Cả Tiên Giới Đều Nghĩ Ta Có Nỗi Khổ Tâm

Chương 18: Tiểu Cố


Bạn đang đọc Cả Tiên Giới Đều Nghĩ Ta Có Nỗi Khổ Tâm – Chương 18: Tiểu Cố


Editor: Mòi
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Bạch Vân Mạc và Cố nhóc con trò chuyện vô cùng vui vẻ, nói một lúc đề tài liền chuyển tới người yêu xinh đẹp nhu nhược của Yêu Vương bệ hạ.

Bạch mao Yêu Vương nâng mặt cười ngu, “Ngươi biết không? Thật ra Tố Tố rất dễ thương.

Trước giờ nàng chưa từng chê nguyên hình của ta quá hung dữ.

Còn ôm ta vào lòng khen ta là mèo con dễ thương nhất Bắc Cương đó.”
“Thật sự dễ thương tới vậy sao?” Cố nhóc con tò mò nhìn sang, nhao nhao muốn hắn biến về nguyên hình thử.

Yêu Vương biến thành một con mèo nhỏ đó, y chưa thấy bao giờ đâu nha.

Bạch Vân Mạc cũng không biết ngại, người bạn nhỏ vừa kết giao muốn xem nguyên hình yêu thú dễ thương của hắn.

Chuyện cỏn con này dĩ nhiên phải làm được.

Trước kia hắn cảm thấy Chiêu Minh Tiên Tôn giống như đóa hoa cao lãnh, liếc mắt nhìn y cũng là khinh nhờn.

Không ngờ rằng một tiên tôn thanh cao khi còn bé lại hợp tính hắn như vậy.

Đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài mà!
Bạch Vân Mạc vừa xúc động không thôi vừa thi pháp biến mình thành con mèo nhỏ xíu.

Mặc dù dáng bình thường của hắn cũng rất đáng yêu nhưng mà Chiêu Minh Tiên Tôn bây giờ quá nhỏ.

Nếu bị hình dáng hổ khổng lồ uy vũ thô bạo dọa khóc sẽ không hay.

Bạch mao Yêu Vương trở về nguyên hình hất đầu một cái.

Đôi mắt to tròn long lanh có màu như hổ phách thượng hạng.

Bình thường trên thân sẽ hiện vằn nhưng bây giờ hắn biến thành mèo con.

Vằn đen không hiện lên, cả người trắng như tuyết xinh xắn vô cùng.

Cố Thanh Giác nhìn con mèo chỉ lớn bằng bàn tay thán phục không ngớt.

Mèo con đáng yêu nhất Bắc Cương quả nhiên khiến người cầm lòng không được, “Tiểu mao mao, ta đi tìm sư huynh thương lượng để ngươi ở lại Huyền Thiên Tông nha?”
“Cái này không thể được, ta còn phải đưa Tố Tố trở về Bắc Cương thành hôn.

Ở lại đây thì còn ra thể thống gì?” Mèo con mất tự nhiên liếm móng vuốt, không chút do dự liền cự tuyệt lời mời của Cố Thanh Giác.

Đúng là chuyện cười mà, hắn dám lắc lư trước mặt tiểu tiên tôn này là vì Tạ tông chủ không có ở đây.

Chờ chốc nữa mấy tên kia đi ra rồi, chẳng may biết được hắn mới làm gì thì bé mèo con chắc chắn phải thành bánh mèo con luôn.

Sau khi hắn trở về Bắc Cương rất nhanh có thể vợ con đuề huề hâm nóng cuộc sống phu thê.

Cuộc sống thấp thỏm lo bị ăn đánh ở Huyền Thiên Tông làm sao so được?
Cố Thanh Giác tiếc nuối vuốt lông mèo con, vừa chọc cái bụng tròn mềm của hắn vừa thủ thỉ, “Tiểu mao mao nhớ nha, thành thân nhất định phải tinh mắt nhìn người.

Bên ngoài có không ít nữ nhân xấu xa đâu.


Ngươi ngàn vạn lần đừng để bị lừa như tam sư huynh ta.”
Bạch Vân Mạc được nhóc con ôm vào lòng vuốt ve đang trong cơn buồn ngủ.

Sau khi nghe lời này liền tỉnh táo hẳn.

Cái gì cái gì cái gì? Diệp Trọng Uyên bị nữ tử xấu xa lừa dối tình cảm? Chuyện tốt nha!
Mèo con trợn tròn mắt, nếu không phải dè chừng đứa bé đang nhìn thì hắn đã vội ngửa mặt lên trời cười to.

Dùng khí thế mãnh hổ xuống núi để diễn tả sự giễu cợt của hắn đối với Diệp Trọng Uyên.

Đường đường là Huyền Ly Kiếm Tôn lại bị người ta lừa tình.

