Bạn đang đọc Cái Đồ Trời Đánh, Cô Cứ Đợi Đấy !: Chương chương 17: kết thúc
Toàn bộ đoàn xe bị nổ.
– Chết tiệt, định kìm chân chứng ta đây mà, quá sơ sẩy rồi._ Dragon bực tức.
– Haha, sao ta có thể để xổng con mồi ngon như vậy đc, cơ hội hiếm có, có thể xóa sổ cả Devil Hell và Dark Angel mà_ Demon cười ghê rợn.
– Hừ, quá coi thường ta rồi. _ Devil mỉm cười tiến lại.
– Lùi lại, nếu k ta sẽ cho nổ tan chỗ này, báo trc dưới chân các ngươi là cả tấn bom có khả năng xóa bỏ cả thành phố này đấy, sao hả? dám thử k?_ Demon thách thức.
– Nếu vậy thì cả ngươi cx chết thôi, nói xem ngươi muốn gì?_ Evil bình tĩnh hỏi.
– HaHa thông minh lắm, ta sẽ xóa sổ các ngươi, kẻ gây cản trở Demon._ Hắn cười lớn rồi ra hiệu cho đàn em, thêm 2000 người nữa xông lên, rõ là có sự chẩn bị từ trc. Demon thích thú ngồi xem cuộc chiến k cân sức. Queen vẫn thản nhiên đánh, khóe môi nở nụ cười như đã biết trc kết quả. Venus cx k mấy hoảng loạn, cô chỉ đang để ý đến Evil, có chút quen thuộc thì phải.
– Dừng ở đây đc rồi, trò này thật nhàm chán_ Queen phủi tay hướng ánh mắt về Demon.
– Dừng? Queen cô nghĩ mình thật sự là nữ hoàng sao mà ra lệnh cho tôi?_ Demon nheo mắt.
– I am not a queen. But i have the right than the queen. _ Queen điềm tĩnh trả lời. Hướng ánh mắt ra phía xa, 1 vụ nổ nữa vang nên, tất cả đều kinh ngạc trừ Queen, cô cười ngạo nghễ. Một tên đàn em của Demon chạy vào nói gì đó khiến hắn thay đổi sắc mặt. Gió bắt đầu nổi lên, cuốn theo mùi máu bay tỏa cả cánh đồng.
– Queen, cô giỏi lắm, cho người phá phòng tuyến của ta quanh khu vực này. Ta vốn muốn khiến các ngươi k có chi viện vậy mà… xem ra phải dùng cách khác rồi._ Dứt lời 1 chiếc trực thăng hạ xuống, Demon leo vội lên, đứng trên chiếc thang đc thả xuống, hắn cười sung sướng, đưa tay ấn cái nút đỏ để kích hoạt bom rồi cười man rợ. Devil đưa súng lên bắn, viên đạn bay với tốc độ ánh sáng ghim vào tay Demon, Queen đưa khẩu M82 lên, một viên đạn thẳng tim Demon, cô mỉm cười quay về phía Devil như muốn nói phải bắn thế mới chẩn. Devil chỉ nhún vai quay đi. Kill ném quả lựu đạn về phía trực thăng làm nó nổ tung, khói, bụi bay mù mịt. Demon bị khống chế.
– Các ngươi thua rồi, chỉ 30s nữa thôi, chỗ này sẽ nổ tung, chúng ta sẽ cx chết_ Demon cười điên loạn, tất cả trở lên lộn xộn, m.n đạp lên nhau mà chạy, nhân lúc ấy hắn đưa súng nhằm thẳng hướng Queen mà bắn.
– Queen cẩn thận_ Devil lao ra xoay người ôm Queen vào lòng như bản năng có sẵn, viện đạn găm vào bả vai Devil. Trong phút chốc mắt chạm mắt, Queen như bị mê hoặc bởi đôi mắt màu huyết ghê rợn, cảm giác thân thuộc, như tìm đc thứ gì đó rất quan trọng lan tỏa khắp cơ thể. Cô khẽ mỉm cười, nụ cười thoảng khiến Devil đơ người. _ Ra là cậu, tên ngốc. Đỡ Devil quỳ xuống, cô thờ ơ bước đến chỗ Demon. 30s…… 1…4……im lặng~._ Game over, kết thúc rồi, xuống địa ngục mà xám hối._ Queen đi lạnh lùng đưa súng chĩa vào đầu Demon …và bắn. Một dòng máu tuôn ra từ giữa trán, hắn khụy xuống. Cô hất tay ra hiệu cho đàn em xử lí nốt những kẻ còn lại và tiến về phía Devil cx 2 người bạn.
– Anh ngốc thật, chắc gì tôi là bạn mà lại cứu tôi?_ Queen xé vạt áo buộc vào bả vai Devil. _ nhưng tôi k vì thế mà cảm động đâu, nói cho tôi biết thông tin về Demon mà anh biết, lần cuối gặp Demon đã nói gì với anh? _chất giọng lành lạnh của nó lại cất lên.
– tại sao cô lại muốn biết? Mục đích của cô là gì?_ Evil hỏi.
