Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra

Chương 5


Đọc truyện Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra – Chương 5

Bạch Tử Họa từ trên thiên không đáp xuống , tà áo bay bay họa thành một vòng cung khiến dáng vẻ hắn càng thêm xuất trần .

_ Tham kiến Tôn Thượng ! – Tất cả các đệ tử cung kính hô vang .

_ Chuyện vừa nãy … ta không muốn thấy lần nữa .- Bạch Tử Họa lạnh lùng nhìn Khinh Thủy khiến cô nàng run lẩy bẩy cúi đầu đáp :

_ Vâng !

Đúng lúc Bạch Tử Họa muốn nói gì đó thì một bóng người bỗng chốc xuất hiện trước mặt họ , quỳ xuống cung kính :

_ Tham kiến Tôn Thượng ! – Sau đó thiếu niên xoay người sang nhìn về phía tôi :

_ Đệ tử Vân Ẩn bái kiến tân chưởng môn

Đây là một cái hiểu lầm xinh đẹp !

_ Không phải … Đây mới là … – Tôi đính chính chỉ sang Thiên Cốt thì bị cắt ngang .

_ Chưởng môn ! Mời người mau chóng cùng đệ tử trở về Thục Sơn .

Bạch Tử Họa nhăn mi , lên tiếng :

_ Vào đại điện rồi nói .

Trước lúc rời đi ,ánh mắt mọi người nhìn tôi có kinh ngạc , có hâm mộ , cũng có tức giận . Dường như cảm thấy tôi làm chưởng môn là điều thật khó tin .

Khụ … Đây lại là một cái hiểu lầm xinh đẹp !

Lần thứ hai đứng ở đại điện , cảm giác của tôi thập phần vi diệu .


_ Chưởng môn , Thục Sơn hiện đang hỗn loạn , cần một người đứng ra làm yên ổn . Thục Sơn rất cần người . – Vân Ẩn thiếu niên chấp hai tay nói .

_ Không phải … ta ….

_ Chưởng môn , lúc nãy nhìn thấy thần thái của người đệ tử liền biết người xứng đáng giữ vị trí chưởng môn này . Đệ tử nhất định ủng hộ ….

_ Oh shit ! Ngươi câm miệng . Làm gì mà cứ nhảy vô họng ta hoài vậy hả ? Damn mit ! Ta ghét nhất là người ta cắt ngang khi ta đang nói đó .

Năm lần bảy lượt bị chặn họng , tôi rốt cuộc bộc phát cơn giận . Cái tên nhóc này , bà đây sống hai kiếp cộng lại cũng gần 50 , ngươi thế nhưng không biết kính lão đắc thọ là sao hả ?

_ Chưởng môn …

_ Chưởng cái rắm ! Người này mới là chưởng môn yêu dấu kính mếncủa ngươi nè . Nhìn cho kĩ đi ! – Tôi nắm áo Vân Ẩn để sát vào mặt Thiên Cốt .

Chuyện xảy ra quá đột ngột khiến hai người Cốt-Ẩn ngẩn ra . Sau đó nhìn gương mặt phóng đại đối diện , mặt hai người bùm một cái đỏ ửng lên như trái ớt chín .

Ba vị tôn ngồi trên ghế cao nhìn xuống tình cảnh này , trên trán nổi đầy hắc tuyến . Bọn họ điều đã nếm trải sự bá đạo của cô nàng này rồi nhưng không nghĩ tới …

Thiên Cốt nhanh chóng nhảy ra đằng sau , trên mặt vẫn treo hai rạng mây hồng :

_ Tiểu Tuyết ! Muội làm gì vậy hả ?

_ Ôi chao !!! – Tôi kinh ngạc mở to hai mắt hết nhìn ngây thơ Thiên Cốt lại nhìn thiếu niên Vân Ẩn . À há … Tại sao tôi lại không nghĩ tới a … Thiên Cốt …. Vân Ẩn … Vân Ẩn … Thiên Cốt … Oa hahahaha … Tỉ tỉ đáng kính ! Muội đã tìm ra cách xoay chuyển vận mệnh đáng thương của tỉ rồi a . Hừ hừ …. Bạch Tử Họa , ngươi sắp mất vợ tới nơi rồi nha . ( BTH : Hắt xì … )

_ Hahahahahahaha … – Tôi vuốt cằm chìm trong suy nghĩ biến thái của mình , miệng vang lên từng tràng cười ghê rợn .

Thiên Cốt ô mặt quay đầu ! Cô không biết người đó a …

Ba vị tôn tự động vận dụng kĩ năng ” mắt không thấy , tâm không phiền ” .

Vân Ẩn sởn gai ốc lùi về sau , lắp bắp :

_ Chưởng môn , người …

_ Ngươi mà còn để ta nghe thấy hai từ ” chưởng môn ” đó lần nữa thì đừng trách tại sao biển xanh lại mặn a ?!!!! – Tôi rời khỏi dòng suy nghĩ , hung ác quát vào mặt thiếu niên .

_ Dạ ! – Vân Ẩn run bắn người gật đầu thật mạnh .

