Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung

Chương 82


Bạn đang đọc Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung – Chương 82


Trận thứ hai đánh 26 phút, lấy được top 3 lần lượt là Mạc Thần, CC và Trần Úy.
So với lần đầu tiên, rõ ràng chiến tích tổng thể của chiến đội CLM trượt dốc, người xếp vào top 8 cũng từ 5 xuống còn 3 —— Lăng Sơ Dật rơi xuống đất thành hòm, Giang Tân Dực bị người ta đuổi gϊếŧ, vài lần trốn thoát, cuối cùng chết trận ở vòng thứ ba.
Thế nhưng, tổng hợp hai ván điểm tích lũy ở bảng xếp hạng, Giang Tân Dực vẫn xếp vào top 8, Lăng Sơ Dật cũng nằm trong top 10, vấn đề không lớn.
Vấn đề không lớn không có nghĩa là vấn đề này không cần phải được giải quyết.
Lúc Lăng Sơ Dật đánh xong, Trần Tiêu vỗ lưng hắn nói: “Đi ăn cơm trước, ăn cơm xong tôi sẽ điều chỉnh chiến thuật.”
Lăng Sơ Dật sửng sốt một chút, vốn còn có chút đả kích, nghe được câu này ánh mắt sáng ngời: “Điều chỉnh chiến thuật?”
“Ừ, điều chỉnh chiến thuật.

Người khác cũng đánh vào mặt chúng ta rồi, làm sao có thể không phản kích?” Trần Tiêu nói, “Nhưng hiện tại đừng nghĩ nhiều như vậy, đi ăn cơm trước.”
“Được!” Lăng Sơ Dật đáp ứng, tâm trạng thoáng cái tốt hơn rất nhiều.
Lời này của Trần Tiêu chẳng khác nào nói cho hắn biết, rơi xuống đất thành hòm không hoàn toàn là lỗi của hắn, đồng thời cũng giúp hắn nghĩ ra cách giải quyết.
Tuy không biết Trần Tiêu sẽ điều chỉnh chiến thuật như thế nào, sau khi điều chỉnh hiệu quả ra sao, nhưng ít nhất, hắn làm cho Lăng Sơ Dật thấy được hy vọng.
Mọi người đã ăn trưa gần đó.
Bọn họ đặt một phòng riêng, sau khi dùng xong bữa, trực tiếp mở họp trong phòng.
“Chúng ta bị nhắm vào.” Đầu tiên Trần Tiêu ném vấn đề ra, sau đó trực tiếp nói phương pháp giải quyết, “Trận đấu kế tiếp một người hành động tương đối nguy hiểm, ý của tôi là hai người một đội.”
Hắn nhìn về phía Lăng Sơ Dật và Giang Tân Dực: “Mèo con và Tiểu Tân một đội, các cậu đều tương đối am hiểu lấy đầu người, cùng nhau hành động có hạn chế không lớn, lợi lớn hơn hại.

Chủ yếu là Tiểu Tân, cậu phối hợp với điểm nhảy của mèo con, đầu người cũng do cậu khống chế.

Mặc dù là trận đấu 1vs1, nhưng dù sao cũng cùng một chiến đội, vẫn hy vọng mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau một chút, tranh thủ cùng nhau tiến vào top 8, không hy sinh bất kỳ một người nào.”
“Tôi không có ý kiến.” Giang Tân Dực dẫn đầu tỏ thái độ.

