Đọc truyện Ca Ca Hỗn Huyết Của Ta – Chương 10
Ánh nắng, bãi biển
Nhiều nhóm mỹ nữ tóc vàng mắt xanh nối tiếp đi ngang qua, tán tỉnh.
Trên bờ biển một người đang tránh nắng dưới chiếc ô che, một nam hài người Trung Quốc miệng huýt sáo, đeo kính râm, mặc một chiếc quần đùi, nhàn nhã phơi nắng 【 ngô ~ nơi này trời xanh thật a ~】
( không cần phải nói, này đương nhiên là Tiêu Luân~)( lời tác giả)
Nói về kì nghỉ dễ chịu này, còn phải nói công lao thuộc về ca ca hắn Lý Âu
Bốn ngày trước_________
Ân •• tốt, ba. Cái này con cùng Luân nói_____
Vào sáng sớm, Tiêu Luân đang ở trên giường chợt nghe Lý Âu cùng Tiêu Quý Phong nói chuyện điện thoại. Đi đến bên Lý Âu, thì điện thoại đã cúp.
Tiêu Luân có chút thất vọng hỏi, là ba ba sao?
Lý Âu cười đến đào hoa mãn thiên phi* (* hoa đào bay đầy trời~), ức chế không được vui sướng nói
Biết ba ba gọi điện nói cái gì không?
Nghi?! Tiêu Luân ngủ đến mờ hồ, vẫn còn không rõ chuyện gì
Ông ấy nói đã giúp chúng ta đặt hai vé máy bay đi Pháp, bởi vì mình công tác bề bộn nhiều việc, cho nên để bồi thường chúng ta, để chúng ta đi La Rochelle(1) nghỉ phép
Thực •• thật vậy chăng? sâu ngủ Tiêu Luân mắt lập tức sáng bừng lên
Ân, vé máy bay hẳn là hôm nay sẽ nhận được.
La Rochelle nằm ở phía Tây nước Pháp, kề sát với Đại Tây Dương, là khu hành chính thuộc loại tiên tiến nhất. Nếu xem các vùng nước Pháp như thân thể tay chân của một người khổng lồ, như vậy thì La Rochelle chính là phần eo không thể thay thế của người khổng lồ này.
Nói đến điều này, đã đến Pháp rất ít người không biết đến nơi này – thánh địa của rượu nho chỉ mất hai giờ lộ trình từ Paris bằng tàu tgv cao tốc, 500km nhanh như chớp, dùng khoảng hai giờ 50 phút liền đem một đoàn người du lịch, những người yêu thích thuyền buồm, ôm hoa bảng “nước nổi” đưa bọn họ đến chỗ vui chơi thoả thích (ân~~~cái này xin đừng trách ta ,ta hiểu được bây nhiêu đã là rất nổ lực rồi các nàng thông cảm đọan này sao khó edit quá =.=)
Người nước Pháp có câu danh ngôn: “Cái gì đều có thể bỏ qua, tuyệt không có thể bỏ qua ngày nghỉ”
– cho nên, thực hiển nhiên kế hoạch lần này là do Oliva ra.
Đột nhiên một bóng đen xuất hiện trước mặt ngăn cản tất cả ánh nắng của Tiêu Luân.
【 trời mưa sao ? 】
Này cư nhiên là phản ứng đầu tiên trong đầu Tiêu Luân
Uy! Em dự định nằm trong này hai tuần lễ sao? Lý Âu một phen bắt lấy kính râm của Tiêu Luân
Uy! Anh làm gì a! Dương quang chói mắt khiên hắn không mở mắt được.
Luân, hiện tại đang ở bãi biển, em dự định ở nơi như vậy đờ ra sao?
Lý Âu hai tay chống thắt lưng. quần lót buộc nổi bật đường cong khiêu gợi của y
Ngẩng đầu nhìn mặt Lý Âu, Tiêu Luân thấy hắn cao lớn lại suất khí, mặt không khỏi hơi hơi đỏ lên
Uy!
Thấy Tiêu Luân ngây ngốc nhìn mình, Lý Âu thật bất đắc dĩ kéo Tiêu Luân dậy
Hey? để làm gì? Tiêu Luân vẫn nghĩ không ra.
Chúng ta đi lướt sóng a! nói chung là không thể vẫn đứng ở đây. thật không biết mỗi ngày em suy nghĩ cái gì.
Nói xong, không đợi hắn trả lời kéo hắn về phía biển. Không cam tâm không muốn bị kéo đến biển, Tiêu Luân khó xử chọc chọc Lý Âu
Lý Âu
Làm sao vậy?
Kỳ thật tôi ••• kì thật tôi không biết bơi ••• Tiêu Luân có chút xấu hổ nói
A?em không biết bơi? Ai •••Lý Âu có chút đau đầu nhìn hắn
Kia, anh đi mua giúp một cái phao tốt lắm. Lý Âu làm bộ phải đi.
Từ từ! Tiêu Luân kéo Lý Âu
Ân?
Tôi đã 16, dùng phao thật sự là. . .
Rất mất mặt? Đúng hay không? Lý Âu tiếp lời.
Ân. . . cảm thấy mặt như bị chọc thủng một lổ, Tiêu Luân cảm thấy càng mất mặt.
Không sao cả, không cần phao cũng có thể, anh dạy cho em, yên tâm, anh nhất định sẽ bảo vệ em.
