Bạn đang đọc Búp Bê Tử Thần – Chương 4
Lưỡi hái Tử Thần giáng xuống. Và chỉ sau một tiếng hét uất nghẹn, con quái vật biến mất. Không gian trở lại sự yên tĩnh đáng sợ.
_ Cô…Là ai ? – Ju rụt rè hỏi, chàng lùi lại đề phòng, nhưng Vier chẳng thèm quan tâm. Nàng từ từ quay lại, nhìn thẳng vào mắt Ju.
_ Ta… Là búp bê số mười ba – Vier. Rất vui vì ngươi vẫn an toàn, đứa con của Tử thần !
_ Búp bê…? Nhưng rõ ràng cô là con người…Còn đứa con của Tử Thần là gì ?
_ … Xem đây.
Nói rồi, Vier kéo tay áo của mình lên, để lộ những đường khớp nối nhau bằng kim loại. Vết thương ban nãy bị Ginryo cào phải cũng chẳng chảy một giọt máu.
_ Ta…Do cha của ngươi tạo nên.
_ Cha ta !?!?
_ Đó là câu chuyện dài. Ngươi chưa cần phải biết. Mau đi theo ta,rồi ngươi sẽ được an toàn. ” Kẻ đó ” sắp đến rồi.
_ Kẻ đó !? Mà làm sao ta tin ngươi được !?
Vier bật cười. Xem ra tiểu tử này không quá ngốc như nàng tưởng.
_ Vậy ngươi không sợ con quái vật kia sống dậy à ?
Nói đến đây, Ju mới thót mình lo lắng. Phải rồi, Ginryo mà sống dậy thì chàng chết là cái chắc ! Đành phải bấm bụng đi theo ả ta thôi !
Như hiểu được ý nghĩ của chàng, Vier nhẹ nhàng kéo lấy tay Ju, và chỉ vụt một cái, hai người biến mất như chưa từng có mặt ở nơi này.
*
* *
_ Khụ, khụ….
_ Mở mắt được rồi đấy. – Giọng Vier vang lên.
Từ từ hé mắt, Ju sợ sệt nhìn xung quanh như đề phòng con quái vật còn ở gần đây. Chàng bám chặt vào Vier, nhăn mặt :
_ Đây là đâu thế ?
_ Là nhà ta. – Vier thản nhiên đáp.
_ Nhà cô ?
_ Yên tâm. Rất sạch sẽ và không có ai cả.
Nghe đến đây, Ju mới thở phào nhẹ nhõm. Cái ấn tượng về cảnh Ginryo bị đâm chết nhưng vẫn đứng được dường như ám ảnh chàng nhiều hơn về việc búp bê có thể cử động. Chàng giờ đây như một hòn đá nhỏ trong thế giới rộng lớn, chẳng biết được ai là bạn ai là thù, vô cùng cô độc. Và tâm trạng của chàng trái ngược hoàn toàn với Vier lúc bấy giờ, cô nàng vui vẻ đi trước dẫn đường rồi ” yêu cầu ” Ju đi thay y phục với lí do bộ đồ này quá bẩn, vào nhà nàng sẽ vương bụi lên nền hết. Đang ở thế bị động nên chàng đành phải nghe theo, kẻo lại bị chém cho ra tương thì…hết sống !!!