Đọc truyện Ca Ca Hỗn Huyết Của Ta – Chương 15
Rầm! Một tiếng thật to, Tiêu Luân hung hăng đóng cửa phòng
【 thiết! Ta còn không hiếm lạ chuyện này! 】
Cởi giày ra, Tiêu Luân trực tiếp ngã trên giường
Ai. . . đem hai tay gối sau đầu, hắn lại nhịn không được thở dài một hơi
Xem ra ••• nam nhân chung quy không bằng nữ nhân ••• Tiêu Luân lẩm bẩm.
Nhìn ngoài bầu trời mây trắng bình thản trôi, dần dần cảm thấy được có chút mệt mỏi
【 có chút chói mắt •••】
【 hôm nay ••• bọn họ ••••】
Mí mắt càng ngày càng không mở ra được, vây ý đánh úp lại, Tiêu Luân ngay cả quần áo cũng không thoát liền ngủ.
. . . . . . Thùng thùng, đông!
Không biết là lúc nào rồi sao, Tiêu Luân bị một tiếng đập cửa đáng ghét làm tỉnh giấc
Ai a! Không kiên nhẫn ngồi dậy, một bên không chút để ý đích mang giầy Tới rồi, tới rồi!
Một phen đẩy cửa ra, Tiêu Luân liền hối hận , 【 ta vừa rồi như thế nào lại không ngủ chứ? ! 】
Dừng một chút, Tiêu Luân rốt cục nói ra một chữ
Ca.
Như thế nào? Không chào đón anh sao? Lý Âu cong môi cười, mị hoặc đến cực điểm
Nga? Có sao? Lấy tay trảo chính mình giống như gà mắc tóc làm bộ rất không đáng nói
Không cho anh vào sao?
Nga, vậy anh vào đi.
Tiêu lLuân cũng không nói thêm cái gì, chính mình đặt mông ngồi xuống bên giường. Lý Âu cũng ngồi xuống theo. Hai người đều trầm mặc trong chốc lát. Vẫn là Tiêu Luân đánh vỡ nặng nề.
Anh đến tìm tôi có chuyện gì? Chẵng lẽ không ở cùng bạn gái sao?
Mật Ny An sao? Nàng cùng ma ma nói chuyện
Nga
. . . . . . Lại là một trận trầm mặc.
Luân, hôm nay làm sao vậy?
? Không sao cả, tôi tốt lắm. Tiêu Luân có chút bối rối, lại đứng lên đến bên cửa sổ
kéo bức màn ra, thật mạnh duỗi thắt lưng
Ca, hôm nay mặt trời thật to!
Luân
Ân?
Theo Lý Âu tiêu sái đến, Tiêu Luân có thể rõ ràng nghe thấy tim mình đập
Ách! Anh đây là? Lý Âu đem tay phải chống lên cửa sổ, một tay kia nắm cằm Tiêu Luân, bắt buộc Tiêu Luân nhìn mình
Đau quá! Anh buông ra! Tiêu Luân có chút hoảng sợ, 【 chịu không nổi loại ánh mắt trực diện này cảm giác chính mình sắp bị xem thấu. 】
Em ghen
Hơi giọng mũi thanh âm giống đàn dương cầm cao nhã dễ nghe
Tôi? Tôi ghen cái gì!
Mật Ny An đích dấm chua. Trả lời đắc hảo trực tiếp.
Tôi ••• Tôi dựa vào cái gì ghen với nàng?
Em có.
Ta không có!
Em có.
Ta không có! !
Tốt lắm! Em không cần nói nữa~!
Luân. Lý Âu chỉ nói một chữ liền ngừng Tiêu Luân đang điên cuồng
Thật có lỗi, hôm nay không có cùng em.
. . . . . . Anh muốn nói cũng chỉ có này sao? Tôi cả ngày miên man suy nghĩ cũng chỉ dùng một câu này giải thích sao?
Miên man suy nghĩ?
