Các Thần Tiên Sinh Hoạt Trong Thời Đại Tinh Tế

Chương 28: Thân phận bị vạch trần


Đọc truyện Các Thần Tiên Sinh Hoạt Trong Thời Đại Tinh Tế – Chương 28: Thân phận bị vạch trần

Editor & Beta: Hạ Tử Lâm.

Người thanh niên có khuôn mặt khéo léo dù lúc không cười cũng khiến người khác gần gũi. Nghe được cha Chu nói như vậy, vẻ mặt của thanh niên hiển nhiên rất hài lòng nên giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn nhiều:

“Chu lão gia yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được Chu công tử.”

Giọng điệu vậy mà thiên về phong cách cổ đại, bây giờ Thời Đại Vũ Trụ sao còn vụ lão gia hay công tử gì đó. Khúc Quân núp ở một nơi bí mật gần đó, nghi ngờ từng chút từng chút mọc lên thành bụi nhưng không định hiện thân. Giờ phút này hắn đã không còn cảm nhận được hơi thở của khôi lỗi mình chế tạo, có lẽ đã bị người này phá hủy.

Hơn nữa cha Chu thực tôn kính người thanh niên này, tuy ngồi phía trên nhưng vẫn cung kính khép nép, ghế dựa chỉ ngồi một phần tư giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đứng dậy hành lễ, có thể khiến một gia chủ thế gia cẩn thận tiếp đãi như vậy địa vị người này hẳn cũng không thấp, mà còn….Cái danh hiệu thần sư này, nghe kiểu gì cũng giống như mấy tên lừa đảo hay dùng vậy!

Chẳng qua hắn đúng là cảm nhận được một cỗ lực lượng kì lạ trên người thanh niên này, không phải người Thời Đại Vũ Trụ tiến hóa sau nhận được dị năng và tinh thần lực, cũng không phải pháp lực như các vị thần tiên ở Hồng Hoang, Khúc Quân không thể nói rõ, chỉ là lực lượng dao động trên người này cũng không mạnh.

Thứ như lực lượng, tuy bình thường không thành bất cứ hệ thống nào nhưng hiểu được một trong số đó thì sau này cũng rất dễ dàng thông suốt. Ví dụ, bản thân lực lượng trụ cột của Khúc Quân là hệ thống pháp lực Hồng Hoang nhưng sau khi hắn tỉnh lại dung nhập vào Thời Đại Vũ Trụ thì đi học sẽ sử dụng hệ thống khác là dị năng và tinh thần lực để che dấu lực lượng của mình. Mà bằng cách nào học được nó thì phải dựa vào sự lí giải và thông hiểu đạo lí của hắn đối với hệ thống lực lượng của Thời Đại này.

May mắn, trên nhiều khía cạnh Khúc Quân đều không có thiên phú trời cho nhưng ở con đường tu luyện lại rất thuận lợi. Vì thế Khúc Quân liếc mắt một cái là có thể nhìn ra hệ thống lực lượng trên người thanh niên có sự khác biệt, cũng có thể trong nháy mắt đoán được thanh niên mạnh hay yếu. Sau khi biết được thanh niên cũng không phải rất mạnh, lo lắng của hắn cũng giảm đi ba phần.


Tuy rằng trên cổ hắn ở một vị linh thể hết sức lợi hại nhưng hiện tại người ta tự thân còn khó bảo toàn. Nếu thật sự gặp đối thủ vô cùng khó giải quyết, nói không chừng hắn cũng sẽ chết tại đây. May mắn, đây không phải tình huống tệ nhất.

Trong phòng khách, người thanh niên kia rõ ràng cũng không muốn cùng cha Chu nói nhiều. Tuy dùng từ đều rất khách khí, cử chỉ cũng rất đúng mực nhưng sự cao ngạo trong khung không cách nào ức chế được. Khúc Quân tin tưởng với sự lão làng cha Chu không thể nào không cảm nhận được. Nhưng như vậy khuôn mặt vẫn tươi cười nghênh đón, xem ra là thật sự không đắc tội nổi. Cho nên khi thanh niên đưa ra đề nghị muốn nghỉ nơi thì cha Chu sảng khoái đồng ý, tự mình dẫn người ta đi xuống.

Sau một phen ứng phó, cha Chu rốt cuộc đi ra ngoài đóng cửa phòng lại, xoa xoa mồ hôi trên trán, chuẩn bị đi báo cho Tiểu Duy, trăm ngàn lần không nên đi trêu chọc vị này. Mặc dù là lấy lòng, Chu gia bọn họ vẫn không có cái tư cách đó, hắn chỉ hi vọng người con trai lớn của mình đừng gây ra chuyện gì là được.

“Khúc Quân, tiểu tử kia kia chút thú vị!”

Giờ phút này Khúc Quân đang ẩn thân đứng trong phòng, nhìn người thanh niên ngồi trên sô pha, nhắm mắt, cau mày, không biết đang suy nghĩ gì, mà chính là vị khách trọ sau cổ mở miệng nói chuyện.

“Khổng Tuyên đại nhân nhưng phát hiện ra điều gì sao?” Khúc Quân mang theo vài phần hi vọng. Kiến thức của hắn rốt cuộc so ra kém hơn những người có gia tộc truyền thừa. Thượng cổ lớn như vậy, những lực lượng cổ quái có rất nhiều, có cái biến mất, có chút vẫn lưu lạc, chỉ có hắn không biết, không có chuyện không tồn tại.