Diệp Trọng Uyên ngươi đó! Mất mặt ghê á há há ha ha ha ha~
Cố nhóc con thở dài buồn bã, cảm thấy mình còn nhỏ mà đã phải gánh trọng trách to lớn thế này, “Còn chưa bị lừa nha, nhưng mà đầu óc tam sư huynh gần đây khi tốt khi không.

Bị lừa cũng là chuyện sớm hay muộn thôi.”
Bạch Vân Mạc hóng chuyện vui không ngại lớn chuyện, đôi mắt tròn vo chớp chớp thúc giục nhóc con mau kể tiếp.

Cơ hội có thể thấy Diệp Trọng Uyên ăn mệt không nhiều.

Sau này nếu còn bị Kiếm Tôn ức hiếp là có thể võ mồm đáp trả rồi.

Diệp Trọng Uyên ngươi tu vi cao thì sao? Ánh mắt lão tử tìm đối tượng so với ngươi giỏi hơn nhiều.

Có bản lĩnh thì đừng để bị lừa tình nha há há há ~
Đáng thương Huyền Ly Kiếm Tôn không thể ngờ rằng, rõ ràng hắn cái gì cũng không làm, nhưng ở trong suy nghĩ của tiểu sư đệ hắn lại là một tên ngờ nghệch dễ dàng bị lừa gạt.

Đối với chuyện này hệ thống bày tỏ: Đại lão chân chính sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ công thành lui thân.

Không cần cảm tạ, sau này nó sẽ tiếp tục cố gắng.

[Không đọc trên trang reup nhó các bạn iu, trang real tại wp và wt laccauteam.

Mấy con mén reup!!]
*
Bất kể có chuyện gì đại điển khai sơn của Huyền Thiên Tông vẫn diễn ra đúng kỳ hạn.

Bởi vì trước kia nhiều chuyện xảy ra, đủ mọi tin đồn cũng theo đó truyền đi khắp nơi.

Người thích xem náo nhiệt không ít nên đại điển lần này có thể nói là rất thu hút sự chú ý.

Chuyện khác không nói, tất cả mọi người đều muốn biết tin Chiêu Minh Tiên Tôn sống lại có thật hay không.

Bên ngoài Vô Vọng Sơn có kết giới ngăn cách, trừ ít vị tiên tôn của Huyền Thiên Tông ra thì không ai tiến vào được.

Bên trong cho dù có sập trời thì bên ngoài cũng không nghe thấy chút nào.

Hơn nữa Chiêu Minh Tiên Tôn sống lại là tin tức không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện.

Tiên ma hai giới có thể tìm đường sinh trong cửa tử tránh được một kiếp gió tanh mưa máu hoàn toàn là nhờ sự hy sinh của Chiêu Minh Tiên Tôn.

Nếu như không phải Huyền Thiên Tông ngầm cho phép, liệu ai dám tùy tiện nhắc tới đề tài này?
Các đại tông môn cũng phái người tới, gọi là dự lễ nhưng thật ra muốn xem ba vị tiên tôn điên khùng kia rốt cuộc có thể khiến người chết sống lại thật hay không.


Tu luyện vốn là nghịch thiên mà đi, khiến người hồn phi phách tán hồi sinh là chuyện trong truyền thuyết cũng không có.

Cho dù là chiêu hồn thì đối với Tiên Giới mà nói đúng là sởn cả tóc gáy.

Đây là tông môn nghiêm minh đại nghĩa đứng đầu Tiên Giới, không phải Quỷ Vực vì mục đích mà có thể không từ thủ đoạn nào.

Nếu Chiêu Minh Tiên Tôn có thể hồi sinh bọn họ đều không có ý kiến.

Nhưng cách thức Huyền Thiên Tông dùng thật sự là của chính phái sao?
Không ít người trong lòng vẫn còn hoài nghi.

Một mặt ngại vì nhân quả trong chuyện của Cố Thanh Giác, một mặt muốn nhân cơ hội này làm suy yếu thế lực của Huyền Thiên Tông.

Tiên Giới yên ổn quá lâu, khai chiến với Ma Giới dĩ nhiên không hợp lý.

Nhưng cứ để Huyền Thiên Tông cao cao tại thượng bọn họ càng không cam lòng.

Tài nguyên tu luyện có nhiều như vậy nhưng thứ gì tốt đều bị Huyền Thiên Tông chiếm.

Đến bao giờ bọn họ mới có thể đổi đời?
Các tông môn đều có ý đồ riêng, nhưng xoắn xuýt đến tận khi bắt đầu đại điển, bọn họ vẫn không nghĩ được cái gì có ích.

Thời điểm diễn ra đại điển khai sơn của Huyền Thiên Tông là đại sự trong toàn Tiên Giới.

