rồi, qua đây đi_ Haray chỉnh lại ghế ngồi, kéo Windy vào lòng và ngủ.
– Chẳng lẽ tao và mày lại ôm nhau ngủ? k thể nào_ Rany hét lên
– Thhes thì… làm thôi_ Kevil cười nham hiểm. Rồi nhẹ nhàng bế Haray về ghế của mk, ôm cô vào lòng ngủ, chẳng hiểu sao cô gái nhỏ nhắn này khi ngủ lại dễ thương như thế, chẳng có chút gì là hung dữ, sao bỗng nhiên lại muốn bảo vệ, che chở ho cô bé này. Rany nhẹ để Windy tựa vào vai mk, cảm giác ấm áp lạ thừng, trái tim như rung lên từng hồi, cô ấy ngủ ngây thơ như 1 đứa trẻ, từng đường nét trên cơ thể hoàn mĩ 1 cách kì lạ( cha nì biến thái), vén mái tóc xòa trc mặt của cô, Rany quàng tay qua vai ôm cô vào lòng như sợ cô se biến mất, như muốn chiếm lấy thứ cảm giác hạnh phúc này dù biết nó k thuộc về mk.
~~- Cô chủ, máy bay sắp hạ cách, xin cô chuẩn bị đi ạ_ Tiếng chị tiếp viên nhẹ nhàng, nó tỉnh dậy vươn vai ngáp 1 cái. Dụi dụi đôi mắt đang ngáy ngủ, nó bật dậy nhìn quanh, chợt nhận ra nãy giờ mk đang ngủ rất ngon lành trong tay hắn nó hét lên k bình tĩnh.
– Á………… thằng cha biến thái anh làm gì vậy? tránh ra ddood dê xồm_ nó hét
– Gì vậy chính cô là người lăn vào lòng tôi ngủ mà?_ Hắn tức giận, vừa mới dậy mà đã
– Tôi k muốn biết đi chết đi_ nó hét lên, co chân đập hắn bay xuống đất. Windy và Haray cx vì vậy mới thức dậy và…….._ Á sao anh lại ôm tôi ngủ?_ 2 cô hét lên.
– Bình tĩnh, cô nghe tôi giải thích đã_ Rany và Kevil lúng túng
– Này thì nghe_ Dứt lời 2 chàng bị đạp thẳng cẳng xuống sàn. Cửa máy bay vừa mở thì 3 cái xác bầm dập tơi tả bay vèo ra với vận tốc ánh sáng và hạ cánh vô cx đẹp mắt trc sự ngõ ngàng của bao nhiêu người.
– Cô có cần phũ vậy k?_ Sky phủi áo bật dậy quát.
– Đúng đó, con gái gì mà hung hăng qúa đó, vậy sẽ k có người yeey đâu_ Rani hùa theo.
– Có cần quảng tôi như rác vậy k?_ Kevil mếu máo.
– Oaa đến Nhật Bẩn rồi, tuyệt quá_ Seny hồ hởi.
– Seny tụi mk sẽ đi đâu đầu tiên?_ Windy vui k kém.
– Này đừng quyên lí do tụi mk tới đây._ Hary lên tiếng nhắc nhở, dường như bọn hắn k hề tồn tại thì phải. Duy từ đâu lao đến ôm chặt lấy Seny.
– May qua, mấy cậu đây rồi, nè tụi mk đến thăm tháp tokyo đầu tiên nha, đc chớ?