Anh cũng Mật Ny An ra ngoài tản bộ, hôn môi, giúp cô ấy gọi món. . . còn cười với cô ấy, anh có hay không nghĩ đến tôi nghĩ như thế nào?! Tiêu Luân kích động hô
Em theo dõi chúng ta •••
Đúng vậy! Ta là theo dõi các người, ta không cam lòng, ta không cam lòng ngươi đêm qua còn cùng ta chung giường hôm nay liền bị người khác cướp đi ta ••• ( ôi~ Tiêu Luân của ta tội quá ik lại đây chị thương . . Lý Âu: đạp đạp. . . . . . . . . T_T) – ( h.a: ấy đừng đạp Âu nhi of ta =)))))
【 gặp, nước mắt vỡ đê •••】 nước mắt rốt cuộc ngăn không được, nháy mắt Tiêu Luân đã khóc đến mơ hồ
Luân, Lý Âu ôm hắn vào ***g ngực. Anh nghĩ em nhất định là hiểu lầm
Lý Âu nhẹ nhàng vỗ lưng Tiêu Luân, giống như dỗ dành tiểu hài tử
Vậy anh nói đi rốt cục là sao! Tiêu Luân đem mặt chôn vào ngực Lý Âu, ko chút hình tượng mà đêm quần áo y lau nước mũi (=))))))))))))))))))
Được rồi, anh hỏi em, em thấy bọn anh hôn môi , đúng không?
Ân. Tiêu Luân gật gật đầu.
Vậy em thấy là ai hôn ai trước đây? Mật Ny An, có đúng không? Hảo, tiếp theo, bọn anh tản bộ trên bờ biển , là ai nói chuyện đây? Mật Ny An. Cuối cùng, anh giúp cô ta gọi món ăn, nhìn qua thực quan tâm đi, nhưng em biết không? Mẹ ghét nhất là những món ăn rác rưởi, vài thứ kia đem lên, mẹ sẽ điên mất!
(giơ tay có ý kiến có lần anh hôn cô ta mà rõ ràng tôi thấy. . . sun lần thứ n bị đạp bay) – (h.a: Âu nhi đang nói giảm nói tránh mà sao nàng cứ xen vô thế *đạp đạp* biến ngay cho ta)
Tránh ở trong ***g ngực Lý Âu, Tiêu Luân run lên một chút. Lý Âu một phen đẩy ra Tiêu Luân đã thấy hắn nín khóc thì mỉm cười. Tiêu Luân đỏ mặt nói
Làm gì có người thấy thức ăn sẽ điên? Rất khoa trương đi!
~ Ngươi không tin?
Không tin. Tiêu Luân bỉu môi nhìn ra ngoài cửa sổ
Được rồi. Lý Âu cúi đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở như mời gọi.
Ngô ••• một •• ngang ngải •• ngẫu ••• ngô ••( ngươi buông! )
Sau một trận hôn điên cuồng, Lý Âu mới vừa lòng buông Tiêu Luân ra.
Cáp •• cáp •• ngươi thật sự là một người hôn môi điêu luyện cuồng bạo ! Tiêu Luân mở to miệng thở hổn hển
Ha hả ••• Lý Âu dựa vào tường nhìn thấy Tiêu Luân bộ dáng chật vật, trên mặt mang theo một chút thần sắc nghiền ngẫm
Luân, em vì cái gì đột nhiên muốn làm ở waiter?
Tôi. . . này . . . 【ta không có khả năng nói mình vì là tìm nữ nhân đến chọc tức hắn! Tao liễu •••】
Ân? Vì cái gì không nói? Lý Âu trên mặt ý cười càng đậm
Tôi. . .tôi nói, là vì muốn thử nghiệm một chút cảm giác làm công nha~
【 lo lắng còn chưa đủ, rõ ràng mình nói còn chưa thuyết phục 】
Phải không? Lý Âu không phủ nhận cũng không đồng ý.
Nhưng mà mai em không thể đi làm nữa nga.
Ân •• đúng vậy, thật đáng tiếc a, đều do ta, chân tay vụng về. . . .
