Đọc truyện Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe – Chương 103
Lời này vừa dứt, cả nhà xưởng rơi vào im lặng tuyệt đối, bốn phía máy móc lại ngưng lại một lần nữa.
Chử Thư Mặc ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt sâu không lường được, lại mang theo cảm xúc khó hiểu của thiếu niên.
Quả nhiên.
Ánh mắt Chử Thư Mặc lóe lên, tựa như nghĩ tới điều gì đó, bàn tay lại chạm vào sợi dây chuyền trong túi tiền, sau đó dưới ánh mắt Seven và Ngu Uyên, gật đầu thừa nhận: “Là tôi.”
Seven nghe thấy lời này, khuôn mặt gầy gò hiện lên cảm xúc khác thường, nhưng không đợi cậu ta nói ra lời gì đó, Ngu Uyên vẫn luôn im lặng đứng cạnh Chử Thư Mặc đột ngột lên tiếng: “Địa đạo?”
Ngu Uyên tựa hồ chẳng mấy kinh ngạc vì chuyện Hồn thuật của Chử Thư Mặc, chẳng ngại Chử Thư Mặc đã thừa nhận, hắn không một chút ý tứ nào muốn truy đuổi chuyện này đến cùng, giống như cái gì cũng biết, căn bản không muốn dừng lại ở đề tài này một chút nào.
Không giống với thanh âm của Chử Thư Mặc có chút non nớtvà thanh âm máy móc khô khan của Seven, giọng nói của Ngu Uyên lại trầm trầm, sâu lắng, cảm giác như thể cho dù có chuyện gi xảy ra, nó đều có thể thu hút ánh mắt của mọi người lại đây.
Hiện tại cũng là như vậy, sau khi hắn mở miệng nói chuyện, hai người bên cạnh ngay lập tức bị thu hút.
Đối diện với ánh mắt của Seven, Ngu Uyên nói tiếp: “Vì sao cậu biết chuyện ở địa đạo?”
Hắn hỏi vấn đề này cũng không phải quá kỳ lạ, cũng bởi vì nguyên nhân do Seven, cùng với tình huống cơ thể đặc thù, cậu ta không thích hợp rời khỏi Thủ đô mà lặn lội đường xa tới căn cứ Andrew.
Quan trọng nhất là, Seven là nhân tài ở phương diện khoa học kỹ thuật.
Ở phương diện Hồn thạch, do vấn đề bẩm sinh yếu ớt, nên hoàn toàn không có lý do được mời qua nghiên cứu.
Mà chuyện tình ở địa đạo ngày hôm đó, Đại sư Maca thân là người phụ trách căn cứ Andrew đã nhanh chóng phong tỏa tin tức.
Sau đó bên phía tiến sĩ Lý cũng không thấy có động tĩnh sau cùng, thậm chí Ngu Uyên vì thứ thuốc không rõ nguồn gốc được tiêm vào trong cơ thể Chử Thư Mặc mà bỏ ra một cái giá cao tìm một đoàn đội nghiên cứu, cũng lén chủ động đàm phán với tiến sĩ Lý.
Nhưng đối với hành động này của hắn, đối phương chưa từng có động thái đáp trả, ngay cả ý tứ uy hiếp cũng không.
Sau nhiều lần đều có kết quả như vậy, chỉ sợ có thể nói lên được hai điều.
Thứ nhất, chính bản thân hắn ta cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy.
Thứ hai, có lẽ lần đó là hành động thuộc về cá nhân của tiến sĩ Lý.
Bằng không với thế lực của Brownie, cho dù thế nào cũng không để cho Chử Thư Mặc túm lấy Búp Bê chạy thoát mới phải.
Như vậy, hành động cá nhân kia của tiến sĩ Lý, vì sao Seven lại biết? Thậm chí còn rất rõ ràng ngày đó đã có chuyện gì xảy ra.
Điều quan trọng nhất là, ngay cả tiến sĩ Lý cũng không biết rõ tác dụng phụ của thuốc, vì sao Seven lại lại biết? Chẳng những biết, lại có thể điểm trúng luôn Chử Thư Mặc?
Câu hỏi này Ngu Uyên làm Seven im lặng, hắn nhìn chằm chằm đối phương hồi lâu mà vẫn không nhận được câu trả lời nào.
Cứ trầm mặc như vậy làm Ngu Uyên nhịn không được cau mày, hắn đang muốn nói điều gì đó, Chử Thư Mặc một bên lại mở miệng.
“Bời vì cái địa đạo kia vốn dĩ thuộc về Học viện, đúng không?” Thanh âm thanh thúy vang vọng khắp nhà xưởng, ánh mắt Chử Thư Mặc chậm rãi nhìn Seven, sau đó nhíu mày, nói: “Ồ, không phải, phải nói chính xác ra thì toàn bộ không gian ngầm bên dưới căn cứ đều của Học viện, đúng chứ?”
Khi Chử Thư Mặc nói ra những lời này, ánh mắt Seven có chút biến hóa, Ngu Uyên nhìn lại đây, đầu tiên là cau mày, hình như có chút không hiểu, sau đó tựa như đã thông điểm gì đó.
Chử Thư Mặc không nhìn hắn, đối diện với ánh mắt của Steven Seven, anh nói tiếp: “Phong cách thiết kế căn cứ Andrew nhìn qua cực kỳ kỳ lạ, người ngoài đều nghĩ rằng nó rất lộn xộn.
So với những tòa nhà xung quanh, kiến trúc trung tâm lại quá nhỏ và quá ngắn.
Thậm chí các tầng được xây dựng còn không đồng đều.
Nó trông chẳng đẹp chút nào, nhìn qua có thấy có chút quỷ dị.
Nhưng chính sự quỷ dị này lại trở thanh nơi trang trọng và thần thánh nhất trong tất các địa điểm tổ chức cuộc thi nâng cấp của tộc Noelle.”
“Nhưng mà kiến trúc chẳng chút mỹ quan lại trông có vẻ kỳ lạ kia lại không phải được cố ý xây dựng như vậy.
Trước khi căn cứ Andrew được kiến tạo, một địa đạo với không gian rất rất lớn đã được tạo ra, mà kiến trúc kỳ lạ kia của căn cứ chính là dựa theo hầm ngầm này mà xây dựng.”
“Không phải mục đích là trở thanh nơi thí điểm thi trang nghiêm mà cứ tiếp tục giữ như vậy, mà là không muốn phá hủy đi ma trận Hồn thuật.”
Khi bốn chữ ‘ma trận Hồn thuật’ được thốt ra, cơ thể Seven có chút run rẩy.
Biết mình đã nói trúng điểm, Chử Thư Mặc hít vào một
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
.