_ Ngoan ! – Tôi híp mắt cười vuốt tóc thiếu niên . Đáng yêu thế này mới xứng với tỉ tỉ a …

_ Khụ … Làm ơn tập trung vào vấn đề chính – Sênh Tiêu Mặc ho khan . Ánh mắt dường như có điều suy nghĩ nhìn tôi .

_ Phải rồi ,chưởng … – Vân Ẩn nhớ tới mục đích chính vội vàng chấp hai tay lại , nhìn ánh mắt dao cạo của tôi , Vân Ẩn khụ khụ vài tiếnh quay sang Thiên Cốt .

_ Chưởng môn , chúng ta phải mau chóng trở về Thục Sơn

_ Nhưng mà … – Thiên Cốt ấp úng nhìn về phía Bạch Tử Họa . Họ Bạch lạnh lùng rũ mí mắt không nói gì .


_ Hừ … Trường Lưu chúng ta không kham nổi chưởng môn Thục Sơn . Ngươi nên đi đi – Ma Nghiêm hừ lạnh . Hắn từ đầu tới giờ vẫn không ưa chị em họ Hoa này , nhất là nha đầu biến thái kia . Tốt nhất để bọn chúng cút , cút càng xa càng tốt đỡ chướng mắt .

_ … Được rồi ! Ta sẽ cùng ngươi về Thục Sơn .Nhưng Tôn Thượng , con có thể có một thỉnh cầu không ? – Thiên Cốt cắn môi .

_ Nói – Bạch Tử Họa nhẹ nhàng phun ra một chữ .

_ Sau khi giải quyết chuyện ở Thục Sơn , con … con có thể trở lại Trường Lưu tiếp tục học tập không ạ ?

_ Không được ! – Ma Nghiêm nóichắc đinh đóng cột .

_ Ông già ! Tỉ tỉ ta đang hỏi họ Bạch … à không hỏi Tôn Thượng , ai hỏi ông đâu mà ăn cơm hớt – Tôi đá xoáy . Lão Ma Nghiêm này , có chị ở đây rồi thì đừng hòng bắt nạt tỉ tỉ .

_ Ngươi … – Chòm râu của Ma Nghiêm dựng lên , đôi mắt nhìn chòng chọc như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy .

_ Phốc ….

Một tiếng động rất nhỏ vang lên . Mọi người nhất tề quay phắt nhìn đương sự . Chỉ thấy cả người Sênh Tiêu Mặc run lên bần bật , đôi mắt đầy ý cười , tay cầm quạt giấy che miệng , nói :

_ Khụ … Mọi … mọi người đừng để ý đến ta … Tiếp tục đi …. Tiếp tục đi …

Chậc … Bây giờ tôi mới đánh giá kĩ gã Nho Tôn này . Cũng là một soái ca đấy , nhưng hình như thần kinh không được bình thường cho lắm .

_ Được rồi ! Chuyện ngươi vừa đề nghị để tính sau đi . – Bạch Tử Họa đứng dậy xoay người rời khỏi .

_ Tôn Thượng …

_ Ừm … Chưởng môn , khi nào thì chúng ta xuất phát ? – Vân Ẩn đứng một bên tìm cảm giác tồn tại .

_ Mai đi – Tôi đáp thay Thiên Cốt .

_ Xin hỏi … Đệ tử vẫn chưa biết tên của chưởng môn

_ Ta là Hoa Thiên Cốt , còn đây là muội muội ta Hoa Tuyết .

_ Như vậy , chương môn cứ nghỉ ngơi . Đệ tử xin cáo lui trước .


Tối hôm đó , vì không muốn tạo thêm gánh nặng cho tôi và Vân Ẩn . Thiên Cốt nhất quýêt đi luyện tập ngự kiếm phi hành .

_ Tỉ tỉ ! Thôi thì để muội hi sinh giúp đỡ tỉ vậy ! – Tôi chạy theo Thiên Cốt .

Cơ mà … Hình như tôi lại quên mất cái gì đó thì phải ?!

( T/ g: Kịch tình đó … Kịch tình …)

_ Tiểu Tuyết nè , mới hồi sáng ngay cả kiếm gỗ muội còn không cầm được . Sao bây giờ …? – Thiên Cốt mím môi liếc nhìn tôi .

_ Khụ … Ây da … Đêm nay trăng đẹp quá – Tôi giả vờ nhìn lên trời trốn tránh .

Thiên Cốt ngẩng đầu nhìn bầu trời một mảnh đen thui không chút ánh sáng , im lặng .

Tôi ” … “

Haiz … Chị đây chính là muốn khiêm tốn , nhưng sao cứ phải ép chị ra tay a ? Bây giờ bị ThiênCốt nghi ngờ rồi .

_ Tiểu Tuyết ! Tỉ biết muội có nhiều chuyện không muốn người khác biết . Đến khi nào sẵn sàng thì hãy kể với tỉ , được chứ ?

Tôi không nói gì một hồi lâu , sau đó mới lên tiếng :

_ Từ lúc nào tỉ trở nên triết lí như vậy tỉ tỉ ?

Thiên Cốt ” … “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.