Lý Âu tươi cười đẹp đến không bình thường, đôi môi cong thành một độ cung hoàn mỹ làm cho lòng bàn chân Tiêu Luân dâng lên một cảm giác lành lạnh. . .
【 như thế nào ••• như thế nào cảm thấy được giống hồ ly •••】
Đúng vậy ••• bất quá ••• ách, em sau này đừng trốn a. . .
Lý Âu ôm lấy Tiêu Luân, đẩy hắn ngã sấp lên giường, nói tiếp,
bất quá, ít nhất cho tới tối hôm nay em vẫn làm công cho waiter đi! ?
Ân •• hẳn là đúng vậy
••• nga ~ Lý Âu cười đến càng rõ ràng
Kia •• vậy anh nói anh muốn cái gì?
Anh muốn uống sữa
Hảo, ta, ta, ta lập tức đi lấy! Tiêu Luân theo phản xạ ngồi dậy, phải ra ngoài
Không, không cần
Lý Âu lấy tay đem Tiêu Luân bắt lại, Tiêu Luân lại ngã xuống giường
anh không phải phải ••• ngô •• ân ••
Đúng vậy, anh là muốn uống sữa nha, chính là ở trong này a. . . Lý Âu nắm lấy bộ vị Tiêu Luân dùng sức sờ. (h.a: uống tự nhiên a~ ^^ sữa loại này siêu bổ =)))))
A!
Tiêu Luân khẩn trương đến run cả người. Khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên giống trái cà chua
Em còn chưa thử qua dùng miệng đi?
Lý Âu bên tai hắn nhẹ giọng nói, âm thanh dễ nghe làm cho hắn không thể suy nghĩ gì nữa
Quần áo này thật thích hợp với em. . .
Lý Âu một bên cắn vành tai hắn, một bên cởi bỏ nút thắt, sau đó cả quần áo cũng chầm chậm cởi ra hết
Bất quá, Tiểu Luân của anh, xinh đẹp như vậy thật không nên bị che mất, nhưng mà-
Ngón tay Lý Âu nhẹ nhàng xẹt qua đùi Tiêu Luân, khiến Tiêu Luân cảm thấy ngứa ngáy
Bị người khác thấy được anh sẽ không cao hứng!
Lý Âu ngữ khí đột nhiên trở nên cứng rắn, mạnh dùng sức đem Tiêu Luân bài khai ra, nhanh chóng dùng quần áo đem hai tay tiêu luân cột ra sau
Ca! Tiêu luân kinh ngạc kêu lên
Này là trừng phạt hôm nay em dám gọi anh là ca
Tiếp theo, Lý Âu cùng phương thức đồng dạng trói chặt hai chân Tiêu Luân
(h.a: đừng nói Âu nhi định chơi SM na TT____TT)
Ca •• không, Lý Âu, là tôi sai rồi~ Tiêu Luân ở trên giường nửa làm nũng nửa xin tha thứ
Không, không được nga, bé ngoan phạm sai lầm cũng phải bị trừng phạt
Ân ~ tha ta đi! ~
Ngày hôm qua chúng ta mới •••
Ngày hôm qua không tính, ngày hôm qua em làm một nữa chính mình lại thích đến hôn mê, làm sao quản được ca của em đây?
Chính là tôi. . . .ách ? anh làm gì ?
Chỉ thấy Lý Âu lấy từ túi Tiêu Luân lấy ra một cái khăn tay xếp phẳng, đặt ở một bên
Chúng ta hôm nay ngoạn kiểu khác thế nao? Lý Âu cũng không chờ Tiêu Luân phản ứng lại, đã xả hạ tầng trói buộc tầng cuối cùng của tiêu luân
Ta •••
Tiêu Luân ngượng ngùng nói, dù sao, cũng là hắn hiểu lầm Lý Âu.
Ân! Tiêu Luân cảm thấy nơi đó của mình bị cầm, nhưng rất nhanh lại bị buột lại bởi một tấm vải lụa mền mại, cúi đầu vừa thấy, tất nhiên là cái khăn tay kia! Lý Âu lấy khăn tay buộc ở phần hệ rễ phân thân của Tiêu Luân cột một nút thòng lọng.
