Bạn đang đọc Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung – Chương 80
Cướp đầu của người khác là một chuyện rất sảng khoái, nhưng bị người khác cướp đầu thì rất khó chịu.
Văn Khê mắt thấy sắp lấy được đầu người thứ 10, kết quả cứ như vậy bị Giang Tân Dực cướp, thiếu chút nữa chậm lại nhịp điệu.
Nhưng mà trong livestream, người xem đều vui mừng nói:
[Ha ha ha ha, phong thủy luân chuyển!]
[Lẽ trời luân hồi rất tốt, trời cao tha cho ai!]
[Chúc mừng Tiểu Tân được combo trọn gói!]
Bình luận viên A Dịch cũng trêu chọc một câu: [Chiến đội CLM này cũng quá thú vị rồi! Đồng đội cướp đầu người nhau!]
[Ha ha ha, đúng!] Thỏ Kỷ phụ họa nói, [Có phải huấn luyện hàng ngày của họ là cướp đầu người không?]
Nhưng dù sao hai vị bình luận viên cũng là chuyên nghiệp, cho nên trêu chọc vài câu rồi rất nhanh trở về chế độ nghiêm túc.
A Dịch: [Bây giờ trên màn hình là góc nhìn phát lại của Newing, có thể thấy, trước khi Wency bắn ra mũi tên đầu tiên, cậu ấy đã nhắm vào Bow của chiến đội FFF.
Rõ ràng cậu ấy nhận ra vị trí của Bow là nguy hiểm cho nên ngồi xổm chờ đầu của mình!]
Thỏ Kỷ: [Đúng vậy! Tuyển thủ Newing này thật sự rất giỏi cướp đầu người! Hơn một nửa đầu của cậu ấy đều là cướp được từ trong tay người khác, hiện tại đã có tám người, chỉ đứng sau Wency!]
A Dịch: [Nhưng ngay cả đầu của đồng đội cũng cướp, chiến đội CLM này thật sự khá thú vị.
Thật ra cũng có liên quan tới số người bọn họ ra sân.]
Thỏ Kỷ: [Cái này đúng.
CLM là chiến đội duy nhất có 5 tuyển thủ ra sân, không biết cuối cùng có thể có vài tuyển thủ đủ điều kiện không.]
Lúc Thỏ Kỷ nói những lời này, góc trên bên phải màn hình lớn đồng thời nhảy ra hai thông báo gϊếŧ chết, hiển thị đều là ID của Trần Úy.
[Windy cho một quả lựu đạn chết hai!] A Dịch kịp thời chú ý tới hai thông báo này, vội vàng bảo máy quay cắt góc nhìn đến chỗ Trần Úy, phát hiện trên tay hắn đã có năm cái đầu!
[Mùa này Windy thật mãnh liệt!] Thỏ Kỷ cảm thán.
Tuy ở thời điểm thi đấu mùa hè Trần Úy đã có rất nhiều biểu hiện chói mắt, nhưng trên cơ bản hắn đến vòng chung kết, đầu người trên tay cũng không quá 10 người.
Mà bây giờ, vòng bo thứ hai vừa mới mở, vị trí vòng bo thứ ba mới công bố, hắn đã có năm đầu người, tiến bộ này quá khiến người ta kinh ngạc.
Nếu đã nhắc tới Trần Úy, A Dịch không thể không nói một câu: [Hẳn là Windy có thể xem như ngựa đen năm nay rồi, một đường đi lên rất không dễ dàng, trong ấn tượng của tôi, hình như cậu ấy vẫn luôn biến đổi.]
[Đúng vậy.
Ban đầu cậu ấy chỉ là hỗ trợ trong cuộc đua 4vs4 của CLM, sau đó đạt được danh hiệu “Cẩu Thần” trong 1vs1, sau đó hình như còn được cư dân mạng gọi là…!Cái gì nhỉ?] Thỏ Kỷ nhất thời không nhớ tới biệt danh kia.
A Dịch kịp thời bổ sung: [Lôi Vương.]
Thỏ Kỷ: [Đúng đúng đúng, Lôi Vương! Bởi vì cậu ấy ném lựu đạn rất chuẩn mà!]
[Đúng vậy.] A Dịch nói, [Có thể thấy được, năm nay Windy vẫn luôn cố gắng chuyển đổi theo hướng đột kích, nhưng cậu ấy ghìm tâm không ổn định bằng mèo con, đọ súng chính diện vẫn tương đối thiệt thòi.