Hắn cũng chú ý tới mình bị nhắm vào, kỳ thật cho dù Trần Tiêu không nói, ván tiếp theo hắn cũng định nhảy bên cạnh đồng đội tiến hành tự bảo vệ mình.
Lăng Sơ Dật cũng rất nhanh tỏ thái độ, làm ra cử chỉ OK.
Sau đó Trần Tiêu nhìn về phía Mạc Thần và Văn Khê: “Hai người thì tôi cũng không lo, nếu không hai người tự thương lượng nên làm gì đi?”
Mạc Thần “Ừ” một tiếng.
Ván trước Văn Khê không thể lọt vào vòng chung kết, khi vào vòng bo đã bị Lightning ngồi xổm ở đó lái xe đâm chết.
Nhưng cậu lấy đầu đủ nhiều, cuối cùng điểm tích lũy hai ván xếp thứ hai, coi như không tệ.
Vì vậy, từ quan điểm điểm cá nhân, cậu không cần phải hành động với đồng đội.
Mạc Thần càng không cần phải nói, sau khi đổi mới chế độ thi đấu, hắn như cá gặp nước đi nghiền ép người ta, căn bản không ai làm gì được hắn.
Về phần Trần Úy…
Trần Tiêu nhìn về phía hắn, còn chưa kịp mở miệng thì Trần Tiêu đã giơ tay lên trước: “Em không sao! Em hoàn toàn ok!”
Không phải là cẩu thả vào top 3 à, hắn có thể!
Thời điểm một mình hắn chỉ cần cân nhắc vị trí ẩn thân của mình là được, thời cơ tấn công với rút lui cũng hoàn toàn do mình khống chế.
Như chính hắn nói, những người khác muốn lấy đầu của hắn thì phải tìm thấy hắn đã.
Hắn biết rõ cách chơi nào thích hợp nhất với mình, có đồng đội ngược lại sẽ khiến hắn bó tay bó chân.
Bởi vì một khi có đồng đội đồng hành, hắn không có biện pháp chỉ lo cho mình mà sẽ càng tập trung chú ý nhiều vào đồng đội, cho dù hy sinh chính mình cũng phải bảo vệ đồng đội.
Trần Úy không thể nghi ngờ là hỗ trợ rất tốt, nhưng đây cũng trở thành điểm yếu lớn nhất của hắn.
Đối với việc này, Trần Tiêu biết cho nên không cưỡng ép, chỉ sửng sốt trong nháy mắt thì theo lời Trần Úy nói: “Được, em tự xem mà làm.

Sáng nay chơi khá tốt.”
Tuy ván thứ hai Trần Úy chỉ lấy được hai đầu người, nhưng có điểm xếp hạng thứ ba, một ván xếp hạng vẫn khó khăn chen vào top tám.
Kế tiếp, mọi người lại xem lại trận đấu buổi sáng, sau đó trực tiếp trở về sân thi đấu.

Trận đấu buổi chiều bắt đầu lúc 1:00 và là hai trận liên tiếp.
Lúc mọi người trở lại sân thi đấu còn chưa tới 12 giờ nên trực tiếp ở khu nghỉ ngơi nằm nghỉ một lát.
Sau đó lúc bình luận viên vào sân, Liễu Vĩ Triết duy nhất không ngủ trưa gọi mọi người dậy.
Trước khi tuyển thủ lên sân đấu, Trần Tiêu nắm tay động viên một câu: “Cố lên! Đánh bại họ! Phấn đấu cho tất cả các thành viên đủ điều kiện tham gia cuộc thi toàn cầu!”
“Được!” Trần Úy và Lăng Sơ Dật cao giọng đáp lại.
Mạc Thần cũng cười: “Biết rồi.”
Văn Khê: “Ừm, nhất định sẽ được!”
Tuy Giang Tân Dực không đáp lại nhưng trên mặt hoàn toàn là biểu cảm quyết thắng.
Sau đó ván này, quả thật mọi người phát huy không tệ.
Đầu tiên là Lăng Sơ Dật và Giang Tân Dực, sự phối hợp giữa bọn họ hoàn toàn do Giang Tân Dực chủ đạo.
Lăng Sơ Dật ở phía trước quang minh chính đại xông lên, Giang Tân Dực trốn ở chỗ tối, một bên mượn sức của hắn, một bên tiến hành hỗ trợ.
Hai tay súng bắn tỉa của chiến đội YEY muốn bắn chết Lăng Sơ Dật, Giang Tân Dực kịp thời ném một quả bom khói ra để bao vây hắn, sau đó trở tay cho một phát súng, trúng đầu một tay súng bắn tỉa!
Có tiếng súng của Giang Tân Dực chỉ dẫn phương hướng, Lăng Sơ Dật rời khỏi khói xông về phía vị trí của hai tay súng bắn tỉa, sau đó dùng súng đột kích gϊếŧ chết một người, người còn lại bị Giang Tân Dực ném lựu đạn nổ chết.
[Mèo con và Newing phối hợp rất tốt!] Thỏ Kỷ ngạc nhiên nói, [Tôi cảm thấy ngoại trừ Momo và Wency ra, phối hợp tốt nhất còn có họ!]
[Có thể thấy được chiến đội CLM đã thay đổi chiến thuật.] A Dịch nói, [Mèo con với Newing cùng nhau hành động, quả thật như hổ thêm cánh.