Anh làm cái gì vậy!
Tiêu Luân quẫn đến không được, cư nhiên ••• cư nhiên vẫn là nơ con bướm! !
Em không phải rất có cảm giác sao? Nói xong, lấy tay chỉ chỉ vào nơi đó của Tiêu Luân đang chảy ra một ít dịch (h.a: oa oa oa SM thật kìa L)
Nga~!
Hôm nay là lỗi của em, sữa là anh uống đã định rồi!
Lý Âu vươn đầu lưỡi liếm môi một vòng, như vậy ••• tấm tắc sách, phải nhiều phong tao còn có nhiều phong tao! (phong tao= lẳng lơ)
Lý Âu cúi đầu hàm trụ phân thân của Tiêu Luân xúc cảm ẩm nóng lập tức làm cho hắn hưng phấn đến nhíu mày, rên rỉ bất tri bất giác tràn ra.
Ân •• a • cáp •• tái, tái sâu một chút •• ách •••
Tay bị trói, Tiêu Luân chỉ có thể hưng phấn vẹn vẹo vòng eo, đầu lưỡi của Lý Âu ở nơi đó của Tiêu Luân linh hoạt liếm thỉ, nhẹ nhàng duyện cắn thật nhanh khiến Tiêu Luân điên cuồng.
Ân •• a •• hai chân đã có chút hư nhuyễn, Lý Âu cởi bỏ dây trên chân Tiêu Luân, chân Tiêu Luân lập tức hướng hai bên mở ra (ồ mô O_o ) – (h.a: Luân nhi là hồ ly =)))
Ân! Tiểu huyệt rõ ràng cảm thấy được ngón tay của Lý Âu
Nơi này đã trở nên ẩm ướt. Ha hả. . .
Lúc này, phía dưới Tiêu Luân đã cao cao đứng thẳng, Lý Âu dùng tay an ủi hắn, một bên rất nhanh cởi bỏ quần áo của chính mình
A •• ân •• ta sắp ••• Tiêu Luân hô hấp thực dồn dập, hạ thể phấn nộn đã muốn thô thêm vài phần, chính là bất hạnh bị khăn tay cột chặt, chỉ có thể thống khổ rên rỉ.
Ngoan~~ ca ca cùng đệ bắn. Lý âu hôn hôn trán Tiêu Luân, động thân một cái xâm nhập vào bên trong Tiêu Luân.Ân~!
Tiêu Luân kích động cong người, đong đưa phối hợp với tiết tấu của Lý Âu
Ừ •• a •• ân ••.
Huyệt đạo nhỏ hẹp ấm nóng cũng đồng dạng làm cho Lý Âu dùng sức hướng bên trong đâm vào, chiếc giường rộng rãi bị dao động vang lên tiếng kêu ‘kẽo kẹt’.
Lý Âu! Ta ••nhanh! Phân thân Tiêu Luân đã ngạnh đặt ở bụng của Lý Âu
Cáp •• tốt ••
Lý Âu đồng dạng cũng có chút muốn, cùng ca ca cùng nhau •••.
Một tay cởi bỏ nơ con bướm, Lý Âu thân mình căng lên, Tiêu Luân lúc này cũng thống khoái phóng ra.
•••••••
Tiêu Luân thật sự là không ngoan, sữa đều vãi ra trên người ta. Lý Âu lấy khăn tay, đem chất lỏng trắng ngà trên người lau đi.
Ta ••• Tiêu Luân đỏ mặt, đến muốn ói ra của đầu lưỡi
Tính đi, tính lại, em không thích hợp làm ở waiter. Lý Âu nằm xuống, cởi bỏ trói buộc tay Tiêu Luân, nhéo nhéo mũi hắn
Nga! Chán ghét! Tiêu Luân làm bộ sinh khí, Lý Âu từ phía sau ôm lấy hắn, cái gì cũng không nói, nhẹ nhàng cười cười, chỉ chốc lát sau cũng ngủ say