Nhưng tôi cảm thấy bây giờ cậu ấy nên tìm một cách khác để lấp đầy những thiếu sót trong mảng này, vị dụ như ném lựu đạn.]
Thỏ Kỷ: [Ồ? Như vậy vừa nhìn, có khả năng cả năm người CLM đều đủ điều kiện tham gia thi đấu toàn cầu phải không?]
Khi trận đấu vừa mới bắt đầu, nhìn thấy năm người trong chiến đội CLM, bất kể là khán giả hay tuyển thủ chiến đội khác, đều cảm thấy năm người này không thể đủ điều kiện toàn bộ.
Khán giả nghĩ từ xác suất – Hơn 50 chiến đội tranh đoạt 8 suất duy nhất, một chiến đội CLM chiếm 5 suất, chỉ để lại 3 suất cho các chiến đội khác, làm sao có thể?
Những chiến đội khác nghĩ…!Giữa các đội chắc chắn sẽ tiến hành hỗ trợ lẫn nhau ở một mức độ nào đó, mà căn cứ vào cách thức thi đấu hiện tại, có đồng đội được giúp đỡ cũng có nghĩa là có đồng đội cần hy sinh, năm người đến từ cùng một chiến đội đều có khả năng ra trận rất ít, bình thường huấn luyện viên sẽ lựa chọn để mấy người trong đó hỗ trợ mấy người khác, đảm bảo bọn họ có thể lấy được suất.
Tuy nhiên, sau khi trận đấu thực sự bắt đầu, màn trình diễn của mỗi người trong CLM là đáng ngạc nhiên.
Mạc Thần với Văn Khê thì không cần phải nói, cho dù họ không thể sống đến cuối cùng thì cũng tuyệt đối có thể gϊếŧ ra một con đường máu, đầu người trên tay sẽ không ít.
ID của Lăng Sơ Dật là mèo nhưng lại hung mãnh như hổ, ỷ vào tốc độ phản ứng cao hơn người thường, hoàn toàn không có gì đáng lo ngại với súng.
Giang Tân Dực bày mưu tính kế, Trần Úy tùy thời mà di chuyển, dùng hết thảy lực lượng có thể dùng, đi cướp hết thảy đầu người có thể cướp.
Giữa bọn họ thật sự không có hỗ trợ lẫn nhau, hoàn toàn dựa vào bản lĩnh.
Đừng nói hỗ trợ lẫn nhau, thậm chí ngay cả đầu của đồng đội mà họ cũng cướp, cả đám đều phát điên.
Những chiến đội khác không xuất chiến, thật sự càng nhìn càng không ngồi yên.
“Mẹ nó, đang làm cái gì vậy? Gϊếŧ họ đi! Gϊếŧ ít nhất một người!”
“Bắt đầu cứ như vậy đến giai đoạn giữa và sau phải đánh như thế nào? Tất cả đều là người của CLM!”
“Vòng chung kết là tiết tấu CLM bị ngược chết!”
“Cái gì? Theo xu hướng này, những người khác còn có thể lọt vào vòng chung kết à?”
Rất nhanh, độc đã mở tới vòng thứ tư, người còn lại trên sân không tới 25 người.
CLM sống sót đầy đủ, chiếm một phần năm!
Lúc này, khẩn trương nhất không phải là những chiến đội đã bị loại, mà còn có những chiến đội có đồng đội trên sân.
Bọn họ nín thở, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm màn hình lớn, sợ mình nháy mắt, đồng đội đã bị người của CLM tiêu diệt.
Tuy nhiên, người đầu tiên chết trong vòng bo thứ tư là người của CLM.
—— Là Lăng Sơ Dật.
Hắn thật vất vả chạy vào vòng bo, kết quả đụng phải Lightning, hai người mặt đối mặt đọ súng, cuối cùng là Lightning tàn huyết vừa đủ thắng Lăng Sơ Dật.
Lăng Sơ Dật chết trận.
Nhìn màn hình xám trắng của mình, Lăng Sơ Dật hít sâu một hơi, nhìn thứ hạng và đầu người của mình —— Hạng 24, đầu người 10.
Trong hệ thống thi đấu mới, chỉ có ba người đứng đầu mới có được điểm xếp hạng, nói cách khác, không có sự khác biệt giữa 24 và 4.