Nhưng tôi cảm thấy, không giống như Momo và Wency, cả hai đều hoàn toàn hợp tác và làm theo hướng dẫn của Newing.]
[Newing rất mạnh! Bây giờ cậu ấy là tuyển thủ yêu thích của tôi!] Thỏ Kỷ nói.
Đây tuyệt đối là một tuyển thủ có thể nhận được lời khen ngợi cao nhất.
[Hahaha, Newing nghe xong nhất định sẽ rất vui vẻ!] A Dịch vừa định phân tích lại phát huy vừa rồi của Giang Tân Dực, đột nhiên máy quay cắt góc nhìn sang Lightning của chiến đội YEY.
Vốn là muốn xem phản ứng của Lightning khi thấy hai vị đồng đội lần lượt chết trận, không nghĩ tới vừa vặn đến đoạn Lightning bị Mạc Thần cho nổ đầu.

[Á?!] Thỏ Kỷ kêu lên một tiếng, sau đó mới nhớ tới phải bình luận, [Ván này Momo cũng nhảy vào khu rừng! Bây giờ cố gắng gϊếŧ Lightning!]
[Vị trí của Lightning tương đối tốt, sau khi ngã xuống đất còn có thời gian tự cứu mình…!Cậu ấy đã cứu xong!]
A Dịch vừa dứt lời, lại “Pằng” một tiếng, Lightning mới đứng lên còn chưa kịp chạy trốn thì đã bị Mạc Thần cho nổ đầu một lần nữa!
A Dịch: […Được rồi, tôi thu hồi lời nói vị trí Lightning tương đối tốt, vị trí của cậu ấy sau khi ngã xuống đất có một cái cây che khuất, nhưng một khi cậu ấy đứng dậy thì sẽ bị bại lộ trong phạm vi tấn công của Momo.

