Đọc truyện Cả Người Đều Là Bảo – Chương 108: Khiêu chiến giữa tiệc cưới
Sự xuât hiện đột ngột của Triệu Lăng Vũ khiến nhiều người được phen kinh sợ, thiếu tướng Kinns vẫn bình tĩnh như thường. Triệu Lăng Vũ nhìn liếc hắn một cái, vị này là người bị cho là không xứng với Nguyên soái sao?
Raymond không phải loại người lừa gạt người trẻ tuổi, người này có thể làm cho Raymond toàn tâm toàn ý với hắn, chứng tỏ hắn cũng không đơn giản chút nào.
Vẫn giữ gương mặt tươi cười định dẫn người đi vào, nhưng đúng vào lúc này lại có một phi hành khí dừng trước cửa phủ Nguyên soái.
Phi hành khí màu đen nhìn không có gì nổi bật, nhưng liếc mắt là biết được đặc chế chuyên môn, cũng bí mật báo cho người ta biết người sở hữu nó là ai (bí mật ngàn người biết thôi ấy mà).
Chapman thân vương đến. Nhược Á dù là một đế chế, nhưng Quốc vương quyền lực cũng hạn chế, Raymond làm tướng lĩnh trong quân đội đương nhiên không cần lấy lòng Quốc vương, bởi vậy trước đó, Raymond và Chapman chẳng có giao tình gì, thậm chí còn có chút mâu thuẫn, nhưng bây giờ Chapman đã đến rồi.
Tất cả mọi người đều xôn xao nhốn nháo, cùng nhìn về phía Triệu Lăng Vũ.
Triệu Lăng Vũ dừng bước, nhìn phi hành khí kia.
Rất nhanh cửa mở ra, sau đó một nam nhân mặc quân trang lễ phục liền đi xuống. Người này lớn lên vô cùng anh tuấn, quân phục tôn thêm thần thái trái ngược hoàn toàn với Will đại đế ôn hòa, đem đến cho người ta cảm giác kiên cường đến lạ.
Sau hắn là một nữ nhân xinh đẹp, cùng đi tới gặp Kinns thiếu tướng: “Kinns thiếu tướng, chúc mừng.”
Nói xong, hướng sang Triệu Lăng Vũ: “Gần đây thường xuyên nghe tin về liên bang, không ngờ có thể gặp Nguyên soái của liên bang ở đây, thật là vinh hạnh của ta.”
Chapman kỳ thật đã nghĩ xem làm thế nào cho Triệu Lăng Vũ biến đi cho khuất mắt, không ngờ chưa chờ hắn ra tay, Triệu Lăng Vũ đã xuất hiện.
Một con kiến đào một cái hố, chính mình lại có cảm giác không xong sắp rơi xuống…
Không cần biết là nhân loại hay Triệu Lăng Vũ, hắn chỉ cần duỗi tay là có thể giải quyết con kiến rồi, nhưng con kiến ấy lại có người che chở không cho hắn vươn tay, con kiến đó còn dám cắn hắn…
Chapman trong lòng nghĩ thế nào không ai biết, nhưng màn chào hỏi của hắn cũng phải nói là cực kỳ tốt, Triệu Lăng Vũ thản nhiên, không đáp một lời, hoàn toàn không để Chapman vào mắt.
Mọi người xung quanh chú ý hết thảy, kinh ngạc, đồng tình với Chapman cũng có. Vị này dù gì cũng là thế tử trước đây…
Chapman bị bơ đẹp, không tức giận mà bình thản ung dung.
“Các
vị, hôn lễ sắp bắt đầu, mời đi vào trong.” Đánh giá tình hình một lượt, Kinns lại tươi cười nói.
Raymond tuy tổ chức hôn lễ có cho sửa sang lại, nhưng hằng năm không về đế tinh, cả quảng trường phủ Nguyên soái, chỉ có vài phòng ở nhỏ, còn không đủ chỗ cho khách mời, Kinns đề nghị làm một hôn lễ ngoài trời. Đương nhiên vòng phòng hộ không phải giả, cho nên không cần lo lắng về vấn đề thời tiết.
Trong hoa viên phủ Nguyên soái, đủ loại đồ vật đã được bài trí, các phòng cũng đã sẵn sàng sử dụng khi cần.