Mấu chốt vẫn phải xem số đầu người.
Lăng Sơ Dật không biết người khác đã lấy bao nhiêu đầu người, nhưng hắn đoán, đầu người trên tay Mạc Thần và Văn Khê không có khả năng ít hơn hắn, cho nên, hắn cầm 10 cái đầu bốn bỏ năm lên một chút, có cơ hội trong tám người đầu tiên!
Không lâu sau khi Lăng Sơ Dật chết trận, Lightning cũng bị tay súng bắn tỉa Phó Phi Tiệp của chiến đội MQ cho một phát nổ đầu chết trận từ xa, lúc chết trận trên tay có tám đầu người.
Cho nên, tuy thời gian hắn sống sót lâu hơn Lăng Sơ Dật, nhưng điểm tích lũy cũng không nhiều hơn Lăng Sơ Dật.
Sau khi vòng bo thứ năm được làm mới, Mạc Thần và Văn Khê gặp lại một lần nữa, sau đó ăn ý bắt đầu hợp tác, hai người một người hạ gục một người kết liễu, trước sau gϊếŧ ba người.
Trong quá trình này, CC cũng dưới sự phối hợp của đồng đội Phó Phi Tiệp lấy hai cái đầu người, trong đó có đầu người của Giang Tân Dực.
[Ai nha, thật tiếc cho Newing.] Thỏ Kỷ không nhịn được tiếc nuối.
Giang Tân Dực là tuyển thủ mà cô siêu thích, có lẽ bởi vì hắn là tuyển thủ duy nhất trên sân dựa vào chiến lược hơn là dựa vào kỹ thuật.
Đáng tiếc, khi vòng bo càng thu nhỏ, không gian hắn có thể phát triển cũng càng ngày càng nhỏ, hơn nữa số không tốt chạm mặt hai người chiến đội MQ, gần như là bị đè lên mặt đất chà đạp.
[Không sao đâu, đầu người trên tay Newing đủ rồi.] A Dịch an ủi Thỏ Kỷ, [Đừng quên, cách thức thi đấu thay đổi, chỉ có ba người đầu tiên mới có thể lấy được điểm xếp hạng.]
Thỏ Kỷ: [Ừ.]
Trong lúc hai người đang nói chuyện, lại có mấy người chết trận, căn cứ vào thông tin trên màn hình tuyển thủ có thể biết, trên sân chỉ còn lại năm người còn sống.
Mạc Thần với Văn Khê tay trong tay đối phó CC với Phó Phi Tiệp, hai bên đều không có ý muốn trốn đi đọ thuốc.
Giống như súng đối với các tay súng đột kích, các tay súng bắn tỉa cũng rất muốn khảo nghiệm tâm lý của súng, đồng thời cũng cần phải dự đoán hướng đi của đối phương.
Khi nào ngoi đầu lên, khi nào nổ súng, đến tột cùng phải làm như thế nào mới có thể nắm giữ quyền chủ động trong tay mình —— Rất nhiều ý nghĩ lăn lộn trong đầu Văn Khê, nhưng quyết định thắng bại cuối cùng chỉ nằm trong một ý niệm.
Văn Khê dẫn đầu bắn một mũi tên về phía Phó Phi Tiệp, cậu dự đoán hướng đi của Phó Phi Tiệp, cố ý để cho điểm rơi của mũi tên di chuyển về phía sau nửa bước.
Cùng với một tiếng “Vèo ——”, tiếng cung tên trúng mục tiêu làm cho người ta đặc biệt thoải mái!
[Hệ thống] Bạn đã hạ gục MQ-FFJ bằng cung.
Gần như là trong nháy mắt này, CC cho một phát súng hạ gục Văn Khê, mà Mạc Thần cũng đồng thời nổ đầu hạ gục CC.
Bởi vậy, Mạc Thần trở thành người nắm giữ quyền chủ đạo kia, quyết đoán kết liễu Phó Phi Tiệp, ngay sau đó một phát gϊếŧ chết CC!
Sau đó, một câu hỏi nghiêm trọng đến rồi – hắn sẽ gϊếŧ Văn Khê?
Mạc Thần giả vờ giả vịt tiêm cho mình một lọ thuốc, muốn mượn khoảng thời gian này suy nghĩ một chút nên làm như thế nào.
Dù sao thật sự không được thì giống như trước kia, ném lựu đạn “tự tử” trước mặt Văn Khê.