Không chỉ Huyền Thiên Tông chọn đệ tử mà những tông môn khác cũng sẽ nhân cơ hội mót nhặt* tân nhân.

Mặc dù thu kiểu này không tốt nhưng lỡ may chọn được đệ tử thiên tư xuất chúng nào thì sao?
(捡漏: Sửa mái nhà dột: là một cụm chỉ việc giống như săn đồ cổ trong các chợ trời, hên thì bốc được đồ ngon.

>w0)
Những tông môn khác muốn có đệ tử mới đều phải dùng cách này.

Có thể thấy địa vị Huyền Thiên Tông ở Tiên Giới khủng khiếp như thế nào.

Không thể trách những kẻ có dã tâm muốn thay thế.

Tông môn đệ nhất Tiên Giới, nghe mới oai làm sao.

Cố nhóc con ôm mèo con đi theo Vân Thính Lan, ngước mắt nhìn tu sĩ rộn ràng trong điện.

Khí thế biển người khiến mèo con mắt tròn mắt dẹt không thôi.

Còn Cố Thanh Giác nghĩ những người này mỗi ngày mà gặp khó khăn khi tu luyện thì đúng là gây phiền phức cho đại sư huynh rồi.

Mặc dù y còn nhỏ tuổi nhưng cũng biết các sư huynh chèo chống tông môn không dễ dàng.

Đệ tử nội môn của Huyền Thiên Tông coi trọng chất chứ không coi trọng lượng.

Nhưng bè phái ngoại tông phức tạp hơn nhiều, mỗi người đều có ý đồ riêng, không phải ai cũng một lòng trung thành với tông môn.

Làm tông chủ không dễ dàng, làm phong chủ cũng thế.


Dù là trưởng lão nội tông hay ngoại tông đều không khá hơn.

Các sư huynh luôn luôn nói với y rằng thế giới bên ngoài rất nguy hiểm.

Chỉ cần nhìn y bây giờ ra ngoài còn phải được sư huynh dẫn đi là biết.

Bạch Vân Mạc nhàm chán vùi ở trong ngực Cố nhóc con.

Hắn không cảm thấy con nít ở tuổi này đi theo sư huynh ra ngoài thì có gì không ổn.

Trẻ con mới lớn chừng này, ra ngoài không đi theo người nào kỳ lạ là tốt rồi.

“Ta không có hứng thú với ân oán tình thù giữa các tông môn Trung Châu các ngươi.

Ta chỉ muốn biết khi nào đại điển kết thúc.

Tố Tố chờ lâu như vậy khiến ta thật muốn khóc.” Mèo con trắng muốt uể oải vừa nói vừa xòe móng về hướng Tạ tông chủ.

Sau khi bị người ta bắt tại trận liền vội vàng rụt về, ỉu xìu gục ngã trông đáng thương cực kỳ.

Hắn thật sự không hiểu, Tố Tố yếu đuối như vậy lại còn xinh đẹp tốt bụng.

Rốt cuộc đã chọc gì đám người kia để bị ghim như thế, sao lại không thể thả nàng ra chứ?
Đường đường là Yêu Vương đích thân tới còn không chịu thả người.

Còn nói sau khi kết thúc đại điển sẽ giải thích cho hắn.

Hắn cần giải thích à? Hắn chỉ cần người yêu thôi có được hay không?!
Bạch Tố Tố trong lòng hắn rất quan trọng.

Nàng dịu dàng đáng yêu, yếu đuối tội nghiệp như vậy.

Bây giờ đang bị giam ở gần đây chờ hắn cưỡi mây tới cứu.

Kết quả thì sao? Mấy kẻ Huyền Thiên Tông ép người thành thói này nhất định nhùng nhằng mãi không thả nàng.

Chỉ là một thiếu nữ yếu đuối không có tu vi mà thôi, các ngươi làm đến thế thật sao?
Bạch Vân Mạc ấm ức không thôi, nhưng hắn không dám gây ra động tĩnh gì lớn.

Bởi vì hắn lén chạy tới Trung Châu.

Yêu Tộc Bắc Cương còn tưởng rằng Yêu Vương bọn họ đang thành thật ngủ ở nhà.

Nếu như làm ra chuyện gì truyền tới Bắc Cương, kết quả của hắn chắc chắn so với bây giờ càng thê thảm hơn.

Hắn chỉ là một con mèo nhỏ đáng thương, tại sao phải đối đãi với mèo con vô tội như vậy chứ?
Vân Thính Lan nghe tiểu sư đệ và Yêu Vương mèo con thì thầm trò chuyện, khóe môi khẽ giật không biết nên làm sao để nhắc nhở tên này.

Bạch Tố Tố kia thật sự không nhu nhược vô hại như hắn tưởng.