“Còn chưa chắc chắn, lực lượng trên người tiểu tử này rất loãng.”

Khúc Quân nghe nháy mắt chợt hiểu, người này có khả năng cũng là hậu duệ thượng cổ còn là hậu duệ hiếm thấy, mà cái gọi là “Thần sư”, có lẽ cũng là sau khi chủng tộc này lớn mạnh tạo cho mình lớp vỏ bọc hoàn mỹ che dấu chính mình, có thể tìm cho mình một cái địa vị rất tốt, đứng đầu trong chuỗi thức ăn.

Rất nhiều thượng vị giả đều chọn phương thức này, tuy Khúc Quân chưa từng làm thượng vị giả nhưng không phải không biết.

“Vậy tại sao nói hắn ta thú vị?” Nay cả Khổng Tuyên Đại Minh Vương đều cảm thấy người này thú vị, hắn bắt đầu hơi tò mò. Vì thế Khúc Quân cũng bắt đầu sử dụng pháp lực tra xét số mệnh của người này, một lời không hợp liền dùng pháp lực, thần tiên chính là đơn giản thô bạo như vậy.

Vừa bấm xong pháp quyết, lỗ tai Khúc Quân lại nghe được thanh niên có vẻ đau lòng nhẹ giọng nỉ non:

“A Mật, ngươi bây giờ ở nơi nào? Ta rất nhớ ngươi!”

A Mật? Nhớ ngươi? tay Khúc Quân đang bấm pháp quyết dừng một chút, kiếm củi ba năm thiêu một giờ!


A Mật sẽ không phải là đứa nhỏ Chu Mật kia đi? Rất nhớ ngươi, giọng điệu lại ám muội như vậy. Nếu không phải biết rõ Chu Mật bây giờ còn là một thằng nhóc bảy tám tuổi vắt mũi chưa sạch, ở cái Thời Đại Vũ Trụ cả trai lẫn gái kết hôn không băn khoăn tuổi tác này, Khúc Quân tỏ vẻ mình thật sự hiểu sai, chẳng qua cho dù như vậy, hắn cũng vẫn hiểu sai.

“Đương nhiên là đường só mệnh của hắn ta rất thú vị!” Giọng nói vậy mà có vài phần tò mò và thích thú.

Khúc Quân lại bấm pháp quyết giương mắt xem, rốt cuộc biết vì sao Khổng Tuyên lại cảm thấy thú vị, đường số mệnh đã hoàn toàn đứt đoạn đi tới cuối lại còn sống trên cõi đời này, là cổ lực lượng thần kỳ này chống đỡ hắn ta hay là có cơ duyên khác? Hắn nghĩ có lẽ Khổng Tuyên cảm thấy thú vị cũng bởi vì chưa xác định được.

Hơn nữa ngoài đường số mệnh ra, hắn lại rõ ràng cảm giác được trên người thanh niên này có sợi dây giống như liên kết với Chu gia, chuẩn xác mà nói hẳn là Chu Mật! Một người thân phận cao như vậy Chu Mật hẳn chưa bao giờ gặp qua thanh niên này, còn nói những lời ám muội như thế, Khúc quân nghĩ đằng nào đều cảm thấy rất quái lạ.

“A Mật, không phải ngươi nói rất muốn phụ thân chú ý đến hay sao? Trước kia ta không có năng lực, hiện tại ngươi muốn, ta đều có thể làm cho ngươi.” Thanh âm vẫn như cũ rất nhỏ, càng như tiếng lòng, nhưng Khúc Quân và Khổng Tuyên lại nghe ra vài tin tức:

“Ngươi chờ ta, ta chắc chắn sẽ tìm được ngươi.”

…………

Trước kia? A Mật? Giọng điệu rất quên thuộc? Đường số mệnh đứt đoạn? Trong đầu Khúc Quân sinh ra một khả năng không thể tưởng tượng được có thể giải thích được mọi thứ.

“Khả năng gì?”


……….Nói không thăm dò suy nghĩ của hắn đâu! Khúc Quân không còn cách nào khác mở miệng:

“Theo lý thuyết, đường số mệnh đứt đoạn, chỉ có một khả năng, đó là chết đi. Nhưng thực ra có suy luận nói rằng, còn có một khả năng, chính là……… Đã chết lại sống lại.”

Đường số mệnh thứ này, không phải xem thân thể mà là xem linh hồn, sau khi chết đi linh hồn sẽ ngưng trệ. Mặc dù sống nhờ trên thân thể lớn lên rồi già đi, linh hồn từng chết đi chắc chắn không thể đi theo cơ thể trưởng thành, cái đó và ma quỷ chết đi sẽ không bởi vì thời gian mà già đi là cùng một đạo lý.

“Cho nên ý của ngươi là………Tá Thi Hoàn Hồn?”

Khúc Quân lắc đầu, nhẹ nhàng mở miệng:

“Không phải, Tá Thi Hoàn Hồn thời gian sẽ không thay đổi. Mà người thanh niên này rõ rệt biết Chu Mật còn có quan hệ hẳn rất thân mật, không thì sẽ không biết chuyện Chu Mật khi còn nhỏ muốn phụ thân chú ý đến mình.”

“Cho nên, không phải Tá Thi Hoàn Hồn, là Trọng sinh.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.