Không chỉ thế, người hầu lần này cũng không phải đám người máy cao cấp, mà là những cô gái trẻ tuổi.
Kinns đi vào, vẫy quản gia.
Đó là một lão nhân tuổi đã cao, đi đến bên Kinns, không cần hỏi ý kiến liền nói thẳng: “Vòng phòng họ không có hư hao, ta đã sắp xếp kiểm tra mấy lần, không phát hiện chỗ nào khả nghi, nhưng vô tình tìm được một lỗ chui của thú”.
“Chỉ sợ là tiểu tử nào phá rối… Nguyên soái đâu?” Kinns hỏi, phủ Nguyên soái phòng hộ thuộc vào hàng siêu an toàn, toàn bộ Nhược Á kỹ thuật viên có thể phá giải cũng trên đầu ngón tay, mà tất cả những người này đều đã thu được thiệp mời, tự nhiên không còn âm thầm làm chuyện mờ ám được.
“Nguyên soái còn trong phòng ngủ.” Quản gia thấp giọng
nói.
“Ta đi xem.” Kinns đáp. Raymond luôn chán ghét chuyện xã giao này kia, lần này nếu không phải Quốc vương kiên trì khuyên bảo, hắn tuyệt đối không tổ chức hôn lễ long trọng như vậy, lúc này còn trong phòng ngủ, cũng là đúng như dự kiến mà thôi.
Xuyên qua hành lang thật dài, Kinns thực nhanh đi tới bên ngoài một căn phòng, sau đó mở cửa.
“Ngươi sao lại trở về rồi?” Raymond hỏi.
“Người khác không cần ta tự mình tiếp đãi.” Kinns cười ôn nhu, cúi người hướng về phía nam nhân ngồi trên ghế dài kia.
Trải qua không ít chiến tranh, Nguyên soái đại nhân đè lại cái ót Kinns, hôn thật sâu.
“Theo ta ra ngoài đi.” Kinns nói.
“Đi ra ngoài cho người ta vây xem?” Nguyên soái đại nhân rõ ràng có chút không vui lòng.
“Tân lang chẳng nhẽ không định ra ngoài sao?” Kinns cười hỏi.
Raymond đứng lên, hắn cầm lấy trang bị che chắn bên cạnh, nghĩ nghĩ lại buông xuống, lúc này mới cùng Kinns ra ngoài.
Hai người sóng vai mà đi, tay trong tay, nhưng vừa ra ngoài, Raymond lại rụt tay lại.
Nhưng Kinns lại đột nhiên đem tay cầm chặt hơn.
Raymond hơi không tự nhiên nghiêng đầu, bước nhanh hơn.
Raymond tha Kinns xuất hiện, Triệu Lăng Vũ, Khải Tư và Crow đang bị người ta vây lấy, Raymond xuất hiện, giống như cứu tinh giải thoát cho bọn họ.
Những người đó còn
tưởng là quan tâm Khải Tư và Crow, vậy mà vừa thấy Raymond xuất hiện, lập tức quay qua chào hỏi chúc mừng, đồng thời nhìn bụng hắn.
Raymond thật sự mang thai! Bất quá nhìn hắn và Kinns ở chung, hắn lại như là thượng vị, không thấy Kinns là bị hắn tha đi sao?
Nghe nói nam nhân đồng tính không phân biệt vị trí cao thấp (hoàn toàn ấu trĩ), nói không chừng cặp đôi Raymond cũng giống Crow thôi…
Nghe xong mấy câu chúc mừng, Raymond có chút không tự nhiên.
Chú ý tới điểm này, Kinns tựa vào hắn gần hơn một chút, như thế thật tốt, người nam nhân này dáng đứng càng thêm tiêu chuẩn… Rõ ràng kẻ đang lén lút này thực chất cũng rất nhiệt tình, chỉ cần trước mặt người khác, người này liền lộ ra vẻ câu nệ.
“Ta còn có việc, xin lỗi không tiếp được.” Nói vài câu, Raymond lập tức rời đi, không quên gật đầu với Triệu Lăng Vũ một cái.