Vừa nghĩ xong như vậy, một quả lựu đạn xuất hiện bên chân hắn.
Văn Khê trong nháy mắt phản ứng lại, sau khi cứu mình thì lăn sang bên cạnh, mà bởi vì vừa rồi Mạc Thần còn muốn ném lựu đạn, cho nên chợt nhìn thấy lựu đạn không kịp phản ứng.
Vì thế, “Bùm” một tiếng ——
[CLM-Windy đã gϊếŧ CLM-Momo bằng lựu đạn!]
[CLM-Windy đã gϊếŧ CLM-Wency bằng mảnh vỡ lựu đạn!]
Dòng chữ YOU WIN xuất hiện trên màn hình lớn, nhưng kết cục bất ngờ này khiến nhiều người không kịp phản ứng, thế cho nên sân đấu rơi vào im lặng.
Cho đến khi A Dịch cười ra tiếng: [Ha ha ha, tiêu chuẩn một lựu đạn chết hai! Tôi đã nghĩ rằng “Lôi Vương” là một cư dân mạng trêu chọc Windy, bây giờ cảm thấy thật sự không sai!]
Thỏ Kỷ: [Trời ơi! Pha cuối Windy dùng lựu đạn thật sự quá tuyệt! Tôi nghĩ tất cả đã đến vòng chung kết, thắng trận không phải Momo thì là Wency, không bao giờ nghĩ họ sẽ bị chôn dưới tay của Windy.]
A Dịch: [Người một nhà là phải chỉnh tề.]
Nghe được những lời này của A Dịch, mưa đạn đều cười điên cuồng:
[Ha ha ha ha ha, A Dịch!]
[Con mẹ nó người một nhà!]
[Cẩu Thần ngầu lòi!]
Kết quả này, đừng nói mọi người không ngờ tới, chính Trần Úy cũng không ngờ tới.
Đầu tiên hắn chỉ muốn lấy top 3, nhìn thấy Mạc Thần với Văn Khê đứng gần như vậy, giống như mời hắn đi nổ nên hắn liền thuận tay ném một quả lựu đạn qua, không nghĩ tới thật đúng là một lựu đạn chết hai, chính mình cũng sợ hãi.
Văn Khê tránh không thoát thì có thể hiểu được, dù sao cậu cũng bị hạ gục, dùng băng gạc cứu mình căn bản không kịp chạy.
Thật sự Mạc Thần làm cho Trần Úy có chút ngoài ý muốn.
Rõ ràng có cơ hội trốn thoát, lại chậm rãi ở bên cạnh Văn Khê tự tiêm thuốc cho mình.
Đại ca, cậu bị thương một tầng da máu, dùng bộ dụng cụ cấp cứu thì làm sao? Nghĩ mình là siêu anh hùng à?
Tóm lại, một ván này cuối cùng là Trần Úy lấy được vị trí thứ nhất.
Tuy mãi cho đến khi trận đấu kết thúc, đầu người trong tay hắn cũng không vượt qua 10, nhưng có điểm xếp hạng thứ nhất, tuyệt đối tổng điểm của hắn có trong top 3.
Quả nhiên, vài phút sau, điểm tích lũy của mọi người đã được thống kê xong, hiển thị trên màn hình lớn.
Mạc Thần thứ nhất, Văn Khê thứ hai, Trần Úy thứ ba!
Giang Tân Dực và Lăng Sơ Dật cũng lần lượt lấy vị trí thứ năm và sáu – Toàn bộ thành viên CLM đều qua!
Nhìn thấy kết quả này, Trần Tiêu đứng lên khỏi ghế ngay tại chỗ!
Tuy nhiên, hưng phấn không bao lâu, mũi hắn đột nhiên chua xót, suýt nữa rơi lệ.
Hắn cũng không thật sự khóc ra, nhưng trong lòng rất cảm thán.
Làm sao hắn không hy vọng tất cả mọi người trong chiến đội có thể thi đấu toàn cầu chứ?
Vốn tưởng đây là vọng tưởng, nhưng hiện tại, vọng tưởng có khả năng thực hiện, biến thành mộng tưởng!
“Cố lên!” Hắn hùa theo khán giả hô “Phấn đấu để tất cả các thành viên đủ điều kiện tham gia cuộc thi toàn cầu!”
…..????????????????????????????????…..
5/1/2022
#NTT