Người ta có thể chạy vào Thiên Cơ Các, xông vào cả Huyền Thiên Tông, còn có thể dụ cái tên Yêu Vương ngờ nghệch nhà ngươi xoay vòng vòng.

Thế này giống như người ngây thơ không có toan tính gì sao?
[Không đọc trên trang reup nhó các bạn iu, trang real tại wp và wt laccauteam.

Mấy con mén reup!!]
*
Đại năng tu vi cao thâm thu đồ đệ có hai hướng.

Một là lúc đi ra ngoài tự nhặt người về tông môn.

Hai là tuyển chọn từ tầng tầng lớp lớp tân sinh đến đại điển.


Các tân đệ tử tham gia đại điển đã chờ ở Huyền Thiên Tông một khoảng thời gian, thiên tư tâm tính đều được ghi lại trong sổ.

Đối với các đệ tử mà nói thì đại điển khai sơn là mở đường lên trời.

Đối với tông môn mà nói thì ai được chọn cũng đã được định sẵn, đại điển chẳng qua là cho đúng quy trình thôi.

Với tuổi hiện tại của Cố Thanh Giác vốn không nên tới tham gia náo nhiệt của đại điển.

Nhưng lần này y phải tới vì các hậu bối chưa từng thấy Chiêu Minh Tiên Tôn khi còn bé như nào.

Còn những vị đồng bối với y giờ đều là trụ cột của Tiên Giới rồi.

Chỉ cần Cố Thanh Giác xuất hiện tại đại điển, toàn bộ Tiên Giới liền biết Chiêu Minh Tiên Tôn đã trở lại.

Theo ý kiến của Vân Thính Lan, bọn họ thật vất vả mới hồi sinh được tiểu sư đệ.

Các tông môn tham dự không thiếu hạng người tâm cơ.

Cứ để Cố Thanh Giác xuất hiện trước mặt mọi người như vậy khiến hắn không yên tâm chút nào.

Nhưng Tạ tông chủ tự mình quyết định.

Mặc dù hắn không hiểu nhưng chỉ có thể tuân theo.

Đại điển khai sơn vô cùng tẻ nhạt, có một đứa bé ở bên cạnh líu ra líu ríu có thể khiến bọn họ vui vẻ hơn.

Hơn nữa lại có thêm một Yêu Vương chẳng khác gì đứa nhóc ba tuổi, quả thực so với xem đại điển diễn ra thì cái này thú vị hơn nhiều.

Vân Thính Lan hơi thất thần như trở về ngày xưa trong bầu không khí này cùng giọng nói líu lo của Cố nhóc con bên tai.

Bỗng nhiên trong điện an tĩnh lại, chờ hắn phục hồi tinh thần lúc này mới nhận ra trong điện nhiều thêm một người không nên ở đây.

Ân Minh Chúc hờ hững tự nhiên từ ngoài điện bước vào, liếc mắt nhìn các tu sĩ từ môn phái khác tới dự lễ.

Hắn khẽ cau mày rồi bật cười, sau đó nhìn về phía Tạ tông chủ cao giọng chào hỏi, “Tạ tông chủ, hôm nay là đại điển khai sơn của Huyền Thiên Tông, Ma Giới đặc biệt có lòng tới dự lễ của quý tông.”
Những người bị nhìn đến:???
Ông trời ơi, không ngờ rằng kẻ tới gây chuyện đầu tiên lại là Ma Tôn.

Tạ tông chủ từ miệng người khác gọi chính là tôn xưng thể hiện uy quyền.

Nhưng từ miệng vị này gọi ra lại ẩn chứa biết bao sóng ngầm.

Ma Tôn năm đó là đệ tử Huyền Thiên Tông, sau khi bị trục xuất về Ma Giới mới bộc lộ tài năng đồ sát tứ phương.

Chuyện này người nên biết đã biết, người chưa biết thì bị kéo qua một bên nhỏ giọng thầm thì một phen cũng biết.

Cái quan hệ này thật là oái oăm, còn xưng hô đầy mỉa mai này, Ma Tôn nhất định là tới gây hấn rồi.

Mọi người sợ hãi nhìn Ân Minh Chúc một chút, lại nhìn đứa bé bên cạnh Vân Thính Lan một chút.

Ánh mắt đảo liên tục giữa hai người, chỉ kém viết thêm hai chữ “đáng sợ” trên mặt.

Ma Tôn không thoát khỏi liên quan đến cái chết của Chiêu Minh Tiên Tôn.

Hôm nay vừa truyền ra tin tức Chiêu Minh Tiên Tôn sống lại thì Ma Tôn liền đánh tới.

Đây là còn nhớ mối thù năm đó bị trục xuất sư môn sao!
__________________
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Ân: Các ngươi suy diễn cái rắm ấy.

Tiểu Cố: +1.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.