Nhìn thấy bộ dáng Tiêu Luân có chút do dự, Lý Âu vỗ vỗ lưng hắn, mỉn cười ý bảo sẽ tuyệt đối an toàn
Tiêu Luân ngẩng đầu nhếch miệng lộ ra nụ cười sáng lạn, trong nhất thời khiến Lý Âu có chút đỏ mặt
Khụ khụ. Lý Âu cuống quýt quay đầu nhìn về nơi khác, anh sẽ dạy em thực nghiêm khắc nga!
Ân! Tiêu Luân lại cười, nhưng tôi là đệ đệ của anh, không phải người khác a, . . .
Lý Âu nháy mắt như bị điện giật. Được rồi được rồi! mau xuống nước đi!
Nước biển xanh thẳm rộng lớn sóng trùng điệp cuộn trào, gió biển cùng không khí ẩm nóng cuộn trào đánh úp về phía du khách, thổi bay tóc dài của thiếu nữ, trêu chọc bản năng dục vọng của con người.
Lý Âu ••• Tiêu Luân không được tự nhiên hô tên y
Nói.
Thanh âm Lý Âu có chút dồn dập, hơi thở mang theo một chút vội vàng nôn nóng
Anh không phải nói dạy tôi bơi. . . ân. . . sao?
Đúng vậy. . . ha hả, nhưng học bơi ngay hay là muốn hưởng thụ một chút a. . . .
Ở phía sau tảng đá ngầm lớn, Lý Âu từ phía sau ôm lấy Tiêu Luân, y nhẹ nhàng cắn lên tai Tiêu luân, nhất thời khiến Tiêu Luân mặt đỏ như trái cà chua.
Khả, chính là, anh rõ ràng chỉ mới dạy ta bế khí khi ở trong nước. . . a. . . ngô. .
Lý Âu hôn từ sau cảnh lên đến bờ vai hắn, lại cắn một chút tê dại.
Lý Âu. . . Tiêu Luân có chút không thở nổi
Luân, xoay sang đây.
Trên mặt Lý Âu lộ lên nét cười giảo hoạt, thanh âm thuần tuý nhưng lại say lòng người. Tiêu Luân giống như người mất hồn ngoan ngoãn nghe theo. Nhẹ nhàng cậy mở ra đôi môi cánh hoa của Tiêu Luân. Khiến hắn cảm thấy chính mình vô lực nằm trong lòng ngực Lý Âu như tất cả sinh lực đều bị tát cạn. Ngực trần dính sát vào nhau, tiếng tim đập mạnh mẽ xuyên qua làn da nóng bỏng truyền đến nhau tình ý.
Có thể chứ? Lý Âu hỏi.
? Tiêu Luân quay đầu lại tựa như không hiểu Lý Âu hỏi hắn cái gì.
Lý Âu cười xấu xa, anh nói là. . . bàn tay ấm áp đã muốn thân đến bên trong tiểu nhiệt khố.
Cái gì!? Tiêu Luân cuống quýt đẩy về phía sau hai bước. Dựa vào tảng đá
【 đã muốn không có đường lui ! 】
Không thể sao? Lý Âu làm bộ dáng thương tâm.
Không. . . a, Tôi là nói ở nơi này . . . không cần. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Luân trướng đến đỏ bừng.
Lý Âu không đàng hoàng cười thành tiếng: Luân, nguyên lai đã sớm có phản ứng. Thật sự không thành thật!
Ngay sau đó, Lý Âu đã đem Tiêu Luân đặt trên tảng đá ngầm.
Đừng lo, bị tay của Lý Âu nắm chặt Tiêu Luân thẹn thùng không dám ngẩng đầu. Trừ bỏ thượng một lần bên trong bồn tắm, ta vẫn không có bính ngươi.
Vuốt ve tóc Tiêu Luân, Lý Âu lại hôn sâu
Có thể chứ?
Tiếng nói áp chế mang vẻ thập phần quyến rũ . Phía dưới của Tiêu Luân càng trở nên nhiệt khiến cho Lý Âu cũng đồng dạng căng thẳng
Ngô ••• a ••thanh âm Tiêu Luân mê người khiến Lý Âu. . . không thể nào. . . có thể chờ thêm nữa. Một phen cởi ra tiểu nhiệt khố màu đen, Lý Âu động thân một cái tiến nhập vào bên trong Tiêu Luân
A •• ân!Lực mãnh liệt đánh vào nơi tư mật khiến đau đớn đánh úp về phía Tiêu Luân
Thật có lỗi, có thể sẽ có chút đau ••• nhưng là •• Lý Âu thở dốc dồn dập vang lên bên tai hắn, làm cho hắn lâm vào say mê, thân thể cũng bất giác trở nên cuồng loạn.
Ân •• a, ừ
Tiêu Luân cũng hưng phấn đong đưa thân thể, tuỳ lúc co rút làm Lý Âu suýt nữa bắn ra. *=))))))*
Thật sự là một tiểu tử câu nhân!
Lý Âu rút tay ra dùng sức một chút đánh vào đỉnh mũi Tiêu Luân
Ngao! Tiêu Luân cắn lại bả vai Lý Âu.
A! Lý Âu hướng Tiêu Luân cười xấu xa nói, cẩn thận anh cho em chờ một chút đi không được nga!
Ai sợ anh a! Đùi thon dài kẹp mạnh lấy Lý Âu, ân •••• Lý Âu rên rỉ.
【! Ta thắng? ! 】 Tiêu Luân mừng thầm, chính là nào hay biết ngay sau đó Lý Âu mới chính thức bắt đầu
Ân •• a •• cáp ân ••
Thanh âm mê người được tiếng sóng biển bao phủ từng trận từng trận vang lên sau tảng đá ngầm.
Hoàn chương 9