Nhưng Lightning rất thông minh, lần này trước khi tự cứu mình ném một quả bom khói ra! Cậu ấy có thể thoát khỏi nanh vuốt của Momo không? Tôi nghĩ là có thể!]
Vừa dứt lời, Lightning lần thứ hai tự cứu mình, vừa đứng dậy đã bị Mạc Thần đánh ngã phát ba.
A Dịch:…
Mặt tôi đau quá.
A Dịch đau mặt, lúc này Lightning cũng sắp sụp đổ rồi: “Cái ĐM, có thôi hay không!”
Thừa dịp khói còn chưa tan, hắn vội vàng bò về phía sau một cái cây gần đó.
Nhưng mà mới bò ra một chút, Mạc Thần đã bắn một phát súng tới, Lightning được cây che một nửa chết trận tại chỗ!
[CLM-Momo đã gϊếŧ YEY-Lightning bằng súng bắn tỉa!]
Lightning bị tự kỷ rồi, Lightning nghi ngờ cuộc sống.
Nếu không phải thiết bị ở sân đấu đều trải qua kiểm tra nghiêm ngặt thì hắn cũng nghi ngờ Mạc Thần có máy x quang hoặc ống tự ngắm.
Nhưng mà lúc này mưa đạn trong livestream đều rất vui vẻ:
[Ha ha ha ha ha, đáng lắm!]
[Chừa tội bắt nạt Khê Khê nhà tôi, đáng lắm!]
[Ha ha ha, tôi muốn nói, ngay cả Khê Thần cũng dám chặn, không sợ bị Mạc Thần đuổi gϊếŧ một đường hả?]
Lightning chặn Văn Khê ở ngoài khu an toàn rồi dùng xe đâm chết cậu, Mạc Thần nhìn thấy hắn nhảy rừng, không chút nghĩ ngợi nhảy xuống theo.
Lúc ấy đã có người suy đoán có phải hắn muốn báo thù cho Văn Khê hay không.
Quả nhiên, sau khi đáp xuống đất, Mạc Thần đuổi theo Lightning một đường, thế cho nên Lightning vội vàng chạy trốn căn bản không kịp lấy đầu người, lúc chết trận một người trong tay cũng không có.
Văn Khê rất nhạy cảm với ID của Mạc Thần.
Mỗi lần ID của Mạc Thần xuất hiện ở góc trên bên phải màn hình, cậu đều có thể chú ý tới đầu tiên.
Cho nên thông báo Lightning bị Mạc Thần gϊếŧ chết, cậu cũng chú ý tới đầu tiên.


Biết Mạc Thần đang giúp mình báo thù thì không nhịn được cong môi.
Tuyệt đối không nghĩ tới, máy quay rất đúng lúc cho cậu một cảnh, vì thế nụ cười kia trong nháy mắt khắc sâu trong mắt tất cả khán giả tại sân đấu.
Rất nhiều người không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy nụ cười này của cậu thì lập tức phản ứng lại.
“Thì ra Momo đang báo thù cho Khê Khê ư!”
“Mẹ kiếp, tôi cười chết rồi!”
“A a a, quá ngọt rồi! fan CP Mạc Khê cũng quá hạnh phúc!”
Cùng lúc đó, tuyển thủ các chiến đội khác không ra sân nhìn thấy nụ cười này của Văn Khê, nghĩ đến cái chết thảm thiết của Lightning, da gà da vịt nổi đầy người.
ĐM! Sau này còn có ai dám tấn công Văn Khê?!
Cuối cùng, lần này Văn Khê thuận lợi lọt vào vòng chung kết và giành vị trí số 1.
Mạc Thần thứ hai, Trần Úy thứ ba.
Điểm tích lũy một ván của Lăng Sơ Dật và Giang Tân Dực cũng thành công chen chân vào top 8.
“Quá ngầu!” Trần Tiêu kích động nhảy dựng lên từ trên ghế, vui vẻ giống như được 200 cân vàng!
Hắn cảm thấy toàn bộ thành viên đều ổn định đủ điều kiện tham gia cuộc thi toàn cầu!
Đây thực sự là…!Trước khi trận đấu bắt đầu, hắn không dám nghĩ!
Sau 15 phút nghỉ ngơi, trận đấu thứ tư bắt đầu.
Sau khi Lightning nhảy xuống, liếc mắt một cái đã thấy Mạc Thần theo hắn nhảy xuống, trong lòng “lộp bộp” một chút, gần như đã thấy trước kết cục của mình.
Hiện tại hắn hận không thể quỳ xuống trước mặt Mạc Thần —— Đại ca, tôi sai rồi! Đại ca, tôi cũng không dám đánh vợ cậu nữa!
Cái gì gọi là “Chưa đánh được người mặt đỏ như vang, đánh được người rồi mặt vàng như nghệ”, xem như hôm nay hắn đã biết.
Bây giờ…!Hắn đi xin lỗi Văn Khê còn kịp không?
…..????????????????????????????????…..
5/1/2022
#NTT


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.