Raymond Nguyên soái cũng đã đứng về phía nhân loại liên bang rồi… Tất cả mọi người dâng lên suy nghĩ, còn ai đang trung lập cũng thay đổi lập trường.
Đương nhiên luôn có vài kẻ không cam lòng.
“Ngươi chính là Nguyên soái từ liên bang, đệ nhất cao thủ?” Giữa lúc ai nấy đang tranh thủ chút giao tình với Triệu Lăng Vũ, trước mặt đột nhiên có thực vật dài ra chắn ngang, một nam nhân bước ra từ tàng
cây: “Dựng tử đan và Uẩn dưỡng dược tề chỉ có các ngươi mới có thể gieo trồng? A, các ngươi mua được một nữ nhân, liền muốn chúng ta tin tưởng?”
Dị năng giả hệ thực vật ở Nhược Á không ít, trước kia Khải Tư đã từng mời vị dị năng giả cực mạnh, một nữ tử hỗ trợ hắn gieo trồng linh lực, cũng nhờ người đó quay giúp video.
Thanh danh nữ dị năng giả này vô cùng tốt, lời nàng đã nói ai ai cũng tin tưởng, nhưng người trước mắt này lại cùng nàng đối đầu.
Không chỉ vậy, hắn còn là một kẻ phân biệt chủng tộc, luôn khinh thường văn minh cấp thấp, trước kia Chapman đề xuất phát động chiến tranh, hắn chính là người ủng hộ nhiệt liệt.
Hắn còn vì một người trên tinh cầu kém phát triển đắc tội mà ghi hận, làm biến dị cây trên tinh cầu đó, cuối cùng hủy hoại tinh cầu kia.
Người này không chỉ một lần vì hành vi quá khích mà bị cảnh cáo hay phạt tù, nhưng lần sau vẫn như cũ không hối cải.
Triệu Lăng Vũ tự nhiên nhận thức, hắn tên Micaren, liếc nhìn một cái, Triệu Lăng Vũ câu khóe miệng, trào phúng tươi cười.
Hắn đã sớm dự liệu lần này sẽ gặp một chút phiền toái, mà cũng hạ quyết tâm muốn thể hiện thực lực của mình.
Dị năng tuy rằng không mạnh, nhưng giờ đã là ma tu rồi…
Cái cười khinh miệt của Triệu Lăng Vũ khiến Micaren vô cùng phẫn nộ, hắn cũng chẳng thèm che giấu thái độ tức giận: “Triệu Lăng Vũ, đem Dựng tử đan và Uẩn dưỡng dược tề, còn có, những thực vật dùng để luyện chế giao nộp ra đây!”
“Dựa vào cái gì?” Triệu Lăng Vũ hỏi.
“Ngươi không giao nộp, được, nhưng có thể đi hay không khắc biết.” Micaren khinh thường nhìn Triệu Lăng Vũ, nhân loại liên bang, dù là dị năng giả, so với người Nhược Á cũng không đáng đặt vào mắt!
“Ngươi chắc chứ?” Triệu Lăng Vũ hỏi lại, quanh thân khí thế thậm chí còn mạnh hơn Micaren.
“Ngươi có thể thử xem, ta thắng, ngươi phải đem mấy thứ kia giao ra đây!”
Triệu Lăng Vũ trực tiếp đáp ứng: “Không thành vấnđề!”
Cái tên Triệu Lăng Vũ này không bị ngốc chứ? Dù có là đệ nhất cao thủ liên bang, nhưng so với Nhược Á thì không là gì cả! Nhất thời, những người vừa muốn giao hảo với Triệu Lăng Vũ đều lùi một bước, người không biết lượng sức mình, tuyệt đối không thể tin tưởng được!
“Chúng ta đấu trong đó, thế nào?” Micaren chỉ về phía ngõ ngách cách đó không xa. Phủ Nguyên soái trước kia thiếu người chăm sóc, thảm thực vật vẫn còn rậm rạp, với hắn mà nói tuyệt đối là chiến trường tốt nhất, mà cũng là nguyên nhân để khiêu khích Triệu Lăng Vũ.
Triệu Lăng Vũ trước khi chạy qua nơi kia, tới gần một gốc cây im ắng, rút một phiến lá.
=================