– Đừng có thắc mắc nhiều quá, k tốt đâu_ Venus trả lời.
– K gì cả, lần đó hắn chỉ ngỏ ý muốn sát lập 2 băng nhóm, Demon đang ở bangkok còn hiện tại thì tôi k biết._ Devil chống tay đứng dậy, quay lưng đi. Anh vẫn k thể nhận ra người trc mặt là ai mà lại quen thuộc đến thế. Khi đôi mắt xanh sâu thẳm kia chạm vào, anh bỗng nhớ đến Seny, cảm gíac hồi hộp, bối rối……………………………………….. kết thúc trận đấu
~~ Nó vừa tắm xong, bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy Windy và Haray đang nằm dài trên giường của mình. Mà chỉ thế cũng k sao, đằng này 2 nhỏ lại đi sâu xé cái gối ôm của nó, sau đó đánh nhau chí chóe.
– Tụi bây, đi ra kia, tin tao đem bọn mày đi nấu cao k hả?_ Nó hét lên.
– Seny tao cầm cái gối trc, vậy mà nhỏ Haray cướp mất_ Windy chạy lại níu tay Seny nũng nịu.
– Cho ăn đạp bây giờ, thích đặt điều k?_ Haray đe dọa. Nó thở dài, tiến về phía giường nằm vật ra mệt mỏi.
– Có thêm thông tin về Demon k?_ Nó hỏi.
– Tao cho người sang bangkok rồi, xới tung cả đất lên mới biết lão vừa trốn khỏi đấy, mất dấu rồi, oài, vụ này phí sức quá._ Windy ngán ngẩm.
– K mất trắng đâu, biết đc danh tính thật của Devil Hell rồi._ Nó cười.
– Cái zề? sao mày biết? Mà họ là ai?_ 2 con bạn vồ vập hỏi.
– Xa tận chân trời, gần ngay trc mắt. _ Nó ra vẻ bí hiểm_ Là Sky, Rany và anh trai tao._ Nó tiếp lời trong sự ngỡ ngàng của 2 con bạn.
– Sao mày biết, mày chắc chứ?_ Haray nhăn mày.
– chắc, lúc đánh nhau tao đã nhận ra rồi. Bằng trực giác_ nó cười.
– Xạo mày, biết có đúng k? tốt nhất nên điều tra lại_ Windy nhéo nó_ Mà sao lúc đấy bom k nổ nhỉ_ Nhỏ thắc mắc.
– Còn ai vào đay? Seny đã cho người tháo bom đấy, từ lúc Demon biến mất nó đã nhận ra rồi nên cho người tấn công bên ngoài_ Haray phân tích.
– Thôi gác chuyện này sang 1 bên đi ngủ, tao mệt_ Nó rồi cả 3 nàng lại ôm nhay ngủ, bó tay toàn tập.
* tại nhà Sky
– K sao chứ?_ Kevil lo lắng hỏi Sky.
– K, tao ổn, đừng lo_ Sky đưa tay ôm bả vai đã đc băng bó.
– Mày đúng là ngốc, tự nhiên cứu Queen, mà sao mày lại cung cấp thông tin cho nhỏ đó?_ Rany hỏi.
– Tao cx chẳng biết nói sao nữa, mà phải công nhận Queen rất giỏi, mà bọn mày có thấy họ quen k?_ Sky nhắm mắt, vắt tay lên trán, tâm trí bị bao phủ bởi hình ảnh của nó.
– Tao cx thấy quen. nhưng k thể nhớ đc._ Rany và Kevil đồng tình.
– Mà lúc gặp Demon tao k ở đây, bọn mày kể lại cho tao đi_ Kevil
– Thật ra…………
~trong căn phòng tối Sky ngồi đối diện với 1 người đàn ông đeo mặt nạ
– Ông là Demon?! Gặp tôi có chuyện gì?_ Sky lạnh lùng.
– Coi kìa, đúng là tuổi trẻ nông nổi, bình tĩnh chút đi Devil_ Demon mỉm cười.
– Về việc ông đề cập thì tôi k có hứng thú, sát nhập 2 nhóm k có lợi cho tôi
– Ồ, quyết định nhanh chóng vậy sao? Tôi thì rất muốn hợp tác với cậu để thâu tóm toàn bộ thế giới, hay là cậu chê trần gian này quá nhỏ bé hả thái tử?_ Ông điềm tĩnh trả lời, sắc mặt Sky thoáng chút lo lắng.
– Ông rút cuộc là ai?_ Sky đứng phắt dậy, k kiềm chế nổi bản thân.
– Đến lúc thích hợp cậu sẽ biết_ ông ta bước ra khỏi căn phòng.
*kết thúc hồi tưởng
~- Vậy có nghĩa là ông ta biết thân phận thật của mày?_ Kevil khẽ nhau mày.
– Tao k chắc, nhưng tao nghĩ phụ hoàng cx cẳng rảnh tới mức để tao xuống trần gian để quậy phá, hẳn phải có lí do nào đó._ Sky thở dài.
– Thôi, nghỉ đi, h.nay mệt quá rồi_ Rany lên tiếng rồi ai về phòng người ấy. Demon thật sự là ai?!